Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 66: Khai trương cửa hàng mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày kế, bảng hiệu mới của Mộc Đào đã đến, ba chữ rồng bay phượng múa - Lệ Đường Trai.

Hôm nay rau dưa trái cây đều đã đưa tới, nhóm tiểu nhị đầu bếp cũng đều tới, Mộc Đào sắp xếp, đưa thực đơn cho mỗi người muốn bọn họ học thuộc, lại dẫn đầu bếp mới tới đi xử lý nguyên liệu nấu ăn và tiến hành huấn luyện, trước tiên thì thái rau cho nàng nhìn một cái.

Nàng mở một cái quầy bên phải cửa tiệm, tính toán đợi nàng làm xong bánh hoa quả, rồi treo bảng gỗ lên, viết lên đó giá cùng chủng loại, thuận tiện cho thời điểm khách hàng vào cửa liếc mắt một cái là nhìn đến.

Hôm qua nàng đã bắt đầu chuẩn bị bánh hoa quả, trước hết là chọn chút ít hoa hồng cùng hoa sơn chi, ngắt toàn bộ nhụy hoa, rửa sạch cánh hoa, lúc sau dùng giỏ tre phơi nắng hong gió, chia ra nồi đảo đều cùng đường trắng, thêm bột nếp và mật ong tiến hành ướp. Hôm nay thì bắt đầu cán bột, cán bột mỏng cuốn lên tới cán, từng cái bao lên hoa hồng và hoa sơn chi áp lại, lại dùng thêm dầu tùng mộc đưa tới sáng nay, vị ngọt mùi hoa lập tức tràn ra.

Buổi sáng để mấy đầu bếp xử lý hoa hồng, mật đào, hương hạnh, bí đao,..tất cả đều xử lý tốt rồi phơi khô toàn bộ, đổ thêm chút mật ong và đường trắng ng ; ngao lên theo hướng dẫn của Mộc Đào, chờ đến ngày kế lại thoa nước sốt bí mật lên nướng. Mộc Đào rất thích làm những thứ đồ ăn này, cảm giác tâm trạng cũng thực tốt, nhàn nhã lại có cảm giác thành tựu. Nàng chờ ngày mai nghiệm thu thành quả, ngày sau sẽ khai trương.

Bên này, cũng cơ hồ đã huấn luyện tốt đầu bếp, mọi người đều tay chân lanh lẹ, thời điểm lập khế ước cùng đầu bếp nàng đã thêm chút điều kiện phụ, tuy nói điểm quan trọng trong cách phối nguyên liệu nàng sẽ không nói, nhưng cách làm cơ bản lại không giấu được, nàng định ra thời hạn ba năm, lấy giá vô cùng cao, đương nhiên đã định ra điều kiện không được bội ước trốn chạy, bởi vậy nàng cũng thực yên tâm những người này.

Ngày thứ hai Thanh Nguyệt và nàng đi xem thành quả, nếm thử cũng khen không dứt miệng.

"A Đào, tay nghề nấu ăn của ngươi thật là còn tốt hơn so với bên ngoài." Thanh Nguyệt cầm một cái bánh hoa đào lên ăn, lúng búng khen nói.

Mộc Đào cũng cười, nàng đã vô cùng chờ mong khai trương ngày mai.

Ngày khai trương, chiêng trống vang trời, Mộc Đào cùng Thanh Nguyệt nhìn bảng hiệu mới treo lên, bọn tiểu nhị ra sức thét to: "Cửa hàng mới khai trương, mời khách quan vào bên trong, tới sẽ lập tức được tặng bánh hoa quả độc quyền của cửa tiệm."

Trong tiệm nấu canh xương bò, hương thơm nức mũi, dẫn tới không ít người vào tiệm gọi món, người một nhiều lên, theo sau lại đưa tới càng nhiều thực khác. Mộc Đào ở phía sau bếp nhìn chằm chằm, món chính là nàng tự mình đứng bếp, mỗi bàn đều tặng bánh hoa quả, Thanh Nguyệt phụ trách ở quầy tính sổ, ngày thứ nhất làm ăn quả nhiên không tồi, rất nhiều thực khách đều chọn lựa không ít bánh hoa quả mang đi.

Liên tiếp mấy ngày, Lệ Đường Trai thật đúng là khách đến đầy nhà, khách nhân nối liền không dứt, mỗi ngày cơ bản Mộc Đào bán không quá hai canh giờ đã hết bánh hoa quả, rất nhiều khách nhân ngày càng đến sớm xếp hàng, tiếng chọn món trong tiệm ồn ào hẳn lên, không ít khách tới muộn không có chỗ ngồi, đều xếp hàng chờ ở ngoài nhà hàng.

Chiêu bài này hoàn toàn đánh ra, Mộc Đào tăng lớn số lượng bánh hoa quả lên, dự định có thể treo thêm biển hành nghề khác ngoài cửa tiệm.

Buổi tối thời điểm ngồi đếm tiền với Thanh Nguyệt, nàng ấy hưng phấn không ngừng.

"A Đào, ngươi thật lợi hại, không nghĩ tới chúng ta mới mở cửa tiệm mấy ngày đã kiếm được nhiều tiền như vậy, lần này ta đúng là cho... Lấy được mặt mũi một lần rồi." Thanh Nguyệt vốn dĩ muốn nói ra một cái tên, lại lảng tránh sang cái khác. Mộc Đào cũng không gặng hỏi, trên người mỗi người ít nhiều đều có chút bí mật.

"A Đào, ngày mai ngươi có thể giúp ta làm chút đồ ăn hay không, gói ít mứt bánh, ta muốn mang cho người trong nhà nếm thử." Thanh Nguyệt đột nhiên buông sổ sách, đi tới nhờ vả nàng.

"Có thể chứ, ngươi muốn đồ ăn gì, ngày mai ta làm cho ngươi." Mộc Đào thấy nàng có chút ngượng ngùng cầu xin mình, ngược lại rất hào phóng.

"Vậy làm cho ta cá quế chiên xù, gà ngọc trâm, tôm bóc vỏ xào, thịt cua quả hải đường, rồi canh hoa đào, bánh thì tùy ngươi loại nào

cũng được." Thanh Nguyệt báo tên đồ ăn một hơi, Mộc Đào nhìn nàng có chút kinh ngạc, vẫn gật đầu đồng ý.

Hôm sau đúng hẹn chuẩn bị xong đồ ăn, cất vào một hộp gỗ đỏ khắc hoa, Thanh Nguyệt xách ra cửa đưa cho người, Mộc Đào không có ý muốn hỏi, lại đi sau bếp bận rộn.

Thành phố Lăng Thủy cách trấn Ấn Mộ không xa, thị vệ vừa rồi ra roi thúc ngựa đưa hộp đồ ăn vào một gian biệt viện.

Thành phố Lăng Thủy mấy ngày nay mưa to, nước ngập tràn lan, tuy Tri phủ Lăng Thủy đã phụng mệnh ngăn hoạn nạn, mở kho cứu tế, nhưng thứ sử Tô Châu Tống Quan Khanh là người cẩn thận, vẫn tự mình tới nơi đây đôn đốc.

"Đại nhân, đây là hộp đồ ăn biểu tiểu thư đưa tới." Thị vệ cung kính trình hộp đồ ăn lên.

Người trước mặt mặc một thân áo bào tím, đang cúi đầu phê duyệt công văn, nghe vậy ngẩng đầu lên, một gương mặt anh tuấn sắc bén, quả nhiên là mày kiếm mắt sáng, thông minh xán lạn, quanh thân lộ rõ vẻ thâm trầm tẩm trong quan trường nhiều năm, một cặp môi mỏng vô tình lại mơ hồ có chút ngả ngớn, ánh mắt sắc bén, phá lệ phong lưu. Nghĩ đến câu thanh niên tài tuấn, đại để không ngoài như thế này.

"Hả? Làm sao nó lại đột nhiên ân cần như thế, lại nháo chuyện cười gì?" Tống Quan Khanh buông việc trong tay, để sang một bên, người hầu cực có mắt nhìn mở hộp đồ ăn đưa lên, lấy từng món ra bày ở trên bàn.

"Hồi bẩm đại nhân, mấy ngày gần đây biểu tiểu thư vẫn ở trong tiệm, chỉ là mới thay đổi bảng hiệu, công việc làm ăn thật ra phá lệ rực rỡ."

"Rực rỡ? Nó lại không giống người biết làm ăn buôn bán. Cửa tiệm kia vắng vẻ đã lâu, sao đột nhiên lại làm ăn được?"

Tống Quan Khanh không tỏ ý kiến, nhìn thoáng qua sắc thái, lại đều là đồ hắn thích ăn, chỉ là hắn xưa nay bắt bẻ, ngoại trừ đồ ăn đầu bếp riêng trong phủ làm ra hắn có thể miễn cưỡng ăn vào, còn lại hắn đều không thể nuốt xuống. Gần đây cũng chỉ dùng chút cháo trắng rau xào, người cũng gầy đi nhiều. Nhưng nha đầu Thanh Nguyệt kia đột nhiên đưa tới như vậy, hắn cũng dễ bỏ qua mặt mũi con bé, liền giơ tay gắp một miếng tôm nõn.

"Mấy ngày trước đây có một vị cô nương đi tới nhà hàng biểu tiểu thư, sau đó hai người lại hợp tác làm ăn, thoạt nhìn rất tốt, lại cùng chọn lựa đồ đạc chuẩn bị khai trương, hiện nay công việc làm ăn cũng thật thuận lợi." Thị vệ còn đang bẩm báo, Tống Quan Khanh lại bị hương vị đồ ăn này làm cho kinh ngạc, mỗi món hắn đều nếm một ngụm, lại múc một muỗng canh hoa đào màu sắc tươi sáng kia.

"Đồ ăn này cũng là từ trong nhà hàng của Thanh Nguyệt?" Tống Quan Khanh hỏi.

"Vâng, biểu tiểu thư lấy ra từ trong tiệm."

Tống Quan Khanh ăn thong thả ung dung, đã thật lâu hắn không ăn được đồ ăn hợp khẩu vị như vậy, thậm chí so với đầu bếp trong phủ hắn làm còn ngon hơn. Hắn tới nơi đây 10 ngày, ngày ngày bận về việc lũ lụt, cũng càng không có tâm trạng đi chọn đầu bếp tới chuyên môn nấu ăn.

Nạn dân còn ăn không đủ no, hắn cũng không muốn thể hiện mình sung sướng. Hai ngày nay các địa phương đều bắt đầu ổn định, nạn dân cũng đều dàn xếp xong, lúc này hắn mới cảm thấy ngày ngày thật sự nhạt nhẽo.

Nhưng trước mắt lại đưa tới một bàn đồ ăn vừa lòng đẹp ý, hắn nhặt lên miếng mứt lê, hương vị cũng là ngọt mà không ngấy, dư vị thom ngon. . Hắn đại khái biết biểu muội không biết cố gắng này của hắn vì sao đột nhiên làm ăn phát đạt rồi.

"Tiếp tục theo dõi nó đi, cũng không biết lúc nào nó mới có thể nguôi giận, cứ theo ý nó." Tống Quan Khanh nhàn nhạt phân phó.

"Thuộc hạ tuân mệnh." Thị vệ đang muốn rời đi.

"Chậm đã." Tống Quan Khanh gọi thị vệ kia lại: "Bảo Thanh Nguyệt mỗi ngày đều đưa đồ ăn tới cho ta đi."

"Vâng." Thị vệ kia lĩnh mệnh đi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#1v1#caoh