Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 34: Trong suối nước nóng ( Cao H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghỉ ngơi mười lăm phút, hai người lại bắt đầu tìm đường, đường núi này không có người sinh sống, nhưng thật ra thấy không ít

thưởng tên " hoa nhỏ màu tím tú lệ nở thành chùm, tuy Mộc Đào cảm thấy đẹp mắt, cũng thật sự không có tâm trạng

Không biết đi bao lâu rồi, sắc trời đã muộn, mới phát hiện phong cảnh trước mắt thay đổi, là một thung thũng u ám trống trải, tiếng nước róc rách, một thác nước xanh trong trút xuống, tụ thành một hồ nước sâu mù mịt, có thể thấy được ở khắp nơi bên kia là cây trám cao to, có ba hang núi trú ẩn ở cách đó không xa.

"Nhìn tình huống này, hôm nay chúng ta đi không khỏi chỗ này rồi."

Tuy là Mộc Đào tính nết tốt, cũng không khỏi có chút nhụt chí.

"Không sao, ngày mai lại đi cũng không muộn." Diệu Tịch nhìn vẻ mặt nàng mỏi mệt, dịu dàng trấn an.

"Lại ăn trái xanh, ta cũng chán rồi." Mộc Đào nhìn cây ăn quả quen thuộc, có chút trẻ con oán giận nói.

"Chờ đi ra ngoài, chúng ta lại đi dạo chợ ăn đồ ngon, thôn trấn ngoài chùa cũng vô cùng náo nhiệt, thí chủ sẽ thích." Diệu Tịch rất là kiên nhẫn, dịu giọng trấn an nàng.

"Trong hồ này có cá sao? Ta có thể bắt cá nướng ăn không?" Mộc Đào lại hướng ánh mắt về phía sâu bên trong hồ, hơi có chút nóng lòng muốn thử.

"Này..." Diệu Tịch nhất thời nghẹn lời, hắn muốn nói không thể sát sinh, cuối cùng lại chỉ im lặng, không nói tiếng nào.

Mộc Đào chỉ cảm thấy nhất thời yên tĩnh, quay đầu lại nhìn đôi mắt trầm tĩnh của Diệu Tịch, có chút không biết phải làm sao.

"Đại sư tức giận sao? Đừng nóng giận, ta đột nhiên cảm thấy ăn trái cây cũng khá tốt." Nàng sợ Diệu Tịch tức giận, xoay người tiến lên vỗ vỗ vai Diệu Tịch, nhón chân dựa sát vào nhìn kỹ thần sắc hắn.

Nàng đột nhiên đến cực gần, Diệu Tịch bỗng dưng có chút hoảng loạn, lập tức vội vàng lui về phía sau, nào biết Mộc Đào nhón chân, tay đặt ở bả vai hắn, trọng tâm không xong cơ thể ngã ngay về phía trước.

Diệu Tịch sắp tiếp được nàng, Mộc Đào lại hoảng loạn lôi kéo hắn, cùng ngã ở trên cỏ mềm mại.

Bốn mắt nhìn nhau, đều là tim đập như nổi trống.

Mộc Đào vội vàng đứng dậy, lại không dám lại nhìn gương mặt tuấn tú của tăng nhân.

Diệu Tịch thật ra vô cùng thong dong, mặc dù lỗ tai hắn phản công, vẫn cố gắng bình tĩnh nói: "Bần tăng không tức giận."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. Buổi tối ăn trái cây, ăn trái cây." Mộc Đào gật đầu như trống bỏi, lặp đi lặp lại. "Chúng ta tới hang núi nhìn xem đi, chọn một chỗ qua đêm." Diệu Tịch nhắc nhở nói.

"Được, đi đi." Mộc Đào ước gì lập tức làm chút chuyện khác dời lực chú ý, bước nhanh đoạt đi ở phía trước, đi tới chỗ hồ sâu bên trong hang động.

Hang động cư nhiên lại có một suối nước nóng, bộ dáng vô cùng sạch sẽ, có củi đốt, bếp lò, còn có một cái giá gỗ, một cái giường đặt ở phòng trong, trải một tầng vải bố, trên giường còn trải một tấm da hổ to lông xù xù.

"Nơi này, dường như là có người cư trú." Mộc Đào nhìn bày biện trong hàng này, bốc lên một tia hy vọng. Diệu Tịch lại lắc đầu nói: "Bày biện trong động này đã lâu rồi không dọn dẹp, trên bếp lò toàn là bụi, trên giường che kín vải, chắc là chủ nhân đi xa. Chúng ta đi hang khác nhìn xem."

Mộc Đào lập tức lại suy sụp cúi mặt, không ôm hy vọng gì đi chỗ khác nhìn xem.

Mỗi một hang động đều có một suối nước nóng, nhưng bày biện trong động này lại không bằng cái động vừa rồi, cơ bản đều không có trang trí gì.

"Tối nay cứ qua bên kia nghỉ ngơi đi, ít nhất có cái giường." Mộc Đào xem xét trong hang này, vẫn tương đối vừa ý phía hang động có giường nệm lúc trước.

Diệu Tịch gật đầu đồng ý, hai người lập tức trở về hang động kia, Mộc Đào không khách sáo ngồi ở trên giường, sờ sờ, rất là mềm mại sạch sẽ, rất là vừa lòng.

Diệu Tịch cầm bếp lò đi ra ngoài rửa sạch một phen, đổ nước đốt lửa, chậm rãi đun sôi.

Ban đêm, hai người vẫn không có lựa chọn nào khác mà ăn quả trám kia, tới giờ Tuất, Mộc Đào muốn đi suối nước nóng tắm gội, lần này Diệu Tịch ở bên ngoài canh giữ.

Đợi Mộc Đào tắm gội xong, mặc áo trong nằm ở trên giường, Diệu Tịch mới đứng dậy đi tắm.

Mộc Đào nằm ở trên giường, tính toán ngày mai đi ra ngoài như thế nào.

Chỉ là không bao lâu, nàng đã nghe được một tiếng bùm, động tĩnh bọt nước văng khắp nơi rõ ràng truyền tới gian ngoài. un

Nàng phản xạ có điều kiện lập tức vọt qua, lại thấy Diệu Tịch nhíu mi một tay vịn bên bờ, một tay vỗ l*ng ngực hô hấp dồn dập, bộ dáng đau đớn khó nhịn.

"Đại sư, ngươi đây là phát tác sao?" Mộc Đào thấy thế, tiến lên.

Diệu Tịch giương mắt nhìn nàng, ánh mắt như lửa, chỉ vội vàng thở dốc.

Nàng nhìn bộ dáng tăng nhân, lập tức không hề do dự cởi xiêm y, dựa sát vào nói: "Đại sư, chúng ta đi ra ngoài..."

Lời còn chưa dứt, đã bị túm vào suối nước nóng, nàng chỉ cảm thấy hoa mắt, cả người ngâm vào trong nước, bị tăng nhân để ở trên bờ kịch liệt hôn môi.

Tay mang Phật châu của Diệu Tịch vội vàng sờ soạng trên dưới trên thân mình trần trụi của nàng, nàng bị bắt đón nhận nụ hôn nóng nảy của tăng nhân, thực mau đã động tình không thôi.

Không biết bắt đầu khi nào, nàng bị tăng nhân kia hôn hít, thân mình lại bị hắn sờ sờ xoa xoa trên dưới, nhanh chóng mềm thành một đoàn, chỗ xấu hổ trào ra dịch bí ẩn, làm nàng cảm thấy thẹn không thôi.

Nụ hôn triền miên kịch liệt làm nàng thở hồng hộc, bàn tay dưới nước suối đã chạm đến hoa huyệt của nàng, vân về đài hoa không ngừng xoa bóp, nàng bỗng kẹp chặt chân, nước gợn sóng lắc lư.

Mộc Đào chỉ cảm thấy khoái Oản cuồn cuộn không ngừng, hoa huyệt liên tục co rút lại, khát cầu nghiệt căn hung hăng tiến vào.

"Thí chủ, bần tăng có chút không khống chế được." Tăng nhân buông môi nàng ra, ánh mắt cực nóng, có chút đau khổ nhìn nàng nói.

"Vậy... Vậy ngươi tiến vào đi." Mộc Đào nhìn thần sắc đau đớn của người nọ, có chút mềm lòng mở hai chân ra, thậm chí còn chủ động cọ cọ về phía trước, ý bảo hắn tiến vào.

Một khuôn mặt ửng đỏ, ánh mắt e lệ lại ngây thơ. Tăng nhân nhìn chằm chằm nàng nhẹ thở hổn hển, vô cùng khó nhịn chống lên hoa huyệt: "Thất lễ."

Lúc này chưa có nhiều khiêu khí©, hắn đã thẳng tắp đâm vào.

"A..." Mộc Đào lập tức ôm ngay lấy Diệu Tịch, cắn môi rên rỉ ra tiếng.

Bên trong nước suối, nhìn không rõ thân dứoi hai người thân mật dán ở bên nhau như thế nào.

Mộc Đào đã chịu không nổi ôm chặt cánh tay, tựa ở bờ, treo ở trên người tăng nhân thở hổn hển.

Hoa huyệt nàng kỳ thật đã ướt đẫm, chỉ là xâm chiếm vừa mãnh liệt lại nhanh chóng như vậy làm nàng có chút ăn không tiêu.

Khoái Cảm mê người tràn đầy, làm nửa người nàng tê dại, nhíu mi vừa mềm vừa dính lí nhí kêu lên.

Cả người Mộc Đào ướt dầm dề dán ở trên người Diệu Tịch, Diệu Tịch cảm giác được da thịt nàng trơn ướt non mềm, đường cong mềm mại lả lướt không ngừng lắc lư lay động theo va chạm của hắn, tóc nàng cũng dính ướt, hỗn loạn dán trên vai cổ, nằm trên một thân da thịt càng thêm tuyết trắng. Cặp mắt hoa đào kia lại cứ vô tội e lệ nhìn về hắn, thần thái động lòng người này nàng hoàn toàn không biết gì cả.

Hôm nay vào lúc phát tác, hắn nhẫn nhịn theo thói quen, nhưng ngâm mình trong suối nước nóng, hơi nóng bốc lên, toàn bộ đầu óc hắn đều là bộ dáng người nọ trần trụi đêm qua. Nàng ở trong ao vui đùa không kiêng nể gì, bộ ngực no dů thoáng ở bên trong nước suối, làn da bị hấp hơi hồng phấn, biểu cảm nhìn về phía hắn vô tội lại ngây thơ, dục vọng của hắn càng ngày càng nghiêm trọng như đang phản công.

Rồi người kia lại xông vào, mỗi một lần nàng đều sẽ ngoan ngoãn tùy ý hắn lăn lộn, Diệu Tịch biết, lần này cũng không ngoại lệ, vì thế tình triều thổi quét, hắn khuất phục dục vọng, túm nàng xuống dưới.

"A... Diệu Tịch... Ưm..." Gợn nước lắc lư kịch liệt, nàng quấn lấy cổ Diệu Tịch, tỉ tê rên rỉ bên tai hắn. Diệu Tịch càng thêm chịu không nổi dùng hết sức đâm vào chỗ ướt kia.

Nàng sớm đã vòng hai chân ở trên vòng eo thon chắc của tăng nhân, mũi chân gợn nhẹ từng chút trên mặt nước. Lực lượng của Diệu Tịch vô cùng mạnh mẽ, lại điên loạn như lần đầu trúng cổ, ngang ngược trực tiếp, cường thế xâm phạm nàng, khiến nàng bị nghiệt căn kia giày vò đến run rẩy không thôi.

Kần này Mộc Đào quyết định không xin tha, lần trước nàng yếu ớt làm loạn, hại vết thương tăng nhân nặng hơn, lần này vô luận như thế nào nàng cũng phải thỏa mãn hắn.

Diệu Tịch lại hơi hơi cúi đầu, cắn một ngụm lên bộ ngực sữa mượt mà, không ngừng lôi kéo.

Nhân lúc hắn cúi đầu, Mộc Đào thuận thế trượt tay xuống dưới, vô lực vỗ bả vai Diệu Tịch.

Trên ngực truyền đến đau đớn khó nói làm nàng tránh né theo bản năng, tăng nhân lại đuổi theo nàng, tận tình liế cắn bộ ngực mềm mại kia.

Diệu Tịch xoa bóp ngực trái Mộc Đào, vừa mu"t ngực phải từng ngụm từng ngụm, thanh âm chậc chậc rung động cực kỳ mập mờ, Mộc Đào nghe đến lỗ tai ửng hồng, tăng nhân lại không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Mộc Đào, rõ ràng là một đôi mắt quạnh quẽ lại vô cùng dọa người.

Môi mỏng không ngừng gặm cắn ở trên thịt vu" tuyết trắng, hắn ngửa đầu nhìn nàng, khuôn mặt lãnh đạm tuấn tú, lại làm ra tư thái như thế, nhìn qua đặc biệt sắc tình, khiến Mộc Đào vô lực chống đỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#1v1#caoh