Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C10 - Tìm hiểu thế giới

Bước vào cửa lớn, Văn Dũng nhìn thấy một trung niên mặc võ phục đeo thắt lưng đen đang ngồi chính giữa gian phòng.

"Đây là một trung cấp đệ tử giống Thiết Hầu sư huynh. Chắc là quản lý các".

Hắn vội hành lễ, trình thẻ bài và báo danh. Người trung niên nọ mặt không đổi sắc, ngẩng lên khẽ bảo.

"Tân đệ tử được yêu cầu một sơ giai công pháp. Ngươi muốn thứ gì? Ở đây có quyền thuật, binh khí thuật, linh phù thuật".

"Sư huynh, có loại sách nào giành cho người vừa học không? Ý đệ là loại sách căn bản nhất".

Trung niên nhân nhíu mày.

"Chả lẽ ngươi căn bản còn chưa vững sao? Nếu chưa vững tại sao lọt được vào vòng khảo hạch? Ngươi là người nhà của vị sư huynh nào?"

Văn Dũng vội thanh minh

"Không có, không có, ta chỉ là người bình thường, may mắn tìm được vài thuật tạo linh phù, đánh bậy đánh bạ mà vượt qua được vòng khảo hạch, nhưng tinh thần còn rất yếu, ở vòng đầu suýt nữa đã bị loại. Nên giờ ta muốn tìm một thứ căn bản nhất để ổn định căn cơ."

Người quản lý Tàng thư các nhìn Văn Dũng một cách hoài nghi. Xong từ từ nói.

"Ngươi có vẻ rất thật thà, được rồi, đây là cuốn Thần Niệm Yếu Lĩnh, thứ căn bản nhất mà Tàng thư các này có thể lấy ra cho ngươi. Nó còn không được xếp loại là công pháp, chỉ có tác dụng rất thấp, chủ yếu để người mới nhập môn tại gia, hoặc tại các môn phái nhỏ tìm hiểu. Có thể xem nó là sách vỡ lòng trong giới. Từ khi ta cai quản ở đây, đây là lần đầu lấy nó ra, dù sao thì đệ tử nhập tông ít nhất cũng đã có tu luyện ở bên ngoài, ngươi thật là đặc biệt đấy."

Văn Dũng mỉm cười, lại hành lễ và luôn miệng nói cảm ơn. Sau khi nhận sách, hắn ngập ngừng rồi tiếp tục hỏi mượn thêm địa chí và sử ký trong các. Người trung niên cũng không lấy làm lạ, nhanh chóng đưa cho hắn hai quyển rồi vung tay tiễn khách. Lúc này đã có thêm vài bóng người tiến vào Tàng thư các, Văn Dũng biết không nên quấy rầy thêm nên ngoan ngoãn từ biệt rồi rời đi. Hắn không tiếp tục tham quan thao trường hay nhà ăn, mà vui vẻ ôm chồng sách chạy như bay về căn phòng mình mới nhận.

Cẩn thận đóng cửa phòng và thắp đèn lên, Văn Dũng chìm đắm vào thế giới của những cuốn sách mới lạ.

Đến khi nghe tiếng gõ cửa hắn mới ngẩng đầu lên, khẽ giật mình vì ngoài trời đã nhá nhem tối.

"Mình lại bỏ cả buổi ăn trưa rồi!".

Văn Dũng vội mở cửa, trước mặt là một vị huynh đệ trong số bốn người cũng vừa nhập khu mười lăm với hắn. Hai bên hành lễ rồi người kia nói.

"Chào huynh, ta là Tô Úy, sư huynh bảo ta xem tình hình huynh đài thế nào, tại sao lại bỏ buổi cơm trưa? Giờ tới giờ cơm tối huynh cũng định không ăn hay sao?"

"Xin chào, tại hạ là Thân Văn Dũng, xin lỗi chư vị huynh đệ, ta mải đọc sách nên quên mất thời gian. Giờ ta tới nhà ăn ngay. Cảm ơn Tô huynh."

"Thân huynh không cần khách sáo, mau chóng tới nhà ăn đi, tu luyện quan trọng nhưng mọi người cũng cần chào hỏi nhau trước, tiện sau này làm việc cùng nhau".

"Tô huynh nói phải, ta đi ngay, đi ngay".

Hai huynh đệ lên đường thẳng hướng nhà ăn. Bụng Văn Dũng đúng là có cảm giác đói, nhưng trong đầu hắn thì đang rất no thông tin.

Sau khi đọc sơ qua Thần Niệm Yếu Lĩnh, căn bản hắn nắm được ở thế giới này, "thần niệm" giống như một loại nguyên liệu, nhiên liệu vạn năng. Bất kể là việc gì đều cần dùng đến thần niệm. Công pháp chia ra quyền thuật, binh khí thuật và linh phù thuật, nhưng để vận dụng chúng tạo ra những đòn đánh uy lực thì phải có thần niệm mạnh, càng mạnh càng tốt.

Ngoài ra, mục đích của mọi người trong giới đều đơn giản là hướng tới sự trường sinh, mà để có được trường sinh thì chỉ có một cách duy nhất là dùng đan dược. Đan dược sẽ được luyện tại Luyện đan cốc, những đan dược trị thương, nâng cao thể trạng, tinh thần thì nhiều đệ tử có thể luyện được, nhưng loại dùng để nâng cao tuổi thọ thì hiện chỉ có cốc chủ và ba vị đại đệ tử là có thể luyện. Những vị này chấp nhận từ bỏ tất cả các công pháp có tính tấn công, chỉ chuyên tâm tu luyện duy nhất thần niệm, khiến họ có một sức mạnh tinh thần khổng lồ để khống chế lò đan, tạo ra thành phẩm tốt nhất. Tuy thế, cũng không phải bốn vị đại nhân này có thể liên tục tạo ra những đan dược thần kỳ, mà loại thuốc trường sinh này còn tùy vào từng người "đặt hàng" để chế tạo, bởi trong quá trình luyện, người đó cũng phải góp mặt và có một lượng thần niệm đủ mạnh để truyền vào. Nói cách khác, người muốn trường sinh cũng phải tự mình tu luyện để có thần niệm càng mạnh càng tốt, chứ không phải chỉ bỏ vật chất ra thuê cốc chủ luyện đan là được. Thêm nữa, nguyên liệu để luyện đan là linh hạch hung thú và linh thảo chỉ có thể tìm được trong Man Hoang hoặc lặn xuống Ngũ Hải săn giết, săn tìm, để có thể làm được điều đó bắt buộc cũng phải là cường giả, tự mình tiến hành hành động, bởi những thứ đó vốn do cao thủ dùng mạng đổi mới có được nên rất ít người chịu bán.

Ngoài Luyện đan cốc còn có Luyện khí cốc, đây là nơi luyện chế vũ khí. Binh khí thuật là thứ công pháp phổ biến nhất trong giới này, và số lượng vũ khí luyện thành cũng rất nhiều. Một người có thần niệm lực trung bình nhưng sở hữu một thứ vũ khí đỉnh cấp cũng có thể thi triển các chiêu thức như cao thủ hàng đầu. Đó là sức hấp dẫn khó cưỡng.

Cũng như Luyện đan cốc, Luyện khí cốc cũng có một cốc chủ và ba đại đệ tử là có thần niệm lực đủ sức chế tạo binh khí đỉnh cấp, họ cũng là người chuyên tu thần niệm từ nhỏ. Điểm khác là quá trình luyện khí không cần người mua tham gia vào, chỉ cần cung cấp đủ nguyên vật liệu, giao đủ tiền vàng là chờ nhận vũ khí.

Theo thông tin trong địa chí, Văn Dũng biết được lục địa mình đang trú chân tên là Lan Châu, xung quanh còn có hai châu khác là Thương Châu và Mộc Châu. Ngoài tam châu ra còn hai cốc Luyện đan và Luyện khí đã nói ở trên là đứng độc lập, không thuộc quyền quản lý của châu nào, sự quan trọng của họ càng khiến địa vị được nâng cao, cường giả các nơi đều o bế.

Lạp Vân Tông là tông môn lớn nhất Lan Châu, tông chủ chân nhân còn là lão quái vật đã sống trên năm nghìn năm, nhưng gặp cốc chủ Luyện đan cốc cũng phải cung kính, bởi đơn giản để luyện ra đan dược cho người sống hàng ngàn năm là cực kỳ khó. Gần đây tông chủ đã đến giai đoạn mỗi năm đều phải dụng dược mới có thể duy trì tuổi thọ, vì thế ngài luôn bận rộn tiến sâu vào Man Hoang, rong ruổi khắp Ngũ Hải gồm Thanh Hải, Hồng Hải, Hoàng Hải, Cửu Long Hải và Thái Bình Hải tìm kiếm nhiều kỳ hoa dị thảo, linh hạch hung thú quái dị quý hiếm, để nâng cao phẩm chất cho đan dược.

Trong bốn vị trưởng lão của tông thì có ba người tuổi thọ cũng đã rất cao, nên họ cũng bận rộn giống hệt tông chủ. Còn vị trưởng lão họ Tam thì lại là người tương đối trẻ tuổi hơn, chỉ mới trên trăm tuổi nhưng sức mạnh đã đủ để xếp vào hàng trưởng lão. Dù còn trẻ, đan dược cấp trung vẫn đủ dùng, chưa tới mức phải điên cuồng tìm kiếm nguồn sống, nhưng Tam trưởng lão lại rất có nhã hứng với việc khám phá thế giới. Bởi ngoài Tam Châu, Lưỡng Cốc, con người trong giới này bị bao vây bởi Ngũ Hải và Man Hoang rộng lớn, ngoài Man Hoang là gì, sâu dưới tận cùng Ngũ Hải là gì, chưa ai tìm được, nên Tam trưởng lão cũng bận rộn xông pha vào các hiểm cảnh, ngoài mục đích khám phá, những đồ tốt mà ngài kiếm được còn dùng để hiếu kính Chân Nhân, dùng cho bản thân và ban thưởng cho người dưới trướng.

Những dòng sử ký sơ lược khiến Văn Dũng nhớ lại cảnh tượng ngày đầu tiên hắn tiến nhập Vụ Giới. Năm con tiên hạc khổng lồ và năm người đứng trên đó chắc hẳn là tông chủ và bốn trưởng lão, người chỉ một ánh nhìn đã đóng băng linh hồn của hắn thì có lẽ là vị Chân Nhân năm nghìn năm tuổi kia rồi. Thật là kỳ diệu mà!

Trong đầu miên man ôn lại mớ thông tin vừa nạp, Văn Dũng và Tô Úy đã tiến vào tới nhà ăn của khu mười lăm lúc nào mà hắn cũng không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top