Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 38: Lão nương đến cứu anh


Chu Dịch đương nhiên có chỗ dựa lớn, anh chính là người đứng đầu tập đoàn vũ khí lớn nhất đất nước Hoa, phía sau chống lưng còn có Chu gia kinh doanh vũ khí lâu năm, bạn tốt Bạch Kính Đình - Bạch gia lại có vị trí thâm căn cố đế lâu năm trong chính trị.

Mấy năm nay đều là một tay che trời. Các lão đại này đương nhiên là không phục.

Nhưng điều họ nhìn thấy, chỉ là tấm rèm che đi bối cảnh thật sự. Chu gia đúng là chỉ có kinh doanh vũ khí, quan hệ sâu rộng, nhưng đều là từ khi Chu Dịch lên nắm quyền mới khuếch trương đến như vậy.

Nhưng thứ mà Chu Dịch nắm trong tay còn có cả hắc bang và bạch bang phía sau hẫu thuận.

Chính vậy nên có những kẻ có ý kiến nhưng không dám lên tiếng.

Có người đi đầu, những người khác chính là theo đà mà phản công. Cả một đám nhao nhao ủng hộ, liên tục đả kích Chu Dịch.

Chu Dịch vẫn một bộ im lặng nhìn đoàn người. Nhắc đến Dương Thanh và Dương Minh Thu anh càng âm trầm.

Ánh mắt vô cảm nhìn Từ Cảnh Minh. Con cáo già này quả nhiên không an phận!

Hơn nửa Thương hội đều là đứng về phía lão, Từ Cảnh Minh lộ ra nụ cười ngoan độc.

- "Vậy nên, tôi cho rằng, vị trí Hội trưởng Thương hội không thể để Chu tổng đây làm rồi."

Chu Dịch một dáng sắp giết người, dự báo thảm cảnh máu tươi.
- "Từ tổng nói vậy là sai rồi."

Một tiếng nói trong trẻo cất lên, đem nguyên cả đàm người đang ồn ào nháo loạn liền im bặt.

Giọng nói rất trong trẻo, không lớn nhưng lại mang một sức nặng khiến người ta không chịu được mà rùng mình.

Vừa dứt câu, cánh cửa lớn Thương hội mở ra. Từ sau cảnh cửa dần dần lộ ra gương mặt xinh đẹp tà diễm của Dương Minh Thu.

Một thân váy đen khiêu hãnh tung bay, dường như nó là được thiết kế riêng cho cô, mái tóc được ánh trăng xuyên qua tấm kính trong suốt được lắp đặt trong dãy hành lang.

Đôi mắt ngập tràn ánh trăng, khiến người ta mê man trong đó.

Sự xuất hiện của Dương Minh Thu khiến cho mọi người sửng sốt. Chu Dịch mặt không biến sắc, có chút nghi ngờ, đôi mắt híp lại.

Trên mặt Từ Cảnh Minh như đóng băng. Đám người xì xào.

Không ít người tò mò về thân phận của Dương Minh Thu, liên tiếp có những người không nhịn được mà chỉ trỏ về phía cô.

Không chùn bước, không một điểm lo lắng, càng không có sợ hãi, tiêu sái nhẹ nhàng bước đến bên Chu Dịch.

Đôi tay nhỏ nhắn khẽ nâng cằm anh, qua ánh mắt ám chỉ cho anh biết: Đậu xanh Chu Dịch, con mẹ nhà anh, lão nương đến cứu anh.

Khóe miệng giật giật. Cái quái gì vậy?

Chu Dịch vẫn âm trầm nhìn Dương Minh Thu, qua một lúc lâu nhận thấy đối phương không có ý phản đổi, tức là ngầm chấp thuận. Dương Minh Thu càng thuận đà dính sát vào người anh.

Sau đó quay lại nhìn Từ Cảnh Minh vẫn còn sững người trên khán đài.

Dương Minh Thu: "Từ tổng hình như nghi ngờ năng lực của chồng tôi."

Đám người biến sắc thất kinh.

Thế nào là cóc ghẻ? Thế nào là ngu dốt? Thế nào là xấu xí? Toàn là tin đồn lá cải.

Cho dù có là cóc thì cũng phải là thiền thừ tinh bằng vàng. Ngu dốt thế nào lại có thể tỏa ra áp khí bước người như thế kia. Càng không nói đến dung mạo có thể đem ra bàn cãi, khuôn mặt sắc sảo, lạnh lùng kia còn đẹp hơn cả minh tinh showbiz.

Nói thế nào nhỉ? Là một loại đẹp ngang tàng, một loại mị hoặc của phụ nữ trưởng thành. Đẹp ở chữ "ngạo".

Từ Cảnh Minh cũng bởi khí tức của cô ảnh hưởng, trong nháy mắt liền khôi phục.

Điều đáng sợ không phải là sự xuất hiện của Dương Minh Thu chắn ngang lời nói của ông ta. Mà nguyên nhân chính là giọng nói cùng ánh mắt của cô giống như một loại mệnh lệnh khiến người ta không tự chủ mà sợ hãi.

Có khí chất của một vị lãnh đạo thực thụ, không cường bá nhưng dễ dàng khiến người ta phục tùng. Thậm chí, khiến ông ta nhớ đến một người thầy đã từng chỉ huy ông ta.

Thật giống!

#Qua_Qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top