Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương: 325 Vườn trường Nhân vật phản diện thật mê người (4)

Tác giả : Miêu Bính Thuyền Trường

An Nhiễm Nhiễm cũng muốn chen vào xem náo nhiệt , sau gáy bổng nhiên bị nhấc lên , lôi ra ngoài , đưa mắt nhìn qua, hơi thở thanh mát , mùi thơm nhẹ nhàng.

Thân ảnh đẩy từng người ra đi vào trong, ngay sau đó là tiếng quát lớn:

" Làm gì! Các cậu đang làm gì ở đây?"

" Đến bà cô hung dữ tới rồi! Chạy mau đi !" Mấy người vây xem bên ngoài , sợ người kia thấy mình nên co chân bỏ chạy .

An Nhiễm Nhiễm gãi gãi mũi có hơi ngứa , thừa dịp có chỗ trống chui vào.

Ba nam sinh đang muốn bắt nạt Thẩm Ngư nghe tiếng , thân hình lắc lư một cái , nhìn qua liền thấy ngay khuôn mặt lạnh lùng của Ninh Sơ, vội vàng thu lại biểu cảm , cười nói :" cô ơi,  sao cô lại vào đây?"

Ninh Sơ khoanh tay ôm trước ngực,  nhìn lướt qua mặt bọn họ, rồi nhìn Thẩm Ngư, cau mày nói :" Các cậu đang làm gì ? Bắt nạt bạn học ?"

Nam sinh A khoát khoát tay , lắc đầu không thừa nhận :" Không có ạ ,bọn em đang đi vệ sinh thôi ạ."

"Thật vậy sao?"

"Vâng vâng vâng."

Thẩm Ngư cúi đầu nhỏ giọng
nói:" Dạ...thưa cô, chúng em đang đi vệ sinh."

Nghe cô giải thích, Ninh Sơ cũng không nói thêm gì nữa, nói : " sắp đến tiết hóa học rồi, nhớ không được vào trễ" Nói xong xoay người đi ra ngoài.

Có giáo viên hóa học Ninh Sơ gây cản trở , mấy nam sinh bực bội đá đá cửa nhà vệ sinh , trừng cô một cái nói, "Lần sau mày sẽ không gặp được may mắn như vậy nữa đâu.".Nói xong cũng xoay người rời đi.

Thẩm Ngư chà chà tay lên áo , có hơi đáng tiếc thở dài.

Lần này có chút ngoài ý muốn, cô không nghĩ tới nữ chính Ninh Sơ lại đến đây, nữ chính là người không thích gặp kẻ khác bắt nạt kẻ yếu , tính cách lương thiện, cũng đúng nếu không lương thiện thì cũng không phải nữ chính.

Cũng bởi vì nữ chính không muốn thấy tình trạng bạo lực học đường,  nên ở trường học mới có tiếp xúc với nguyên chủ cũng vì vậy mà được mấy nam sinh trong trường với cả nam chính Tư Ngôn Diêm coi trọng.
Hai người lần đầu tiên gặp nhau là lúc nữ chính đang ngăn cản mấy tên xấu bắt nạt nữ sinh bị nam chính Tư Ngôn Diêm gặp được.

Cũng không sao cả , mấy người kia sẽ không bỏ qua cho cô , thời gian còn dài , từ từ cũng tới.

Thẩm Ngư rửa tay xong, lúc quay người lại, liền đối diện với An Nhiễm Nhiễm đang nhìn cô chằm chằm với đôi mắt kinh ngạc, nụ cười trên mặt cô liền thu lại, cúi đầu xuống đi ngang qua cô ấy , An Nhiễm Nhiễm kéo tay cô lại  một lúc lâu bỗng nhiên hát lên:" Có hai chú hổ , có hai chú hổ , yêu nhau, yêu nhau , cả hai đều là công , cả hai điều là công, thật biến thái , thật biến thái."

Thẩm Ngư ngẩng đầu lên, trừng mắt cô :" Nhiều... Đa Đa?"

"Tiểu Ngư!"

"CMN!"

-

Hai người trốn tới chỗ cầu thang không có người ngồi nói chuyện.

" Oa , nhiệm vụ của cậu khó như vậy hả ."Đa Đa đáng thương nói ," Nhiệm vụ của tớ rất đơn giản nha, chỉ cần đi hãm hại nữ chính vài lần là được. "

Nhiệm vụ của Đa Đa nữ phụ là , làm một nữ phụ hãm hại nữ chính giúp gia tăng tình tiết ngược luyến tình thâm giữa nam nữ chính nha.

Thẩm Ngư nhún vai:" vẫn tốt nha , tớ rất thích."

" Bất quá hai chúng ta thật có duyên."
Nghĩ tới câu ám hiệu đưa ra trước đó cũng thật hay, nếu gặp nhau thấy thân quen, đọc ra câu đó.

Đa Đa Đa gật đầu nói :" Tớ ở thế giới này rất thoải mái , trừ việc có vị hôn phu."

" Nghĩ đến Lý Cảnh Văn thật sự là chán ghét."

Thẩm Ngư cười cười.

" Cậu nha , cậu cười âm hiểm như vậy là sao hả?" Đa Đa cảm thấy sau lưng hơi lạnh.

Tiếng chuông vào lớp vang lên,  cô mỉm cười đứng dậy :" bắt nạt thân thể này tàn nhẫn nhất là cậu ta , cậu biết ý tớ chứ , đi vào học thôi."

Đa Đa nghĩ cũng phải,  ác quả ác báo.

Hôm nay ngoại trừ buổi sáng mấy người kia gây sự , thì ngược lại mọi thứ gió êm sóng lặng.

Thẩm Ngư với Đa Đa không thể để  những người khác biết hai người biết nhau nên không nói chuyện nhiều , tan học như bình thường, chẳng qua đã chia sẽ wechat rồi.

Trường này không có lớp tự học buổi tối , sau giờ học có thể đi ra ngoài chơi, Thẩm Ngư về ký túc xá , cô phải suy nghĩ thật kỹ về kế hoạch trả thù.

Gây tổn thương cho nguyên chủ trừ Lý Cảnh Văn và mấy nam sinh trong trường ra còn có cha Hứa cùng với mấy người họ hàng trong nhà.

Cô tắm rửa xong lên giường ngồi, cơm tối chỉ ăn hai cái bánh mì cho đỡ đói.

Ngồi đến tám giờ tối , trong phòng vẫn chỉ có một mình cô, chắc là Trì Tịch Chi sẽ không trở về.

Thẩm Ngư nằm xuống giường rất nhanh đã ngủ.

Thời gian yên bình trôi qua cho tới sáng thứ sáu, những người kia do có cô giáo Ninh Sơ cản trở nên đã không tới gây chuyện với cô nữa.

Giữa trưa lúc đang ăn cơm thì Thẩm Ngư có điện thoại đến.

Là cha Hứa gọi tới,  nói thứ bảy trong nhà có buổi tiệc liên quan gia đình,  buổi chiều tan học sẽ đến đón cô cùng với mấy người anh khác về nhà.

Thẩm Ngư biết đó là bởi vì nam chính Tư Ngôn Diêm đã trở về.

Tư Ngôn Diêm sở dĩ không cùng họ với mọi người trong gia đình là bởi vì ông nội anh ta là đồng đội đã chết của ông nội Hứa, do vẫn còn nhỏ nên ông nội Hứa đã nhận nuôi anh ta , lớn hơn chút anh ta đã đi bộ đội, được nhận rất nhiều khen thưởng , còn mở một công ty ở nước ngoài , có thể nói trong mấy người con của ông nội Hứa anh ta là người rất tài giỏi.

Một người đàn ông tài giỏi như vậy lại còn cấm dục, bên người chỉ có vài trợ thủ đắc lực , sống đến bây giờ mà một người bạn gái cũng không có, lần trở về này bà nội Hứa sẽ giới thiệu đội tượng cho anh ta xem mắt.


Nhanh như vậy đã có thể gặp cha Hứa cùng với mấy anh trai bắt nạt để lại bóng ma cho nguyên chủ, còn có mấy cô dì lục trà xanh, Thẩm Ngư thật chờ mong nha.

Buổi chiều tan học, cô dọn dẹp cặp sách , gửi wechat cho Đa Đa nói cô phải về nhà, xong rồi đi ra khỏi phòng học.

Đi đến cửa trường học, liền nhìn thấy hai anh trai cùng cha khác mẹ của cô,  hai người này đã để lại bóng má cho nguyên chủ rất lớn,  nguyên chủ khi thấy hai người họ đặc biệt sợ hãi, Thẩm Ngư còn chưa tới gần, đã cảm thấy đáy lòng run rẩy lên, làm cô hưng phấn lạ thường.

Thẩm Ngư cúi thấp đầu đi đến trước mặt bọn họ , học theo sự hèn mọn của nguyên chủ nói : " Anh tốt."

Bên cạnh có học sinh đi qua, Hứa Hằng Hứa Linh là anh em sinh đôi, tướng mạo rất giống cha Hứa lúc trẻ soái khí, tính cách thì một trời một vực , một người bên ngoài luôn tươi cười trong lòng lại âm hiểm độc địa, một người bên ngoài lạnh lùng trong lòng kiêu ngạo, ngạo mạn.

Hứa Linh nghe tiếng, buồn nôn nhíu nhíu mày," Đừng có gọi tao là anh, tao không có đứa em trai rác rưởi như mày."

Hứa Hằng không nói chuyện, nhìn cũng không thèm nhìn Thẩm Ngư, nhìn cô cũng cảm thấy chán ghét.

Thẩm Ngư hai tay nắm lại, run rẩy nói :" Thật xin lỗi ....thật xin lỗi..."

Hứa Linh còn muốn nói gì đó , đột nhiên sau lưng bị người ta va chạm , không kịp chuẩn bị ngã lên trên người Thẩm Ngư.

Hai người bỗng nhiên dính vào nhau , Thẩm Ngư a một tiếng,  hoảng hốt luống cuống đẩy người trên người ra.

Là người luôn luôn thích sạch sẽ Hứa Linh phát hiện mình với cái tên rác rưởi ôm nhau , sắc mặt thay đổi, nhanh chống từ trên người cô nhảy xuống,  quay người lại đạp cái người đụng cậu ta một cái , tức giận nói :" Mày không có mắt sao?"

Người kia cũng không biết vừa rồi tại sao lại vậy, bị hắn đạp lên người như thế cũng không dám có chút oán giận nào, ai không biết cặp song sinh này là người gì , đắc tội với bọn hả chắc chắn không có kết quả tốt , nên chỉ liên tục nói xin lỗi, giải thích:" Tôi cũng không biết bị làm sao nữa , đang đi trên đùi bỗng nhiên đau nhói , nên mới té đụng vào cậu, thật xin lỗi , thật xin lỗi. "

_ _ _ _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top