Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16. H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điền Điềm bị nhìn đến hơi mất tự nhiên, ngoảnh mặt đi, nhỏ giọng nói: "Đại nhân, ngài có thể đi ra ngoài một lát được không. Ta có vài thứ cần xử lý một chút."

Như lần trước, lần này nàng tỉnh lại cũng không mặc y phục.

Tuy rằng thân thể khô mát, rõ ràng đã được xà thần lau qua. Nhưng nàng thật sự không có mặt mũi nào nếu lại giống lần trước cả người trần trụi ngồi ăn trước mặt hắn.

Huống chi, nàng không biết dưới thân còn sót lại thứ kia hay không...

Càng nhìn càng cảm thấy xà thần giống người, nàng không dám lại nhờ xà thần giúp nàng liếm moi.

Đại xà biết suy nghĩ của nàng, cũng không làm khó nàng, nhẹ nhàng cọ cọ lên mặt nàng một chút, rất nhanh đứng lên rời khỏi sơn động.

Chờ đến lúc không còn thấy bóng dáng đại xà, Điền Điềm lập tức nắm lấy hỷ phục bên cạnh.

Cầm lên trung y cùng quần lót đều đã bị chà xát rách thành nhiều mảnh. Bộ dạng giống với lần đầu cùng xà thần làm loại chuyện này khi xà thần cách quần lót thọc vào rút ra hai căn côn thịt. Tựa như xà thần vì không muốn nàng bị thương nên cố ý phủ lên miệng huyệt nàng.

Nói cách khác, toàn bộ đều là do gai ngược trên côn thịt xà thần chà rách. Hơn nữa, y phục nhăn nhúm, vừa nhìn là biết từng bị người chà đạp.

Điền Điềm mặt trướng đến đỏ bừng, vì không muốn cả người trần trụi, nàng khẽ cắn môi đem áo cưới mặc vào.

Cảm giác trong cơ thể vẫn còn sót lại tinh dịch và dâm thủy, nàng mặc y phục vào trước, sau đó đi đến một góc sơn động trộm dùng tay móc huyệt hai lần.

Nàng vừa moi vừa nhìn, sợ lại gặp tình huống như lần trước.

May mắn lần này xà thần không tiến vào. Sau khi lo lắng đề phòng mặc xong y phục, Điền Điềm rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm. Sau đó rửa tay súc miệng, ăn xong bữa sáng.

Sau khi nàng ăn xong bữa sáng, xà thần vẫn chưa trở lại.

Điền Điềm ra khỏi sơn động nhìn quanh phát hiện xà thần không có ở đây. Trông thấy y phục trên người thật khó coi, hơn nữa trên y phục và mặt trên chiếu cỏ còn có không ít vết bẩn nàng cùng xà thần lưu lại. Vả lại, chỗ đi tiểu dưới thân cũng chưa được rửa sạch, ôm tấm chiếu đi đến phía trước nàng phát hiện đằng trước có thác nước.

Đến khi quanh người đều là cỏ xanh, hoàn toàn hòa mình vào thiên nhiên, nàng mới phát hiện, từ khi nàng cùng xà thần làm chuyện đó đã hai ngày liền chưa rời khỏi hang, đây là lần đầu tiên nàng ra khỏi sơn động.

Nàng càng nghĩ càng cảm thấy ngứa ngáy, vội vàng bước nhanh, kết quả bên trong hoa huyệt lại có thứ gì chảy xuống...

Nàng gấp gáp lại càng nhanh chân hơn, từ bước nhanh chuyển sang chạy. Khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ như tôm luộc, trông rất đáng yêu.

Khó khăn mới đến được thác nước, Điền Điềm cúi người múc lên một vốc nước rửa mặt, vỗ nhẹ. Đến khi rửa mặt thật sạch, nàng mới đem chiếu cỏ thả vào trong nước, bẻ cỏ làm thành bàn chải để giặt sạch, rồi trải lên tảng đá cạnh thác nước để phơi.

Nàng mặc nguyên hỷ phục bước vào trong nước, đến khi mực nước vừa tầm mới dừng lại. Sau đó cởi hỷ phục, chìm dần xuống nước.

Mấy ngày không chạm vào nước, vừa tiến vào Điền Điềm không tự chủ mà thở hắt ra.

Nàng lặng im ngâm mình trong nước một lát, sau đó mới cầm lấy hỷ phục, bắt đầu giặt giũ. 

Giặt y phục cần phải dùng sức, lúc này nàng lại ngồi trên tảng đá dưới đáy nước, tự nhiên cần phải dựa vào toàn bộ cơ thể, đặc biệt là sức nửa người trên để giặt sạch y phục.

Vì thế, theo động tác của nàng, hai cánh tay nàng bắt đầu không ngừng đưa tới đưa lui, hai chú thỏ trắng trên ngực cũng bắt đầu nhảy lên nhảy xuống. Mông nhỏ ngồi trên tảng đá, hai chân bên dưới càng vặn vẹo hơn.

Khi mông nhỏ và hai chân bên dưới không ngừng vặn vẹo, kẽ mông giữa chân tâm cũng chậm rãi uốn éo theo. Miệng huyệt nho nhỏ thỉnh thoảng mở ra, ở trong nước lúc đóng lúc mở. Mỗi lần mấp máy, có không ít chất lỏng trắng đục từ huyệt nhỏ chảy ra.

Tinh dịch theo nước trôi ra xa, dần dần kéo đến vài con cá nhỏ.

Điền Điềm cũng không phát hiện, vẫn như cũ hết sức chăm chú giặt y phục.

Đến khi nàng cảm thấy dưới thân bị mổ nhẹ từng cái, một dòng điện truyền đến. Nàng mới đột nhiên kéo hỷ phục ra cúi đầu nhìn xuống.

Sau đó liền nhìn thấy vô số con cá nhỏ màu sắc rực rỡ thế nhưng tụ lại cạnh hoa huyệt nàng. Theo chất lỏng trắng đục trôi ra từ  miệng hoa huyệt nàng bơi quanh, còn trực tiếp hướng đến hoa huyệt cọ cọ nhấm nháp. Miệng cá mổ lên cùng thân cá xoay tròn chạm vào hoa huyệt nàng, lúc này mới mang đến loại khoái cảm tê dại.

Ngoài ra, còn có mấy loại cá con thân thể đặc biệt nhỏ ở bên ngoài hoa huyệt cọ xát nhấm nháp thấy không đủ thỏa mãn, tập hợp lại bắt đầu đánh chủ ý lên miệng huyệt nàng.

Hơn nữa còn thật sự làm vậy!

Điền Điềm hốt hoảng la lên, nhanh chóng đem y phục kẹp giữa hai chân sau đó giơ tay đuổi chúng nó đi!

Cũng may hoa huyệt Điền Điềm non nớt, sau khi cùng đại xà làm tình được chăm sóc tốt, rất nhanh khôi phục lại hình dạng ban đầu. Hơn nữa Điền Điềm kịp thời đuổi đàn cá nhỏ đi, lúc này mới không có con cá nào chui vào được.

Nhưng cá nhỏ bơi gần hoa huyệt lại đuổi thế nào cũng không hết. Chúng nó như là đặc biệt thích ăn thứ kia của xà thần, chỉ cần có chất lỏng trắng đục từ trong miệng huyệt nàng chảy ra, chúng nó liền bơi quanh hoa huyệt nàng đớp lấy!

Cho dù có Điền Điềm trông chừng, cửa hoa huyệt nàng vẫn bị mổ lên vài cái, đôi lúc thiếu chút nữa bị những con cá nhỏ chui vào huyệt khẩu!

Không biết vì sao, nàng bị cá nhỏ mổ lên thế nhưng trong lòng lại dần sinh ra một loại khát khao. Thần trí cũng bắt đầu xuất hiện ảo giác, xuất hiện côn thịt xà thần!

Nàng không biết bản thân thế nhưng lại háo sắc như vậy, vừa e thẹn vừa ngượng ngùng, khoái cảm dưới thân lại ngày càng mãnh liệt.

Điền Điềm không dám tiếp tục ở nơi này phát ngốc, nhanh chóng đứng dậy đến nơi có mực nước nông ngồi xuống.

Lo lắng lát nữa lại có cá nhỏ bơi đến, liền lấy tay đâm vào tiểu huyệt, hy vọng nhanh chóng đem tinh dịch trong hoa huyệt moi ra.

Kết quả chỉ chốc lát sau, liền thu hút càng nhiều cá nhỏ bơi đến, bắt đầu ở gần hoa huyệt nàng bơi quanh!

Thân cá nhỏ như vậy, nếu thực sự chui vào hoa huyệt nàng rất có khả năng sẽ chui lọt. Điền Điềm vừa sợ vừa giận, vội vàng giơ tay che hoa huyệt lại, chỉ còn một ngón tay tiếp tục ở bên trong hoa huyệt tiếp tục moi tinh dịch.

Đám cá nhỏ bơi quanh đó như hổ rình mồi khiến nàng cảm thấy kích thích, cũng vì trong đầu nàng không tự chủ được mà nghĩ đến hình ảnh xà thần thọc vào rút ra. Khi ngón tay dưới thân ở bên trong hoa huyệt chuyển động, nàng thế nhưng lại dần sinh ra khoái cảm dày đặc, rồi sau đó hình ảnh đó trong đầu nàng ngày càng phong phú hơn.

Khoái cảm trong huyệt khẩu càng ngày càng nhiều, cổ họng Điền Điềm gấp gáp. Nhìn bốn bề vắng lặng, nuốt nuốt nước bọt, bắt đầu lén lút dùng tay ở bên trong nhục bích xoa nắn vân vê thọc vào rút ra. Đồng thời đem ngón tay kia tưởng tượng thành côn thịt xà thần cùng lưỡi xà.

"Ách, a, xà thần, mau cắm, mau cắm vào đi..." Càng đâm thọc, khoái cảm kéo đến càng thêm mãnh liệt. Điền Điềm nhịn không được đâm thọc càng nhanh hơn, miệng cũng phát ra tiếng hừ nhẹ, thậm chí gọi tên xà thần!

Gọi xà thần nhưng lại không phải làm với xà thần, nàng càng ngày càng có một loại khoái cảm như yêu đương vụng trộm. Đang làm kẻ trộm rất vui vẻ, bỗng nhiên, cơ thể bị một bóng đen dài bao phủ.

Điền Điềm lập tức dừng lại, ngơ ngác ngẩng đầu.

Liền thấy xà thần xuất hiện trước mặt, trong lúc nàng đang mải mê vừa suy nghĩ dâm đãng vừa dùng tay tự an ủi, không biết rằng chuyện vừa rồi nàng làm và tiếng kêu của nàng bị hắn nhìn thấy cũng nghe được vài phần!

Điền Điềm hai má đỏ rực, ngón tay vội vàng rút khỏi hoa huyệt, khuôn mặt tràn ngập kinh hoảng, ấp úng nói: "Xà... Xà thần..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top