Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12: Điều bất ngờ....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả 2 đoàn cứ bước vào trong rừng và cũng tới chỗ cho cả 2 đoàn, một chỗ thật lí tưởng cho cô ngắm cảnh. Bên cạnh chỗ dựng lều là một con suối chảy, nước trong xanh cá còn bơi ở dưới là biết nước trong cỡ nào, chỗ trên bên cạnh suối là một đất liền thảm cỏ trải dài không biết chỗ nào lẫn vào cây xanh cao làm bóng mát. Lần đầu nhìn mà cô đã mê mất chỗ này, nếu có thể cô ở đây xây nhà ở luôn. Cô cũng chăm chú vào cảnh trước mặt nữa mà đi cất balo bên lều, không hiểu sao cô lại ở trong lều đôi do Trương Hân và Hứa Dương sắp xếp cô mọi người lại ở trong lều nhiều người ở và vài cái lều đôi nữa thôi. Không biết người ở chung với cô là ai nữa, cô suy nghĩ xem ai sẽ chung lều với cô thì lại một lần nữa cái đánh trời dán vào cô làm cô ngã nhào xuống đất. Cô gượng đứng dậy thì lại cái giọng mà nói thật cô phải ghét chủ nhân của giọng nói ấy.

-'Viên Nhất Kỳ, đi bắt cá nhanh đi 2 đứa chúng ta phải bắt chung với nhau đấy'. Là Vương Dịch, cô phủi bụi đất dính lên người mình nhìn cái tên đã cho mình cái đánh trời dán ấy, xem ra cô không ra tay thì tên này không sợ. Không nói không rành liền lấy chiếc giày độ của mình cầm lên đưa trước trước mặt Vương Dịch.

-'Có tin cái giày này sẽ vô họng không'. Cô lạnh giọng hùa dọa người trước mắt làm cho Vương Dịch thôi cười đổ mồ hôi lùi 1,2 bước.

-'Ấy ấy đừng manh động, có gì thì từ từ nói ha ?'. Vương Dịch dơ 2 tay lên như đầu hàng gượng cười nhìn cô.

-'Đừng mạnh động sao, hình như có ai đó không biết mình đã làm gì hơi quá đáng rồi nhỉ ?'. Cô thả giày xuống mang lại vào chân rồi nhìn lại tên đang vơ vơ tay đầu hàng.

-'Ờ ha..ha..que....quen tay thôi..đ..đừng bực'. Vương Dịch lau mồ hôi trên trán nói.

-'NÈ 2 CÁI ĐỨA KIA KHÔNG LO ĐI BẮT CÁ ĐI CÒN ĐỨNG ĐÓ LÀM GÌ NỮA BỘ MUỐN CHẾT ĐÓI HẾT CẢ ĐÁM À ?'. Hứa Dương nãy giờ cùng anh chị trong đoàn sắp xếp đồ lại thì thấy 2 người cô và Vương Dịch cứ đứng đó nhìn cười nói thì nhắc. 

-'Vâng đợi tí, bọn em đang nói chút ha ha'. Vương Dịch quay đầu lại cười gượng.

-'NHANH CÁI CHÂN LÊN ĐI'. Hứa Dương hét to cầm theo khúc gỗ lên hùa dọa.

Cả hai người nhanh chân cởi giày lẫn tất ra cầm xô ra ngoài suối, cô đang bực mình vì chưa tính sổ được với cái tên này thì phải hấp hối chạy ra đây thôi thì bỏ qua một bên lo cái tính mạng này trước rồi thẳng lo tên này sau vậy.

-'Nè Nhất Kỳ, Dương Tỷ nhìn hiền vậy mà dữ quá sao Axin yêu được chị ấy vậy nhỉ ?'. Vương Dịch thở dốc cười cười nhìn cô.

-'Mau làm đi không lại tối nay nhịn ăn tối và ăn chửi thay ăn cơm đấy'. Cô đổ gáo nước lạnh làm cho Vương Dịch ngơ ngác nhìn.

Thật ra Vương Dịch lười làm việc nhưng do một người nhờ vả lẫn sẽ được thưởng nên phải làm.



*Quay lại 5 phút trước*



-'Này Nhất Nhất, chị nhờ em một chuyện'. Châu Thi Vũ lại gần thì thầm với Vương Dịch.

-'Hửm Châu Châu chị nhờ cái gì mà thì thầm to nhỏ với em thế'. Vương Dịch đang bấm game ngước đầu lại.

-'Em cố tìm cách dụ Nhất Kỳ ra xa khỏi đây một chút'. Châu Thi Vũ quay trái quay phải nhìn.

-'Sao thế có chuyện gì à ?'. Vương Dịch thả máy xuống nhìn Châu Thi Vũ một cách khó hiểu.

-'Em quên rồi sao, hôm nay là sinh nhật Nhất Kỳ mà'.

-'Sinh nhật.....SINH NHẬT CỦA NHẤT KỲ SAO'.Vương Dịch la toáng lên làm Châu Thi Vũ phải lo sợ bịt miệng Vương Dịch lại.

-'Shhhhh.....em nhỏ tiếng thôi, bộ muốn Nhất Kỳ biết rồi phải hủy à ?'. 

Vương Dịch gỡ tay Thi Vũ ra bũm môi.

-'Thế làm được thì sẽ được gì ?'. Vương Dịch cười gian tà híp hết cả mắt.

-'Muốn bao nhiêu thì khai ra đi'. Thi Vũ thừa biết người này muốn cái gì nhưng lại bày đặt làm ra vẻ ngây thơ không biết gì thì thở dài. 

-'Hì đúng là vợ của em có khác, 10 hiệp a'. Vương Dịch ôm cổ Thi Vũ hôn lên.

-'Ưm em...thôi được về đi rồi làm...được chứ'. Thi Vũ khẽ rên trong họng.

-'Không thành vấn đề, nhưng tại sao chị chịu đáp ứng yêu cầu em chỉ để Nhất Kỳ ra xa khỏi đây. Chị là đang có ý đồ gì sao ?'. Vương Dịch buông tay thả cô Thi Vũ ra.

-'Sinh nhật Nhất Kỳ mà, đâu phải năm nào cũng tổ chức được. Nên hôm nay chị đã bàn với Trương Hân lẫn Hứa Dương rồi, muốn làm cho em ấy bất ngờ lẫn không thể bỏ được tiệc sinh nhật lần này nên phải làm cho thật bất ngờ và...chị đã nhận tiền từ Trương Hân để tìm cách gây bất ngờ cho Nhất Kỳ'. Thi Vũ phì cười trả lời trong tay cầm theo một sắp tiền nhỏ.

-'Trời ạ Châu Châu của em, nhà em và chị đâu có thiếu tiền đâu mà'. Vương Dịch ôm trán nhìn Thi Vũ, chắc là do não cá vàng của Thi Vũ nổi lên rồi.

-'Ờ ha, chị quên mất nhưng thôi coi như lấy tiền nào cho người nghèo đi'. Thi Vũ ngơ người trước lời Vương Dịch nói, đúng là nhà Vương Dịch lẫn Thi Vũ toàn là tiền không có phải là nhà không điều kiện.

-'Chị thích thì cứ làm'. Vương Dịch xoa đầu cười tươi.

-'Giờ thì mau mau làm nhiệm vụ của mình đi'. Thi Vũ gỡ tay Vương Dịch ra nhắc nhở rồi đi mất.


*Quay về hiện tại*



Thôi thì cố mà kéo dài thời gian để mọi người làm, Vương Dịch nhìn lại cô thì thấy cô đã bắt được 3,4 con cá rồi. Trời ơi bắt gì mà lẹ dữ vậy, Vương Dịch vừa mới hồi tưởng lại chuyện không để đến cô. Không ngờ cô lại đi giấu nghề bắt cá của mình, cứ để như vậy thì chắc rằng mọi người trong đó chưa làm xong mất. Giờ thì có cách để níu kéo cô lại nhưng sợ cô sẽ như núi lửa phun trào thì chắc xác của Vương Dịch không còn nữa. Đành liều cái mạng này mới được. Vương Dịch rón lén lấy xô đầy nước suối lại gần cô.

-'Này Vương Dịch sao chỉ có 2 đứa bọn mình bắt c..'. Cô quay lưng lại hỏi Vương Dịch thì.

*ÀOOOO*

-'Ưm..k..khụ..khụ..c..cái tên này'. Vương Dịch lấy xô nước tạt lên người cô nhưng trúng ngay mặt làm cho cô sặc nước ho sặc sựa.

-'Ha ha, bị mất cảnh giác rồi nhá Nhất Kỳ'. Vương Dịch cười cười cầm xô lên trước mặt cô. 

Giờ thì hay rồi, cô thì ướt hết cả người còn tên đó cười như được mùa làm cô tức điên lên. Thật hối hận vì đã làm bạn với cái tên trời đánh này, cô lấy xô cá của mình múc nước suối mặc cho những con cá mình bắt nãy giờ được tự do chạy mất tạt vào Vương Dịch. Vương Dịch bị đáp trả thì cũng vui đùa giỡn với cô là tạt nước lẫn nhau cậu thời gian.  Hai người cứ như vậy, người kia tạt thì vui vẻ cười người còn lại thì trái ngược , họ cứ như vậy mãi cho đến khi có người đi tới ho vài ba tiếng thì mới dừng lại nhìn liền xanh mặt. L..là Trần Kha đang nhìn họ với con mắt như sói lang tìm được mòi vậy.

-'Ai chà, hình như 2 đứa bắt cá được nên giỡn với nhau có đúng không ?'. Trần Kha cười trừ ngồi xuống thảm cỏ nhìn cô và Vương Dịch như muốn ăn thịt làm cô và Vương Dịch lạnh người, cô tuy là hội trưởng nhưng cũng sợ với những người này vì họ là chị em với cô thì không sợ sao được. Khẽ nuốt nước bọt nhìn Trần Kha cô ơi ấp úng trả lời.

-'E..em có b...bắt nhu..nhưng mà bị sảy hết rồi..'. 

-'Oh vậy à, thế còn Vương Dịch chị thấy em nãy giờ hình như là lo chơi chứ đâu có bắt đâu nhỉ ?'. Trần Kha cười một cái nhìn lại Vương Dịch.

-'Chị tha cho em đi, cái này chắc chị Châu Châu nói rồi mà đúng không ?'. Vương Dịch gượng cười gãi đầu nhìn Trần Kha.

-'Thôi được chị sẽ tha cho 2 đứa, mau lên thay đồ đi trời cũng sắp tối rồi'. Trần Kha đứng dậy ngoắc tay ý bảo lên bờ.

Cô và Vương Dịch lên thì người đã như chuột lột rồi, ướt từ trên đầu đến chân. Bắt không được nhiêu mà giỡn với nhau chắc là 2 tiếng đồng hồ vì cô nhớ lúc cô và Vương Dịch đi là khoảng 16h chiều rồi mà bây giờ đã 18h hơn thì biết nó đến cỡ nào.

-'Trần Kha, sao em với Vương Dịch bắt cá thôi vậy những người khác thì sao ạ ?'. Cô cầm xô trống không của mình đi theo sau lưng Trần Kha hỏi.

-'Thật ra là không có bắt cá đâu, này là do Hứa Dương và Vương Đi họ diễn cho em đấy'. Trần Kha bước đến chỗ cắm trại trả lời cô.

-'Cái gì cơ, diễn thôi sao ?'. Cô bất ngờ trước câu trả lời của Trần Kha, vậy là 2 tiếng đồng hồ của cô đã bị đem ra như một trò đùa thôi à. Cô đưa mắt như viên đạn nhìn Vương Dịch làm cho Vương Dịch đã lạnh giờ phải lạnh thêm. Trần Kha hiểu được cô như thế nào liền lên tiếng.

-'Đừng giận nó làm gì, nó đang có ý tốt cho em đấy'. Trần Kha quay đầu lại nói.

-'Đú..đúng đúng, tớ là đang có ý tốt với cậu đấy'. Vương Dịch gật đầu lia lịa.

Cô không nói gì chỉ đem lòng hận xuống dưới bao tử cho nó tiêu hoá luôn cho rồi,  cả 3 đến được chỗ cắm trại thì cô và Vương Dịch há hốc mồm ra về xung quanh đây khác về hồi trưa. Bây giờ chỗ này được thắp sáng bằng bóng đèn màu vàng trong ấm ấp lẫn dây đèn led quanh câu đa cổ thụ, bên cạnh cây đa là những bàn ghế đầy thức ăn lẫn đồ uống. Cô đang còn ngơ ngác nhìn thì bị giọng nói quen thuộc lên tiếng.

-'Hai đứa mau thay đồ đi không lại cảm'. Là Trương Hân đúng sau lưng cả 3 cất tiếng. Cô quay đầu lại thì có bộ đồ vứt thẳng mặt mình, cô lấy bộ đó ra khỏi mặt mình nhìn.Hình như là quần áo của cô thật, cô cầm bộ quần áo định hỏi Trương Hân thay đồ ở đâu thì gặp nhau cặp tình nhân đang bung ra những tiếng nói mật ngọt.

-'Vợ ơi, em làm xong nhiệm vụ rồi giờ thưởng như em đã yêu cầu đi'. Vương Dịch đang ôm lắc lắc cái tay của Thi Vũ nũng nịu.

-'Về nhà rồi làm, không phải chị đã nói rồi sao'. Thi Vũ xoa đầu ướt nhẹt của Vương Dịch. -'Em mau tắm rửa rồi thay đồ đi'. Thi Vũ cười nhẹ với Vương Dịch.

-'Vợ tắm cho em đi nha'. Vương Dịch bũm môi.

-'Thôi được coi như là lời cảm ơn của chị cho em'. Thi Vũ thở dài dẫn Vương Dịch vào chỗ tắm cho nữ.

Ôi trời đúng là tình yêu, yêu nhau xong quên đi thế giới vậy. Tình cảm free cho cô lẫn mọi người xem luôn chứ, cô lắc đầu quay lại định hỏi Trương Hân là nhà tắm ở đâu thì không thấy bóng dáng đâu nữa mà thay vào đó là Thẩm Mộng Dao đang đứng trước mặt với bộ đồ trên người đã thay. Là chiếc váy trễ vai màu trắng, nói thật nhìn nàng rất đẹp với chiếc váy này nó tôn lên vẻ đẹp yêu kiều của nàng lẫn gương mặt thanh tú. Cô bất động miệng cứ há ra định nói ra mà nói không được, nàng bật cười vì hình ảnh của cô bây giờ không khác gì hôm trước nàng tắm xong mà biểu cảm như vậy. Nàng che miệng cười chọc ghẹo.

-'Tôi biết là tôi đẹp rồi không cần phải há hốc mồm ra đâu'. Thẩm Mộng Dao cười lộ ra lợi cười ứa ứa ứa.

-'Tô..tôi chỉ...à nhà tắm ở đâu ?'. Cô sựt tỉnh lại miệng lắp bắp tìm lí do nào đó để đánh trống lãng.

-'Nhà tắm bên kia'. Nàng cũng thôi cười chỉ vào nhà được xây cố định bên cạnh lều của cô.

-'Được rồi cảm ơn'. Cô chạy nhanh phóng vào nhà tắm cho đỡ tức. Lúc nào cũng vậy khi thấy nàng là như không thể khống chế được biểu cảm của mình, hận là không đào hố chui xuống cho đỡ nhục. Coi như tắm để trôi đi cục tức này đi, cô cởi bỏ lớp quần áo nặng trĩu bị thấm nước rơi xuống đất. Cô bật còi sen lên tận hưởng nước mát chảy vào người mình. 

Cô thì tắm bên trong còn mọi người xung quanh đã chuẩn bị bánh sinh nhật, bánh sinh nhật lại giống như bánh kem đám cưới vậy nó là bánh kem tầng nên khá cao và to. Tổng cộng là 2 cái bánh, ai ai sắp xếp bánh đúng vị trí thì mạnh ai nấy trốn lẫn tắt hết đèn đi cho chỗ này đen như mực. Trương Hân và Thẩm Mộng Dao thì đứng sau 2 chiếc bánh và trên tay nàng là bánh sinh nhật được ghi tên cô lẫn ngày tháng năm. Bánh trên tay nàng đã được cắm nến thì chắc cô sẽ thấy tờ mờ ánh sáng này mà đi tới. Cô đã tắm xong và bỏ quần áo vào máy giặt để cho tự giặt lẫn tự làm khô đồ cô, cô bước ra ngoài thì...một màu đen.

-'Cái gì đây, hồi nãy còn sáng lắm cơ mà sao lại đen thế này'. Cô đảo mắt mình xung quanh, mọi người đâu hết rồi sao mà nó yên tĩnh quá vậy. Cô cố tìm đường bật đèn lên thì thấy có gì đó tờ mờ sáng, cô lành lạnh đổ mồ hôi hột cô hơi sợ ma đấy mong là chỉ là tưởng tượng chứ không phải là ma thật. Cô nuốt nước bọt chậm rãi lại gần, khi cô gần tới thứ đang sáng thì...

*BỤP*

*BÙNG BÙNG BÙNG BÙNG*

-'CHÚC MỪNG SINH NHẬT VIÊN NHẤT KỲ'. Đèn được bật lên và kèm theo đó là tiếng pháo giấy nổ làm giấy bên trong bắn lên trên cao rớt trên đầu cô. Mọi người trong đoàn đã đi trốn để khi người gần nhất thấy cô sẽ bật đèn lên là mọi người sẽ nhào ra bắn pháo giấy, cô ngơ ngác nhìn mọi người. 

Chúc.mừng.sinh.nhật.Viên.Nhất.Kỳ vậy là hôm nay là sinh nhật cô sao ? Cô quên luôn sinh nhật của mình nên mới không biết chuyện, hèn gì từ sáng tới giờ mọi người cứ xì xào gì đó nhưng cô hỏi gì lại nói là không có gì, thì ra là tổ chức sinh nhật cho cô. Cô thật là muốn khóc, vì sao cô lại muốn khóc ? Vì hồi nhỏ cô thường không được tổ chức sinh nhật dù là gia đình có điều kiện. Thế tại khi hồi đó mọi người muốn tổ chức sinh nhật  cho cô thì cô lại không đồng ý và hủy bỏ ? Vì cô cô đơn cũng quen rồi với lại nó rất tốn kém lẫn phiền phức kèm theo phức tạp nên cô từ chối ý muốn tổ chức sinh nhật cho cô. Bây giờ cô cảm thấy thế nào ? Nó thật bất ngờ lẫn theo cảm giác rất khó tả bằng lời được, nó cảm giác rất lạ giống như khi cô yêu Thẩm Mộng Dao vậy nhịp tim đập loạn xạ. 

-'HAPPY BIRTHDAY TO YOU, HAPPY BIRTHDAY TO YOU, HAPPY BIRTHDAY HAPPY BIRTHDAY. HAPPY BORTHDAY TO YOU ~ CHÚC MỪNG SINH NHẬT CỦA VIÊN NHẤT KỲ'. Mọi người hát bài sinh nhật cho cô, tuy là một bài hát ai cũng từng nghe qua nhưng cô là lần đầu được mọi người hát dành cho mình. Cô vui lắm đây có thể là lần đầu cô được tổ chức sinh nhật vậy, mắt nó có chút gì đó long lanh như là...nước mắt của sự vui sướng.

-'Em mau ước gì đó rồi thổi nến đi'.Thẩm Mộng Dao đưa bánh kem trước mặt cô, cô cũng nghe lời nàng chấp tay như ước rồi thổi tắt nến.

-'Húúú, sinh nhật vui vẻ nha Nhất Kỳ'. Vương Dịch hú lên chúc mừng cô.

-'Sinh lỗi nha hội trưởng bọn mình lẫn các anh chị mới biết sinh nhật cậu nên không có quà gì cả'. Có đám người nữ trong lớp cô hơi cúi đầu. 

-'Đừng như thế, tớ không cần quà gì đâu mọi người vất vả tổ chức sinh nhật cho mình rồi'. Cô giật mình khi thấy như vậy liền đưa tay đỡ mọi người thẳng lại.

-'Tớ cảm ơn mọi người và các anh chị đã tổ chức sinh nhật cho em, mọi người có lẽ mệt rồi nên lại bàn ăn gì đi'. Cô nhìn tất cả mọi người chỉ những dãy bàn đầy thức ăn bảo mọi người ăn.

-'Chị đưa bánh cho tôi rồi cùng mọi người ăn đi'. Cô cầm chiếc bánh trên tay nàng đặt lên bàn trống kéo nàng lại bàn ăn ngồi kế bên mình.

-'Mọi người cứ ăn thoải mái đi đừng khách sáo gì hết ha ?'. Cô nhìn mọi người có lẽ hơi e ngại thì lên tiếng. 

Mọi người cũng tập trung ăn uống khiến cô có chút hài lòng cũng gắp đồ ăn lên ăn, cô nghiêng đầu nhìn nàng bên cạnh mình đang ăn thì mỉm cười nhẹ.

-"Cảm ơn vì đã tổ chức sinh nhật cho tôi, tôi vui lắm Mộng Dao à và......lại càng thêm yêu chị rồi".





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top