Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 88: Gặp ông bà nội


- "Gàoooooo..." con sư tử rống một tiếng lớn làm những người bảo vệ xung quanh cũng không nhịn nổi mà đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía Dương Minh Thu.

Ai nấy đều cho rằng Dương Minh Thu sẽ bị con sư tử xé tan xác, có người lo lắng, đương nhiên cũng có kẻ mong muốn điều ấy xảy ra, nhưng mà không, trái lại con sư tử mang tên Bánh Bao không những không công kích Dương Minh Thu mà lại còn ôm lấy Dương Minh Thu, dùng cái lưỡi to bản liếm lấy gương mặt khả ái cuả cô.

Cả hai lăn ra nô đùa, Dương Minh Thu ôm lấy Bánh Bao rúc đầu vào bộ lỗng mèm mịn của nó mà nghịch ngợm. Cảnh tượng khiến con người ta không tin nổi, dường như một người một thú này đã thân thiết từ rất lâu rồi.

Bỗng nhiên Dương Minh Thu đẩy Bánh Bao ra, kéo đầu con sư tử đặt lên đùi mà nhìn kĩ, sắc mặt càng lúc càng đen sì, Bánh Bao như có linh tính hiểu được ý của Dương Minh Thu nó càng ra sức dụi dụi vào đùi cô, nước mắt ai oán nhìn lão Quách, lão Quách nhận thấy không ổn liền muốn chạy nào ngờ bị đứa cháu trai thân yêu tóm lại, nhìn lão cười quỷ dị,
"Ông ngoại ông tiêu rồi!"

Dương Minh Thu: "Lão Quách, Bánh Bao làm sao mà bị thương?!"

Giọng nói thập phần tức giận, lão Quách biết không khai thật nhất định sẽ bị con nha đầu này đánh cho không trượt phát nào.

Lão Quách: "Thì...." lão đang ấp úng liếc mắt lương Hàn Tử Thiên, trong lòng nổi lên một ý định, lão cười nham hiểm, "Thì tại con trai ngươi, khi không đem thằng nhóc phiền phức này về, sau hi ngươi đi, nó ốm liên tục, ta phải đi tìm nhân sâm ngàn năm để làm thuốc chứ ta nào dám làm bậy..."

Dương Minh Thu lườm lườm nhìn lão,
"Đừng để con biết người nói dối, nếu lão dám vì tiền mà làm Bánh Bao bị thương thì chuẩn bị đợi xem cây đông trùng hạ thảo nghìn năm củ người hóa thành tro đi! Tử Thiên chuẩn bị bước tắm cho Banh Bao!" lúc đi qua còn không quên liếc nhìn lão Quách, sắc mặt lão đen sì, quả nhiên, quả nhiên nha đầu ngươi nhẫn tâm đem đông trung hạ thảo của ta hóa tro.

Ba người một thú đi khỏi, chỉ còn lại... Chu Dịch. Đám bảo vệ trợn mắt nhìn nhau, cứ thế, cứ thế mà bỏ đi sao, vậy còn chủ thượng của bọn họ thì làm sao?!

Chu Dịch nhìn theo bóng lưng của Dương Minh Thu trong lòng khó chiu thở dài một hơi, chói cùng anh cũng hiểu ánh mắt của Hàn Tử Thiên, bố à, người sắp thất sủng là ám chỉ cái này hay sao?!

Đột nhiên có cảm giác bị bỏ rơi!

- "Dịch!"

Chu Dịch hơi cau mày, rắc rối bên tròn chưa giải quyết xong lại có thêm một rắc rối mới. Ba Chu mẹ Chu từ ngoài cổng đi đến, sắc mặt nghiêm nghị thần tình vô cùng bức người. Không sai, chuyện Hàn Tử Thiên đã bị bãi lộ.

...
Sau khi thu xếp cho Bánh Bao dạo chơi bên ngoài, một bàn 6 người ngồi im lặng nhìn nhau. Mẹ Chu vì bị bệnh đau dạ dày, khi tức giận đều sẽ tái phát, không ăn cơm không thể uống thuốc, bà đành ngồi vào bàn ăn tạm chút đồ mặc dù chẳng thể nuốt nổi.

Đũa vừ chạm đến miếng thịt kho tàu trên bàn tình tình hiền hòa nhã nhặn như mẹ mẹ Chu cũng không thể không tức giận khi Hàn Tử Thiên ngăn lại trước tiếp bê vào trong bếp, "Đây là của mẹ con!"

Mẹ Chu: "Thu Nhi đây là ý gì?!"
Ba Chu: "Thu Nhi, ba mẹ trước giờ không bạc đãi con, cũn chưa từng khi dễ con, con... con... chuyện ngày hôm nay là có ý gì?!"

Ba Chu mẹ Chu lần này là thật sự tức giận, Dương Minh Thu quả thật không biết Hàn Tử Thiên muốn làm gì, nhưng cô biết thằng bé là một đứa trẻ hiểu chuyện, lại thông minh hiểu chuyện, việc nó làm đương nhiên có lí do của nó.

#Qua_Qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top