Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13: Thông điệp vũ trụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ryu Minseok bắt gặp Hyeonjoon với Wooje đang đứng ngờ nghệch ngoài phòng khách, bộ đôi cánh trên cũng lắc đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chỉ biết ít phút sau đó, cả đám đã bị đội trưởng cánh cụt lôi đầu đến tiệm BBQ quen thuộc. Huấn luyện viên Seong-woong đã đặt phòng riêng cho mọi người có không khí riêng tư.

Cả đám im lặng nhìn miếng thịt trước mắt mà không dám động đũa, chỉ có mỗi Sanghyeok là hào hứng nhất. Gọi hết món này đến món khác, mặc kệ các em có ăn nổi hay không.

Minseok cắn đôi đũa trong miệng, lòng có chút sợ hãi không biết ý đồ thật sự của anh cả là gì, nó cũng chuẩn bị sẵn một kịch bản nếu có bị hỏi chuyện giữa nó và Minhyeong, nó sẽ trả lời tấp lự là không có gì, chỉ là cảm thấy cần tập trung cho những trận sắp tới thôi. Nghĩ đến Minhyeong, cún bông lén lút ngước mắt nhìn người đối diện nó.

Khóe miệng hắn tuy vẫn giữ biên độ cong thường ngày nhưng tổng thể lại vô cùng xa cách, thêm quả trang phục đen từ đầu đến đuôi càng khiến cho vẻ ảm đạm thêm phần nặng nề. Trái ngược với lạnh lùng của gấu ngốc là một Hyeonjoon kế bên đang cãi nhau kịch liệt với Wooje, vậy nên càng dễ thấy xung quanh Minhyeong như có lớp băng vô hình, tách biệt hắn với thế giới nhộn nhịp xung quanh.

Minseok không muốn nhìn lâu, giả vờ quậy chén nước chấm đằng trước mặt.

- Lúc anh mới ra mắt, anh là em út của cả nhóm.

Lời của Sanghyeok vang lên khiến cho mọi hoạt động của bốn đứa đồng loạt dừng lại.

- Vậy mà chẳng mấy chốc đã là anh lớn nhất.

Sanghyeok sau khi thả đồ ăn lên vỉ nướng, anh đặt giá gắp thịt xuống và trở về tư thế nghiêm nghị thường thấy nhưng lại có nét bao dung và dịu dàng hơn.

- Thời gian trôi qua thật nhanh, đến nỗi khi nhìn lại, những người cùng thời của anh chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. - Sanghyeok ngưng một nhịp – thậm chí đồng đội ngày nào, nay đã ở một cương vị khác.

Cả đám đều im lặng lắng nghe lời đội trưởng nói, không khí trầm đến nỗi chỉ nghe được tiếng than tí tách.

- Có những điều anh rất tự hào khi quyết định trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, và có những điều anh vô cùng hối tiếc, một trong số đó chính là đã thi đấu không tốt khiến cho mùa giải cuối cùng của đồng đội cũ không được trọn vẹn. Nhưng mà...

- Việc anh hối hận nhất không phải là không mang lại chiến thắng... Mà chính là đã không trân trọng đối phương khi cả hai còn sát cánh bên nhau. Khi anh nhận ra, những kỉ niệm tươi đẹp đó đã hóa thành nỗi đau không thể xóa nhòa được. Vậy nên khi chỉ còn vài tháng nữa là đến Chung Kết Thế Giới, khi không biết được chúng ta có còn tiếp tục đồng hành nữa hay không, dù kết quả có ra sao anh hi vọng tất cả chúng ta có thể giải quyết tất cả uất ức trong lòng, tránh việc sau này nhìn lại muốn quay lại sửa sai cũng không thể.

Sanghyeok đảo mắt một vòng quanh cả bốn khuôn mặt đang bên cạnh anh lúc này. Minseok mím chặt môi, cảm thấy Sanghyeok đang có ẩn ý nói đến chuyện của nó và Minhyeong. Nó lần nữa lén ngước mắt nhìn về phía đối diện, nó thấy ánh mắt hắn tiêu cự không rõ ràng cứ như đang lơ đễnh nhìn vào khoảng không nào đó, điệu bộ hệt như câu chuyện đội trưởng nói không hề liên quan gì đến hai đứa.

Điều đó khiến Minseok khó chịu vô cùng.

- Dù gì ngày mai cũng là ngày nghỉ, anh có xin phép quản lý cho mọi người xõa ngày mai rồi. Mọi người cùng uống với nhau một ly nhé.

Tất cả chưa kịp phản ứng đã nghe đội trưởng cánh cụt bổ sung thêm.

- À riêng Wooje thì cứ nước trái cây thẳng tiến he.

Mặc cho Wooje tỉ tê, Sanghyeok vẫn lần lượt chia đều rượu cho những thành viên còn lại. Anh đứng dậy, hô vang khẩu hiệu của T1.

- Cùng nhau là T1! Tiến lên!

- Cùng nhau là T1! Tiến lên!

Tất cả đều đồng lòng nâng ly lên nốc sạch sẽ, hết chai này đến chai khác, mọi người đều quên đi nỗi buồn về nhì hai lần liên tục vừa qua mà tận hưởng phút giây bên nhau. Minseok tuy không thích nhậu nhẹt nhưng trong những dịp nhất định, nó vẫn sẽ chung vui vài ly với anh em. Với cả nó lúc này cũng muốn mượn men rượu quên đi chuyện tình của mình, chỉ mong say thật say để chẳng phải đau lòng về hắn.

Nhờ có rượu vào mà không khí bắt đầu trở nên vui vẻ hơn, mọi người bàn những chủ đề nhảm nhí với khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc, ví dụ như liệu có khả năng chuối bị tuyệt chủng không, ví dụ nhà hàng gần công ty tại sao chỉ có ba sao mà không phải là bốn sao... Mỗi người góp một câu khiến cho không khí vô cùng rôm rả.

Nhưng Minseok không hề thấy Minhyeong hưởng ứng. Hắn ta chỉ lãnh đạm uống hết ly này đến ly khác.

- Có cồn trong người rồi, bây giờ là lúc chơi trò chơi.

Đội trưởng cánh cụt đột nhiên đề xuất trò chơi cho cả đám, không để mọi người đợi lâu, anh lấy trong túi ra một cái la bàn nhỏ.

- Anh nghe nói các bạn trạc tuổi tụi em rất thích những thứ tâm linh dạng như "thông điệp của vũ trụ", vậy hôm nay chúng ta sẽ chơi trò chơi như sau, mỗi người sẽ có một lượt, xoay theo chiều kim đồng hồ, cứ mũi tên này quay về phía ai, thì người đó sẽ được nhận một lời động viên chân thành từ người có đuôi mũi tên hướng đến. Chúng ta sẽ gọi đó là "thông điệp vũ trụ từ đồng đội" gửi đến nhé ~

Phụt!

"Là ai bày anh trò chơi này vậy đại ca???"

Minseok vừa nghe Sanghyeok giải thích luật chơi liền bị sặc rượu đến đỏ cả mặt, may là kịp quay đi chứ không là Minhyeong lãnh đủ rồi. Nó vừa ho khụ khụ vừa nhìn Sanghyeok bằng cặp mắt vô cùng khó hiểu. Nhưng chưa kịp đợi hỗ trợ nhỏ lên tiếng phản đối, Hyeonjoon ngay lập tức đã hưởng ứng kịch liệt, sôi nổi hùa theo anh cánh cụt.

- Hay là mình thêm gì đó đi anh, ví dụ như một lời nói chưa bao giờ nói với đối phương chẳng hạn, như vậy nó mới thêm kích thích!

- Đúng rồi, chứ động viên thôi thì ngày nào chả nói. Phải có tí bí ẩn nó mới hấp dẫn chứ. – Wooje được đà nói thêm.

Minseok cứng họng, cảm thấy bản thân vừa sập phải bẫy bởi ba con người đầy mưu mô này, nó tính nói gì đó thì đã nghe giọng nói lạnh lùng vang lên ở phía đối diện. Đó là lần đầu tiên Minhyeong giao tiếp với mọi người trong hôm nay.

- Em thấy vậy cũng được.

- Vậy chốt là "một lời bạn muốn nói cho đối phương mà chưa từng nói" nhé. – Sanghyeok chốt sổ rồi bắt đầu quay la bàn.

Hỗ trợ nhỏ tròn xoe mắt nhìn Minhyeong, trăm ngàn lần chất vấn tại sao cậu ta lại đồng ý, nhưng chẳng mấy chốc, nó đã nghe tiếng mũi tên lòe xòe xoay chuyển.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top