Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

a letter for my sweet doyoung.

bắt đầu gom những vì sao này từ hai tuần trước, viết rồi lại xóa viết rồi lại xóa đến mấy lần, cuối cùng mình để cho cảm xúc tràn lên, con chữ tuôn ra chẳng có quy luật. thương mến mà vụng về dành tặng bạn đồng niên Doyoung của mình,

nhân dịp gì nhỉ, không nhân dịp gì cả, chỉ là mình thương bạn thật nhiều🤍

----------------------------------------

bạn bé của tớ,

duyên phận đưa đẩy, trên dòng sông thiên hà, tớ đã gặp được và chọn ở lại với người bạn đồng niên Kim Doyoung. Doyoung à, dù bằng tuổi nhau, nhưng tớ lại dành cho bạn một thứ tình thương như tình thương của người chị lớn dành cho em trai nhỏ. có lẽ vì bạn sinh sau tớ cả 4 tháng, cũng có lẽ vì bạn dìu dịu tỏa ra ánh dương của tuổi niên thiếu, còn tớ thì như đã sang dốc bên kia của cuộc đời. bạn bé biết không, bạn và tớ khác nhau nhiều lắm. nếu tớ là một kẻ mộng mơ đi giữa hai bờ hư thực, thì bạn bé của tớ lại là một người thực tế, sống động tồn tại giữa cuộc đời. nếu tớ là một kẻ hèn nhát sống với quá khứ và sự căm ghét bản thân thì bạn, bạn lại như ánh dương rực rỡ nhất, sống đúng với tuổi mười chín tươi đẹp nhất. được nhìn bạn bé đi trên con đường bạn chọn, từng ngày tiến về phía trước, trong tớ ngập tràn niềm tự hào. và cũng đầy ghen tị với bạn nữa.

không biết vì sao, nhưng tớ tự thấy mình là người nhạy cảm, nhìn qua khung màn hình con con nhưng tớ cứ để tâm từng tí một của những người tớ trân quý, để rồi lại nghĩ nhiều. bạn bé của tớ chắc chắn lớn lên trong một môi trường rất tốt. bố mẹ Kim nuôi khéo lắm, được một em bé Kim Doyoung ngoan ngoãn, hiểu chuyện, từng cử chỉ nhỏ nhất đều điềm tĩnh, lịch thiệp. nhiều lúc tớ tò mò, không biết tương lai xa, bạn trở thành một người đàn ông trưởng thành, sẽ còn quyến rũ đến như thế nào nữa đây. không biết năm năm, rồi mười năm nữa, tớ có còn được ngắm nụ cười như ướp trong nắng mới của bạn, ngắm bạn đứng yên thôi cũng tỏa ra ánh sáng hay không?

nhưng chính cái sự chững chạc, ôn hòa như nước ấy của bạn, lâu lâu lại làm tớ bất an. bởi vì, tớ cứ cảm giác người như bạn bé, đau cũng sẽ không nói, mệt cũng sẽ không than. bạn sẽ cứ thế, treo nụ cười mềm mại trên môi, treo câu cảm ơn xin lỗi trên miệng. tớ cũng cảm giác bạn sẽ là người có thiệt thòi cũng sẽ âm thầm chịu đựng. bạn bé cũng là người tỉ mỉ để tâm đến người khác. bạn để ý anh bị che lấp khi đang livestream, bạn để ý em ending có nhiều pháo giấy không được xinh. bạn để ý từng tí, từng tí một như thế. từ góc độ của bản thân, tớ cứ quanh quẩn với cái suy nghĩ, người để ý nhiều cũng sẽ là người hay nghĩ, không biết trong những tháng ngày ấy, bạn bé của tớ nghĩ gì nhỉ? người thực tế, tỉ mỉ và ít khi thể hiện cảm xúc thái quá thì sẽ nghĩ gì nhỉ? vũ trụ nhỏ của tớ chỉ xoay quanh những vì sao, nên tớ cứ mắc kẹt trên tinh cầu mang tên Doyoung như thế.

gần đây, bạn nhỏ của tớ ước rằng mười hai trân quý có thể hoàn thành concert một cách an toàn mà không có bất cứ thương tích nào. đó không phải một điều ước chung chung, cũng không phải một điều ước xa vời, mong ước của bạn gần gũi, chân thực và đáng yêu như thế. nhưng mà bạn bé ơi, bạn bé cũng đừng để bản thân đau một mình, mệt một mình, đối mặt với khó khăn một mình nhé. tớ nghĩ nhiều quá phải không? chứ tớ tin là nhà trẻ với hai anh trưởng sẽ không bỏ lại ai phía sau đâu mà. bạn bé của tớ trao đi nhiều yêu thương, cũng sẽ được nhận lại thật nhiều yêu thương đó.

những dòng không đầu không cuối, không có dàn ý này được tớ viết khi lòng ngổn ngang suy tư mà không biết giãi bày với ai. tớ chưa bao giờ đu nhóm nào đông như nhà trẻ, nên nhiều cái bỡ ngỡ lắm, băn khoăn lắm. mà tớ như rơi khỏi vòng quay mỗi ngày một đổi khác của nền công nghiệp âm nhạc Hàn Quốc, vì có mấy năm, tớ hèn nhát bỏ theo dõi hết các trang tin tức công cộng, tớ co cụm trở về con đường hoa năm anh tình đầu đã trải, ôm lấy gia đình chiến thắng mà đi qua phong ba. đầu năm nay lại có thể mở lòng với nhà trẻ, có thể gặp được Doyoung, giống như định mệnh mà vũ trụ an bài vậy. nhiều cái mới phải học hỏi, để ý, nhiều suy nghĩ hình như già cỗi quá mất rồi. bạn bé đồng niên gần gũi với tớ, bạn bé đồng niên làm tớ tự hào cùng ghen tị, yên tâm cùng bất an cùng một lúc. bạn bé ơi, giá mà tớ có thể gặp bạn, có thể nói chuyện với bạn thì tốt biết mấy nhỉ? giá như trong một vũ trụ song song nào đó, tớ được đi cùng bạn trên con đường bạn trưởng thành, từ những ngày đầu tiên, thì tốt biết mấy nhỉ? trong một nghìn những lý do tớ ghét bản thân, có một lý do là tớ từng đối xử không tốt với mười hai trân quý. nỗi tiếc nuối khó có thể bù đắp hay đổi thay, tớ chỉ có thể tự bảo với chính mình, có lẽ điều gì xảy ra cũng có nguyên do của nó. gặp mười hai trân quý vào mùa xuân năm 2022 thay vì tháng tám năm 2020 cũng sẽ có một nguyên do nào đó mà một ngày không mưa, tớ sẽ thấu hiểu.

từ tiệm tạp hóa bên con đường hoa đến tinh cầu Kim Doyoung,

Bánh.

cre ảnh gốc: Be rabbit

lời bài hát mình dành tặng bạn bé lấy từ: Thật muốn yêu thương thế giới này - Hoa Thần Vũ,

tạm dịch: không muốn rời đi / khi cậu nở nụ cười rực rỡ / thế gian này bỗng được tô điểm đầy sắc màu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #treasure