Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỗi ngày trôi qua càng làm cho người kia xuất hiện nhiều thêm trong tâm trí của người còn lại. Lingling Kwong đều đặn nhận thêm được hai chai vang đỏ từ Kornnaphat cũng đã vừa vặn đến ngày sinh nhật của Prigkhing.

Ban đầu mọi người hẹn gặp nhau tại SPY, đợi đến khi đông đủ mới bàn tính sẽ đi đâu tiếp theo. Trước mắt tại quán đã có bốn cô nàng xinh đẹp, chỉ còn lại Kornnaphat và Ying Anada.

"Em không liên lạc được với Orm." Prigkhing loay hoay với chiếc điện thoại của mình.

Cả Jaja cũng không nhận được hồi âm. Lingling Kwong vội vàng mở điện thoại, cách đây năm phút vừa nhận được tin báo đã đáp chuyến bay về đến nơi an toàn.

"Hai người đều không liên lạc được sao?" Lingling Kwong hỏi lại một lần nữa, dường như có chút gì đó vừa lóe lên trong suy nghĩ nữ minh tinh.

"Vâng ạ, em đã gửi tin nhắn, thậm chí là gọi điện nhưng từ chiều đến giờ đã hơn ba giờ trôi qua vẫn chưa thấy hồi âm." Prigkhing không giấu được nỗi lo lắng trong ánh mắt của mình.

Không còn nghi ngờ gì nữa, số liên lạc mà Lingling Kwong có được chắn hẳn không giống với Jaja và Prigkhing. Nữ minh tinh có thể liên lạc với người kia bất kể lúc nào cũng đều nhận được phản hồi rất nhanh chóng.

"Chắc là có chút việc gì đó cần xử lý thôi, nếu không đến được chắc chắn sẽ thông báo với em ngay, đừng lo lắng Prigkhing." Lingling Kwong không thể để mọi người lo lắng, nhưng cũng không tùy tiện để lộ việc mình cùng người kia đang có mối quan hệ mập mờ.

"Chắc là chúng ta đi trước thôi, em vừa nhận tin nhắn của chị Ying." Prigkhing buồn rười rượi, "Chị ấy nói có việc đột xuất, chắc là đêm nay không đến chơi cùng chúng ta được rồi."

Lingling Kwong nhường lại quyền biểu quyết cho ba người còn lại, nữ minh tinh lén ra nơi khác để gọi điện cho người kia. Nếu Ying Anada đã không thể đến được thì cô phải kéo cho bằng được Kornnaphat đến đây.

"Không chờ thêm được sao? Nhớ rồi à?"

"Lúc nào cũng không đứng đắn." Lingling Kwong gần như hết cách với người này.

"Không trêu nữa. Chị làm sao? Nếu không có việc gì hệ trọng chắc đã không gọi cho tôi rồi."

"Đoán đúng rồi. Em có chắc bản thân đến được không? Ying có chuyện đột xuất không thể đến được, nếu cả em cũng không đến nữa thì con bé sẽ buồn lắm đấy."

"Đang lái xe, khoảng mười phút nữa là đến."

"À chắc mọi người đã bàn xong địa điểm để chơi rồi. Em cũng gọi lại cho Prigkhing đi, con bé gọi cho em từ chiều."

Kornnaphat không vội kết thúc cuộc gọi với Lingling Kwong, cô với lấy chiếc điện thoại đang nằm sâu trong hộc xe bên ghế phụ. Hơn mười cuộc gọi từ cả hai người đồng nghiệp xuyên suốt từ chiều đến tối.

"Prigkhing, là tôi đây."

"Đồ vô tâm nhà cậu đến bây giờ mới gọi lại cho tôi."

"Được rồi được rồi, điện thoại tôi hết pin, vừa mới sạc đầy đã gọi cho cậu ngay đây." Kornnaphat nói dối không chớp mắt khiến cho nữ minh tinh nghe xong cũng cảm thấy khâm phục mấy phần.

"Cậu có đến được không? À mà bây giờ không cần đến SPY nữa, bọn tớ định sẽ đến Mamihlapinatapei, cậu cứ đến đó luôn nhé."

"Bar Mamihlapinatapei? Ở đó có nhận tổ chức tiệc sinh nhật cho cậu à?"

"Không phải bar. Họ vừa cho đi vào hoạt động thêm hai tầng bên trên, là phòng VIP dùng để tổ chức tiệc tùng. Đang trong tuần lễ khai trương cho nên tất cả tiện ích đều được giảm nửa giá. Là chị Nene đề xuất cho mọi người."

"Hiểu rồi. Tôi sẽ đến đó. À mà này, Prigkhing."

"Tôi nghe."

"Cô cảnh sát của cậu không đến được à?"

"Cái gì mà của tôi..." Mặc dù Prigkhing thật sự là đang thầm thương trộm nhớ người này, "Nhưng mà đúng là chị ấy không đến được."

"Có biết lí do không?"

"Chị ấy bảo là đi bắt trộm..." Prigkhing không tài nào hiểu nổi, sở cảnh sát của cả thành phố không biết có phải đang thiếu nhân lực hay không mà lại kéo một người ngoài ca trực đến chỉ để bắt trộm.

"Hiểu rồi, có lẽ tôi sẽ đến muộn một chút, nhưng chắc chắn sẽ đến. Dù gì mọi người cũng định xuyên đêm mà. Gặp sau." Kornnaphat sau khi ngắt kết nối với Prigkhing đã ngay lập tức liên hệ với một chủ thuê bao khác, "Đang có đuổi bắt sao? Tôi cũng khá hứng thú."

"Nếu hỏi về Trung úy Ying thì cô ấy đang cách chỉ một ngã tư, ngay trên tuyến đường hiện tại."

Người đàn ông có giọng nói vừa xa lạ lại vừa thân quen, Lingling Kwong ban đầu nghĩ rằng bản thân đã từng nghe giọng nói này ở đâu rồi, nhưng càng nghe lại càng thấy không phải. Chắc có lẽ do nghe qua hai chiếc điện thoại khác nhau cho nên chất lượng âm thanh cũng phần nào giảm sút.

"Tiểu minh tinh, đến Mamihlapinatapei cùng với mọi người đi, tôi ghé sang đây một chút sẽ đến sau."

"Em định đến chỗ của Ying sao?" Lingling Kwong nghe được toàn bộ cuộc hội thoại giữa Kornnaphat cùng với Prigkhing và cả người đàn ông xa lạ, hoàn toàn không khó để đoán được Kornnaphat sắp làm gì.

"Bị chị phát hiện rồi."

Lingling Kwong định mắng người kia không đứng đắn, nhưng ngẫm lại bản thân đã vừa mắng câu này rồi, giờ phút này lại cảm thấy lo lắng cho an nguy của người kia hơn, "Nhớ cẩn thận, tôi đợi em."

"Đã rõ." Kornnaphat nở nụ cười mãn nguyện, vừa tắt máy đã nhanh chóng phi xe về trước theo định vị đã được người đàn ông ban nảy gửi qua.

Trước mắt Kornnaphat Sethratanapong là chiếc sedan thể thao màu vàng nghệ được nhập nguyên con từ Nhật, không biết nữ chủ nhân của nó nghĩ gì mà lại đi đọ độ cứng của xe với cây cột điện nằm bên vệ đường.

Kornnaphat tấp ngay vào lề, nhanh chóng bước xuống đi đến bên chiếc xe kia để xem xét, nhắm chừng cũng không thể tiếp tục cuộc hành trình với cái đầu dập nát, bánh trái cũng cong cả vành.

"Gọi cho cứu hộ đến cẩu mang về đi, tôi sẽ cho cô trải nghiệm trên con coupe 374 mã lực được nhập khẩu từ Anh quốc."

Ying Anada nhìn Kornnaphat Sethratanapong đứng đút tay vào túi quần, vô cùng xem nhẹ vấn đề đã xảy ra với cô. Mặc dù định sẵn cả hai không thể cùng chung một chiến tuyến nhưng xem ra đích đến chỉ có một. Ying Anada chỉ đành nhanh chóng ngồi vào con chiến mã của Kornnaphat Sethratanapong.

"Chỉ vừa mới mất dấu khoảng năm phút thôi nhưng chắc chắn bọn chúng chỉ có thể đi vào cao tốc để ra đến ngoại ô, toàn bộ thành phố đã bị phong tỏa. Là một chiếc sedan độ có màu đen, riêng biển số thì chỉ là biển giả, không biết chừng bọn chúng đã kịp thay rồi."

Cả hai đang tiến vào đường cao tốc, Ying Anada đã liên hệ với các đồng nghiệp thuộc đội giao thông để lập chốt chặn dọc theo tuyến đường.

Là điện thoại từ đồng nghiệp cảnh sát giao thông gọi đến cho Ying Anada, "Không có chiếc xe nào như tôi đã miêu tả sao?" Ying Anada không tin được chiếc xe đó có thể bốc hơi ngay giữa đường cao tốc này được. Hiện tại chỉ còn một chốt chặn cách đó hơn mười cây số, nếu không thể kịp thời tóm gọn bọn chúng thì sẽ không còn bất kì cơ hội nào khác nữa. Vô số các ngã rẽ ngay điểm giao cao tốc sẽ khiến cho việc phong tỏa trở nên khó khăn hơn.

Chiếc coupe trắng của Kornnaphat dừng ngay chốt chặn gần nhất. Cả hai nhận được thông báo đã để một chiếc sedan độ cùng mẫu vượt qua, tuy nhiên chiếc xe lại có màu vàng cam khá nổi bật, hoàn toàn không giống với lời miêu tả của Ying Anada là một chiếc sedan độ màu đen.

Kornnaphat ngay lập tức kéo Ying Anada vào xe, "Đi bắt trộm thôi."

Con chiến mã của Kornnaphat phóng hơn tốc độ quy định hẳn 60 km/h, gần như xé toạt màn đêm lao vun vút trên đường cao tốc dẫn ra ngoại thành.

"Bắt cái gì? Hơn nữa cô không chạy đàng hoàng được sao?" Ying Anada bám vào tay vịn phía bên trên mặc dù đã cài dây an toàn chắc chắn.

"Còn chưa hiểu nữa sao? Thay vì không có chiếc xe nào giống với lời mà cô miêu tả thì lại có một chiếc y đúc từ kiểu độ tới mẫu mã."

"Nhưng nó không phải màu đen..." Như nhận ra được gì đó, Ying Anada hoài nghi đặt câu hỏi, "Không lẽ... ý cô là?"

"Đúng vậy, là sơn nhiệt."

Chiếc xe chạy giữa màn đêm như cơn lốc màu bạc trắng lướt qua hết các vật cản trên đường. Những quái xế cao tốc lúc về đêm cũng phải ngả mũ với chủ nhân chiếc coupe trắng nhập khẩu.

Sau khi vượt qua đoạn đường đông đúc, Kornnaphat mới tập trung giải thích tiếp, "Hiện nay rất thịnh hành loại sơn nhiệt có thể chuyển đổi màu ngay tức khắc. Theo cô nói thì đã để mất dấu nó được năm phút. Trong năm phút đó chỉ cần có nước nóng đổ khắp xe cũng có thể thông chốt an toàn."

"Vậy chỉ cần thông báo màu xe hiện tại thì ở chốt chặn tiếp theo có thể bắt được bọn chúng rồi."

"Chuyện nó có màu vàng cam đã trôi qua được một khoảng thời gian rồi. Với thời tiết hiện tại thì hẳn nhiệt độ trên lớp sơn cũng đã nguội dần. Hoặc là chuyển về thành màu đen, hoặc là một chiếc xe vàng cam đang loang lổ màu đen."

"Được." Ying Anada đáp lời Kornnaphat, nhanh chóng gọi điện đến trạm phía trước giải thích hết toàn bộ chuyện đã xảy ra, yêu cầu họ kiểm tra gắt gao những chiếc xe có màu như Kornnaphat vừa phân tích.

Kết quả không nằm ngoài mong đợi, một chiếc sedan độ có màu vàng cam đang từ từ xuất hiện những đốm đen trên khắp thân xe. Tuy nhiên những chiến lợi phẩm của chúng không hề có bên trong xe như đã nghĩ.

"Giờ lại là loại chuyện gì nữa đây?" Kornnaphat bất mãn, không thể tin được mình vượt gần hai mươi cây số chỉ đổi lấy một chiếc xe không có sức uy hiếp nào đáng sợ như Ying Anada đã nói.

"Trước mắt giao lại bọn họ cho các anh, chúng tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm tài liệu đó."

Tài liệu mà Ying Anada nhắc đến chính là một trong số những tài liệu mật được Chính phủ bảo vệ vô cùng gắt gao. Trước lúc Ying Anada nhận lệnh hỗ trợ vây bắt đối tượng thâm nhập cơ quan vẫn chưa có thông tin xác thực được là loại tài liệu nào. Nhưng đến hiện tại cô đã có được thông báo khẩn từ Tổng cục.

"Hoặc là lấy lại, hoặc là tiêu hủy toàn bộ." Ying Anada lập lại tin báo vừa được gửi vào điện thoại của mình.

"Nói như vậy bọn chúng chỉ lấy được bản sao?"

"Đúng vậy. Nói cho cô là việc làm đi ngược nguyên tắc, tuy nhiên với tư cách là cộng sự tạm thời, tôi sẽ nói để cô đặt nặng vấn đề này lên mức cấp thiết nhất."

"Ồ, xem ra đây là loại tài liệu có ảnh hưởng mật thiết đến lợi ích của toàn quốc gia."

"Cô nói không sai. Thứ bị đánh cắp chính là một phần thông tin về an ninh, quốc phòng và cơ yếu. Trong số đó chính là thông tin về tổ chức và hoạt động của lực lượng vũ trang nhân dân..." Ying Anada làm dáng vẻ ngập ngừng, quay sang nhìn Kornnaphat đang tập trung lái xe với đôi mắt đầy ẩn ý, "mà nhiều nhất chính là thông tin về lực lượng cơ yếu Chính phủ."

Không nắm được chính xác suy nghĩ của người cầm lái ngồi kế bên, tuy nhiên Ying Anada hoàn toàn nhìn ra được sự khẩn trương qua cái cách mà Kornnaphat Sethratanapong ghì chặt vô lăng trong vô thức.

"Thú vị rồi đây... xem ra hôm nay có đến dự sinh nhật kịp hay không đã không còn do chúng ta tự quyết."

"Cô vì muốn tôi có thể đến dự tiệc cho nên mới giúp tôi?"

"Tội phạm hay cảnh sát thì cũng đều là công dân của đất nước này." Kornnaphat là tổ nghề đánh trống lảng, "Không vì cô thì tôi cũng vì sự tồn vong của cơ nghiệp gia tộc mình. Đều cùng một mục đích cả thôi."

"Vậy cô nói thử xem, chúng ta còn có thể đi đâu để tìm?" Mặc dù bề ngoài không có ý thỏa hiệp người này nhưng nhìn những gì mà Kornnaphat đã làm trong khoảng thời gian cả hai vây bắt chiếc xe lúc nảy, trong thâm tâm Ying Anada đã hình thành một sự tin tưởng tuyệt đối dành cho người cộng sự tạm thời này.

"Trên xuyên suốt lộ trình có lẽ bọn chúng chỉ dừng lại duy nhất có một lần. Trong khoảng thời gian này vừa vặn để chuyển tài liệu sang một chiếc xe khác để đánh lạc hướng chúng ta."

"Là lúc chuyển màu xe?"

"Ừm, để biến cả chiếc sedan chuyển hoàn toàn sang màu khác cũng cần mất kha khá lượng nước nóng trong thời tiết này."

"Là cửa hàng tiện lợi." Ying Anada nhanh chóng đánh dấu toàn bộ các cửa hàng tiện lợi lớn nhỏ trên khắp con đường mà cả hai cùng chiếc xe đó đã đi qua. Từ nơi cô bị chúng cắt đuôi bằng một vụ tai nạn cho đến khi chạm mặt chốt chặn đầu tiên, "Tổng cộng bảy cửa hàng."

"Chuyện này cảnh sát làm việc hiệu quả hơn không phải sao? Gọi về xin cử thêm chi viện đến để kiểm tra các camera an ninh của toàn bộ bảy cửa hàng đó cùng với camera giám sát trật tự an toàn giao thông phía bên ngoài."

Sau khi chiếc coupe trắng quay trở lại thủ đô cũng là lúc cả hai được cung cấp thêm manh mối mới, "Một chiếc SUV bảy chỗ màu xám của Mỹ. Lộ trình của nó gần với chúng ta nhất, đang hướng về bến cảng."

Kornnaphat Sethratanapong bất lực với màn rượt đuổi của đêm nay. Chưa bao giờ cô cảm thấy chán ghét việc làm một tài xế như bây giờ. Ngay khi vừa quay trở lại từ cao tốc ngoại ô phía Bắc đã phải đi ngược xuống bến cảng phía Nam.

"Đoạn này không có chốt chặn sao?"

"Có. Nhưng ngay sau khi xác định chiếc sedan ban nảy rời đi theo hướng cao tốc thì toàn bộ lực lượng ở những nơi khác đã lần lượt rút về. Chính vì vậy mà bây giờ chiếc SUV đó mới có thể yên ổn rời khỏi thủ đô."

"Từ lúc rút chốt chặn cho đến bây giờ là bao lâu?"

"Khoảng gần ba mươi phút, tuy nhiên khu vực này chỉ vừa mới rút đi vỏn vẹn có năm phút do nán lại để xử lý ẩu đả của một nhóm thanh niên."

"Hoàn hảo. Nói như vậy chúng chỉ mới vừa rời đi được năm phút, báo cho cô biết một tin vui, toàn bộ bến cảng đều đã nằm trong đầu của tôi..." Kornnaphat liếm môi bắt đầu tăng tốc, "cho đến từng con ngõ nhỏ."

Ying Anada bám chặt hai tay vào ghế, không tự chủ được nuốt nước bọt vì quá rùng mình. Lòng tự mắng không biết là kẻ nào lại dám cấp bằng cho con quái vật xa lộ như Kornnaphat Sethratanapong.

---

29/08/2024

-

Các bảnh thông cảm cho sốp vì sự chậm trễ này nhé. Sốp mới vừa khỏi cảm. Mùa này dễ bệnh quá, các bảnh nhớ để ý sức khỏe. Chúc các bảnh ngày mới vui vẻ nhoa!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top