Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 46: Con gái bị người ta bắt mất


[...] Trường học, văn phòng Ngô lão sư.
- "Ngô lão sư, người là nói thật."

Thấy vẻ mặt nghi ngờ của học trò cưng, Ngô lão sư thật cảm thấy danh dự của một người thầy hoàn toàn bị nha đầu này hủy hoại.

Ngô lão sư trừng mắt:"Ta đã từng lừa em hay chưa, thật tức chết ta, làm sao lại có đứa học trò ngang ngược như thế này?"

Mặc kệ Ngô lão sư dáng vẻ tức giận, Dương Minh Thu lại nhàn nhã dựa vào ghế. Còn không tiếc thêm dầu vào lửa, còn nói thầy là kiếp trước tạo nghiệp quá nhiều đi, nhất định là hại thanh xuân của con gái nhà người ta nên mới bị lão thiên phái cô xuống trừng trị.

Ngô lão sư bi ai, phải phải phải, kiếp trước nhất định ông giết hết thảy người trong thiên hạ mới có đứa đệ tử này, vô pháp vô thiên, đối với cô ông chính là không có cách trừng trị. Đành thở dài ngao ngán.

- "Thu Nhi, mặc dù có ta và phó hiệu trưởng Trần chống lưng cho con, nhưng dù sao đi nữa, hình tượng trước đây của con cũng không dễ nhìn, không chỉ ngu ngốc mà còn rất khó coi..."

Ngô lão sư chính là đang muốn nói đến chuyện đại sự, nhưng rốt cuộc nhắc đến hình tượng trước đây của Dương Minh Thu liền tức giận không thôi, quả thật làm cho người ta chán ghét.

Nếu không phải cách đây bốn tháng nhìn thấy dáng dấp thật sự của Dương Minh Thu ông thật không hiểu vì sao ban đầu lại có thể nhìn ra tư chất trong bộ dáng vô dụng ấy.

Dương Minh Thu: "Lão sư, bếp trưởng Triệu là rất yêu quý em nha..."

Vừa nhắc đến bếp trưởng Triệu, Ngô lão sư liền lật mặt.

Ngô lão sư: "Ta thảo, Thu Nhi em là tâm can bảo bối, là con gái cưng của ta, tư chất không chỉ thông minh, còn đáng yêu tuyệt đối... Chỉ là so với bếp trưởng Triệu có thấp hơn một chút..."

Dương Minh Thu: "..." Ta thật khinh bỉ người.

Ho khan một tiếng, Ngô lão sư liền thay đổi bộ dáng hèn mọn lấy lòng, thần sắc thay đổi, một bộ nghiêm túc.

Ngô lão sư: "Lão bạn già Trương Tam Sinh bên khoa quân đội muốn em đầu quân qua bên đấy."

Dương Minh Thu hơi ngạc nhiên, chỉ vào mặt mình: "Em?! Thầy chắc chắn chứ?!"

Ngô lão sư: "Là ông ta chỉ danh, quả thật là em. Ban đầu ta là không đồng ý, sợ cõng chuột cắn gà nhà, nhưng dù sao đi chăng nữa vẫn nên hỏi ý kiến của em."

Dương Minh Thu âm trầm gật đầu. Cô chính là chưa từng gặp qua Trương Tam Sinh, thật nghi ngờ mình đã làm gì để một nhân vật như ông ta để ý đến.

Ngô lão sư, phó hiệu trưởng Trần, hay Trương Tam Sinh mặc dù là lão sư, chỉ là một giảng viên đại học, như đại học X này là đại học danh giá, rất nhiều thế hệ đi ra từ đây đều là các cấp nhân vật lớn nhỏ, vậy nên quan hệ ngoại giao thật không nhỏ.

Cô thật không hiểu điểm gì của mình đặc biệt khiến cho vị Trương lão sư này để ý.

Nhưng... không vào hang cọp sao bắt được cọp con. Nếu đã tò mò thì đi xem. Môi anh đào nhếch lên.

Trái lại với bộ dáng thoải mái của Dương Minh Thu, Ngô lão sư lại khẩn trương, thổn thức không thôi.

Dù sao đi chăng nữa, đồ đệ nhỏ này đã theo ông gần 1 năm, cũng là học trò cưng ông dày công đào tạo, còn có... còn có...

Trong lòng thổn thức không nguôi, thật có cảm giác con gái bị người ta bắt mất.

Run run giọng, dè dặt hỏi Dương Minh Thu.
- "Thu Nhi, em... thật muốn đi..."

Dương Minh Thu khinh bỉ nhìn ông, nhưng trong lòng thật ấm áp. Trước đây không nhờ có Ngô lão sư cô thật không thể tồn tại đến ngày hôm nay. Cô cũng thật nghi ngờ, lão gia tử này trước đây làm sao lại chọn trúng cô.

Chắc có lẽ là vật họp theo loài vậy!

#Qua_Qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top