Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

NÓI YÊU EM 99 LẦN - Nam thần kiêu ngạo ở nhà tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả:Diệp Phi Dạ

Thể loại:Truyện Ngôn Tình

Nguồn: diendanlequydon.com

Lời bình: Truyện này thì kiểu lời văn viết cũng hay, tuy hơi hướng trẻ con 1 tí, nhưng chủ yếu là hướng đến chuyện tình hoàn mỹ, ngược tâm và ngọt ngào xen lẫn, nếu các bạn mơ mộng thì có thể xem để cảm nhận cái mới tình yêu của tuổi trẻ, nội dung cũng khá thú vị.

Trích từ chương 530 Tình cảm mãnh liệt thiêu đốt cả một đêm

Tống Thanh Xuân đưa mắt nhìn vẻ mặt Tô Chi Niệm càng nhìn chuyên chú càng mê mẩn, khuôn mặt cô cũng trở nên dịu dàng, gợi cảm hơn. Ngay cả khoé môi của cô cũng không nhịn được giương lên thành một đường cong nhàn nhạt.

Cô không kìm được lòng vươn tay mình ra, chậm rãi thăm dò khuôn mặt anh.

Cô sợ khi mình động vào khuôn mặt anh sẽ đánh thức anh dậy nên đầu ngón tay của cô vô cùng run rẩy. Đến lúc ngón tay cô gần chạm vào hai gò má của anh thì khiếp đảm dừng lại.

Cô nhìn anh, cố gắng nuốt nước miếng một cái giống như âm thầm khích lệ mình, lúc này đầu ngón tay cô mới từng chút, từng chút lại gần, sau đó nhẹ nhàng chạm vào hai gò má của anh.

Cô cứ như có như không chạm vào anh làm cả người cô như bị một dòng điện mãnh liệt chạy qua, làm trái tim của cô lỡ một nhịp. Kiềm chế đầu ngón tay đang run run của mình cô thu ngón tay trở về, dừng lại thật lâu mới lại chạm vào khuôn mặt anh một lần nữa.

Từ đầu đến cuối anh vẫn trầm tĩnh như vậy, lá gan của cô mỗi lúc một lớn, đầu ngón tay từ từ dời đến hàng lông mày của anh, theo hình dáng lông mày cô nhẹ nhàng mô tả theo. Sau đó tay cô rời xuống lông mi của anh, rồi đến sống mũi cao và thẳng, hốc mắt thanh tú, trống ngực cô đập thình thịch khi lướt qua gò má anh, cuối cùng là đôi môi mỏng tuyệt đẹp....

Môi của anh mềm mại vô cùng, cánh môi có chút ấm áp, đầu ngón tay của cô lưu luyến hồi lâu cũng không rời được ra.

Rốt cuộc không biết đã qua bao lâu, đêm tối ngoài cửa sổ đã có chút ánh sáng thì hô hấp của anh cuối cùng cũng ổn định, Tống Thanh Xuân đi vòng quanh nhưng ánh mắt vẫn nhìn anh chăm chú.

Anh say rượu cũng đã tỉnh được hơn nửa, đến bây giờ cũng không còn nôn nữa, chắc chắn là sẽ không nôn. Ngoài cửa sổ trời cũng sắp sáng, cũng đến lúc cô nên đi.... Anh đã từng nói, về sau anh không muốn cô xuất hiện trước mặt anh nữa.

Trong đầu cô bỗng hiện ra cảnh tượng của ba tháng trước, cô tỏ tình với anh, ánh mắt cô hiện lên đau thương nhìn trong suốt giống như có như không.

Thực ra cô không muốn rời đi một chút nào, cô thật sự hy vọng, cô hy vọng thời gian dừng lại, hy vọng anh có thể ngủ yên tĩnh như vậy không bao giờ dậy, chỉ có như vậy cô mới có thể, có thể lẳng lặng canh giữ ở bên cạnh anh, được trông coi anh không chút kiêng kỵ gì.

Thế nhưng cuối cùng cũng chỉ là hy vọng của cô.....

Đáy mắt Tống Thanh Xuân ngập đầy nước, cô hạ thấp tầm mắt xuống, đè nén khổ sở trong đáy lòng, chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên.

Chương 531: Tình cảm mãnh liệt thiêu đốt cả một đêm (11)

Cô quỳ trên mặt đất đã nhiều giờ, châm quỳ đã sớm tê liệt đến không còn cảm giác gì, lúc cô đứng lên thì bên chân tê liệt bị chuột rút nặng nề, cả người cô không kịp chuẩn bị đã ngã nhào vào người của Tô Chi Niệm.

Mặt của cô vừa đúng lúc chôn vào giữa vai và cổ của anh, mùi hương đặc biệt trên người anh thoang thoảng lẫn cả mùi rượu, tinh tế bay vào hơi thở của cô.

Toàn thân cô run lên mãnh liệt, theo bản năng cô ngẩng đầu lên liền ánh mắt của cô vừa vặn chạm vào dung nhan tuấn mỹ như tranh ngay trước mắt của anh.

Hô hấp của cô bỗng nhiên dừng lại, mặt cô trong nháy mắt bắt đầu nóng lên.

Cô cố gắng giãy dụa từ trên người anh đứng lên, nhưng chân của cô vẫn còn bị chuột rút nên đau nhức dữ dội, cô chỉ có thể đỏ mặt, cắn môi dưới không dám nhúc nhích nằm ở trên người anh chờ chân hết bị chuột rút.

Anh hít thở nhẹ nhàng, thỉnh thoảng thổi qua gò má của cô mang theo nhiệt độ như ẩn như hiện khiêu khích trái tim đang run rẩy của cô. Cô không dám nhìn khuôn mặt của anh, chỉ có thể cụp mắt xuống nhìn về phía bên tai của anh hít thở bất ổn.

Trong giấc mơ, hô hấp của anh bắt đầu trở nên nặng nề, không biết có phải là ảo giác của cô hay không, nhưng mặc dù cô và anh cách nhau một lớp chăn cô vẫn mơ hồ cảm thấy nhiệt độ trên người anh ngày càng cao, đến cuối cùng cô cảm giác da thịt của mình nóng như bị bỏng vậy. Hai chân cô bắt đầu thay đổi có chút bủn rủn, sức lực toàn thân cũng bắt đầu biến mất, loại cảm giác này làm cô hốt hoảng không biết phải làm thế nào, trong tiềm thức của cô đang muốn trốn chạy, không để ý đến chân mình đang bị chuột rút, một lần nữa cô chống đỡ lung tung ở trên bả vai của anh để lật mình sang một bên, nhưng khi người cô vừa rời khỏi người anh thì cổ tay của cô đã bị một người túm lấy, cả người cô bị túm bất chợt đổ ngược trở về trên người anh.

Trái tim của cô run lên từng đợt, theo bản năng cô kinh hoàng ngẩn đầu lên đã nhìn thì thấy Tô Chi Niệm người vốn đang ngủ say chẳng biết đã mở mắt lúc nào.

Ánh mắt của anh trước sau như một đều tĩnh lặng, lạnh lùng giờ đây cảm xúc vô cùng mãnh liệt, ánh mắt của anh rất nóng bỏng, con ngươi đen nhánh của anh giống như hai ngọn lửa đang nhảy nhót. Tống Thanh Xuân càng thêm kinh hoàng và luống cuống, cô vội vàng hạ tầm mắt xuống. Cô đang nghĩ sẽ giải thích với anh thế nào, nhưng lúc há miệng lại không nói ra được câu nào, cô quá khẩn trương. Cuối cùng cô đành liều mạng thoát khỏi bàn tay của anh đang nắm cổ tay mình, muốn một lần nữa thoát khỏi anh người anh.

Lần này khi người cô còn chưa kịp lật, hông của cô đã bị anh dùng lực cánh tay mạnh mẽ ôm lấy.

Trái tim của Tống Thanh Xuân chợt ngừng đập, cả người cô cũng không thể tiêu hóa được hết tình huống hiện tại. Trong lúc bất ngờ anh lật người cô xuống, cô bị anh đè nặng ở phía dưới, hơi thở của anh trong nháy mắt tràn ngập toàn thân cô, làm cho cô không thể nào hô hấp được.

Cô cứng nhắc nằng ở dưới thân anh, không dám cử động, tròng mắt cô di chuyển rất nhiều cũng không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Đầu óc của cô hỗn loạn một hồi lâu cuối cùng mới nghĩ tới phải giải thích với anh cô liền ấp úng mở miệng nói: "Hôm qua, ngày hôm qua anh...."

Cô mới chỉ nói được bốn chữ thì các đốt xương thon dài ở ngón tay của anh đã giữ lấy gò má của cô, ép buộc ánh mắt của cô nhìn thẳng vào mắt anh. Trong lòng cô cảm thấy kinh hãi, còn chưa kịp thấy rõ khuôn mặt anh thì môi của anh đã đột nhiên đặt xuống chặn lấy môi cô một cách thô bạo và ngang ngược.

Ánh mắt của cô mở thật to, ngơ ngác nhìn ấn đường của anh gần ngay trước mắt, đầu óc cô trở nên trống rỗng.

Nụ hôn của anh mãnh liệt như đang cướp đoạt, bá đạo chiếm đoạt hô hấp của cô, sức lực của cô khiến bên tai cô không nghe thấy tiếng động gì, khiến đầu óc cô hoàn toàn quên bây giờ cô đang ở chỗ nào, và cùng anh làm chuyện gì.

Mãi đến lúc cô cảm giác bản thân sắp chết vì hít thở không thông, cô nhìn chằm chằm lông mi dài cong lên gợi cảm của anh đầu óc mới từ từ có ý thức..... Anh thế nhưng đang hôn cô.... Toàn thân Tống Thanh Xuân hơi run rẩy, một giây sau liền cảm giác được lực đạo người đàn ông cọ xát môi cô càng mạnh hơn, mang theo sự chiếm hữu và khao khát.

Nụ hôn càng lúc càng sâu càng lúc càng nồng nhiệt.

Một cảm giác nhớ nhung khó có thể đè nén và khó chịu, từ chỗ sâu nhất trong cơ thể Tống Thanh Xuân vừa điên cuồng vừa lại tùy ý nảy sinh.

Loại khát vọng này cả đời Tống Thanh Xuân chưa bao giờ khao khát.

Xa lạ mà lại nồng nàn.

Khiến cô kích động muốn trốn đi, không biết cô lấy sức từ đâu ra đột nhiên né tránh cái hôn của anh, cô hô hấp từng ngụm từng ngụm hít lấy không khí. Sau đó liền run rẩy mở miệng muốn ngăn anh lại, nhưng khi cô mở miệng lại gọi chữ đầu tiên trong tên anh "Tô." Đầu ngón tay của anh lại một lần nữa giữ chặt đầu cô, hung hăng hôn cô.

Hình như anh sợ cô lại né tránh nên cường thế mà bá đạo ôm cô chặt hơn, càng chuyên tâm hơn.... Cô không còn đường để chạy, tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể bị ép buộc chịu đựng kích tình của anh.

Cô bị anh hôn ý thức càng lúc càng mơ hồ, trái tim càng lúc càng chìm sâu vào trong đó. Hôn đến cuối cùng, lý trí trốn tránh anh của cô dần tan rã biến mất không còn chút dấu vết. Dưới tình huống cô không nhận thấy, cô thế nhưng nhắm chặt hai mắt lại phối hợp chủ động hé miệng ra.

Lưỡi anh nhanh chóng xâm nhập vào trong khoang miệng cô, thâm sâu cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại của cô.

Cô hoàn toàn chìm đắm trầm luân vào trong đam mê nóng bỏng của anh.

Thân thể cương cứng của cô bắt đầu dần mềm xuống, bắt đầu nóng lên, hô hấp bắt đầu khấn trương dồn dập, bắt đầu dao động.

Anh hôn môi tới tóc cô, đầu óc cô choáng váng mắt hoa lên, hô hấp cô không thông được. Ngay lúc cô cho rằng mình sắp chết, cuối cùng anh lưu luyến không rời buông cô ra.

Nhưng cô còn chưa sống lại từ trong run sợ, nụ hôn nóng bỏng của anh lại rơi xuống toàn thân cô, để lại dấu vết hoặc sâu hoặc nông, hoặc mạnh hoặc mờ nhạt.

Cơ thể cô run rẩy lợi hại, cô cảm giác rõ rệt được khát vọng của bản thân, cũng hiểu được cảm giác từ trong đáy lòng không biết phải làm sao.

Cô có chút sợ, nhưng cô lại không biết rốt cuộc mình sợ cái gì.

Cô nghĩ muốn từ chối nhưng cô cũng không muốn từ chối.

Giữa lúc cô đấu tranh và rối rắm, nhận thấy một ngón tay anh xoa sau lưng cô, từng đợt từng đợt kích tình không ngừng chạm vào đáy lòng cô.

Khóa quần áo cô bị anh dùng răng cắn, anh theo một đường từ trên hành động xuống dưới, từng tấc da cô dần bại lộ trong không khí.

Cô chậm rãi nhắm hai mắt lại, lông mi run rẩy lợi hại, tay cô vô thức nắm chặt drap giường dưới thân mình, răng cô cắn chặt môi dưới.

Chương 533: Tình cảm mãnh liệt bùng cháy một đêm (13)

Edit: Ngọc Hân - ๖ۣۜDiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn

Quần áo của cô và anh từng cái từng cái bị cởi bỏ xuống giường, trong thoáng chốc quần áo liền rải rác đầy giường.

Cuối cùng chiếc chăn che chắn giữa anh và cô bị ném đi.

Anh và cô thẳng thắn đối diện nhau.

Từ trên mặt anh cô thấy được sự bất lực và sợ hãi, đáy mắt anh hiện lên vẻ thương yêu chậm rãi vươn tay nâng mặt cô, nâng niu không gì sánh được và si mê quấn quít hôn cô.

Sự căng thẳng và hoảng sợ của cô từ từ biến mất dưới tình cảm ấm áp của anh.

Cô hoàn toàn mê loạn trong cơn dụ hoặc của anh.

Anh cảm giác cô tập trung tinh thần vào, lúc này mới chậm rãi rời khỏi môi cô, dẫn dắt cô tiến sâu từng bước.

Lòng bàn tay anh ấm áp xẹt qua da thịt cô, đốt cháy từng đợt lửa nóng, đốt đến cô kinh ngạc, đốt đến cô không kiềm chế được phát ra giọng ngân nga vỡ vụn.

Tiếng rên như vậy khiến anh rốt cuộc không nhịn được xúc động trong lòng mình.

Trong nháy mắt đau đớn quét qua người cô khiến khóe mắt cô tràn ra một giọt lệ.

Anh cố nén không nhúc nhích, cúi đầu liếm sạch giọt nước mắt của cô, chờ sau khi cô dần thích ứng anh mới dẫn cô cùng nhau rơi vào cơn kích tình điên cuồng cực hạn.

Tựa như toàn bộ thế giới chỉ còn lại hai người anh và cô.

Không khí bên trong càng lúc càng trở nên kiều diễm, càng lúc càng nóng bỏng.

Cô hoàn toàn bị lạc đường, hoàn toàn quên mất sự không vui ba tháng trước đây của anh và cô. Thậm chí lúc cô tình sâu ý đậm nhất, còn không kiềm chế được lên tiếng gọi tên anh: "Tô Chi Niệm.... Tô Chi Niệm...."

Giọng cô mềm yếu dịu dàng, mang theo khàn khàn rất dụ dỗ người, anh nghe thấy toàn thân run lên, ánh mắt nhìn cô càng lúc càng nóng bỏng. Mồ hôi của anh rơi trên mặt cô, anh nghe tiếng gọi ầm ĩ vỡ vụn của cô, không kiềm chế được thấp giọng thở hổn hển, trả lời cô: "Đình Đình...."

Tất cả các cơ quan cảm giác của cô phản ứng rất chậm chạp, khi nghe tiếng anh thương tiếc mà tràn ngập tình cảm sâu sắc hô lên, cả người càng thêm rung động. Theo bản năng cô liền buông lỏng tay đang nắm chặt drap giường, dùng hết toàn lực ôm chặt eo rắn chắc của anh.

Sự chủ động của cô khiến anh càng thêm kích động.

Cơ thể anh và cô đều bắt đầu run rẩy, hô hấp hỗn loạn triền miên quấn quít ở cùng nhau.

Lúc cô kích động nhất rung động nhất, cô lại nghe thấy tiếng gọi trầm thấp tình cảm nồng nàn của anh.

Cánh tay cô càng ôm xiết chặt anh, ngay lúc cô tình cảm mãnh liệt không nhịn được ngẩng đầu lên, chủ động kề sát về phía môi anh, cô nghe thấy trong đôi môi xinh đẹp, khêu gợi phun ra hai chữ: "Đình Đình...."

Trong nháy mắt động tác cô cứng đờ, vẫn duy trì tư thế ngẩng đầu mở to mắt.

Sau đó cô liền nhìn thấy một gương mặt gợi cảm đến chết người.diễn đànlequydon

Đáy lòng cô hung hăng run lên một cái lại nhìn thấy môi anh bắt đầu mấp máy: "Đình Đình...."

Lúc này đây cô chẳng những nghe rõ ràng mà còn nhìn thấy hình dáng của miệng khi phát âm.

Anh gọi là Đình Đình....

Đình Đình... Đình Đình là tên người con gái yêu sâu đậm trong lòng anh.

Huyết sắc trên mặt cô biến mất hầu như không còn một chút, cô vừa ngẩng đầu lên một nửa liền hạ xuống gối.

Anh và cô làm chuyện thân mật nhất thế gian nhưng mà miệng lại gọi tên một người phụ nữ khác....

Tống Thanh Xuân cảm thấy bản thân giống như bị lột sạch hết quần áo ném vào trong băng tuyết ngày đông giá rét của tháng mười hai, máu nóng toàn thân nháy mắt bị lạnh ý thấu xương đóng băng lại.

Chương 534: Cả đêm (14)

Tất cả kích động và rung động, trong nháy mắt này, tất cả những gì trong xương tuỷ cô đều bị rút sạch

Chợt cô cảm thấy có chút vô vị tẻ nhạt, chợt cô cảm thấy trái tim mình có chút tức giận khiến cho không thở được, chợt cô cảm thấy toàn thân cứng ngắc không cách nào nhúc nhích.

Cô giống như bị điểm huyệt, ánh mắt lỏng lẻo theo dõi gương mặt ý loạn tình mê của anh một lúc lâu, con ngươi mới khẽ lay động, từ trong khoé mắt một dòng nước mắt lặng lẽ chạy xuống, theo gò má của cô, rơi xuống tai cô.

Bàn tay cô vòng qua eo anh, sức lực dần dần biến mất, vài giọt rơi xuống giường, dùng sức níu lấy ga giường.

Mới vừa rồi cô vì sự tiếp xúc thân mật của anh trở nên như vậy, đáy lòng len lén dâng lên chút hạnh phúc nho nhỏ.

Thậm chí khi anh thân thiết với cô, trong một khoảnh khắc nào đó, có lúc lý trí cô còn lặng lẽ ảo tưởng, anh sẽ bởi vì này một đêm mà ở bên cạnh cô. . . . . .

Thì ra, chỉ mình cô suy nghĩ viễn vông. . . . . .

Anh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh rượu, anh còn đắm chìm trong giấc mộng của mình, anh chỉ coi cô là cô bé anh yêu mà thôi. . . . . .

Cô thật sự rất muốn mở miệng gọi anh dậy, rất muốn dùng sức đẩy anh ra, rất muốn bưng chậu nước lạnh tưới lên trên đầu của anh, nói cho anh biết, cô không phải là Đình Đình, cô là Tống Thanh Xuân. . . . . .

Nhưng cô cảm thấy mình giống như người mà bất cứ lúc nào cũng có thể ngất đi, ngực buồn bực thân thể đau đớn muốn cử động cũng không thể cử động được, cô chỉ có thể mang sự tức giận đè ép dưới đáy lòng.

Trái tim cô lạnh lẽo đến cực hạn, thế nhưng anh vẫn cực kỳ nhiệt tình như cũ.

Sự chênh lệch rõ ràng như vậy, khiến cho nước mắt của cô càng chảy nhiều hơn, theo bản năng cô lập tức quay đầu đi, gương mặt tránh khỏi tầm mắt anh, cô sợ mình khóc ra thành tiếng, nên cố gắng dùng lực cắn môi mình lại, cho đến khi cô nếm được mùi máu tươi nồng nặc.

Cô cũng không biết đến khi nào anh sẽ kết thúc, cô chỉ biết, giây phút anh phóng thích tất cả vào trong cơ thể cô, cô nhịn không được, nhỏ giọng khóc thút thít, chẳng qua là cô lập tức phản ứng lại, sau đó trước khi anh phát hiện, nhanh chóng xoay người, hướng về phía anh, hung hăng cắn chăn.

Bản thân anh đã ăn no thoả mãn, giống như tâm tình rất tốt, nằm ở bên cạnh cô, dịu dàng ôm cô vào trong ngực của anh, anh hành động như vậy, giống như đối đãi với vàng bạc châu báu khó tìm nhất trên thế giới.

Lồng ngực của anh ấm áp và bình ổn, tuy nhiên nó làm cho đáy lòng cô co thắt lại, đau càng thêm đau đớn hơn.

Anh tựa đầu mình trên đỉnh đầu cô, lưu luyến cọ cọ mấy cái, sau đó lập tức cúi đầu, hôn hít những lọn tóc của cô, tiến tới bên tai của anh, lặng lẽ nói lời yêu thương giống như giữa hai người thật sự yêu thương chân thành, âm thanh trầm thấp kiên định nói: "Đình Đình, anh yêu em."

Anh yêu em. . . . . .

Cô chưa bao giờ biết rằng, thì ra ba chữ này lại êm tai như vậy, thế nhưng cũng sẽ trở vũ khí đả thương người khác nhất.

Tống Thanh Xuân vùi mặt vào trong chăn, thân thể co rúc thành tư thế không có cảm giác an toàn, yên lặng không tiếng động, nước mắt rơi như mưa.

Tô Chi Niệm ôm cô, an tĩnh chưa tới năm phút đồng hồ, lại rục rịch ngóc đầu dậy.

Đầu ngón tay của anh, mang theo nhiệt độ nóng bỏng, chạm vào da thịt của cô, để lại một trận run rẩy.

Tống Thanh Xuân rất muốn kháng cự, tuy nhiên lại không có chút sức lực nào, cô giãy giụa càng giống như là trêu chọc anh, cuối cùng cô vẫn bị anh hung hăng đòi hỏi một lần rồi lại một lần. . . . . .

Động tác của anh cái sau lại nhanh hơn cái trước, trong lòng cô đau đớn, cảm giác xúc động dần dần bị ép xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top