Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 23 (End)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

‍👩‍💼: Đến rồi đó à?
🐰: Tự nhiên hẹn tôi đến nơi xa xôi hẻo lánh này làm gì? Lạ thật đó
👩‍💼: Chuyện đó không quan trọng
🐰: Cái gì đây, cô còn dẫn theo cả côn đồ sao?
👩‍💼: Không có đàn em thì làm sao tôi bắt cậu lại được
🐰: Bắt tôi?



🐶: Seojung! Anh tới rồi, Yujin đâu?
👩‍💼: Sao anh phải vội vàng như thế
🐶: Em muốn gì đây?
👩‍💼: Em muốn anh quay về bên em
🐶: Seojung à, em rõ ràng biết người anh yêu là Yujin, sao có thể về bên em được chứ?
👩‍💼: Vậy sao? Đưa cậu ta ra đây!
👥: Vâng!

🐶: Yujin à!!!
🐰: Anh....
👩‍💼: Con dao trên tay em không có mắt đâu, anh đứng yên đó đi
🐶: Seojung, thả Yujin ra đi, ẻm không có tội gì hết. Là lỗi của anh, anh đã phụ tình cảm của em, nhưng trái tim anh chỉ yêu Yujin mà thôi

🐰: Anh nói dối!!!
🐶: Anh không có nói dối. Yujin à, suốt 1 năm qua anh đã rất đau khổ vì lỡ đánh mất em.
🐰: Anh đau khổ? Anh đau khổ tại sao không trả lời điện thoại của tôi?
👩‍💼: Vì số của cậu trong máy ảnh bị tôi đổi thành số người lạ, còn số của cậu đã bị tôi cho vào danh sách hạn chế rồi, nên cậu có gửi cả nghìn tin nhắn thì ảnh cũng không có đọc được đâu
🐰: Cô... Thì ra là cô làm?
🐶: Yujin à, anh thật sự vẫn còn rất yêu em
🐰: Em cũng yêu anh 😭😭😭
👩‍💼: Đến giờ rồi 😏


🐶: Yujin cẩn thận!!!
👩‍💼: 😏😏😏
🐶: Seojung đừng mà!!!
🐰: 😫😫😫
👩‍💼: Cái giá phải trả thôi
*Phập*



👩‍💼: Chúc 2 người hạnh phúc 😥
🐰: Tại... tại sao cô lại làm vậy?
👩‍💼: Tại vì tôi tự biết mình giành anh ấy không lại với cậu, nên đã cố ý bày ra trò này
🐰: ?
🐶: Em dàn dựng chuyện này để bọn anh về với nhau sao?
👩‍💼: Phải, coi như trả nợ cho cậu nhóc đó
🐰: Trả nợ? Tôi?

👩‍💼: Trước đây tôi làm nhiều việc có lỗi với cậu nhưng cậu vẫn không chấp nhặt, còn liều mình lao ra đường cứu tôi nữa. Suy đi nghĩ lại tôi thấy thật là hổ thẹn 🥲
🐰: Thì ra người hôm đó tôi cứu là cô à?
🐶: Thật vậy sao?
👩‍💼: Xem ra lúc đó anh chỉ quan tâm đến Han Yujin vừa bị xe tông nên không nhìn thấy em đã bị cậu ta đẩy ngã xuống vỉa hè rồi
🐶: Anh xin lỗi
👩‍💼: Nhưng mà.... Han Yujin cậu cũng không nhìn ra là tôi sao?
🐰: Lúc đó vội quá tôi cũng không để ý
👩‍💼: Giờ tôi trói cậu lại còn kịp không?
🐰: Hả!??
👩‍💼: Tôi đùa đó






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top