Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6. Mợ cả nhà họ Đinh

Tác giả: JennyS
——————————
Không liên quan gì tới chương trước. Bị mê cách gọi cậu mợ kiểu này nên viết hẳn một phần. 😌
Bối cảnh thời còn chiến tranh, có mây mưa rải rác.

Ở một vùng nông thôn trừu phú nọ, có nhà họ Đinh nổi tiếng giàu nứt đố đổ vách, con gái trong làng đều ước ao được gả cho cậu cả Quân, dù làm thiếp thất cũng mãn nguyện. Thế nhưng hắn lại cưới một nam thê, ân ân ái ái khiến ai cũng ghen tỵ.
—————————
Chạng vạng tối, tầm giờ này, gia nô trong nhà đều biết không được quấy rầy cậu cả luyện vẽ tranh.
Giữa thư phòng đặt một cái bàn thật lớn bày biện giấy bút, màu vẽ ngổn ngang, mà mợ cả Bảo thì đang cởi truồng ngồi banh háng trên đó, khuỷu tay chống mặt bàn, ôm cái bụng cao ngất. Quân trải cuộn giấy trắng tinh giữa hai chân vợ, bắt đầu sáng tác. Gã dùng cọ vẽ quẹt vào lỗ đít Bảo làm anh phát ngứa, vội thả lỏng cơ vòng khiến miệng nhỏ hơi hé mở đớp đầu lông mềm.
- Ưmm...ư...
- Mợ xem, chỗ này ngày càng nhạy cảm, hôm qua ngoáy 10 vòng mới ọc nước dâm, nay chỉ cần 8 vòng.
- Ưmm...a...là trình độ ngoáy của cậu... ư... tiến bộ lên....aa....

Quân từng chút đút đầu cọ vào sâu hơn, nước dâm ứa ra thấm ướt nhúm lông. "Chặc, chặc" cảm thán vài tiếng, gã mới chấm cọ vào màu vẽ bắt đầu phác hoạ.

- Cậu vẽ gì vậy?
- Bí mật. Bé hôm nay có quậy mợ không?
- Nghịch một chút ạ.

Bảo trìu mến xoa bụng đáp, khẽ vân vê nút rốn để tiết thêm nhiều nước dâm, sẵn sàng phục vụ chồng. Từ ngày bụng bầu lộ rõ, rốn anh lồi hẳn lên, đã vậy còn mẫn cảm chẳng khác gì mọc thêm đầu vú thứ ba.

- Ưmmm...nhột em...ư...hi...hi...

Quân nhúng cọ vào "ly đựng nước" đặc biệt của gã, càng nhúng, ly càng nhiều nước, sắp sửa men theo khe mông tràn ra bàn. Bức tranh dần rõ nét, một bông cúc dại trắng muốt cắm vào.....

- Lỗ đít của em sao?
- Ừa, từng nếp gấp giống y như đúc, bên trong nhiều nước nên hoa mới không tàn.

Bảo ngắm nghía bức tranh, thấy bờ mông đầy đặn của mình cũng được phác hoạ, anh thầm tưởng tượng tác giả vẽ từ góc độ nào đây.

- Nhìn kĩ chỗ này.

Quân chỉ vào mép tờ giấy, cắt đứt dòng suy ngẫm của Bảo.

- Mợ làm ướt tranh tôi rồi, phải trừng phạt mới được.

Dưới mông Bảo là một bãi nước lớn lan đi tứ phía, hương thơm mị dục phảng phất quanh phòng. Cậu cả Quân túm cổ chân vợ kéo mạnh về phía mình, côn thịt béo thô cứng chờ sẵn bên cạnh bàn, trực tiếp chui tọt lỗ đít đang lao vào nó.

- Aaa...ưmm.... em... ư....
- Mợ làm sao?
- Ư...to quá...ưm...nghẹn chết em...a....

Trên bàn xuất hiện một vệt nước bóng loáng, thẳng tắp nối từ nơi Bảo vừa ngồi tới chỗ Quân đứng. Gã không nhiều lời, vừa vào liền nắc, chọc cho Bảo tay chân bủn rủn, ê a rên rỉ liên miên.
Khoái cảm như sóng biển đêm giông bão, cơn sau cao hơn cơn trước, nhấn chìm cả hai trong nhục dục tình ái.
Côn thịt Bảo lắc lư như điên, vung vẩy tinh dịch khắp nơi, miệng nhỏ chèm bẹp nước dâm, tham lam cắn nuốt cây xúc xích khổng lồ.

- Aaa...em bắn nữa cậu ơi...ưmm...sướng quá...ư...ư....
- Trên đời này không có sản phu nào dâm bằng mợ.

Lỗ đít mê muội nghênh đón từng cú nắc, trượt sâu vào trong tách mở vách thịt, thúc thẳng điểm nứng, gậy sắt trướng lớn giần giật phun một cỗ dịch nóng hổi.

- Aaaaaa!! Phỏng chết em...ưm...

Trăng lên cao, cậu cả bế vợ bầu như xi em bé, côn thịt xỏ xuyên lỗ đít, cứ thế hiên ngang đi trên hành lang về phòng ngủ, tinh dịch cùng nước dâm chảy ròng ròng trên đường.
Dăm ba nô bộc lén lút hé cửa nhìn gia chủ ân ái, đũng quần cộm phồng, thèm nhỏ dãi, tấm tắc khen phúc lợi làm việc ở đây thật tốt.

———————————
Vài tuần sau....

Lời đồn cậu cả Quân nạp thiếp xôn xao mọi nẻo đường góc phố vùng Đại Kinh.
Lúc này mợ cả Bảo đang trầm ngâm đứng bên cửa sổ ngó đám gia nô tất bật trang trí căn phòng đối diện cách một khoảng sân.
Màu đỏ thật chướng mắt!
- Sao không nằm nghỉ, tối qua mợ mệt nhọc nhiều rồi.
- ...
- Dỗi à? Ông Phước có ơn cứu mạng, trước khi lâm chung gửi gắm đứa con duy nhất cho tôi...
- Cậu giải thích thì cứ nói, việc gì táy máy tay chân.
- Lỗ đít đã ướt thế này mà còn cứng miệng?
Bảo vẫn mặc đồ ngủ, vải lụa mịn màng cắt may khéo léo, anh cố ý chọn màu trắng để có thể lờ mờ nhìn thấy quầng vú hồng hào vì mang thai mà lan rộng hơn trước.
Quần ngủ của Bảo sớm rớt trên sàn, anh vịn tay trên bệ cửa sổ, hơi chu mông về phía sau. Côn thịt béo cứng rắn cắm giữa háng khẽ mài bắp đùi non mềm, nước dâm chảy từ lỗ đít tưới ướt côn thịt.

- Miệng nhỏ hơi sưng.
- Ưmm...mấy người kia thấy bây giờ!!
- Hừ, sợ gì, mợ không lớn tiếng thì chẳng ai biết.

Đầu khất tròn lẳng như trứng gà đâm phành phạch vào túi tinh Bảo làm côn thịt anh tưng tưng đong đưa khắp nơi. Da non phía trong đùi bị mài đỏ ửng, tê rát.
Lỗ đít òng ọc nước dâm, côn thịt sượt qua mà không chịu thọc vào làm nộn huyệt quen được chịch ngứa ngáy vô cùng.
Có đôi lần, đầu khất mập mạp ấn miệng huyệt tưởng chừng giây sau sẽ chui tọt vào, lỗ đít mấp máy nghênh đón nhưng rốt cuộc vẫn trống rỗng.
Bỗng con Lụa lớn tiếng chào, đánh động đám gia nô đồng loạt quay sang phía này, bắt chước chào theo. Bọn họ chỉ thấy thân trên của hai người, cậu cả ôm vợ từ đằng sau, gương mặt mợ phím hồng, môi hơi hé mở.
Vụ việc đột ngột quá nên Bảo chưa kịp giấu đi ánh mắt ướt át động tình, anh chẳng ngờ giữa ban ngày ban mặt mình lại đứng ở nơi đông người tuyên dâm, hổ thẹn làm lỗ đít trào thêm không ít nước sướng.

- Áaa....!!!

Côn thịt béo bất ngờ đâm lút cán rồi lui ra chèn khe mông mài mấy nhát mới chui tọt trở về nộn huyệt. Cứ thế lặp đi lặp lại, nộn huyệt lẫn khe mông đều được chăm sóc chu đáo.
Quân nắm tay Bảo đan xen mười ngón, buộc anh cùng gã mân mê núm rốn.

- Ưmmmm....bắn vào trong đi....ư...mau bắn cho em....hức....a....

Bảo ưỡn căng người nhón chân, côn thịt sát sao đuổi tới mạnh mẽ thúc cú chót phá vỡ tầng tầng lớp lớp vách thịt mềm nước, trót đầy tinh dịch theo yêu cầu.

—————————

Hoà vừa tròn 15, là con trai duy nhất của ông Phước, xui xẻo bị lão hội đồng làng bên để ý, nên đành thuận theo di nguyện của cha, gả cho cậu cả Quân làm thiếp.
Nhà họ Đinh không bạc đãi Hoà, lễ nạp thiếp có thể gọi là linh đình. Phòng tân hôn trang trí đỏ rực, ngay cả tân nương cũng mặc một bộ đồ đỏ thắm bối rối bồi tân lang uống rượu.

"Cốc cốc"

Quân đặt chung rượu lên bàn, khẽ nhếch miệng cười, Hoà vội mở cửa phòng.
- Anh Bảo, anh có chuyện gì dặn dò em à?
- Anh đến tìm cậu Quân.
- Dạ, anh mau vào đi, cậu ở bên trong.

Bảo mỉm cười gật đầu với Hoà, đi tới chỗ Quân ngồi.

- Sao vậy mợ?
- Em ngủ không được, chỗ này ngứa quá, cậu xem giúp em với.

Bảo kéo tay chồng luồn ra sau mông, sờ vào miệng huyệt ươn ướt. Quân cắm hai ngón tay tận tình móc ngoáy.

- Đỡ ngứa chưa mợ?
- Ưmm....còn...ư...ngứa lắm....ưm...chịu không nổi....ư....cậu gãi sâu thêm chút....aa....

Hoà ngơ ngác nhìn, không biết nên làm gì mới phải, lúc này Quân gọi cậu đến, tuột quần Bảo phơi bày cảnh xuân bên trong.

- Mợ xem, em Hoà đang chiêm ngưỡng lỗ đít của mợ đó. Đừng quên việc dạy dỗ vợ lẽ là trách nhiệm của mợ.
- Ưm...dạ...cậu nói phải....ư...em mau nhìn đi....ư...ư....

Bảo hơi chu đít, tay bóp hai má mông banh rộng, bộc lộ miệng huyệt ướt át đang ăn hai ngón tay.

- Aa...em dùng chỗ nàyyy..... ưmn.... để hầu hạ cậu Quân...ư...sinh con nối dõng... ưmm.... cho dòng họ Đinh.....

Hoà như bị thôi miên sáp lại gần, trân trối nhìn nơi đó, Quân tốt bụng tách hai ngón tay căng miệng huyệt để cậu có thể nhìn vào bên trong.

- Ưmmm....đừng ngó kĩ thế....ư...anh xấu hổ lắm...mm...ưm... em chưa khai hoa... ư... cần dùng "cao Cúc" trợ giúp... ưmm...

Người hầu đã chuẩn bị đầy đủ, chất cao trong suốt thoa lên da liền tan thành dịch nhơn nhớt, thoang thoảng hương hoa.
Cậu cả Quân ngồi như ông hoàng, hai tay móc huyệt thê thiếp, hưởng thụ hai cái lưỡi nhỏ nhắn liếm láp côn thịt mình. Mới đầu Hoà còn ngần ngại, dưới sự dẫn dắt của Bảo mới mạnh dạn hơn. Côn thịt to bự được san sẻ người trên kẻ dưới, chốc chốc lại đổi chỗ, từ quy đầu đến túi tinh nặng trĩu đều ướt đẫm nước bọt cả hai.
...............
Trên chiếc giường đỏ thẫm có ba bóng người trần trụi, đặc biệt trong số đó còn có một thân thể với phần bụng to tròn vừa nhìn đã biết thuộc về sản phu lớn tháng.

Bảo nằm trên giường, lót gối nhỏ dưới mông, tự ôm đùi banh háng mời gọi chồng đến địt. Côn thịt thô dài gân guốc hù em Hoà choáng váng, tưởng tượng thứ đồ xấu xí đó đâm vào lỗ đít cậu chắc chắn sẽ rách mất.

- Aaa....vào rồiii....ư... trướng quá... ưmmm.....

Dù đã hoan ái rất rất nhiều, nhưng mỗi lần tiến vào đều gặp chút khó khăn. Hoà thấy Bảo nhíu mày nên lo lắng hỏi thăm,

- Đau hả anh?
- Ừa...đau lắm...ư... em hôn hôn chỗ này... ưmm...anh sẽ hết đau....

Bảo ôm chân ngực nâng lên, bầu vú sản phu múp míp, quầng vú to nhưng không thấy đầu ti ở đâu. Hoà dí sát vào dùng môi mỏng hôn mấy cái rồi bạo gan vươn đầu lưỡi liếm thử, liền được anh khen giỏi.

- Ưmmm...mau bú vú anh đi...ư...nắn bóp tuỳ ý em....ư...

Thế là Hoà vùi đầu mút bầu ngực, tay kia liên tục nhào nặn thịt nhũ, rất nhanh làm đầu ti thụt trồi lên.
Quân hài lòng nhìn cảnh thê thiếp hoà thuận, thê móc huyệt thiếp, thiếp bú vú thê, côn thịt bừng bừng lớn thêm một vòng, bắt đầu tăng tốc đâm thọc.
Hai nơi mẫn cảm đều được săn sóc khiến Bảo sướng tê tái, í ới kêu dâm không ngớt.
.............
Đêm xuân vẫn chưa tàn...
Tân nương quỳ sấp trên giường, banh lỗ đít đợi địt, cơ mà người địt không phải tân lang!!!
Cậu Quân vẫn chôn hung khí sâu trong nộn huyệt mềm nước của mợ cả từ phía sau, gã cầm côn thịt anh đút vào lỗ đít Hoà.

- Ưmmmm....bón quá...aa...thả lỏng một chút...ư...kẹp gãy anh mất....

Ba người xếp thành đoàn tàu bắt đầu trận đấu mới. Quân phành phạch nắc mạnh, làm Bảo cũng thọc vào trong người Hoà, gã có cảm tưởng cùng lúc chịch hai người vợ nên càng thêm hăng máu.

- Aaa.... chỗ đó.... ư...sướng.... ưmmm... anh đâm lại... chỗ đó đi..... aaa....
- Lỗ đít em.... khít quá.... ưmmm.... cắn chặt anh ....ư.... không buông... aaa... nhanh quá... cậu...ơiiii....ưm...ư....
- Ư....anh Bảo nói đúng... ưm...em chịu không nổi.... ưmm... chậm chút...ư...
- Aa...thoải mái quá...ưmmm....ư...

Bảo và Hoà cùng nhau í ới rên nức nở, sướng nhất là Bảo, miệng nhỏ được ăn xúc xích lớn, mà côn thịt cũng được lỗ đít trinh trắng hầu hạ.
Rốt cuộc thân thể sản phu không chịu nổi đành khóc lóc xin tha, lỗ đít sưng nề phì phò phun dịch trắng đục hoà lẫn nước dâm, côn thịt anh cũng bắn đầy nộn huyệt Hoà.

Mãi đến lúc này, tân lang tân nương mới chính thức động phòng. Nhờ công tác khuếch trương tốt, Hoà không quá đau đớn, nhanh chóng làm quen côn thịt béo.
- Ưmmm.... lớn...ư...của cậu lớn quá... hức....
- Có đau không?
- Không ạ....ưm...cậu động được rồi...ư...
Hông Quân như gắn động cơ, điên đảo cắm rút với tần số kinh hồn. Tân nương tứ chi quấn chặt ôm lấy tân lang, rên không thành tiếng, há miệng cắn bả vai gã, căng người chịu đựng khoái cảm mãnh liệt.
Bảo hơi ghen tỵ, vì sợ động thai khí nên đã lâu Quân không chịch anh bằng tốc độ đó. Cậu cả đón ánh mắt ai oán của vợ, buồn cười sáp đến hôn môi chính thất, nhưng vẫn không ảnh hưởng công cuộc cày cấy thị thiếp.

Đèn trong nhà đã tắt hết, chỉ mỗi phòng tân hôn vẫn sáng le lói đến tận hừng đông.
——————————

Hôm nay là ngày dự sanh của Bảo, từ chiều qua bụng anh đã trằn trằn đau, thắt lưng ê ẩm, són tiểu liên tục do em bé ngày càng xuống thấp.
Người ăn kẻ ở lăng xăng chuẩn bị cho mợ cả sanh nở, nào đâu biết rằng ở trong buồng tắm, mợ đang bị chịch ngất trời.

- Sắp đẻ rồi mà còn nứng cỡ này à?
- Ưmm....cậu chịch...ư...em đỡ đau....hức....
- Được, vậy tôi sẽ chịch đến khi mợ đẻ mới thôi.

Gã nghe ngóng bên ngoài đã yên ắng, bèn đem Bảo trở về giường. Sản phu bị chồng bế như xi con nít, đi một bước đứng lại thọc chục nhát mới đi tiếp, nước dâm nhiễu trên sàn kéo dài hơn năm mét.

- Để tôi lấy cháo cho mợ.
- Không..ư...cậu đừng rút ra...

Bảo hấp tấp siết lỗ đít lại ngăn côn thịt rời đi, liền bị chồng véo vú mắng.

- Damdang! Siết chặt vậy sao con tôi ra được? Mau thả lỏng.

Mợ cả uỷ khuất hít hít mũi, tuy lỗ nhỏ đã nở to chuẩn bị sanh, không ôm khít côn thịt như trước, nhưng chỉ cần đầu khất vẫn ấn vào điểm dâm, cơn đau đẻ lập tức được xoa dịu.

- Hức...chưa gì cậu đã quan tâm con hơn em.... hức..hức... con làm em đau gần chết... hức....
- Rồi rồi, là tôi sai. Mợ đừng dỗi. Nào, tôi bế mợ qua bàn ăn kẻo nguội.

Mãi đến đầu giờ chiều, côn thịt cậu cả vẫn không rời nộn huyệt vợ dù chỉ một ly.
Lúc này, Quân đang đỡ Bảo men theo vách tường dạo quanh phòng cho dễ đẻ, bụng sản phu đã truỵ thấp như dáng giọt nước nhưng cả hai cố ý không nâng bụng, để em bé thuận lợi tuột xuống thông đạo. Quân theo sát sau lưng vợ, với tay ra trước mân mê se đầu ti,

- Núm vú thụt vô hoài như này sao con bú được?
- Ưm...thì...a....cậu hút nó ra trước...aa.... không nổi nữa...ư...đỡ em về giường...
- Mợ ráng đến chỗ kia đi.

Đoạn đường ngắn ngủn mà cả hai mất tới vài phút mới đến nơi, chỗ đó đặt một tấm gương cỡ lớn, sáng bóng soi rõ từ đầu đến chân.

- Giới thiệu với mợ, đây là sản phu damdang nhất mà tôi từng biết.
Gò má Bảo ửng hồng, mím mím môi nhìn người trong gương. Bầu vú núng nính với hai đầu ti to bằng trái sơ ri, cái bụng phình bự trĩu nặng làm anh không khép chân lại được, người này là Bảo sao?

Quân bế anh lên, banh bắp đùi chàng hảng trước gương, trưng ra lỗ đít nở rộng có cắm côn thịt, nhưng bụng bầu to tướng truỵ xuống đã che khuất cảnh xuân, Bảo chỉ thấy sản phu trần truồng ướt sũng mồ hôi, ánh mắt mê man phủ tầng sương đang nhìn lại anh.

- Aaa....sao cậu động...ư...
- Tôi muốn chịch em vỡ ối!!
- Ư...đừng mà...ưmm....
- Bám tôi cho chắc.

Bảo quá quen tính cách tự làm theo ý mình của chồng, anh vội giơ tay vòng ra sau bám cổ Quân, trông anh như treo lủng lẳng trên cổ gã.
Cậu cả rất quyết tâm, nắc cú nào cú nấy đều đâm vào lút cán. Vì gã đặt mục tiêu là túi ối nên vô tình điểm dâm bị phớt lờ, chỉ thỉnh thoảng mới đỉnh trúng.

- Ư...đau quá....ưmm... cậu...ư...chọc chỗ đó...aaa... điii....

Cơn gò dày đặc làm Bảo đau đớn liên tục, điểm dâm không được an ủi, anh khóc nức nở rên la. Em bé theo động tác đâm thọc kịch liệt mà tuột xuống lẹ hơn, thông đạo căng trướng khó chịu.
Đầu khất hung hăng tìm kiếm, chẳng khác nào đầu gấu truy lùng con nợ, rốt cuộc nó cũng mãn nguyện đỉnh vào túi ối, ngay lập tức dốc toàn lực dập vào.

- AAAAA!!! Nhanh quá.... ưmm.... đauuu... hức...hức....tha cho em...ư...ư... cậu ơi... hức....ư...ÁÁÁ!!!

Sâu trong nộn huyệt như có sóng thần phun nước ào ào, sản phu thét lên thảm thiết, bụng bầu co cứng đòi tống em bé ra.

- Mắc rặn...ư...mắc rặn quá...ưmm...

Quân tức tốc bế anh về giường, chưa kịp lót xong gối dưới lưng Bảo, anh đã hấp tấp rặn.
- Aaaaa!!!....ưmmm....ư...phù...
- Giỏi lắm! Cố lên mợ!
- Ưmmmm...hự.. ưmmmm.... aa...phù... phù.... hức... đau quá... ư...
- Aa...phù...lại tới... lại tới.... ưmmmm.... hức....phù.....
- Đauuu...ưưưư....hức...phù....phù....

Trầy trật hơn nửa tiếng, em bé mới lấp ló gần miệng huyệt.

"Ầm! Ầm!"
Một loạt tiếng nổ vang lên, kéo theo ngay sau đó là tiếng la hét hoảng sợ.
Địch lại rải bom!!
Quân nhanh như chớp phủ một tấm áo choàng kín mít người Bảo, bế anh kiểu công chúa chạy ra ngoài về phía hầm trú tại gia.
Từ hồi cha Quân còn sống, ông đã cho đào hai căn hầm, nam nữ tách biệt, bên trong chuẩn bị sẵn đèn, đồ ăn, thức uống, chăn mền...
Lúc Quân chạy đến cửa hầm đã mở, nô bộc trong nhà cũng được phép trú cùng, mười mấy nam nhân già trẻ đều có chen chúc với nhau chừa một khoảng trống rộng rãi cho cậu mợ cả.
Hoà rụt rè đến gần hỏi thăm

- Anh Bảo sinh chưa ạ?
- Chưa đâu.

Là Quân trả lời thay, lúc này Bảo đau lợi hại, không nói nổi nên lời, cả người run rẩy đáng thương.
Bên dưới căng trướng vô cùng, lỗ đít như u lên một cục, em bé vất vả lắm mới rặn ra đang có xu hướng chui ngược vào trong, còn bụng anh thì cố gò cứng tống nó ra ngoài, hai bên giằng co dày vò sản phu đau muốn ngất xỉu.
Tiếng bom vẫn chưa dứt, cơ mà nếu có dừng cũng chẳng ai dại dột trèo lên liền, chỉ sợ giặc vẫn ẩn nấp rình bắt tù binh.
Bảo đau hoa cả mắt dù được chồng luồn tay vào áo choàng se đầu ti, tuốt côn thịt, vẫn không giảm được phần nào, anh chỉ muốn được rặn thật mạnh.

- Hức...em buồn đẻ quá...a...cậu ơi...ư... chịu không nổi nữa... ưmmm...

Sản phu mất khống chế cong người rặn một phát, nước ối nhiễu tí tách làm không gian chật hẹp kín mít này thoang thoảng mùi hương tanh nồng đặc trưng, mấy nô bộc ngồi đằng xa cũng hửi thấy được.

- Không, con tôi phải được sanh ở nơi sạch sẽ, sáng sủa. Mợ cố nhịn đi.
- Ưmm... đau...em đau lắm.. hức...hức... cậu cho em đẻ...ư... liền... nhaa... hức...cái gì...ư... em cũng chiều...á... cậu hết.... hức... hức....

Mồ hôi chảy vào mắt cay xè làm tầm nhìn mịt mù, Bảo nào thấy nụ cười gian xảo của chồng mình.

- Mọi người tập hợp lại đây, chiêm ngưỡng mợ cả nhà họ Đinh sanh cháu đích tôn.
- Aaa...không chịu...ư...cậu!!...cậu...

Mười mấy người đàn ông nhao nhao xông đến, xô đẩy để giành được vị trí đẹp. Quân ngồi cái ghế duy nhất trong hầm, bế Bảo đặt trên đùi gã, banh rộng háng gác chân lên tay ghế, gã quăng áo choàng, phơi bày cơ thể sản phu trần truồng trước toàn bộ nô bộc nam. Hoà đứng bên cạnh nắm tay Bảo, không ngừng cổ vũ, làm tròn chức trách thị thiếp.
- Aaa...đừng nhìn... đừng nhìn... hức... hức.....
Bảo xấu hổ giãy giụa lắc đầu nguầy nguậy, nhưng sức yếu nên trốn không thoát, chỉ làm nước ối văng tung toé vào mặt khán giả. Tay Quân thăm dò lỗ đít, thấy em bé lại trượt xuống căng miệng huyệt hết cỡ.
- Ngoan, nếu không đẻ lẹ, con sẽ ngộp thở.
- A...nhưng.. ngại lắm...hức...hức...

Bất chợt bên dưới có người trả lời, kéo theo hàng loạt người khác cũng tranh nhau nói.
- Thưa mợ, được xem trưởng tử họ Đinh ra đời là vinh dự của con.
- Đúng, đúng, lỗ đít mợ đẹp lắm, không cần ngại.
- Giọng mợ rên la lúc đẻ cũng hay nữa.
- Cặp vú kia còn xinh hơn bà vợ của tôi.
- Bụng mợ to thế mà chẳng bị rạn.
- Cậu Quân có phúc mới cưới được mợ.
- ......

Mười mấy cái miệng khen tới tấp, sống lâu với bọn họ nên Bảo cũng biết mọi người đều chất phác, thật thà, không xu nịnh, những lời nói đó hoàn toàn thực tâm.
- Mợ nghe rõ chưa? Mọi người ngóng mợ sanh con cho tôi lắm đó.
- Ưmm...cám ơn...hức...đã khen... vậy... vậy...ư... tôi rặn... đâyyy... á....
- Ưmmmmmm....hức....phù....

Cơn gò dồn dập khiến Bảo liên tục buồn rặn, thoáng thấy ai nấy cũng bị tiếng rên của anh làm cho cương cứng, có người lén lút thò vào quần tuốt lộng, Bảo lấy làm tự hào vì lúc mình đẻ cũng quyến rũ được kẻ khác, vậy nên anh rên càng hăng, thoải mái mô tả cảm giác của mình.
- Aaaa....trướng...ư... lỗ đít.. muốn rách... aaaa.....
- Ư...tới nữa...aaa... tới nữa rồi.... ưmmmmm.... phù...phù...
- Hức...đầu vú bị nhéo... ưmm...hỏng ti em mất.... hức....lấy gì.... aaa... cho con bú....ưmmmm....
- Ôi...bụng lại cứng.... aaa...buồn đẻ quá...ư...ư....ưmmmmmm..... phù...phù....
- Áaaa... sắp ra rồi...ra... ưmmmmm.... phù...phù.....
Quân hất cằm sai Hoà đỡ đầu em bé, còn gã vẫn mê say véo vú tới nỗi đầu ti sưng vều đỏ thẫm. Sản phu vừa rặn vừa la nên mau chóng kiệt sức, cơ thể nhão thành bãi nước, buồn đẻ cũng không còn rặn nổi.
- Hức...hức... giúp em với...hức....
- Tôi đẩy con phụ mợ, nhưng mợ cũng phải ráng rặn, biết bao nhiêu người đợi mợ sanh kìa.
Bảo chớp chớp mắt, tầm nhìn dần rõ ràng hơn, thấy đám nô bộc quen thuộc ai nấy cũng đang thò tay vào quần "tự xử", thậm chí có kẻ bạo gan moi luôn côn thịt ra ngoài, một rừng ánh mắt hau háu soi mói từng tấc da thịt của anh. Đột nhiên côn thịt Bảo bị bao bọc trong khoang miệng ấm nóng, thì ra Hoà muốn an ủi nên liếm láp để khoái cảm xoa dịu bớt nỗi đau. Từ ngày đầu bỡ ngỡ về nhà chồng, Hoà được anh lớn chỉ bảo nhiều điều, kĩ năng giường chiếu tiến bộ hơn, mút Bảo sướng phê pha, nộn huyệt cũng tiết nước dâm bôi trơn thông đạo.

- Aa...cậu phụ em...ư... em rặn tiếp đây....phù....ưmmmmmmmmm...hự....
- Ư...to quáaa.... ưmmm....phù...phù.....
- Hức...lỗ đít...ư...hỏng... hỏng.... ưmmmmmm.... phù...hức....

Bàn tay Quân rộng lớn ấn liên tục trên bụng sản phu, vừa đẩy vừa ngăn em bé chui tọt trở lại. Bảo càng la càng hăng, giọng khản đặc gào lên áp chế cơn đau, bộ ngực lồ lộ phập phồng lên xuống, đầu vú tròn trĩnh hơi ươn ướt, bên dưới có người đã phát tiết.
- ÁAAAAAA!!!~~
Rốt cuộc Bảo thét to một tiếng vang vọng khắp tầng hầm, em bé tuột ra ngoài, đầu vú bắn tung toé sữa, côn thịt cũng giật giật phun ngập họng Hoà. Tất cả nô bộc đồng loạt cao trào theo tiếng mợ cả, chẳng mấy chốc bầu không khí nồng đậm mùi tinh dịch.
Em bé đỏ hỏn được Bảo ôm vào lòng hấp tấp lần theo hương sữa mò tới vú bú chùn chụt. Lỗ đít giãn rộng chưa kịp đóng, ngồi gần đó có thể thấy vách thịt hồng hào ướt át đang co bóp rút nhỏ lại.

"Bốp, bốp, bốp"
Không rõ ai bắt đầu trước, chỉ biết ngay sau đó tiếng vỗ tay nối tiếp nhau vang lên chúc mừng mợ cả bình an sanh được trưởng tử.
Bảo cười nhàn nhạt, ngượng ngùng vùi đầu vào cổ chồng,
- Vất vả cho mợ rồi, cảm ơn vì sanh cho tôi một thằng cu mập mạp.
- Là cậu chăm em tốt.

HOÀN.
———————————-
JennyS: Hình như truyện càng ngày càng nhiều chữ, mong mọi người không ngán. 😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top