Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 63: Cầm thú


Thấy tín hiệu không khả quan, Dương Minh Thu càng chột dạ. Không khí lắng đọng hồi lâu len lén nhìn Chu Dịch, anh vẫn im lặng, mặt không biểu tình nhìn cô.

Do dự hồi lâu, Dương Minh Thu mới chậm rãi lên tiếng dò hỏi: "Dịch, nếu... Nếu em nói.. Cô ấy.. Là em.... Anh có tin không?!!!!"

Chu Dịch không nói, đứng kên tiến đến trước mặt cô, trong lòng thầm kêu không ổn, Dương Minh Thu muốn nhấc chân bỏ chạy.

Nào ngờ bị anh chụp cổ áo kéo lại, ép sát vào tường, giờ vờ cười ngây ngốc nhìn anh.

Chu Dịch: "Anh bị em cưỡng hiếp, em không định chịu trách nghiệm!"

Dương Minh Thu: "..." con mẹ nó cưỡng hiếp, cô còn oan hơn Đậu Nga, "Anh nói vậy thật không phải, rõ ràng cưỡng hiếp anh là Dương Minh Thu ngu ngốc kia, nào phải em!"

Chu Dịch nhướn nhướn chân mày, khóe miệng cong lên nụ cười giảo hoạt, "Em còn ghen với chính mình?!"

Cô thật sự ghen tị, ghen tị chính mình ba năm trước ngu ngốc còn không biết tận hưởng, trời ơi, lão thiên à, ngươi vì sao lại đem lần đầu tiên của người nam nhân kia giao cho ta của trước kia....

Thậm chí đến bay giờ chính cô còn không thể nhớ nổi cảm nhận lúc đó.

Con mẹ nó, không đúng, nếu đêm đó không phát sinh ra chuyện mới lạ ấy, làm sao lại tiến triển đến bước này!

Ngẫm lại mới đúng, Dương Minh Thu liền rạng rỡ, ai da, Dương Minh Thu ngu ngốc, ngươi là đại công thần.

Trốn trong lòng Chu Dịch cười hèn mọn!

So với Dương Minh Thu còn có người cười gian tà nguy hiểm hơn bội phần.

Chu Dịch trực tiếp bế Dương Minh Thu ném lên trên giường, cả người đè lên người cô. Dương Minh Thu mặt thoáng đỏ, sau đó nhận ra có điều không ổn.

Liền tức giận đẩu Chu Dịch ra, sắc mặt anh trầm xuống. Không đợi Chu Dịch đợi lâu, Dương Minh Thu nhanh chóng quay lại, trên tay cầm một sợi dây dài.

Đồ dùng tình thú?!

Con mẹ nó, chuẩn bị lâu đến như vậy, cuối cùng cũng xơi được. Vốn định sẽ bỏ thuốc anh, nào ngờ "hàng" đã đem đến trước mắt, đúng là nằm yên cũng bắt được vàng.

Không phải vàng bình thường mà là kim nguyên bảo nha!

Trực tiếp nhảy lên bụng Chu Dịch ngồi, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ lưu manh, nâng cằm Chu Dịch trêu ghẹo: "Anh trai nhỏ."

Âm thanh thập phần dụ hoặc, vừa nói vừa cởi từng chiếc áo sơ mi, mỗi chiếc cúc mở ra liền xuất hiện thân hình rắn chắc của nam nhân.

Da không quá trắng, lại không quá tối màu, vừa vặn là màu đồng, thân hình
"nóng bỏng" chắc chắn phải trải qua sương gió thì mới có thể hoàn hào như thế.

Minh chứng rõ nhất là những vết thuơng trên cơ thể anh, Dương Minh Thu chạm lên những vết thương, cỗ nộ khí bùng nổ.

Chu Dịch có chút miễn cưỡng: "Em sợ."

Dương Minh Thu: "Sau này đừng bị thuơng nữa, làm ơn!"

Không phải là mệnh lệnh, là cầu khẩn, là yêu cầu anh bắt buộc phải chấp thuận. Lần đầu tiên cô cầu xin anh, lại là anh đừng bị thuơng.

Môi mỏng dịu dàng hôn lên môi cô. Muốn áp đảo cô xuống dưới thân.

Dương Minh Thu trợn mắt áo đảo lại, giữ nguyên tư thế ngồi trên, ra lệnh: "Anh ngoan ngoãn nằm dưới cho em."

Tay lần theo đường cong, luồn vào quần nam nhân. Da đủ tiêu chuẩn, thân hình đủ tiêu chuẩn, chỉ còn xem thứ quan trọng nhất có đủ tiêu chuẩn hay không?!

Đôi mắt anh tà tính nhìn cô, sau đó khóe môi càng cong lên, giọng nói trầm trầm:
"Em có biết nam nhân nằm dưới càng cao hơn không?!"

Ngơ ngẩn mất một lúc mới hiểu được "ý vị thâm trường" trong câu nói của anh, khuôn mặt yêu kiều mơ màng.

p/s: Tác giả là một thiếu nữ trong sáng, ngây thơ, vậy nên cảnh tượng phi lễ, xin hãy chờ ta học hỏi thêm!

#Qua_Qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top