Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Có lẽ anh đã rất yêu họ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồng hồ bây giờ là ba giờ sáng, không gian đủ yên tĩnh để tôi cảm thấy cô đơn lạc lõng mọi người ai nấy đều chìm vào giấc ngủ sau cả ngày trời mệt mỏi kể cả anh, người con trai tôi thương...
Tôi và anh chỉ là không ưa nhau lắm đâu nghĩ lại mà buồn cười thật. Để tôi kể cho các cô nghe về chuyện tình đơn phương của tôi.

Tôi với anh cùng học chung một trường cấp hai, lúc anh khối 8 tôi học khối 7, con bạn thân của tôi lại đi thích anh lúc đó tôi nghĩ buồn cười bởi vì hơi đâu đi thích một anh chàng dở hơi, bệnh bệnh khùng khùng chứ. Anh lúc đó quen một bà chị lớp 9 ấy nhỉ? Đúng rồi là bà chị xinh đẹp ấy. Tôi cũng đã có hình tượng riêng cho mình, anh chia tay chị ta vì lí do nào đó tôi cũng chả quan tâm đâu, anh lúc đó lâu lâu nhắn tin với tôi làm quan các kiểu. Mỗi lần gặp nhau cả hai đều lườm nhau như kẻ thù trăm năm vậy. Đến hè năm tôi lên lớp 8 anh lại học lớp 9, tôi và anh làm quen nhau qua ' Like Ib ' trên facebook tôi và anh hỏi thăm qua lại cứ thế dường như tôi ngỡ việc đó đã thành thói quen của riêng mình vậy. Cứ mỗi tối hai đứa lại nhắn tin với nhau mà tôi lại cười thích thú vì anh nói chuyện thú vị lắm, khi này tôi chỉ xem mối quan hệ của hai chúng tôi trên mức bạn bè một tí nhưng không phải tình yêu nói trắng ra là em gái mưa và anh trai zone đấy.

Anh học khối sáng còn tôi khối chiều nhưng đổi lại trường tôi thì bắt học tăng tiết nên tôi cũng hay gặp anh lắm. Có lần tôi vừa thất tình, buồn rầu nên đã đi cùng đám bạn nhây nhúa của tôi. Bọn nó cứ ồn ào bàn tán vài chuyện của người khác vừa đi vừa cười đùa, chúng nó cứ nói liên tục không ngừng vì quá ồn ào nên tôi quyết định đi sau lưng của tụi nó để tránh nghe những câu chuyện không liên quan đến mình . Đi đến quán nước gần trường vô tình hay là do trời đã định cho tôi gặp được anh sau vài tuần thi học kì 1, vẫn như trước tôi vẫn cứ lườm anh nhưng hôm nay anh không làm thế với tôi. Anh nhìn tôi rồi cười để lộ rõ lúm đồng tiền sâu của anh, nụ cười của anh như là ánh mặt trời chiếu sáng lên những ngày tăm tối của tôi vậy. Anh cao hơn tôi cả một cái đầu, nên việc anh nhẹ nhàng xoa đầu tôi mà muốn như ôm chặt vào lòng vậy. Tôi đứng hình vài giây vì tim tôi cứ loạn nhịp như thế, các bạn biết không? Kể từ lúc đó tôi mới biết là tôi đã thích anh...

Tôi càng ngày càng nhắn tin với anh nhiều hơn, hỏi han anh nhiều hơn, nói vài ba câu tình cảm để anh nhận ra tình cảm của tôi dành cho anh, nhưng tôi chỉ nói tây nói gió vì cũng không muốn anh biết tôi thích anh vì sợ tình cảm của tôi không được anh chấp nhận. Tôi nhớ mãi có một lần anh kể lại là anh từng thích tôi, tôi thề rằng lòng tôi vui suốt cả tuần. Dường như tôi rất thích anh thì phải? Tâm trạng của tôi đều phụ thuộc vào câu nói của anh. Cứ nói chuyện, vui cười thân mật với nhau cho đến khi... cô ta xuất hiện

Anh cắt đứt mọi liên lạc với tôi, à không phải nói vậy thì không đúng. Anh có chặn Instagram của tôi, tôi thì rầu thúi ruột, còn nhắn tin với anh trên messenger thì anh lại không rep.
Lúc đó tôi chợt nhận ra tôi đã mất đi cơ hội, mất đi cơ hội được nói chuyện với anh, được vui đùa cùng anh và tôi biết tôi đã mất đi cơ hội được ... thích anh!

Là đúng người nhưng lại sai thời điểm nên ta không thể có nhau, ai rồi cũng sẽ bỏ lỡ người mình thương ở quãng thời gian thanh xuân của chúng ta. Xót xa quá khi anh chỉ xem tôi là nơi để gửi hết tâm sự của đời mình hoặc anh xem tôi là nơi để anh tìm thấy niềm vui. Còn bản thân tôi, tôi xem anh là cả một tình yêu, cả một bầu trời. Là vì bước chân tôi quá nhỏ bé hay là do lòng người quá rộng lớn khiến tôi không thể đi hết lòng họ? Là do tôi tồi hay là do anh đã có người? Nhưng cho dù nói gì đi chăng nữa, chấp nhận yêu thương là chấp nhận đau khổ. Chỉ biết chọn cách nhìn anh vui cười bên họ và vỗ về khi anh buồn phiền...

Khoảng cách của tôi và anh dần dần cách xa nhau, tôi luôn mang lo sợ trong đầu, sợ anh sẽ rời xa tôi, sợ anh không biết được cảm tình của tôi, sợ anh đã quên đi những ngày cười đùa bên nhau và sợ anh sẽ không nhớ đến tôi khi ai đó nhắc lại câu chuyện của chúng mình.

Anh chọn yêu lại người cũ, anh nói cô ta làm anh buồn. Đột nhiên tôi lại ghét cô ta, không phải là do cô ta có được anh. Tôi ghét cô ta vì đã làm người tôi thương phải đau khổ...
Cho dù sau này, anh có người khác đi nữa thì mong anh đừng xí xóa đi những kỷ niệm của hai ta anh nhé...
Gửi đến anh người con trai em thương!

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tinhcam