Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

T H I R T Y - F I V E

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 "Mình ơi"

Người đàn ông bốn mươi tuổi Jeon Jeongguk gọi bạn đời của mình. Trải qua hơn mười năm ở bên nhau, tình cảm giữa Jeongguk và Jimin càng mặn nồng hơn trước. Cả hai cũng đã nhận nuôi một bé trai và bé gái khi chúng vừa bị bỏ rơi ở cô nhi viện, hai bé lần lượt tên là Jeon Chin Mae và Jeon Aera. Khoảnh khắc Jimin ẵm Aera trên tay và Jeongguk bế Chin Mae, cả hai bật khóc trong hạnh phúc. Aera, Chin Mae hai đứa sẽ là con của Jeongguk và Jimin.

"Em đây, Jeongguk gọi em sao?"

Jimin cằm muôi canh đi lên lầu khi nghe tiếng gọi của chồng, trước khi đi còn vươn tay tắt bếp để đảm bảo sự an toàn cho hai nhóc tì nhà mình.

Jeongguk vẫn còn giữ chức chủ tịch của tập đoàn, hắn muốn đợi Chin Mae lớn rồi sẽ giao chức cho nó. Jimin không phản đối nhưng nếu con trai mình thật sự muốn theo nghề kinh doanh thì em đồng ý, còn không thì em sẽ để thằng bé theo nghề nó muốn. Còn Jeongguk thì tự đi kiếm người khác thay chức hoặc sẽ gắn bó với nó suốt đời.

"Jimin, lại đây"

Người đàn ông bốn mươi tuổi vẫn còn nhõng nhẽo như ngày nào. Nhiều lúc em trông như là người cha trông ba đứa trẻ, Jeongguk ham ăn hơn trước và đặc biệt là thức ăn dầu mỡ. Em trách hắn nhiều lần nhưng người kia không chịu bỏ. Một hôm nọ em cố gắng năn nỉ hắn thì Jeongguk lại đưa ra điều kiện, bảo em nếu làm được thì hắn sẽ bỏ thói ăn nhiều đó. Jeongguk mà, có bao giờ điều kiện của hắn đơn giản đâu, hắn bảo mỗi lần hắn muốn ăn thì sẽ đè em ra và nếu em làm được thì hắn sẽ nghe lời em.

Jimin thương Jeongguk rất nhiều nên em không muốn hắn mang bệnh tật vì đồ dầu mỡ, em vui vẻ đồng ý điều kiện của hắn. Và đúng như lời hứa, Jeongguk ăn nhiều rau thay vì mấy vỉ thịt nướng kia nhưng cũng vì đó mà tần suất lưng của Jimin rã rời nhiều hơn. Jimin không trách hắn và im lặng nén cơn đau chăm sóc cho hai bé nhỏ của mình. Có lần em nằm trên giường vì phát sốt khi làm tình trong phòng tắm, sáng hôm đó Jeongguk là người chăm lo cho ba người trong nhà. Nhìn hắn mệt mỏi, những giọt mồ hôi lấm tấm trên gương mặt hay dính và vạt áo khiến em vừa hạnh phúc vừa lo lắng sợ hắn không chịu nổi.

"Ôm miếng được không?", Jeongguk hỏi.

"Sao lại nhõng nhẽo như vậy?"

Jimin để muôi canh sang một bên, đi đến ngồi trên đùi hắn. Em nhìn kỹ vào gương mặt của người kia, chồng em vẫn đẹp như ngày nào, vẫn là nét đẹp khiến em say mê lần đầu.

"Hôm nay em lo cho Chin Mae và Aera, không lo cho tôi", hắn dụi vào ngực em.

"Em đang nấu canh tẩm bổ cho Jeongguk, sao lại nói là không quan tâm?"

Jeongguk không trả lời lại, hắn ôm chặt em và dụi dụi mái đầu màu đen vào hõm cổ khiến em rụt lại. Người đàn ông này sao lại trở nên như thế, chẳng phải khi trước rất mạnh mẽ bảo vệ em sao, sao bây giờ chỉ vì sự quan tâm dành cho con hắn lại ghen tị đến thế chứ.

Jeongguk rất thương Chin Mae, nếu nói thiên vị cho Chin Mae thì không đúng. Chẳng qua hắn nhìn Chin Mae rất giống hắn lúc nhỏ, đôi môi nhỏ của thằng bé chu chu lên khiến Jeongguk chỉ muốn cắn phập vào nó như cắn môi Jimin.

Jimin thì lại thương Aera, con bé rất đáng yêu. Aera dưới sự chăm sóc của Jimin trở nên bụ bẫm khi chỉ vừa tròn ba tuổi. Aera nhỏ hơn Chin Mae một tuổi nhưng nhìn dáng vẻ bên ngoài, ai cũng tưởng Aera mới là chị hai của Chin Mae. Chin Mae rất ra dáng anh trai, thằng bé luôn lo cho em gái mình, đôi lúc còn đuổi Jimin ra chỗ khác để cho hai anh em chơi trò đồ hàng với nhau. Từ khi có hai nhóc, Jimin cũng có thuê bảo mẫu cho hai bé để mỗi khi em bận làm việc với Jeongguk thì có người bên cạnh chơi đùa.

"Chin Mae và Aera đang làm gì?", Jeongguk hỏi.

"Hai con đang chơi với chị Jung, con của chúng ta chơi rất vui. Đấy, anh có nghe chúng cười không, chắc là đang cùng chị Jung chơi trò gì đó rồi"

"Jimin, hai con có người chăm sóc rồi. Bây giờ tôi muốn ăn thịt nướng"

"Chẳng phải anh ăn hồi tối rồi sao?"

Lưng Jimin vẫn còn đau lắm, nơi đó vẫn còn cảm giác rát rát, nếu bây giờ Jeongguk muốn thì chẳng biết khi nào em mới ngồi dậy được nữa.

"Muốn mà, muốn mà"

Jeongguk bĩu môi nói. Ôi nhìn xem gương mặt đáng yêu của chồng mình, em làm sao có thể từ chối hắn được chứ. Đừng trách Jeongguk rằng tại sao em mệt mà hắn lại vẫn muốn cùng em làm tình, chỉ đơn giản vì em cũng rất thích cùng hắn, những lúc đó em cảm thấy chồng mình đẹp trai và vô cùng ga lăng. Nhiều lúc em nghi ngờ hắn lên mạng tìm kiếm tư thế tình thú nhưng không, em bên cạnh hắn mọi lúc mọi nơi, cơ hội hắn mở điện thoại còn không có nói chi là tra mạng. Thế mà hết lần này đến lần khác, Jeongguk đưa em trải qua biết bao mạch cảm xúc, vui có, khóc vì vui cũng có.

"Nồi canh em vẫn chưa nấu xong"

"Để chị Jung nấu đi, tôi muốn ăn thịt nướng"

"Đợi em một lát thôi, nhé?"

Jeongguk cuối cùng cũng buông tay khỏi người em, hắn để em ngồi lại giường còn mình thì xuống lầu nêm nếm lại nồi canh kia. Jimin là đang nói dối hắn, vị canh đã vừa phải, những thứ trong canh đều đã chín tới vậy mà em bảo chưa nấu xong. Lần này để xem Park Jimin giải thích với hắn như thế nào.

"Chị Jung, chị chăm sóc cho hai đứa nhé. Tôi ăn thịt nướng với Jimin"

Chị bảo mẫu hiểu ý của Jeongguk, chị gật đầu rồi tiếp tục chơi với Chin Mae và Aera. Ngày đầu làm việc ở đây, chị ấn tượng bởi sự nhiệt tình của Jimin, Jimin còn cho chị ở phòng dành cho khách chứ chẳng phải chồi nhỏ phía sau vườn. Jimin lo cho chị như người nhà trong gia đình, mỗi khi thấy Jimin xoa lưng chị cũng muốn giúp nhưng chẳng biết phải thể hiện như thế nào. Và lần đau lưng đó đều trùng hợp khi Jeongguk nói muốn cùng Jimin ăn thịt nướng. Chị không hỏi thẳng vì nó hơi tế nhị, chỉ cần nhìn biểu hiện là hiểu ngay. Chẳng ai ăn thịt nướng lại khóa cửa phòng trong đó tận ba bốn tiếng đồng hồ cả.

"Dì Jung, hai cha của con đâu rồi ạ?", bé Chin Mae hỏi.

"Chin Mae, Aera ngoan. Hai cha con có việc bận, khoảng vài tiếng sau cha lớn sẽ xuống chơi với con"

Hai nhóc nhỏ không hỏi thêm nữa, tiếp tục dùng tay đẩy xe qua cầu vượt màu xanh làm bằng nhựa. Mỗi ngày dì Jung đều nói như thế và đúng là vài tiếng sau cha Jeongguk xuống chơi với hai anh em, còn cha Jimin thì nằm ngủ vì mệt.

--

Chin Mae và Aera chơi đùa cùng nhau, người anh bày đủ trò để khiến cô em gái cảm thấy vui mừng. Aera rất thích chơi chung với người anh này, mỗi lần chơi với anh trai, hai mắt Aera cười híp lại vì vui vẻ. Có một lần Chin Mae dẫn Aera chơi trò trốn tìm vào buổi trưa hè, Aera vì muốn anh trai chịu thua nên cố ý tìm nơi khó thấy và kết quả Aera nằm ngủ quên tại đó. Mãi đến khi nghe tiếng gọi tên mình của hai cha và anh trai, Aera giật mình tỉnh giấc và nhận ra trời đã tối nhem. Sau đợt đó, hai cha mắng Aera và cấm không được chơi trò trốn tìm trong nhà nữa, chị bảo mẫu cũng bị khiển trách vì không để ý đến hai bé nhỏ. Aera tuy nhỏ tuổi nhưng lại là đứa trẻ hiểu chuyện, bé biết chính bé là người khiến cho anh trai mình bị đánh vào mông và dì bảo mẫu bị mắng. Bé chủ động xin lỗi với hai cha và hứa sẽ không có lần sau như vậy nữa.

Aera và Chin Mae đều biết hai bé không phải là con ruột của hai cha. Chuyện này không cần Jimin và Jeongguk lên tiếng, Chin Mae đã nhận ra điều đó. Có thằng con nào mà chẳng giống cha một tí nào không, với lại hai người đàn ông thì không sinh được em bé, nếu nói Chin Mae và Aera tin thì là một chuyện khó.

Chin Mae và Aera rất thương hai cha của mình. Cha Jimin luôn quan tâm, chăm lo từng tí một cho hai bé. Và đáp lại sự yêu thương của Jimin, hai bé chủ động xoa lưng cho cha mỗi khi cha ăn thịt nướng với cha Jeongguk. Tuổi của hai bé chưa hiểu ý nghĩa sâu xa của việc ăn thịt nướng đó. Chin Mae và Aera chỉ hiểu có lẽ hai cha nướng thịt ngồi lâu nên bị đau lưng mà thôi.

"Chin Mae, Aera, hai đứa đi tắm thôi nào"

Cha Jeongguk đi từ lầu xuống sau vài tiếng đồng hồ với nét mặt vui vẻ. Chắc là cha đã có một bụng thịt nướng đầy ắp nên mới vui đến thế rồi.

"Cha Jimin lại mệt nữa ạ?", Aera hỏi.

"Đúng rồi, hôm nay cha Jimin mệt nên cha lớn sẽ chơi với hai con nhé?"

"Dạ được", Aera phấn khích nói.

"Bây giờ thì để bảo mẫu tắm cho hai đứa thôi, sao đó chúng ta cùng nhau đi mua quà cho cha Jimin nhé"

Hai nhóc nhỏ nghe đến quà thì mắt sáng lên. Lúc sáng Jeongguk có nói nhỏ với hai đứa rằng hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của hai người. Chin Mae và Aera biết hôm nay có tiệc nên lòng phấn khích vô cùng, chỉ là vì mãi chơi đồ hàng nên hai bé quên mất.

Cả hai nhóc đi theo lời của dì Jung để có thể thay đồ đẹp mua đồ cho cha nhỏ. Jeongguk nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền nở nụ cười hạnh phúc. Gia đình bốn người thì nói làm sao lại không hạnh phúc, vui vẻ được chứ.

Nhớ lại ngày đám cưới của Jimin và hắn. Hôm ấy là một trời xanh nắng đẹp, phù hợp với một lễ cưới long trọng nhưng Jimin lại bảo làm một tiệc nhỏ là được. Jeongguk cũng chiều ý em người yêu của mình, tổ chức một buổi lễ mà khách mời chính là những vị chủ tịch có con gái đang có ý định theo đuổi hắn. Hôm đó Jimin đẹp lắm, em như là một chàng thiên thần được ông trời phái xuống nơi trần gian này. Em vận lên người bộ y phục màu trắng tinh khiết, trên mái tóc màu nâu còn có vòng hoa đội lên. Em như thế mà không phải là thiên thần thì hắn cũng xin chịu.

Jimin, thiên thần của lòng hắn.

Trải qua biết bao nhiêu khó khăn, xa nhau tận năm năm trời, khoảng thời gian bên nhau trước đó không được trọn vẹn mà cứ lén lút vì mối quan hệ sai trái. Để rồi về bên nhau với giấy đăng ký kết hôn và buổi lễ cưới long trọng.

Ban đầu là muốn cùng vợ chồng Yoongi tổ chức trong một không gian rộng lớn nhưng sau đó Jeongguk lại từ chối. Hắn muốn ngày trọng đại đó chỉ dành cho hắn và em thôi. Gia đình hai bên cũng suy nghĩ và đồng ý với Jeongguk, tuy có tốn chút tiền nhưng miễn là con mình hạnh phúc, họ cũng chấp nhận.

"Jeongguk?"

Jeongguk quay về phòng và nghe tiếng chồng nhỏ gọi mình. Hắn cầm ly nước đi đến bên em, có lẽ em khác nước sau trận điên cuồng ban nãy.

"Có mệt không? Xin lỗi vì tôi phấn khích quá"

"Không sao. Jeongguk, hai con đâu rồi?"

"Em kêu chúng nó lên để xoa lưng cho em nữa? Tôi cũng xoa được mà"

"Tên chồng ngốc này, em nhớ hai con nên hỏi thôi, sao lại đi ganh tị với hai nhóc nhỏ nhà ta chứ"

"Mình ơi, mình có hối hận khi yêu tôi không? Ngày nào tôi cũng lấy lý do ngớ ngẩn kia để làm tình cùng mình"

Ôi chồng ngốc của em lại suy nghĩ gì thế này. Mọi lần thích lắm mà, sao hôm nay lại nói như thế chứ.

"Nếu hối hận thì sẽ không có hiện tại như bây giờ. Em đang rất hạnh phúc, Jeongguk à"

Hạnh phúc, đúng rồi, Jimin đang rất hạnh phúc. Cả cuộc đời em chẳng bao giờ nghĩ sẽ có cảnh gia đình vui vẻ như hiện tại. Chính hắn là người đã giúp em có cuộc sống như bao người mơ ước. Ngoại trừ những lúc Jeongguk nhõng nhẽo vì ăn thịt nướng thì còn lại hắn đều quan tâm, chăm sóc và lo lắng cho em. Người đàn ông như thế này, nếu yêu thì tại sao lại hối hận cho được chứ.

Jimin đã nghỉ làm ở bộ phận kế hoạch, tuy có hơi tiếc nuối một chút vì em cũng gắn bó phòng làm việc đó tận mấy năm trời. Nguyên nhân nghỉ việc là do tên chồng trước mặt, hắn lo lắng vì lúc đó sắc mặt em xanh xao, bụng lại đau vì khó tiêu nên Jeongguk không để em làm nữa. Thay vào đó lại lên làm chức thư ký riêng cho hắn.

Nếu ai không hiểu chuyện thì sẽ nói em lên giường để có chức vụ đó.

Và điển hình là những nàng nhân viên thực tập. Các cô gái thấy Jimin cùng Jeongguk đi cạnh bên nhau thì nói rằng em là tình nhân của hắn, em dụ dỗ hắn để được làm thư ký và đủ mọi thứ. Jimin biết nhưng cũng chỉ im lặng cho qua chuyện, em tin với độ hóng tin của nhân viên cũ trong tập đoàn thì sớm muộn họ cũng hiểu tại sao em lại được chủ tịch yêu thương đến thế.

"Nghỉ ngơi một chút, tôi và các con đi mua quà cho em"

"Kỉ niệm sao? Không cần đâu Jeongguk, em không cần những thứ đó, có anh và các con là đủ với em rồi"

Jeongguk nằm xuống ôm Jimin vào lòng. Jimin của hắn dạo này ốm đi rồi, chắc có lẽ công việc nhiều khiến em mệt mỏi, hắn đã cố gắng phân việc ra cho hai người thư ký khác nhưng chính em lại nhiệt tình đi giúp họ. Với tính tình này của Jimin, hắn chẳng biết làm cách nào để em bỏ cái thói đó nữa.

"Có em, có con, với tôi như thế là đủ rồi"

Cả hai nằm như thế thêm chút nữa. Thật sự thì mọi thứ đã được tính toán trước, bây giờ Jimin có muốn nhận quà hay không thì em cũng không tự quyết được. Hôm nay còn có gia đình hai bên, có nhân viên trong tập đoàn và những bạn bè thân thiết. Em không thể để hắn xấu hổ trước mọi người, vì thế Jimin cố gắng ngồi dậy chọn y phục cùng hắn.

Jeongguk rất biết cách xoa eo. Nói thật thì hai nhóc nhỏ xoa không đúng chỗ nên chỉ khiến Jimin trở nên khó chịu vì không trúng điểm. Jeongguk có thể nói là điêu luyện vì sau khi làm tình, hắn thức đêm để xoa hai bên eo và ấn lưng để em không đau. Người chồng này của em, em thương hắn đến nổi không dứt ra được rồi.

Mọi người bây giờ đều hạnh phúc. Taehyung và Hoseok có nhận bé gái tên là Jung Nari, cô bé hơn hai nhóc nhà Jimin hai tuổi và bé rất đáng yêu. Seol Yi có thai hai tháng sau khi kết hôn với Yoongi, cuối năm chào đón một bé trai kháu khỉnh và là đứa nhỏ nhất trong nhà.

Một năm sau khi Soram rời khỏi Hàn Quốc, Won Seong Joo tạm biệt cõi trần này vì gặp tai nạn. Gã đem tình đơn phương với Soram về thế giới bên kia, lời yêu còn chưa kịp thốt ra, người đi mất, gã cũng chẳng còn nơi này. Nếu nói Soram quá đáng thì không đúng, tình yêu phải đến từ hai phía. Jimin tin chắc nếu Won Seong Joo ép buộc Soram thì sớm muộn hôn nhân cũng tan rã.

Soram sau đó cũng về nước và đi bên cạnh là một chàng trai người Mỹ tên Charles. Người đàn ông này hơn Soram năm tuổi và trông anh ta rất chững chạc, Jimin trò chuyện cùng với anh thì biết hai người quen nhau khi cùng du lịch tại Tokyo. Có lẽ nó được gọi là định mệnh chăng? Tất cả mọi thứ đã được ông trời sắp đặt và nguyệt lão se duyên. Em cũng nhận thấy cả đời này cũng không thoát khỏi được Jeongguk, em thương hắn và hắn thương em, mấy lần chia cách nhưng cuối cùng vẫn tìm về bên nhau.

Destiny.

Jeongguk của tương lai gửi cho Jeongguk của quá khứ.

'Cảm ơn cậu, quá khứ. Cảm ơn vì cậu đã gặp em ấy, cảm ơn vì cậu mang hình bóng của em ấy trong suốt năm năm trời, nếu không có cậu, chắc sẽ chẳng có tôi của tương lai đang cùng em ấy tạo nên một gia đình nhỏ. Nếu không có cậu, tôi của tương lai chỉ quanh quẩn trong phòng gym, sẽ chẳng chịu đứng lên bảo vệ tình yêu đời mình. Jeongguk của tương lai ngàn lần cảm ơn đến cậu'

Jimin của tương lai gửi cho Jimin của quá khứ.

'Có phải cậu cũng đang thấy đúng không? Mình hiện tại rất hạnh phúc cùng anh ấy và hai nhóc con. Mình cảm ơn đến cậu, Jimin quá khứ. Cảm ơn vì ngày đấy cậu nhận ra tình cảm của chính mình, cảm ơn vì cậu không buông bỏ tình cảm vớ vẩn đấy. Ngàn lần cảm ơn cậu.

Cảm ơn vì thời gian năm năm, cậu không ngừng phấn đấu bản thân để có Jimin của tương lai. Cảm ơn Jimin quá khứ đã không sợ hãi chấp nhận anh ấy thêm một lần, để anh ấy bước vào cuộc sống của cậu.

Cảm ơn cậu, Jimin của quá khứ, nhờ có cậu mới có Jimin của tương lai.

Cám ơn vì cậu không từ bỏ.

Hãy để mình xây nên một tương lai với muôn vàn hạnh phúc, nhé?'

Jimin hiện tại xin gửi đến anh, người đàn ông em thương..

Anh chính là một lựa chọn chính xác trong đời em. Một người đàn ông biết bao nhiêu người mơ ước được nắm tay, được cùng bước lên lễ đường nay đã trở thành người đàn ông duy nhất của em. Chúng ta đã trải qua một thời gian dài với muôn vàn khó khăn để rồi tìm đến nhau. Tình yêu của chúng ta, em xin ví nó như một bông hoa hướng dương. Em luôn hướng về anh, ngàn lần không đổi. Tựa như hoa hướng dương một lòng chung thủy với mặt trời.

Kiếp này, Park Jimin nguyện ý cùng Jeon Jungkook suốt đời.

Jeongguk hiện tại xin gửi đến em, người con trai anh thương.

Em chính là một chàng thiên thần đã cứu rỗi cuộc đời anh. Một người đã cho anh biết cuộc sống có thêm nhiều màu sắc như thế nào. Trước khi gặp em, cuộc đời anh chỉ có màu trắng đen, sau khi gặp em cuộc đời anh đầy màu sắc như bảng màu của hãng sơn nổi tiếng. Nếu em là một bông hoa hướng dương, thì anh xin được làm mặt trời để cùng hướng về phía em, trao trọn sự thủy chung dành cho em. Cám ơn em đã chọn Jeon Jeongguk là người đồng hành với em suốt quãng đường còn lại, cùng anh bước tiếp trên con đường tương lai đầy màu sắc phía trước.

Kiếp này, Jeon Jeongguk nguyện ý cùng Park Jimin suốt đời.

Nếu được, xin ông trời đừng chia cắt cặp đôi này, để họ bên nhau trọn đời, từ kiếp này sang kiếp nọ.

Một lòng không phai.

Tình cảm trọn vẹn...hạnh phúc đong đầy. Hoa hướng dương và Mặt Trời một lần nữa cùng hướng về nhau, mãi mãi và vĩnh hằng như cách mà chúng đã luôn thuộc về từ thuở ban đầu. Sâu thẳm trên trời cao, Nguyệt lão nhìn xuống trần gian mà nhẹ nở nụ cười, nụ cười của hạnh phúc, nụ cười đầy viên mãn cho một chuyện tình mà sớm đã biết rằng...cho dù trải qua bao bão giông, thì họ vẫn sẽ, và mãi là định mệnh của nhau, không thể chia lìa.

Cuối cùng, Hoa hướng dương đã tìm được Mặt trời của mình, chỉ riêng mình thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top