Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

"Cái này không được xem."

"Em còn nhỏ cái này không thể xem!"

"Mau chuyển. Mở hoạt hình xem đi, hợp với em hơn"

"Không thể xem"

"Không được"

"Bốp" Nhạc Đường bị ăn một phát đập.

Lương Aí Hạ trừng lớn nhìn tên Nhạc Đường bị ăn đập mặt vẫn không đổi sắc kia.Xem ké điện thoại rồi làm điệu bộ gì vậy hả. Một video còn chưa xem được 3 giây đã bị hắn lướt đi rồi.

Nhạc Đường bị ăn đập không thấy hề hấn gì lại nhìn điệu bộ con heo nhỏ tức giận đến đỏ bừng cả mặt rồi. Có chút buồn cười nhưng hắn lại giả bộ nghiêm mặt. Mặt đối mặt. Càng nhìn càng thấy con heo nhỏ thật đáng yêu a. Không được, việc này phải diệt cỏ tận gốc không thể nhân nhượng được.

Thế là Lương Aí Hạ cũng bị trừng lại. Bộ dáng Nhạc Đường trừng mắt nghiêm nghị còn đáng sợ hơn quỷ cơ. Ô ô cô chỉ muốn ra uy một chút thôi. Chẳng lẽ cô đánh mạnh làm hắn đau? Đâu có đau đâu, nam tử khỏe mạnh như hắn có đau cũng phải đập mười phát mới đau được.

Cuối cùng Lương Aí Hạ : K.O

"Nói xem là em vừa lúc nãy đã xem gì?" Nhạc Đường giả bộ giữ bộ mặt nghiêm, thẳng lưng, khoanh tay đối diện với Lương Aí Hạ. Hắn quả thực nhịn cười cũng quá giỏi a. Nhìn xem con heo nhỏ bị hắn trừng lại sợ đến rụt cổ rồi.

Lương Aí Hạ bị ba ba Nhạc Đường thẳng lưng trị tội không dám nhúc nhích chỉ biết ngồi quỳ gối trên giường lớn cúi thấp đầu nhìn chằm chằm ga giường màu hồng nhạt. Ô ô chỉ là xem trai đẹp và múi bụng một chút thôi mà. Cô cũng đâu phải trẻ nhỏ không thể ngăn cấm đâu nha.

"Cạch" đúng lúc này Cố Đình Ngạn lại một lần đi vào nhìn kịch hay. Nhạc Đường lại làm gì vậy.

"Làm sao vậy?" Cố Đình Ngạn nhìn "ba ba" Nhạc Đường trị tôi con gái nhỏ Lương Aí Hạ làm con gái nhỏ sắp khóc rồi. Hắn nhìn Nhạc Đường đưa mắt hỏi.

Lương Aí Hạ vừa nhìn tới Cố Đình Ngạn như nhìn thấy tiên nhân tới cứu. Cô lập tức đứng thẳng người vênh mặt nhìn Nhạc Đường. Hắc hắc Cố Đình Ngạn luôn luôn bênh vực cô lần này Nhạc Đường không thể làm gì cô đâu nha. Hai mắt dương dương tự đắc nhìn Nhạc Đường lại đổi thành long lanh chớp chớp nhìn Cố Đình Ngạn.

"Nhìn cái này" Nhạc Đường ung dung mở điện thoại ngốc manh ra. Hắn vuốt vuốt mấy lần màn hình điện thoại thì Cố Đình Ngạn sắc mặt ngày càng tối dần.

Lương Aí Hạ ngệt mặt. Thôi xong. Lần này cô tiêu thật rồi. Ba ba Cố Đình Ngạn lần này gia nhập đội quỷ đáng sợ với ba ba Nhạc Đường rồi.

"Lương Aí Hạ! Có phải đêm qua em ngắm còn chưa đủ không?" Cố Đình Ngạn đương nhiên gia nhập đọi ngũ trêu đùa trị tội cùng Nhạc Đường. Trị cỏ phải trị tận gốc thôi.

Lương Aí Hạ điểm danh tới tên tự giác dơ tay điểm mặt. Ô ô cô tiêu rồi. Tường Liên ơi! Bọn hắn sắp lôi cô ra đánh mông thì mất mặt chết đi được rồi.

"Nhìn xem cái này có đẹp hơn trong mấy video kia không?"

Hai cơ thể đàn ông lập tức đứng trước mắt Lương Aí Hạ. Cố Đình Ngạn và Nhạc Đường đồng loạt vén áo lên để lộ ra cơ bụng của mình. Một màu đồng một màu trắng đều lộ rõ từng nét cơ bụng hoàn hảo.

Lương Ái Hạ lập tức xịt máu mũi. Thiên a! Đánh không đánh lại làm động tác này thì rút máu từ trong đấy à?

"Có đã hơn nhìn trong điện thoại không?" Cố Đình Ngạn bắt lấy bàn tay nhỏ của cô mà để lên cơ bụng mình. Hừ mấy thằng trong video trong điện thoại kia làm sao được như một người quân nhân lâu năm như hắn. Cố Đình Ngạn lúc này phổng mũ tự hào bản thân quân nhân của mình.

Cuối cùng dạy dỗ căn bản xong, Nhạc Đường liền chốt một câu cố định :"Lương Aí Hạ nghe rõ! Lần sau phát hiện xem mấy video này lập tức tịch thu điện thoại trừ khẩu phần thịt của xem. Rõ chưa?"

Lương Aí Hạ lập tức bất đồng lắc đầu phản đối. Thu điện thoại thì có thể thu nhưng không thể trừ khẩu phần thịt được hơn nữa Cố Đình Ngạn tay nghề nấu nướng đồ ăn còn siêu siêu sịn sao có thể nói trừ là trừ được.

"Không đồng ý?" Nhạc Đường nhướn mày nhìn con heo ngốc manh trước mặt đang phản đối kịch liệt. Hắn nghĩ cô vì mấy video kia liền không chịu trong lòng lại có một cỗ khó chịu.

Đương nhiên không đồng ý. Không thể mất miếng ăn đâu.

Lương Ái Hạ liên tục lắc đầu. Cô khẽ mím chặt khóe môi nhíu mày bất mãn. Nhất định phải dành được tiếng nói. Tất cả hãy vì miếng ăn không thể thua được. Tiểu mập mập đáng yêu Hạ Hạ cô phải ngẩng đầu đòi công bằng a.

Trận chiến dành công bằng rất nhanh kết thúc lần này Nhạc Đường K.O, Lương Ái Hạ dương dương tự đắc chiến thắng dành lại được công bằng. Không những có thể xem mấy video như trước mà còn được tăng khẩu phần thịt. Lương Aí Hạ đứng trên đỉnh cao của sự chiến thắng hắc hắc.

Còn dành công bằng thế nào hả?

Đương nhiên là phải kéo bè kéo phái rồi. Một không thể chọi được hai đâu nha. Vì miếng ăn Lương Aí Hạ dùng khổ nhục kế đưa mắt long lanh nhìn ba ba Cố Đình Ngạn thế là ba ba vĩ đại đã đưa câu chuyện đến hồi kết có hậu.

Nhạc Đường thở dài một hơi. Con heo nhỏ này vẫn là phải chiều theo ý cô thôi. Còn tên quân nhân hết hạn Cố Đình Ngạn vậy mà rút lui sớm thế. Hết trò vui của hắn.

-------------

Tới chiều Lương Aí Hạ có hẹn cùng Tường Liên trở về trường một chuyến để sắp xếp lại việc học. Không ngờ lại gặp được tên đeo kính đáng sợ ngày hôm trước.

Lương Aí Hạ nhìn người đàn ông âu phục chỉnh chu trước mắt có chút khó chịu. Tên này nhìn đâu không nhìn lại cứ nhìn với cô cái ánh mắt chằm chằm kia. Đáng ghét!

"Tiểu mập mập, cậu tớ cho dù làm chính ủy nhưng trước đây đã dành được rất nhiều giải thưởng nghệ thuật đó" Tường Liên vui vẻ vừa xoa đầu cục cưng bé nhỏ của mình vừa giới thiệu thành tích của cậu mình."Không phải cậu nói bản vẽ có trục trặc sao? Hôm nay cậu mình rảnh rỗi mình liền trực tiếp dẫn cậu tới giúp cậu hoàn thiện bản vẽ"

Lương Aí Hạ ngoan ngoãn nghe Tường Liên thao thao bất tuyệt nói chuyện. Thì ra người này không những là một chính ủy cấp cao còn rất ưu tú về mặt nghệ thuật này. Vài phần sợ hãi ghét bỏ trong lòng Lương Aí Hạ lặng lẽ vơi đi.

Khương Dật cũng không nói gì nhiều. Đợi Lương Ái Hạ soạn lại bản vẽ còn sai sót đưa cho mình. Hắn theo dõi từng cử chỉ của cô đối với mấy bản vẽ đều rất tỉ mỉ nâng niu cẩn thận. So sánh với những hành động có thể gọi là tùy tiện của cô lúc thường thì hoàn toàn khác lạ. Hắn nhận tháy được cô vô cùng chuyên chú lại tôn trọng nghệ thuật. Điểm này làm hắn lại mang ấn tượng tốt ở cô.

"Tranh không tệ nhưng thiếu nét riêng" Khương Dật nhìn một loạt tranh vẽ của Lương Ái Hạ nghiêm túc đánh giá. "Nên thêm điểm nhấn hơn cho bức tranh, nơi này màu sắc chưa ổn định còn có chút sơ sài phần này" ngón tay dài theo từng câu nói chỉ điểm lên bức tranh hướng dẫn cho cô. Động tác của hắn vô cùng chuyên nghiệp có thể chỉ điểm lại có thể khắc phục nhiều lỗi sai trong một bức tranh của cô tạo ra một bản khắc họa mới vô cùng độc đáo tinh tế.

Lương Aí Hạ ghi nhớ rõ ràng từng lời hắn nói chuyên chú hoàn thành bản vẽ của mình. Thật ra tên đeo kính cũng không hẳn là đáng sợ đáng ghét lắm. Đã vậy hắn còn rất giỏi thật khiến người khác ngưỡng mộ. Một chính ủy cấp cao lại ưu tú về nghệ thuật.

Cho nên mọi khoản đề phòng hay nghĩ xấu về Khương Dật của Lương Aí Hạ đều biến mất không còn sót lại. Thay vào đó chính là ngưỡng mộ để Khương Dật trở thành thần tượng mới của cô.

"Làm rất tốt"Khương Dật nhìn bản vẽ Lương Aí Hạ vừa hoàn thành không nghĩ ngợi khen cô một câu. Hắn mới điểm ra vài điểm chung chung thiếu sót nhưng cô có thể hoàn thiện nó và tạo ra nét mới. Tiểu bé nhỏ này thật ra cũng rất thông minh không có ngốc manh giống như bề ngoài. Khóe miệng hắn khẽ cong lên một đường hoàn mĩ. Bàn tay không nhịn được xoa xoa cái đầu nhỏ đang đung đưa thích thú nhìn bản vẽ của mình.

Lương Aí Hạ được hắn xoa xoa đầu cũng rất vui vẻ nhưng nghĩ tới ở nhà hai tên sói già kia ngày nào cũng xoa đầu cô giống như vậy. Cô cảm thấy lúc về già cô sẽ bay hết tóc chỉ còn lại một lớp sáng bóng được mặt trời chiếu sáng chói lóa thôi.

"Không thích xoa đầu sao?"Khương Dật nhìn bộ dáng tiểu bé nhỏ đang cố né tránh bàn tay của hắn. Hắn có chút không vừa lòng. Không phải nói con gái đều thích xoa đầu sao? Tối qua hắn đã tra kĩ rồi mà.

Lương Aí Hạ lắc đầu. Không phải là không thích mà cô sợ sẽ hói đầu. Nghĩ nghĩ đành lấy bút viết một đoạn lên giấy đưa cho hắn đọc.

"Xoa nhiều sẽ hói đầu"

Nhìn dòng chữ trên giấy Khương Dật có chút buồn cười. "Xoa nhiều sẽ hói"? Tiểu ngốc nghếch a.

"Làm em không thích rồi. Phải xin lỗi thế nào đây" Khương Dật khẽ nghiêng người lười biếng tay chống cằm tì lên bàn. Giong điệu hắn có chút đùa bỡn nhìn thẳng vào mắt cô.Gọng kính bị trễ xuống lộ ra đôi mắt phượng vô cùng đẹp mắt.

Lương Ái Hạ không nghĩ gì liền xua tay lắc đầu. Có chút vậy thôi đâu cần phải xin lỗi trịnh trọng? Vội viết một câu lên giấy để hắn nhìn tới :"Không sao"

"Tôi lại thấy có sao" Nụ cười của hắn càng sâu. Vừa dứt lời khuôn mặt hắn rất gần với khuôn mặt cô.

Lương Áí Hạ mở to mắt ngạc nhiên, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng. Cơ thể lập tức lùi về phía sau dãn khoảng cách với hắn.

Đương nhiên không để cô thoát Khương Dật một mạch nhanh chóng kéo nhẹ cô lại gần. Nhanh chóng chạm môi của mình tới môi cô. Chỉ chạm nhẹ mà có thể thấy môi rất mềm thật muốn cắn cho ra nước.

Lương Ái Hạ bị dọa chết khiếp dùng toàn bộ sinh lực đẩy hắn ra, đứng lên chạy ra cửa phòng họp. Cửa vừa mở Tường Liên cũng trùng hợp từ bên ngoài đi tới. Vừa thấy Lương Ái Hạ bộ dáng khẩn trương chạy ra ngoài lập tức nhận ra điều không hay.

"Tiểu mập mập, cậu sao thế?"

"Nhà mình có việc phải về gấp"Lương Ái Hạ không biết phải nói gì chỉ lắc đầu xua tay, lấy di động ra viết một câu qua loa để Tường Liên nhìn sau đó chạy thẳng ra ngoài.

Tường Liên nhìn vào trong phòng nhìn cậu mình vẫn còn ngồi đó thản nhiên nhìn Lương Ái Hạ chạy ra. Chắc chắn cậu làm việc không cẩn thận làm tiểu mập mập bị dọa chạy rồi. Đã nói là dưa chưa chín ăn không ngon rồi mà còn cố tình gặt dưa còn xanh ăn. Đáng đời!

Tường Liên nhanh chóng đuổi theo Lương Ái Hạ. Ây da tiểu mập mập vậy mà chạy rất nhanh a.

"Tiểu mập mập cậu đừng có chạy, đợi mình với"

"Tiểu mập mập!"

---------------------------------------——————-

Cảm ơn sự ủng hộ đón đọc và đóng góp ý kiến của các bạn nha. Tuần này mình phải thi nên không thể ra chương mới xin lỗi các bạn nha😖😖

Mình sẽ cố gắng bù đáp lại 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #np#sung