Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuông báo thức giòn vang khiến người còn đang ngủ say choàng tỉnh.

Han Yujin nhíu mày, muốn tắt báo thức, nhưng tiếng chuông cũng chỉ vang lên vài cái rồi tĩnh lặng. Hôm nay là thứ sáu, thời khoá biểu không có môn chuyên ngành, cho nên từ đêm trước mấy người họ đã tính ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh.

Han Yujin tính xoay người, mới vừa động bên tai đã truyền đến âm thanh hít sâu một hơi như có như không, Han Yujin hoảng sợ, nửa ngày mới kịp phản ứng lại, phía sau là Kim Gyuvin.

Giường của ký túc xá nam thực ra một người nằm thừa, nhưng hai người này thì lại hơi miễn cưỡng, cho nên cả hai người họ đều nằm nghiêng ngủ, vậy mà cũng đã lấp kín giường.

Han Yujin ngốc ngốc, bên hông cậu có gì đó ấm ấm để lên, không nặng nhưng cảm giác trói buộc khác thường khiến cậu không tự giác được cong người thu chân lên, sau lưng lại là một tiêng kêu khe khẽ.

Bàn tay vắt bên hông Han Yujin lại di chuyển tới sau lưng cậu, lòng bàn tay to lớn áp lên ấm áp vô cùng. Giọng Kim Gyuvin hơi khàn khàn, nhẹ nhàng vang lên: “Han Yujin nằm yên nào.”

Hơi thở ấm nóng ngay gần kề thổi lên vành tai Han Yujin, tai cũng theo đó nóng lên, không biết từ lúc nào đã đỏ bừng từ vành tai đến khuôn mặt, rồi đến cổ. Cậu nhắm mắt vùi đầu vào chăn, cứng còng thân mình.

Thị giác tạm dừng sẽ khiến cho xúc cảm càng thêm nhạy cảm, Han Yujin phá lệ cảm thấy bàn tay trên eo mình càng thêm nóng bỏng, sau đó còn nghe được một tiếng than nhẹ như có như không phía sau. Ngay sau đó Kim Gyuvin hơi lùi lại phía sau, hai người cũng mơ hồ thở phào một hơi.

Giữ nguyên một tư thế trong thời gian dài khiến Han Yujin cảm thấy cả người có chút nhức mỏi, tính toán duỗi người thả lỏng gân cốt, do dự một lát, toàn thân không thoải mái cùng với sự xấu hổ của tâm lý, cậu bị khuất phục bởi vế trước.

Vì thế nên cậu tận dụng khoảng trống nhỏ nho, xoay người, mà sau đó đối diện với cậu là đôi mắt tỉnh táo tinh tường của Kim Gyuvin, hai người đều không khỏi sửng sốt.

Kim Gyuvin không dự đoán được Han Yujin sẽ đột nhiên xoay người, tay chân theo không kịp não bộ, cho nên cánh tay vốn vẫn đặt ở eo Han Yujin giờ đây lại vì cậu đột nhiên xoay người mà trở thành tư thế như muốn kéo người ôm vào lòng.

Ngoài giường là huynh gọi đệ thưa, trong giường thì nước ngầm cuồn cuộn.

Kim Gyuvin ngơ ngẩn nhìn Han Yujin, đối phương chớp đôi mắt ý muốn nói lại thôi, nhưng ánh mắt rõ ràng, tuy rằng mới tỉnh dậy nhưng có vẻ như không còn sót lại chút mơ màng nào. Nghĩ đến phản ứng mới vừa rồi của mình, Kim Gyuvin âm thầm cầu nguyện Han Yujin không phát hiện.

Han Yujin nhìn Kim Gyuvin đang nằm cách mình chỉ một nắm tay lúc này, khoảng cách siêu gần khiến cho trong mắt hai người chỉ có đối phương, mà sự trốn tránh của Kim Gyuvin lại khiến cho cậu nổi lên tâm tư muốn trêu đùa.

“Sao mặt cậu đỏ vậy?” Nói xong dùng tay nhéo nhéo khuôn mặt vì ăn đêm mà hơi sưng lên của Gyuvin, để lại dấu vết nhàn nhạt, “Đáng yêu quá nha.”

Kim Gyuvin vốn đã cuộn tròn trong chăn ấm đệm êm của hai người, việc tỉnh dậy thấy Han Yujin không khỏi khiến anh tâm viên ý mãn đã đành, giờ phút này người nọ còn dùng bàn tay lành lạnh của mình lướt qua khuôn mặt anh. Kim Gyuvin chậm mất một nhịp thở, trong nháy mắt bắt lấy bàn tay nghịch ngợm của cậu.

Han Yujin không nghĩ Kim Gyuvin sẽ phản ứng mạnh như vậy, tiện đà nghe được giọng nói trầm khàn đầy mê hoặc mà đến chính chủ còn không nhận ra đang thì thầm bên tai mình, “Sao mặt cậu cũng đỏ bừng vậy?”

Han Yujin không nghe ra đây là hỏi thật lòng hay là giả vờ trêu đùa, lắc lắc tay chống người đứng dậy, cũng không quay đầu lại đáp: “Thời tiết quỷ quái nóng muốn ỉu này, tôi muốn đi tắm.”

Kim Gyuvin nhìn Han Yujin hoảng loạn xuống giường không khỏi bật cười, nửa ngồi dậy, dù sao cũng không phải lần đầu ngủ chung với nhau, cảm giác thẹn thùng khó hiểu này là sao vậy nhỉ…

Han Yujin ở phòng tắm loay hoay mất hai mươi phút, đến lúc ra ngoài chỉ còn mỗi Kim Taerae đang nhìn máy tính đến ngốc luôn, Kim Gyuvin và Kum Junhyeon không biết đã đi ra ngoài từ lúc nào.

“Cậu xem gì mà còn không chớp mắt thế?” Han Yujin cầm lên gói bánh quy bơ trên bàn Kim Taerae, chen chúc cùng một cái ghế nhỏ với bạn.

Trên màn hình máy tính hiện lên forum trường, một bài thảo luận vừa mới được đăng lên chưa đầy mười phút đã nhanh chóng kéo mọi người vào bàn luận. Han Yujin lăn chuột, trên đầu là ảnh chụp lúc thi đấu bóng rổ, chủ thớt còn có lòng dùng sticker đánh dấu hình dáng của vị cầu thủ mặc áo số 30.

— Lầu 1: Nội trong một phút tôi phải biết được toàn bộ thông tin của cậu chàng đẹp trai này!

— Lầu 2: À tôi biết cậu ấy, Kim Gyuvin, sinh viên năm 3 chuyên ngành tài chính.

— Lầu 3: Đây chẳng phải là trận thi đấu hôm qua sao? Tôi tới xem này! Người thật đẹp trai hơn ảnh nhiều nhiều luôn á!

— Lầu 4: Hello bạn lầu trên hôm qua tôi cũng tới xem nè! Cơ mà nửa trận sau cậu ấy không tham gia nên tôi cũng không xem nữa ~

— Lầu 5: Nói thầm một chút, bạn cầu thủ áo số 15 kia cũng rất đẹp trai…

— Lầu 6: Nhìn thấy có người nhắc đến số 15 tôi rất phấn khởi, xin trịnh trọng giới thiệu cầu thủ áo số 15, Kum Junhyeon, bằng tuổi cùng lớp chung phòng ký túc với Kim Gyuvin!

— Lầu 7: Đúng là mấy cậu đẹp trai thường hay chơi cùng nhau…

— Lầu 8: Hỏi lớn, nữ sinh độc thân có cơ hội không?

— Lầu 9: Chưa từng thấy hai cậu ấy đi gần nữ sinh nào bao giờ, lần duy nhất nhìn thấy Kim Gyuvin nói chuyện với nữ sinh là ở bên cửa sổ nhà ăn, cậu ấy ngại dì trong canteen lấy đồ ăn mà tay hơi run quá.

— Lầu 10: Chiều qua tôi gặp được cậu này ở cửa đông, cậu ấy cùng một nam sinh khác tới phòng y tế, cậu bạn còn lại cười lên đáng yêu phết.

— Lầu 11: Không cần đoán cũng biết là Han Yujin, nếu như bạn thấy Kim Gyuvin đứng một mình, nếu không phải cậu ấy tới tìm Han Yujin thì là đang đợi Han Yujin.

— Lầu 12: Mọi người không cảm thấy hai người họ trông xứng đôi vừa lứa ghế sao? Ngày hôm qua lúc nghỉ giữa trận Kim Gyuvin nước còn chưa uống đã chạy tới khán đài tìm Han Yujin rồi!

— Lầu 13: Đến từ một vị đồng đội giấu tên thích bát quái chứng thực, Gyuvinie đúng là đã vội vã xuống sân chỉ để chạy đi tìm Yujinie  hé hé.

— Lầu 14: Ôi tôi vừa gặp hai người họ ở canteen mua đồ ăn sáng này! Bạn tôi lấy hết can đảm tới xin kakaotalk xong bị từ chối [khóc lóc] Hai cậu ấy mua nhiều cực, tôi còn nghe được hai người nói cái gì mà Taetae với Chinchin, có vẻ như thực sự có bạn gái đấy mà giấu thôi!

Han Yujin chống cằm chậm rãi quay đầu nhìn về phía Kim Taerae, đầy ẩn ý kéo giọng: “Tae~Tae~

Kim Taerae cũng không cam lòng yếu thế: “Chin ~~ Chin~~”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top