Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 10: Xuất hiện bác sĩ tình địch của Cố Hoàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh lo lăng sốt ruột , về đến nhà mẹ Tiểu Nhi liền hỏi anh :
-" Hai đứa xảy ra chuyện gì? , Tiểu Nhi đâu rồi " bà lo lắng cầm tay anh hỏi
Anh quỳ xuống
-" Con xin lỗi mẹ, con đã làm chuyện có lỗi với Tiểu Nhi em ấy bỏ đi rồi , con nhất định sẽ tìm em ấy quay về."
Vừa nói xong một bạt tay giáng xuống mặt anh, mẹ Tiểu Nhi vừa khóc vừa nói với anh
-" Lúc trước mới quen nó, cậu đã nói với tôi như thế nào ? , mà giờ cậu lại làm một nẻo, tôi khi xưa nên ngăn cấm chuyện này, vậy mà lại chịu cho cậu theo đuổi nó. Tiểu Nhi nói rất đúng cậu giàu có, đẹp trai như thế sao lại chịu để mắt tới nó chứ, giờ tôi đã biết những điều lúc đó nó lo lắng là hoàn toàn đúng . Tôi sai rồi tôi có lỗi với Tiểu Nhi". Bà khóc lớn
-" Cậu trả con lại cho tôi, ngoài đường mưa lớn như vậy lỡ nó có mệnh hệ gì tôi sẽ không tha thứ cho cậu " .
Cố Hoàn không nói lời nào mặc cho bà đánh chửi cậu, vì cậu biết là do bản thân cậu sai . Cố Hoàn quỳ xuống van xin bà trong nước mắt :
-" Mẹ , con biết con có lỗi với em ấy, nhưng lúc đó con bị cô ta gạt đến quán bar , rồi bỏ thuốc con , nên con mất kiểm soát làm chuyện có lỗi với em ấy"
Mẹ Tiểu Nhi lên phòng dọn đồ , quyết định không ở đây với cậu nữa, bà phải đi tìm Tiểu Nhi
Cố Hoàn quỳ xuống ôm chân bà khóc lóc van xin :
-" Mẹ, đừng đi con mất Tiểu Nhi rồi con không muốn mất thêm mẹ, mẹ yên tâm con sẽ tìm em ấy về mà . Con từ nhỏ đã không có mẹ chăm sóc nhờ gặp mẹ và Tiểu Nhi con mới biết chút tình cảm gia đình là ra sao , mẹ đánh con cũng được nhưng con xin mẹ đừng đi, con xem mẹ như mẹ ruột của mình rồi. con sẽ tìm em ấy về mà".
Bà thấy cậu thành khẩn như thế có chút cảm động mặc dù rất giận dữ với cậu
-" Được, tôi muốn nhìn coi cậu tìm Tiểu Nhi về ra sao ". Bà khóc lên lầu bỏ lại Cố Hoàn đau khổ tâm can.

Lúc này Tiểu Nhi đã ngất xỉu ngoài đường do trận mưa to quá, lúc tỉnh dậy cậu chỉ nhớ đến phải tìm Tử Hàn , cậu ấy rất tốt với mình. Tiểu Nhi dầm mưa tới nhà Tử Hàn bấm chuông đã khuya lắm rồi, mọi người trong nhà chắc điều đã ngủ, định rời đi thì thấy có người ra mở cửa , là chị giúp việc nhà của Tử Hàn , do cậu hay qua nhà Tử Hàn chơi, nên chị ấy nhận ra cậu liền mời cậu vào trong nhà, sau đó lên gõ cửa phòng :
-" Cậu chủ ơi, cậu chủ , có Tiểu Nhi bạn cậu đến tìm cậu ". Tử Hàn đang ngủ mê nghe được chữ "Tiểu Nhi đến tìm " liền bật dậy mở cửa phòng.
-" Chị nói thật?, Vậy cậu ấy đâu rồi? "
Cậu ấy ở trong phòng khách, hình như cậu ấy dầm mưa đến , cả người ướt nhẹp ".
Tử Hàn nghe chị nói sốt ruột chạy xuống đúng là Tiểu Nhi , nhưng sao bộ dạng lại ra nông nỗi này chứ:
-"Tiểu Nhi"
Tiểu Nhi quay lại thấy Tử Hàn đang đi tới gần cậu, bất giác cậu chạy tới ôm Tử Hàn khóc rất to .
-"Có chuyện gì hả , lên phòng tớ thay đồ đi, rồi kể tớ nghe có được không hả?" .
Tiểu Nhi gật đầu lên phòng Tử Hàn thay đồ xong Tử Hàn lấy khăn lau tóc cho cậu, nước mắt vẫn không ngừng chảy ra , Tử Hàn thấy cậu bạn thân của mình như vậy rất đau lòng liền hỏi :
-"Hai người cãi nhau sao?"
Tiểu Nhi ôm Tử Hàn khóc trong tiếng nấc kể cho Tử Hàn
-" Anh ... Anh ấy... Có quan hệ với người phụ nữ khác ...là cái cô thư kí hôm trước mình kể cho cậu, cả hai còn quay clip lại đưa cho mình coi.." vừa nói vừa khóc nấc lên rất nhiều nhưng Tử Hàn đã hiểu cậu nói gì rồi.
Tử Hàn giận dữ chửi rủa Cố Hoàn
-" Con mẹ anh ta, Tiểu Nhi nhà chúng ta xinh đẹp đáng yêu như vậy mà không biết quý trọng, đi ra ngoài ăn vụng còn quay clip ,đừng khóc nữa tớ sẽ tìm anh ta tính xổ cho cậu " . Tử Hàn nói xong dỗ dành Tiểu Nhi cậu biết Tiểu Nhi đang rất đau lòng, khi chứng kiến cảnh người mình yêu ra ngoài ăn vụng cùng cô gái khác ".
Tiểu nhi xua tay liền nói
-" Không cần...không....cần cậu đừng tìm anh ấy là do mình ngu si tin tưởng anh ấy là thật lòng với mình,..anh ta căn bản chỉ muốn chơi đùa với mình thôi, điều kiện anh ta tốt như vậy sao lại yêu mình chứ". Vừa nói vừa cắn đôi môi cố kiềm không cho nước mắt rơi ra , đến rỉ máu, Tử Hàn thấy sợ quán ngăn cạn cậu lại.
Một lúc sau Tiểu Nhi ngất đi , tráng cậu rất nóng, chắc sốt rồi .Nhưng giờ này tìm đâu ra bác sĩ đây chứ .... À nhớ rời lúc trước cậu từng bị bệnh có quen một anh bác sĩ đẹp trai tên gì ấy nhĩ ... Aaa là Mạnh Khương mình có số anh ấy.
Nói rồi liền lấy điện thoại ra tìm số , "thật may mắn mình vẫn còn lưu ".
Đầu dây bên kia truyền tới một giọng trầm ấm :
-"Alo, tôi bác sĩ Khương xin nghe ".
-" Em là Tử Hàn đây, anh nhớ em không "
-" Nhớ chứ cậu là bệnh nhân của tôi mà, trí nhớ tôi rất tốt "
-" Đúng ..đúng , phiền anh đến nhà em liền được không, bạn em nó dầm mưa rất lâu giờ nó rất nóng, anh không tới nó chết mất ".
-" Được , tôi lập tức đến ".
Cúp máy xong Tử Hàn xuống trước cổng đợi anh đến , rất nhanh anh đã đến cậu dẫn anh lên phòng.
-" Bác sĩ Khương là người này, nhờ anh cả "
Mạnh Khương nhìn cậu bé này sao lại dễ thương, xinh xắn đến thế không kiềm được lòng mà, hazzzz nhưng trước mắt phải chửa trị cho em ấy . Anh lấy nhiệt kế đưa vào trong nách của Tiểu Nhi lấy, ra tận 39 độ, sốt cao quá vậy. Anh tim một liều vào người cậu , quay sang nói với Tử Hàn :
-" Phiền em chuẩn bị ít nước ấm cho anh đắp lên trán cho em ấy "
Tử Hàn gật đầu liền đi ,n óng như thế này không thể đắp chăn được anh liền kéo chăn ra , lộ ra một cậu bé có làn da trắng , thân hình mảnh mai, có chút đỏ do sốt quá cao.
Sau khi có nước ấm anh liền tự tay đắp lên cho cậu, rồi lại thay cái khác. Tử Hàn ngồi nhìn ngơ ngát liền suy nghĩ trong lòng " Lúc trước mình bệnh, anh ấy hình như không có tận tình như vậy, không hề lau cho mình kì lạ ghê sao Tiểu Nhi lại chăm sóc ân cần thế".

Đến gần sáng Tiểu Nhi mới dần mở mắt dậy, trước mặt mình là Tử Hàn và một người đàn ông nào đó cậu liền hỏi Tiểu Nhi:
-" Người này là ai vậy ?"
Tử Hàn nghe cậu nói đi đến bên giường
-" anh ấy là bác sĩ Khương, tối hôm qua cậu sốt nặng lắm, tớ điện thoại nhờ anh ấy đến chăm sóc cho cậu ".
Tiểu Nhi nghe xong gật đầu đã hiểu ra chuyện gì liền cố gượng người dậy hướng mắt về phía bác sĩ Khương cất giọng mèo nhỏ đáng yêu :
-" Cảm ơn bác sĩ "
Mạnh Khương nghe cậu nói như vậy liền nhìn cậu cười nói :
-" Không có gì đâu là trọng trách của những người làm nghề mà thôi . À còn nữa gọi tôi là anh được rồi"
Tiểu Nhi gật đầu, cậu vẫn còn mệt trung người, Tử Hàn xuống nhờ chị giúp việc nấu cháo thịt bầm cho Tiểu Nhi bồi bổ . Một lúc sau mới đem lên cho cậu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top