Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Mabifica] Pacifica's Strawberry

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Mabel này, cậu thích ăn bánh gì?

- Hả?

Mabel ngước lên khỏi cuốn tạp chí thời trang đang đọc, há hốc miệng nhìn cô bạn trước mặt. Pacifica ngồi đối diện nhìn bộ móng tay mới sơn, không biểu cảm gì với câu hỏi mình vừa đặt ra.

- Cậu thích ăn bánh gì? – Pacifica lặp lại câu hỏi, xòe năm ngón tay ra ngắm nghía, vẫn không nhìn cô bạn của mình.

- Ừm... - Mabel đặt cuốn tạp chí của mình xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ. – Tớ thích dâu tây. Bất kì loại bánh gì làm từ dâu tây.

Pacifica khẽ cười khẩy. Không nằm ngoài dự đoán, những thứ mà Mabel thích chỉ có thể trẻ con, ngốc nghếch thế thôi.

- Cuối tuần qua nhà tớ chơi nhé. – Cô đứng lên, đặt tay lên mái tóc nâu của người bạn. – Giờ thì tớ phải về rồi, có một chút chuyện cần giải quyết.

Một tia thất vọng lướt ngang qua đôi mắt nâu long lanh của Mabel.

- Về sớm vậy sao. – Nó thở dài tiếc nuối. – Cậu đến chưa được bao lâu mà, Dipper cũng chưa về nữa, tớ biết chơi với ai?

- Được rồi được rồi, Dipper sẽ về ngay thôi. Tớ không thể ở lại lâu hơn được nữa. – Cô xoa đầu nó – Chờ đến cuối quần, được chứ?

Kèm theo câu nói là một nụ cười mỉm của thiên kim tiểu thư.

- Ừ, vậy cũng được. – Mabel nở một nụ cười nhẹ, nhưng vẫn có chút gì đó buồn rầu.

Nó tiễn Pacifica ra đến cửa Lều Bí ẩn, vừa lúc đó người em song sinh của nó, Dipper cũng xuất hiện ở ngưỡng cửa.

- Thấy chưa, Dipper về rồi này. – Pacifica đeo cái kính râm của mình lên. Cô lướt qua cậu bạn tóc nâu, vỗ vai cậu ta mấy cái rồi đi khuất khỏi Lều Bí ẩn.

- Dipper, em đi đâu vậy? – Mabel hỏi.

- À... - Dipper hướng mắt nhìn theo Pacifica, rồi nhìn về phía cánh rừng. – Em chỉ vào rừng thám hiểm một chút thôi.

-------------------------------------------------

Pacifica nhìn rổ dâu tây tươi vừa mới được rửa sạch. Cô cầm một quả lên, xoay xoay ngắm màu đỏ mọng của nó một chút rồi cắn thử. Vị ngọt ngọt, chua chua vừa miệng. Đây đều là những quả dâu tây được thu hoạch từ khu vườn dâu lớn nhất California này. Từng cây được chăm sóc một cách rất chu đáo với các công nghệ trồng trọt tân tiến.

Để rổ dâu chin mọng qua một bên, Pacifica bắt đầu lấy bột mì, bột hạnh nhân, bơ, đường,... Phải rồi, nhìn vào là biết thiên kim tiểu thư định làm gì mà.

Mặc dù khi trước, năm mười hai tuổi, Pacifica Northwest chỉ là một cô nhóc chảnh chọe, gần như không coi ai ra gì, cuộc sống thì bị kìm hãm bởi bố mẹ. Nhưng kể từ sau khi gặp sinh đôi nhà Pines, cô đã biết sống tình cảm hơn, tự do hơn. Và Pacifica Northwest mười sáu tuổi, đang mang một mối tình đơn phương với Mabel Pines, người bạn thân đã bốn năm kể từ sau vụ Weirdmaggedon.

Điểm lại tất cả những nguyên liệu và dụng cụ có trên bàn, mọi thứ đều đã đủ để làm bốn cái bánh tart dâu tây.

Pacifica buộc mái tóc vàng óng của mình lên, xắn ống tay áo cho thoải mái một chút, rồi bắt tay vào làm những cái bánh tart thơm ngon cho ngày hè này.

Đế bánh tart, hay còn được gọi với cái tên Pate Sucree, không quá khó làm, nhưng cần phải kiên nhẫn và tỉ mỉ, vì ban đầu sẽ phải nướng với đá chuyên nướng tart, nướng thêm một lần không có đá và lần cuối cùng phết thêm trứng đánh lên trên nữa. Dẫu sau thì đây cũng là phần quan trọng nhất của một chiếc bánh tart.

Pacifica vẫn cẩn thận làm từng bước một, từng động tác thuần thục. Có ai tin được đây là thiên kim tiểu thư Northwest cái gì cũng được dâng sẵn lên tận miệng đâu chứ?

Phần đế đã xong, đến phần Crème Diplomate, hay đơn giản là kem tart. Lại cần sự cẩn thận khi phải căn sao cho kem không được đặc quá.

Sauk hi phần kem đã xong, Pacifica bắt đầu chia đều kem ra bốn phần đến tart vàng ươm đã làm xong. Khi mặt kem đã được phết đều, cô quay lại rổ dâu tây, bắt đầu cắt đôi chúng ra thành những miếng vừa ăn, rồi xếp những miếng dâu tây cẩn thận lên bốn phần tart. Và rồi thêm một chút óng ánh của nước cốt dâu sẽ làm chiếc bánh trông bắt mắt hơn.

-------------------------------------------------

- Dipper, em không vào trong thật sao?

Mabel quay qua em mình hơi trong khi bấm chuôn trước cửa dinh thự nhà Northwest.

- Em chỉ vào chào Pacifica thôi – Dipper lắc đầu. – Em đã có dự định làm một chuyến thám hiểu sâu trong rừng ngày hôm nay rồi.

Cánh cửa dinh thự tự động mở ra, Mabel cùng Dipper bước vào. Phải đi bộ khoảng hai phút, băng qua khu vườn mới vào được tu dinh chính của nhà Northwest.

Pacifica đã đứng chờ sẵn ở bên ngoài, trên tay cô là một cái hộp màu kem.

- Tớ tưởng hôm nay lại là một chuyến thám hiểm nữa chứ, Dipper? – Pacifica đưa cái hộp cho cậu trai.

- Đến chào cậu một câu rồi đi liền đây. – Dipper nhận lấy cái hộp, không tỏ vẻ gì là ngạc nhiên cả.

- Pacifica, trong cái hộp đó có gì vậy? – Mabel tò mò hỏi.

- Lát nữa cậu sẽ biết. – Pacifica kéo Mabel vào trong. – Được rồi, cậu nên đi rồi đấy Dipper, có người không thích chờ đợi đâu.

Dipper thở dài, quay lung bước đi, sau lung nghe tiếng cửa được kéo lại.

- À, gửi lời chào của tớ đến người đó nhé.

Rồi cánh cửa đóng hẳn lại.

Dipper cầm cái hộp bằng hai tay, ra khỏi khuôn viên nhà Northwest.

-------------------------------------------------

- Trong cái hộp đó có gì vậy, Pacifica?

Mabel vẫn cứ lặp đi, lặp lại câu hỏi cho đến khi được dẫn vào phòng bếp của nhà Pacifica.

- Ôi khổ lắm thôi. – Pacifica cười xòa. – Có cái gì đâu chứ. Cậu tư nhìn đi. – Cô chỉ lên bàn ăn

Trên bàn ăn là hai cái bánh tart dâu tây đỏ mọng. Mabel nhìn thấy, đôi mắt nâu sáng lên, nó lao ngay vào bàn, nâng cái bánh tart định ăn.

- Từ từ thôi chứ. – Pacifica cười xòa, lấy cái bánh từ tay Mabel đặt xuống và cắt nó ra làm đôi. – Giờ thì được rồi đó.

Mabel phấn khích nhận lấy phần bánh, cắn một miếng.

Phần để tart giòn, xốp, phần kem custard béo mịn, và dâu tây. Những quả dâu chin mọng ngọt ngọt chua chua dịu miệng.

- Ngon quá, Pacifica. – Mabel reo lên. – Cậu mua ở đâu vậy?

- Mua hả? – Pacifica cười khẩy, cầm lấy phần bánh còn lại, vân vê tay theo thành bánh tart. – Cậu nghĩ ở Gravity Falls làm sao có nơi nào làm được cái bánh ngon như thế này?

- Ai biết được chứ? Cậu có thể mua ở nơi khác? Pacifica Northwest mà. – Mabel dơ tay ra với lấy phần bánh còn lại trên tay của cô bạn.

- Cậu coi thường tài năng của Pacifica Northwest này rồi. – Cô đưa phần bánh cho Mabel. – Chính tay tớ tự làm đấy.

Đang cắn dở một miếng, Mabel liền há hốc khiến miếng dâu tây thiếu chút nữa là rơi ra.

- Cậu....làm á?

Mabel hết nhìn cái bánh đến nhìn Pacifica, người đã chuyển sang ngắm nghía cái bánh còn lại và tỏ vẻ rất bình thường với sự ngạc nhiên của Mabel.

- Tớ không còn là Pacifica Northwest của ngày xưa, cậu nên nhớ điều đó. – Tiểu thư thở dài, đặt cái bánh xuống? – Thế, cái bánh có ngon không nào?

Mabel gật đầu, ăn nốt phần bánh còn lại. – Ngon chứ. Không ngờ cậu làm được ngon như vậy đó nha.

- Tất nhiên rồi, dâu tây được thu hoạch từ khu vườn lớn nhất của California mà. – Pacifica nhún vai.

- Hèn gì, vị dâu ngon quá trời, Mà phần bánh với kem cũng ngon không kém nha. – Mabel quệt phần kem còn dính trên miệng, nhìn lên trên tay của Pacifica. – Cậu,... có định.

- Không, tớ làm bốn cái, hai cái cho cậu, hai cái cho Dipper. – Pacifica nhún vai. – Cái này là của cậu.

Pacifica đưa cái bánh ra, Mabel đang định lấy nó thì cô tiểu thư liền giận cái bánh lại.

-Nhưng trả lời tớ một câu hỏi đã. – Pacifica đưa một ngón tay ra, quệt lấy phần kem mà Mabel chưa quệt sạch.

- Câu hỏi gì cơ? – Theo bản năng, nó hơi lùi ra một chút khi Pacifica vươn tay đến.

- Cậu thích cái bánh này chứ?

Mabel chớp chớp mắt với câu hỏi quá đỗi hiển nhiên, nhưng cũng gật đầu cho câu trả lời.

- Vậy cậu thích người làm bánh chứ?

- Tất nhiên là thích rồi. Cậu là bạn thân của tớ mà.

Mabel cười tươi rói, còn Pacifica chỉ thở dài bất lực. Biết ngay kiểu gì câu trả lời cũng sẽ là như thế này mà.

- Không phải như thế. – Pacifica lắc đầu ngán ngẩm. – Hơn thế cơ.

- Hơn thế? – Mabel nhân lúc này lấy ngay cái bánh tart mà Paifica để xuống khi nãy. – Ý cậu là sao?

Pacifica thở dài bất lực thêm một lần nữa, ra khỏi ghế và đứng lên trước mặt Mabel.

- Là như thế này này.

Cô tiểu thư nhẹ nhàng vén lọn tóc nâu của Mabel ra sau tai, rồi từ từ cúi xuống.

Một nụ hôn nhẹ trên vầng trán cao của Mabel Pines.

Pacifica kéo cái ghế bên cạnh lại, bình thản ngồi xuống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Cô gái tóc nâu vẫn giữ nguyên tư thế đó, mắt chớp chớp trong không trung, hơi má hơi ửng hồng lên.

- Là...như vậy đó hả...

Khi ngợ ra được chuyện gì đã xảy ra, khuôn mặt của Mabel bắt đầu đỏ lên như những trái dâu trên cái bánh tart nó đang cầm.

- Mà, công nhận đấy. – Pacifica ngồi xuống cái ghế bên cạnh. Cô đưa tay lấy một miếng dâu từ cái bánh, xoay xoay ngắm nghía nó rồi cho vào miệng. – Cậu giống như dâu tây vậy.

- Hả, ý...cậu là sao?

Mabel mân mê cổ tay áo len của mình, không quay sang nhìn Pacifica, chỉ hỏi lí nhí trong cổ họng.

- Ồn ào và khó chịu như vị chua. – Cô tiểu thư múa tay minh họa.

Mabel hơi chùng xuống, giấu mặt sau mái tóc nâu lòa xòa. Nó vẫn tiếp tục mân mê cổ tay áo đến nỗi mấy đường len sắp đứt ra luôn rồi.

- Và ngọt ngào, đáng yêu như vị ngọt của dâu tây.

Pacifica đưa tay lên, xoa xoa mái tóc nâu bồng bềnh của Mabel.

Nó ngẩng lên, mở to đôi mắt nâu long lanh nhìn cô bạn.

- Gì vậy Mabel, đừng nói với tớ là cậu sắp khóc đó nhé. – Pacifica bật cười.

- Không có! – Mabel chối bỏ, lắc lắc đầu thật mạnh.

- Được rồi được rồi. – Cô bỏ tay xuống. – Thế, trả lời câu hỏi của tớ đi. Cậu có thích tớ không?

- Ừm...

Mabel đảo mắt nhìn xung quanh căn bếp rộng lớn của nhà Northwest, khuôn mặt vẫn còn chưa hết ửng hồng.

- Tớ thích bánh của cậu. Và... cũng thích cả cậu nữa. Tất nhiên không phải kiểu bạn thân mà là ...

Câu nói của Mabel thành dang dở khi bị chặn đứng bởi thứ gì đó mềm mềm. Theo bản năng, nó nhắm mắt lại. Thứ duy nhất nó nhìn thấy rõ là vài sợi tóc vàng óng ánh của Pacifica...

-------------------------------------------------

- Cuối cùng cũng được rồi nhỉ?

Dipper thở dài, cắn nốt phần còn lại của cái bánh tart dâu tây.

- Coi bộ cô ta thế thôi mà làm bánh cũng ngon thật.

Một thân ảnh vàng chóe bay qua lượn lại xung quah Dipper, trên tay cầm một cái bánh cũng đã gần hết.

- Coi Pacifica lãng mạn chưa kìa, đâu có như cái miếng Dorito bay bay nào đó. – Dipper thở dài nhìn người chị song sinh của mình qua một quả cầu thủy tình.

- Là em tự nguyện đến với tôi nhé, Pine Tree. – Tên kia cho hết cái bánh vào miệng, bay ra đằng sau gác cằm lên mái tóc nâu mềm của Dipper.

Dipper thở hắt ra bất lực.

Ai là tên vô sỉ đứng trước mặt cậu nói yêu cậu rồi bám theo cậu mỗi khi cậu vào rừng thám hiểm?

Mà thôi, đó sẽ là một câu chuyện khác.

Dipper nhìn lại vào trong quả cầu, khẽ cười thầm với người chị song sinh đang ăn dần cái bánh tart dâu tây với khuôn mặt đỏ ửng.

--------------------------

Chợt lục lại phát hiện ra cái này chưa có đăng :((( Đống request của các bồ ý tưởng ngập tràn mà lên cấp 3 nhiều thứ quá chưa viết được nữa :(( 

Nói chung là viết để thỏa mãn nên sẽ có lúc thích viết lúc không, nhưng nhìn mấy cái hố đào sâu quá rồi để đỏ cho mọi người sập cũng thấy tội lỗi..Thôi thì.....tính sau vậy =))))

Have a nice Sunday guys

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top