Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12: Lãng tránh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở về vinh thự Tầm gia, chưa bước vào được vinh thự cô đã nghe thấy tiếng người van xin tha mạng.

"Xin anh tha cho tôi, tôi chỉ nhận tiền và làm việc theo lệch mà thôi...xin anh"

Bước vào trong cô nhìn thấy một đám người nam nhân đang quỳ gối dưới sàn nhà, ngồi trên ghế sofa là anh trai cô Tầm Hữu Trác, gương mặt anh cô lúc này lạnh lùng trầm mặc như một tảng băng.

Thấy cô bước vào Tầm Hữu Trác chuyển tầm mắt nhìn cô, Tầm Hữu Trác đứng dậy đi đến bên cô lo lắng hỏi.

"Nhiên nhi em trở về rồi"

Cô khẽ cười nhẹ, gật đầu khẽ cô nhìn sang đám người đang quỳ dưới nền nhà, cao giọng hỏi.

"Bọn họ là ai vậy anh"

Tầm Hữu Trác xoay người nhìn đám người đó, giọng nói trầm ngâm đầy khó chịu nói.

"Những tên hạ thủ với em, người ra lệch cho bọn họ là..."

Lúc này cô cũng lên tiếng, cô cùng anh mình đồng thanh nói.

"Đàm Bách Chi"

Anh cô liếc mắt nhìn cô, nhếch môi cười nói.

"Em biết rồi"

Nở nụ cười nhẹ cô nói với anh mình.

"Đương nhiên em phải biết kẻ hại em chứ, mà anh này ba mẹ đâu cả rồi"

Tầm Hữu Trác xoay người, bước đi ngồi lại chiếc ghế sofa, nhếnh môi cười nhạt, Tầm Hữu Trác nói.

"Ba mẹ đã đến công ty rồi, em đoán xem ba mẹ sẽ làm gì"

Bước chân thoang dài, cô ngồi lên chiếc ghế sofa đối diện anh mình, mài mảnh cô hơi chau mại, đôi mi phe phẩy nói.

"Không lẽ ba muốn thu mua công ty Lạc Hồng của Trương Phiệt Quan sao"

Nhếch môi lên cười, Tầm Hữu Trác thật tán thưởng sự thông minh của em gái mình, cô em gái này của Tầm Hữu Trác quả thật rất thông minh và hiểu chuyện. Tầm Hữu Trác cười trêu chọc cô nói.

"Vẫn còn đoán ra, không đến mức ngu ngốc"

Người anh này của cô là rất thích trêu chọc cô, nhưng nhìn thoáng qua có thể thấy đây là bộ âu phục tối qua mà anh cô mặc, có thể thấy anh cô đã lo lắng cho cô cả đêm qua. Dựa vào tính cách cường bá ngang tàn của ba cô cộng thêm với sự quyết đoán sắc bén của mẹ cô thì cô có thể hiểu được họ muốn làm gì. Cô cao giọng nói.

"Anh định xử lý bọn họ thế nào"

Nhìn cô, Tầm Hữu Trác nhướng một bên mài giọng trầm ổn nói.

"Đem đến cho người của Thanh Vương xử lý anh không muốn bẩn tay, anh sẽ bảo Thanh Vương chăm sóc Đàm Bách Chi cẩn thận"

Cô cao giọng, gương mặt đầy khí sắc.

"Em muốn thắng cô ta đường đường chính chính trước toà, sau đó anh xử lý cô ta còn thế nào cũng được, bây giờ anh giúp em xử lý bọn họ trước đi"

Vừa nói xong, tên đại ca đã bò lại dưới chân cô van xin khóc lóc.

"Tầm tiểu thư xin cô xin cô tha cho tôi, tôi chỉ làm theo lệch mà thôi...xin cô"

Nhìn hắn lúc này thật khiến cô khinh miệt và chán ghét, loại đàn ông đê tiện hèn nhát này làm cho tất cả người trong thiên hạ phải chán ghét huống hồ là cô. Nhớ đến tối hôm qua chính bàn tay dơ bẩn của hắn chạm vào người cô đã khiến cô lúc này muốn điên tiết lên mà chặt lấy bàn tay đó của hắn. Cô mỉm cười thật tươi cao giọng.

"Tha...tha cho các người sao"

Tên đại ca nghe thấy lời cô nói liền mừng rỡ ngẩng mặt lên, chuẩn bị nói gì đó thì mặt liền tái đi khi nhìn thấy gương mặt cô lúc này.

Gương mặt cô đầy sự câm ghét, ánh mắt lạnh lùng đên thấu xương thấu tuỷ khiến hắn cứng cả họng. Cô cong môi lời nói như băng mà phát ra.

"Đáng tiếc, tôi không đủ vị tha cho loại người như các người"

Từ trong ánh mắt cô lang toả đầy sự huyết lãnh, lời nói  cùng thần thái thật lãnh đạm cô cứ như vậy mà khiến tên đại ca phải tái mặt cứng họng không dám nói gì, cả người đơ ra.

Đứng dậy, cô ngoái nhìn anh mình, cô cười nhẹ, môi khẽ cong, cao giọng nói.

"Em là còn có việc bận, em đi trước đây"

Xoay người cô bước đi được vài bước liền nghe thấy câu nói đầy sự nghi vấn của anh mình.

"Tối qua em không có chuyện gì đấy chứ, nam nhân giúp em là ai"

Bước chân của cô có phần khựng lại khi nghe thấy câu hỏi, cô hơi đắng đo trước câu hỏi này, cô trả lời qua loa rồi bước đi thật nhanh để trốn tránh sự truy vấn của anh mình.

"Em là rất bận, khi rảnh sẽ nói chuyện này sau"

Dáng người bé nhỏ mà nhanh nhẹn của cô nhanh chóng vụt đi, rời khỏi vinh thự Tầm gia. Tầm Hữu Trác cảm nhận được em gái mình đang lãng tránh câu hỏi của mình nhưng Tầm Hữu Trác vẵn không hiểu tại sao em gái mình lại như vậy, lúc này đây Tầm Hữu Trác là bắt đầu lo lắng cho cô bởi chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó với cô. Tầm Hữu Trác vẵn là luôn cảm thấy kì lạ khi không thể tra được danh tính của người nam nhân tối qua đã giúp cô qua lời kể của đám người này, thật không biết là ai mà có thể giữ được bí mật toàn bộ thông tin về đoạn ghi hình của camera ở hành lang khách sạn Mạc Tinh IV và cả số phòng lẵn danh tính như vậy. Suy nghĩ một lúc, Tầm Hữu Trác trầm giọng nói với Lý Sang đứng bên cạnh.

"Đưa bọn người này đến chỗ Thanh Vương sau đó cậu hãy đi điều tra về người nam nhân đó"

Lý Sang đứng bên cạnh nghe vậy cũng hiểu được tâm tình của Tầm Hữu Trác, Lý Sang gật đầu, khàng giọng nói.

"Vâng"

Trở về Ảnh Hoàng, cô xem lại hồ sơ chuẩn bị cho vụ ra toà 13h hôm nay. Cuối cùng trong vụ kiện này cô cũng thắng, mặt Đàm Bách Chi tái xanh khi khi nghe những gì thẩm phán nói.

Bước ra khỏi toà án, Phan Nghệ Nhi và Tạ Trung Tấn đi bên cạnh cô, Phan Nghệ Nhi mừng rỡ tươi cười nói.

"Cảm ơn cô, luật sư Tầm, nếu không có cô tôi không biết mình sẽ ra sao nữa"

Cười nhẹ một cái, môi mỏng cô cong lên và từ tốn nói.

"Đó là nhiệm vụ của tôi"

Tạ Trung Tấn dường như đã nhìn cô với cặp mắt khác, Tạ Trung Tấn không ngờ cô lại tài giỏi như vậy, trong ánh mắt Tạ Trung Tấn nhìn cô có một sự khăm phục và nể trọng mà Tạ Trung Tấn trước giờ ít khi có.

Nhìn Tạ Trung Tấn, cô nhẹ giọng nói.

"Quán lý Tạ, nếu anh muốn kiện Hồ Khãm Duy thì có thể cho tôi biết, tôi sẽ giúp anh sắp xếp hồ sơ"

Khẽ cười, Tạ Trung Tấn gặt đầu, cao giọng nói.

"Được, vài hôm nữa tôi sẽ đến tìm luật sư Tầm để bàn bạc về vấn đề này"

Sau đó Tạ Trung Tấn và Phan Nghệ Nhi rời đi, còn cô thì trở về Tầm gia.

Sau khi thắng vụ kiện của Đàm Bách Chi cô trở thành tâm điểm của dư luận bởi thế mà báo chí đua nhau viết bài về cô. Có tờ báo thì khen ngời cô tài giỏi xinh đẹp chiến thắng được cả Đàm Bách Chi nữ luật sư được mệnh danh là trăm trận trăm thắng, tờ khác lại ca ngợi nói rằng cô là một trong những nữ luật sư đẹp nhất Châu Á, những tờ khác thì nói về gia thế của gia đình cô cùng thân phận của cô. Trái ngược với những lời ca ngợi biểu dương đó, có tờ báo cho rằng cô là nhờ vào sự giúp đỡ của gia đình mà chiến thắng, có một số bài viết trên mạng xã hội cho rằng cô là dùng mưu kế và quyền thế của gia đình mà chiến thắng một cách không chính đáng.

Ngồi trên giường, cô lúc này là đang mặc một bộ đầm ngủ, trên đùi là chiếc laptop, màng hình hiển thị một bài viết với tiêu đề hết sức hấp dẫn "nữ luật sư Tầm Lãng Nhiên dùng mưu kế và quy tắc ngầm để giành chiến thắng nữ luật sư Đàm Bách Chi".

Thật buồn cười trước cái tiêu đề này mà, cô thật không hiểu nổi họ là lấy đâu ra cái chuyện không phải sự thật như này ra để viết, ai hại ai thì phải là người trong cuộc mới hiểu rõ, đúng là muốn câu kéo người đọc họ có thể lấy ra những câu truyện không có sự thật để viết, đối với cô quá mức nhàm chán và không đáng để bận tâm. Tắt laptop đi cô đặt laptop một bên và đi ngủ.

Đã hơn 11h khuya mà anh vẵn còn ngồi trước bàn làm việc. Bên góc bàn là một tờ báo với tiêu đề "nữ luật sư tài giỏi Tầm Lãng Nhiên chiến thắng vụ kiện, Đàm Bách Chi bị tước mất danh hiệu bách chiến bách thắng". Cầm tờ báo lên, trên tờ báo có in hình gương mặt xinh đẹp của cô nhìn vào tắm hình đó thấy được gương mặt đầy nét kiêu ngạo của cô làm anh thật thích thú, anh cười lạnh một cái. Tay kia năng ly rượu whisky đung đưa rồi nhấp môi một cái.

Thứ anh đang suy nghĩ lúc này chính là cô, một nữ nhân đầy kiêu ngạo và đáng để anh chinh phục, và chắc chắn rằng anh sẽ có được cô. Nhớ lại đêm đó, nó làm anh cảm thấy hưng phấn vô cùng, ánh mắt anh sắc lẹm thâm sâu như một con chim ưng đang mơn trớn con mồi khi nhìn vào hình của cô trên tờ báo.

Đột nhiên một bàn tay nữ nhân mãnh khảnh từ sau lưng anh vương tới ôm choàng lấy cổ anh.  Nữ nhân gương mặt xinh đẹp quyến rũ mị ly, mặc trên người một chiếc đầm ngủ mỏng manh lộ rõ da thịt trắng noãn non nớt. Nữ nhân này như mới mười tám đôi mươi, cặp mắt tròn xoe, cùng hàng long mi phe phẩy, bờ môi căng mọng bởi lớp son dưỡng. Nữ nhân cong môi, giọng nói ngọt lịm.

"Lăng Ngạo, anh đang xem gì vậy, em tắm xong rồi"

Anh không trả lời mà tiếp tục nhâm nhi ly rượu.

Nữ nhân bĩu môi, giọng nói ngọt ngào thì thầm bên tai anh.

"Để em ở đây rồi đọc báo như vậy anh không thấy đáng tiếc hay sao"

Nở nụ cười lạnh trước câu nói của nữ nhân, anh đặt tờ báo xuống, môi mỏng anh cong lên, lời nói trêu ghẹo thốt ra.

"Đáng tiếc như nào"

Bước chân nhanh nhẹn mà nhon dài, nữ nhân thật mau lẹ đi đến trước mặt anh, nữ nhân ngồi lên bàn làm việc của anh, bàn tay thon thả của nữ nhân từ cổ anh từ từ trượt xuống ngực rồi đến bùng và dừng ở nơi hạ thân của anh, nữ nhân cong môi khẽ nói.

"Vậy để em cho anh xem đáng tiếc như nào nhé"

Chậm rãi anh đặt ly rượu xuống bàn, nữ nhân vương người đặt lên môi anh một nụ hôn thật sâu. Tay nữ nhân thật nhanh nhẹn mà cởi những chiếc cúc của áo sơ mi ra, len lỗi sờ soạng bờ ngực vạm vỡ của anh.

Anh bất động, ánh mắt lạnh lùng không gợn lên bất kì cảm xúc gì ngoài nét dững dưng, để mặc cho nữ nhân cởi áo làm những động tác gọi mời.

Nữ nhân ngồi lên đùi anh, đặt vật nam tính của anh vào bên trong người, tự lắc hong và di chuyển cơ thể mình nữ nhân phát ra những âm thanh của sự ái dục.

___________________________
Giới thiệu nhân vật

Nam chính: Mạc Lăng Ngạo
Tuổi: 30 tuổi
Chiều cao & cân nặng: 1m89, 98kg
Tóm tắt sơ lượt: anh hiện đang làm CEO của tập đoàn Mạc Tinh và là chủ tịch người đồng sáng lập công ty Minbus. Mang một vẻ ngoài điển trai uy nghiêm với tính cách lạnh lùng, quyết đoán và lãnh đãm. Nổi tiếng với sự trăng hoa trong giới thượng lưu ai ai cũng biết đến danh tiếng thay nữ nhân còn nhanh hơn thay áo, chưa có nữ nhân nào ở bên cạnh anh quá 5 tháng. Anh gặp được cô và thích thú với cô, không biết nên nói là anh may mắn hay là cô xui xẻo mà xảy ra một vụ việc khiến cô mất đi trinh trắng mà người lấy nó không ai khác chính là anh.

Nữ chính: Tầm Lãng Nhiên
Tuổi: 19 tuổi
Chiều cao & cân nặng: 1m59, 46kg
Tóm tắt sơ lượt: cô là một luật sư khi chỉ mới ở tuổi 18, mang trong mình một sự thông minh vượt chọi với chỉ số IQ là 156. Cô là nhị tiểu thư của Tầm gia một trong những gia tộc giàu có bật nhất ở thành phố Uyên Lạc, hiện đang làm luật sư của văn phòng luật sư Ảnh Hoàng. Là một người với gương mặt xinh đẹp kiều diễm một nét đẹp đầy kiêu ngạo cùng với đó là một tính cách kiên cường, sắc sảo và đôi chút lạnh lùng. Sau khi gặp anh cô đối với anh là không mấy thiện cảm, bị người khác hãm hại bất thành cô phát hiện mình đã bị người nam nhân mình không yêu lấy đi trinh tiết người đó chính là anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top