Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 327 Vườn trường nhân vật phản diện thật mê người (6)

Tác giả : Miêu Bính Thuyền Trường

Theo sau Tư Ngôn Diêm vào phòng, Thẩm Ngư rất khó hiểu, tại sao Tư Ngôn Diêm thay quần áo lại nhờ cô giúp? Chẳng lẽ là ...

Thẩm Ngư trong lòng giật giật, hòn đá cô ném lên cánh tay Hứa Linh có lẽ đã bị Tư Ngôn Diêm phát hiện, Tư Ngôn Diêm này có thể lên tới vị trí đại tá trong quân đội, vậy chắc anh đã nhìn thấy hòn đá cô ném lên rồi ... Anh ta đã nhìn thấy quá nhiều viên đạn bắn , chưa kể đến hòn đá kia có sức mạnh như thế này.

Hôm nay cô hơi có chút xúc động rồi...

Đèn trong phòng mờ ảo, cô cúi đầu nghe tiếng cởi áo sột soạt, trước mũi thoang thoảng mùi rượu và mùi thuốc lá.

"Ta gọi cậu tới đây giúp, cậu còn đứng đó làm gì?" Giọng Từ Ngôn Diêm lạnh lùng.

Thẩm Ngư mím môi, kiên trì đi tới, thấp giọng hỏi: "Chú ... Tư, cần tôi giúp gì?"

Đôi con ngươi sẫm màu của Tư Ngôn Diêm sắc lạnh như đôi mắt đại bàng, anh liếc qua cái đầu đầy đặn của cậu bé và nói: "Đến tủ lấy quần áo đi."

Thẩm Ngư có thể cảm nhận được cảm giác áp bức toát ra từ toàn thân, điều này chỉ có ở những người lâu năm trong quân ngũ, ngoài sức mạnh uy hiếp chỉ có trong quân đội, lệ khí trên người còn làm người ta sợ hãi

Số người mà anh ta giết có lẽ nằm ngoài sức tưởng tượng của cô.

Cô xoay người đi tới tủ quần áo, mới phát hiện hai chân mềm nhũn, đây là tâm trạng của nguyên chủ, cô ấy rất sợ vị chú Tư này.

Mở tủ quần áo ra, Thẩm Ngư lật qua, phát hiện một bộ quần áo, quần giống với trên người hắn đang mặc liền lấy ra, tiếp theo là quần lót.

Mở ra ngăn tủ ở bên dưới, Thẩm Ngư chọn một bộ quần áo lót màu đỏ sậm, đóng tủ quần áo, đi tới chỗ Tư Ngôn Diêm, đem quần áo đặt ở trên giường bên cạnh.

Căn phòng này đã được bà nội Hứa chuẩn bị cho anh từ mấy năm trước, Tư Ngôn Diêm cũng không ở đây trong một thời gian dài.

Quần áo trong tủ đều là đồ mới, do bà nội Hứa với cha Hứa chuẩn bị cho anh, vệ sinh phòng cũng rất sạch sẽ, phòng Thẩm Ngư dính đầy bụi, một trời một vực.

Thẩm Ngư nhìn chằm chằm vào dép lê muốn đi, nhưng cô chưa kịp định thần lại thì có một cái chân đã quét về phía chân cô một cách mãnh liệt và nhanh chóng, mang theo một cơn gió, cô nhanh chóng nhảy lên không cần suy nghĩ, dùng hết sức nắm lấy chân của anh, lật ngược anh ta lại.

Bản thân Tư Ngôn Diêm cũng không ngờ rằng mình sẽ bị đè bẹp dưới thân một người con trai có sức mạnh hơn mình tưởng tượng.

Hai người lần lượt lên xuống, trong một tư thế kỳ lạ.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngư nhìn thấy nam chính từ phía trước, anh ta có khuôn mặt cực kỳ tuấn tú, đường nét góc cạnh lạnh lùng cứng rắn, mái tóc chải ngược lộ ra vầng trán đầy đặn, sau đó là đôi mắt híp lại như mắt chim ưng , vẻ lạnh lùng không cảm xúc dường như hóa thành thực chất, môi mỏng hơi mím lại, góc độ này thích hợp để hôn.

Cô không thể khống chế được đưa tay ra chạm vào đôi mắt ấy, khi đưa tay ra giữa không trung thì bị anh nắm giữ lại, khi bắt gặp đôi mắt không có chút ấm áp nào, trái tim cô chợt lạnh đi.

Đẩy người xuống đất, nam nhân đứng lên, cho dù bị cô đè xuống đất, trên người hắn cũng không có dấu vết xấu hổ, khí chất vượt trội tự nhiên khiến người ta bội phục Tư Ngôn Diêm híp mắt, trầm giọng nói. ẩn chứa một chút tức giận và nghi ngờ. "Sức lực hoàn toàn không thể là của bản thân cậu được , cậu đang dùng chất kích thích?"

Thẩm Ngư đứng lên, cũng không cần thiết diễn kịch nữa, vỗ vỗ mông, hơi hơi nâng cằm lên, hai mắt đen nhánh sáng ngời, nhìn hắn chằm chằm nói: "Không có a, không biết từ khi nào khí lực đã lớn như vậy "

Nói rồi, cô từng bước đến gần anh, ngửa đầy nhìn đôi mắt quen thuộc kia, cười nói: "Anh có phải nghĩ tôi là quái vật muốn đưa đến phòng thí nghiệm a?"

Tư Ngôn Diêm tiếp tục mặc quần áo, cặp đùi thon thả mạnh mẽ lộ ra, mặc quần tây vào, nói: "Không có, cậu là cháu của ta."

Thẩm Ngư cười vui vẻ hơn, giọng điệu thấp xuống, âm thanh trịnh trọng hơn, còn có một tia ôn nhu mềm mại như sáp: "Chú, vậy chú đừng nói với người khác, được không?"

Tư Ngôn Diêm mắt sắc không chút thay đổi liếc nhìn cô một cái, trong lòng có chút kinh ngạc, "Cậu thay đổi rất nhiều."

Mặc dù không thường xuyên ở nhà, nhưng hắn cũng biết một chút tính cách của đứa cháu út, vốn ít nói, lúc nào cũng cúi đầu, tính tình nhu nhược, u ám.

Mà thiếu niên trước mặt đảo lộn trí nhớ của hắn, cậu giống như mặt trời, trong sáng thuần khiết, tính tình cũng tốt hơn trước rất nhiều.

Thẩm Ngư cười khổ nói: "Bọn họ cứ bắt nạt tôi, tôi phải thay đổi."

"Không thích sao? Chú Tư."

"Nói chuyện bình thường." Tư Ngôn Diêm nhíu mày, đứa cháu trai nhỏ này sao có thể trẻ con như vậy?

Thẩm Ngư cũng suýt chút nữa quên mất mình đang cải trang thành nam nhân, là cháu trai của hắn, nên kìm chế biểu hiện trên mặt, gật đầu như được dạy một bài học: "Được rồi, chú."

Tư Ngôn Diêm mặc quần áo tử tế, "Đừng gây chuyện nữa, tôi sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra trên bàn ăn, nhưng còn có lần sau đừng trách chú nói với ba cậu . . "

Thẩm Ngư đá đá thảm, dép lê dưới chân không cẩn thận đụng chân Tư Ngôn Diêm.

Tư Ngôn Diêm không thèm nhìn cô nữa, bước ra khỏi phòng, để lại Thẩm Ngư một mình.

"Hệ hệ , ta xuyên đến những thế giới này đều gặp hắn đều là cùng một người a?" Cô kiễng chân đi dép lê vào hỏi.

【Kí chủ, đây là bí mật, ta không thể nói.】

Cô cong môi: "Tôi đã phát hiện rồi, nhưng xem ra không phải như người mau xuyên khác, không có trí nhớ."

【Ký chủ, thực ra thế giới nào cũng có lỗi. Chúng tôi sẽ tìm cách sửa chữa. Còn những lỗi không thể tìm thấy, về vấn đề này, chỉ có ký chủ mới tìm ra.】

Cô gật đầu: "Ra vậy, cám ơn Hệ cục cưng."

Đã trải qua nhiều thế giới cùng hệ thống như vậy, Thẩm Ngư từ lâu đã có tình cảm khắc sâu, không có hệ thống nào một lòng một dạ với người xuyên qua, đa số hệ thống đều mang quá nhiều người xuyên qua, tâm trạng từ lâu đã khác, họ đối xử với người làm nhiệm như nhau, một cách máy móc.

Lâu như vậy, Thẩm Ngư có thể cảm nhận được sự khác biệt của hệ thống đối với cô, điều tốt đó, cô chỉ có thể đáp lại bằng cách hoàn thành nhiệm vụ.

Khi cô rời khỏi phòng, Tô tiểu thư đã đi khỏi, bàn đã được dọn dẹp sạch sẽ, Bà nội Hứa đi ngủ lúc chín giờ, lúc này đang ngồi trên sô pha xem TV, cũng không còn ai khác ở đó.

Khi cô đi ra, bà nội Hứa nhìn thấy cô, tâm trạng xem TV biến mất, sắc mặt lạnh đi.

Thẩm Ngư cũng không muốn đối mặt với lão bà tử này, liền xoay người rời đi.

"Sao vậy? Hiện tại chào hỏi ta một tiếng cũng không thể sao?" Bà nội Hứa lạnh lùng hỏi.

Thẩm Ngư dừng lại, đi tới, nói: "Bà nội khỏe."

Bà nội Hứa thật sự không thích đứa cháu trai này, không có thừa hưởng chiều cao của cha Hứa , dáng người lại giống mẹ nó tướng mạo như yêu tinh.

"Đi thôi, đi thôi, nhìn thấy thật khó chịu."Bà nội Hứa xua tay.

Thẩm Ngư ứng phó xong ,lên lầu về phòng.

Vừa đi lên lầu đã thấy Hứa Hằng đứng trước cửa phòng, hình như đã đợi cô rất lâu rồi.

:::::::::::Edit: Hỏa Trùng
Wattpad 19.8.2022

♡Hi : Mình quay lại rồi nè còn ai ủng hộ không .

Sau nhiều ngày suy nghĩ và mình đã quyết định tự Edit tiếp bộ này , à mình cũng đổi tên acc mới nữa nè : mình là Fan của Triệu Lệ Dĩnh nên quyết định đặt là Hỏa Trùng nè hì hì.

Bất ngờ không bất ngờ không!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top