Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 70: Bất ngờ


Tiếp sau đó, cuộc nói chuyện bỗng biến thành đại hội truyền đạt tri thức.

Ngô phu nhân: "Pín bò (dương vật bò) và ngưu tử (tinh hoàn bò) rất tốt cho chuyện tráng dương. Thu Nhi mẹ giúp con liên hệ đặt mua ở trang trại nhé."

Bếp trưởng Triệu: "Đúng rồi, Thu Nhi, mẹ có quen một xưởng bán rất tốt, mẹ giúp con mua."

...
Nghe hai người một tung một hứng, trên mặt Dương Minh Thu biểu tình kì quái. Không phải ngại ngùng mà là khiếp sợ, thật sự khiếp sợ.

Con mẹ nó, Chu Dịch trên dường chưa đủ mạnh hay sao, chưa đủ "cứng" hay sao?! Nếu cho anh dùng mấy cái thứ đó thì người gặp nguy chính là cô!!!!

Nói một hồi, trên gương mặt Ngô phu nhân bỗng hiện lên tia đau lòng, "Nếu Ân Ân còn sống thì thật tốt, ta có hai đứa con gái xinh đẹp, vậy thật tốt."

Dương Minh Thu khẽ co cứng, ôm lấy bà, "Mẹ, mẹ đừng buồn, Ân Ân không muốn mẹ đau lòng, con nhất định sinh thật nhiều cháu ngoại cho hai người bế mỏi tay."

Ngô phu nhân nghe vậy thì bật cười, bếp trưởng Triệu cũng cười, "Thu Nhi để hai bà già ta bế cháu ngoài, thì con phải vất vả rồi."

Dương Minh Thu cười hì hì ôm lấy cả hai. Trò chuyện quên mất thời gian, cũng đã sẩm tối. Cô tạm biệt hai người, đi trên đường dài đã xuống đèn, muốn mua vài đồ chơi người lớn, tối nay nhất định có chỗ dùng.

Khi đi qua một chiếc Lambirghini bước chân của cô khẽ dừng lại. Qua khung cửa đen, một người phụ nữ đang ngồi, không nhìn cô, cả hai đối song song với nhau, cùng nhìn về phía trước.

Người phụ nữ cười tà mị, "Yan, gặp lại rồi!"

Con ngươi Dương Minh Thu co lại, có một loại dự cảm không lành. Quay đầu lại nhìn người phụ nữ, "Cạnh" âm thanh cánh cửa ô tô đã được mở ra, hơi do dự, cuối cùng cô vẫn bước vào.

Lúc này cô mới để ý, người trong xe là một cô gái xinh đẹp, mặc bộ đồ da bó sát khiêu gợi, môi anh đào khẽ cười. Khí chất phát ra lãnh diễm (lãnh khốc+diễm lệ), mang một loại uy áp.

Dương Minh Thu cũng như vậy, chỉ là trên người cô còn phát ra một tia cười nhạt ý vị thâm trường.

Người đến không có ý tốt!

Qua chiếc khuy áo mà Chu Dịch đưa cho cô, dùng để phát tín hiệu khi có tình huống xấu xảy ra. Cùng một lúc phát cho Chu Dịch và Khương Minh.

Cô gái lên tiếng: "Yan, cô vẫn uy quyền như ngày nào!"

Dương Minh Thu nhún vai, không cho ý kiến.

Cô gái khẽ cười, sau đó sắc mặt trở lên lãnh đạm, còn tràn ngập sát khí: "Tôi đưa cô đi gặp một người."

[…]
Chu Dịch đang trong phòng họp bỗng nhận được tín hiệu phát ra. Sắc mặt đại biến, Dương Minh Thu trước nay cẩn thận, không có chuyện nguy hiểm nhất định không phát tín hiệu. Cùng lúc đó, cuộc gọi đến của Khương Minh.

Khương Minh: "Có chuyện gì xảy ra?!"

Chu Dịch: "Yhu Nhu gặp nguy hiểm, đến Chung Sơn tìm tôi."

Chưa đến 20 phút sau, tại biệt thự Chung Sơn, Chu Dịch, Khương Minh, Tống Thanh Thanh, Giang Chân Chân, Chu Tĩnh Như, Viễn Chí Đình, K.I có mặt.

Tống Thanh Thanh: "Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?!"

Chu Dịch: "Hai mươi phút trước, Tiểu Thu gửi tín hiệu báo nguy hiểm, nhật định có chuyện xảy ra! Khương Minh tôi cần lời giải thích!"

Hướng ánh mắt giết người nhìn Khương Minh, Dương Minh Thu chưa từng đắc tội với ai, có thì cũng sợ danh tiếng Chu gia mà không dám động đến cô.

Như vậy chỉ còn một khả năng, đám người đó có liên quan đến quá khứ của cô, mà quá khứ của cô, hiện tại chỉ có mình Khương Minh biết.

Tống Thanh Thanh nghe vậy thì giật mình:
"Minh, là bọn chúng?!"

Chưa kịp trả lời thì điện thoại Khương Minh reo lên, sau khi cúp điện thoại sắc mặt càng trở lên khó coi.

#Qua_Qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top