Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 71 : Ngọt Cay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Thẩm Thị_

“ Dao Dao, chỉ có em mới có thể cứu được anh thôi, nếu bây giờ chúng ta kết hôn bọn họ sẽ không rút cổ phần khỏi Nhậm Gia, anh cầu xin em, hãy nể tình chúng ta từ nhỏ, có thể giúp anh không? Dao Dao anh biết em có tình cảm với anh mà. Anh xin em, anh sẽ chăm sóc tốt cho em, bây giờ em cũng chẳng có đối tượng , lại chẳng yêu ai, chúng ta bên nhau có được không?” Nhậm Hào đáng thương kéo tay Thẩm Mộng Dao cầu xin.  Bây giờ tập đoàn của anh ta lao dốc, cổ đông đều đòi rút đi, anh ta muốn nương nhờ danh nghĩa có Thẩm Gia để kéo lại, nên điên cuồng cầu xin Thẩm Mộng Dao

“ Anh Hào, không thể nào, em có thể giúp anh , em có thể quảng bá chuỗi khách sạn của anh nhưng hôn nhân không phải là một cuộc trao đổi, chúng ta không thể làm như vậy, đối với em anh chỉ như một người anh trai. Chuyện này không thể, em không muốn lấy hôn nhân của mình làm một thứ hào quang cho bất kỳ ai” Thẩm Mộng Dao chau mài nói.

“ Thẩm Mộng Dao anh không có ý đó, chỉ là anh, anh thật sự cùng đường rồi” Nhậm Hào thảm thiết

“ Viên tổng, Viên tổng, không thể vào trong, Viên Tổng” Nông Yên Bình hốt hoảng ngăn chặn thì Viên Nhất Kỳ xông thẳng vào

“ Anh bị điên sao Nhậm Hào? Đừng tưởng tôi không biết những gì anh làm, chuỗi khách sạn của anh như ngày hôm nay chính là do tự anh tạo nên, anh đừng tưởng mỗi đêm anh làm gì, ở đâu không ai biết. Quán Bar Beijing, suối nước nóng và còn đủ chuyện vô liêm sĩ khác. Anh còn muốn đến đây giả vờ đáng thương? Những lời như thế anh có thể nói ra với cô ấy sao? Hoang đường, trước tiên anh phải bước qua của thì mới có thể động vào Thẩm Mộng Dao” Viên Nhất Kỳ ánh mắt tức giận đến đỏ lên, một ánh mắt như có thể giết chết người trước mặt. Viên Nhất Kỳ nắm lấy cổ áo Nhậm Hòa nói

“ Mày...Mày..Tại sao mày biết? Mày theo dõi tao? Có phải tất cả những gì Nhậm thị của tao gặp phải đều là do mày gây ra? Mày làm sao biết rõ như vậy HẢ” Nhậm Hào cũng nắm lấy cổ áo của Viên Nhất Kỳ

Do Miểu liền tiến lại bóp chặt tay anh ta lấy ra khỏi cổ áo của Viên Nhất Kỳ, Viên Nhất Kỳ chỉnh lại cổ áo của mình rồi tiến sát vào mặt Nhậm Hào , không chớp mắt nói “ Tôi không phải là một người gian xảo như anh, tất cả những gì anh gánh phải là tự ánh chuốt lấy, anh xem anh đã làm gì với tập đoàn của mình? Anh xem tại sao Nhậm Thị bại dưới tay của Trương Thị? Tất cả là do anh ngủ quên trên chiền thắng không biết cầu tiến”

Nhậm Hào tức đến không nói nên lời, anh ta chỉ vào thẳng tay vào Viên Nhất Kỳ “ Mày đợi đó”  rồi rời đi

Thẩm Mộng Dao nhìn Viên Nhất Kỳ tức giận như vậy , lại nghĩ đến câu nói của người kia nói với NHậm Hào, cô tự hỏi lòng tại sao người kia lại tức giận đến như vậy.

Sau đó cả hai cùng bàn dự án trong không khí vô cùng yên lặng. Có lẽ vì vừa qua Viên Nhất Kỳ không vui khi nhìn thấy sự dịu dàng của Thẩm Mộng Dao với Lý Giai Ân và sáng nay còn gặp phải tên vô lại như Nhậm Hào.

__  Nhậm Thị__

“ Anh Hào em có kế sách này có thể khiến cho Thẩm Mộng Dao không muốn gả cho anh cũng phải gả” Thân cận của Nhậm Hào nói nhỏ

“ ... Được lắm, mày theo tao lâu như vậy, hôm nay thật có ích, chuẩn bị một chút đi, tao muốn thăng hoa” Nhậm Hào sau khi nghe xong thì nhếch miệng cười đầy âm mưu.

_ 2 ngày sau__
 
“ Dao Dao , anh xin lỗi vì lần trước anh hơi lỗ mãng khi đề nghị như thế với em, Em nói sẽ giúp anh quảng bá cho khách sạn của anh. Với độ nổi tiếng của em hiện tại chắc chắn sẽ giúp được anh. Dao Dao vậy tôí nay  anh đến đón em đến công ty của anh , chúng ta lên kế hoạch quảng bá được không?” Nhậm Hào ra vẻ nghiêm túc nói.

“ Tối nay sao? .. tối nay vừa hay em không có lịch trình khác” Thẩm Mộng Dao đồng ý

Buổi tối Nhậm Hào lái xe đến đón, đến nơi lại không phải là công ty của Nhậm Hào mà là chi nhánh resort 5 sao mà anh ta khai trương cách đây không lâu, Thẩm Mộng Dao thấy khác lạ hỏi
“ Chẳng phải sẽ nói đến công ty sao?”

“ À, anh chợt nghĩ nên đưa em đến đây xem chỗ mới này của anh, ở đây có đầu bếp có thể làm món Hàn mà em thích nên anh muốn đưa em đến nếm thử” Nhậm Hào nói

Thẩm Mộng Dao thông minh, có chút nhận thấy khác thường, trước đây cô được nghe cảnh báo của Trương Hân về tình hình của Nhậm Hào cô sớm đã đề phòng nên lấy điện thoại ra gửi tin cho Hứa Dương “ Dương, mình không biết nơi ngoại ô này ở đâu, cảm thấy có chút bất thường”

Hứa Dương sau khi nhận tin thì gửi ngay vào nhóm , Trương Hân biết chuyện liện báo Viên Nhất Kỳ, vừa hay Trương Quynh Dư gọi tới  gấp gáp nói “ Người mình cài vào Nhậm Thị quen biết với thân cận của Nhậm Hào, vừa báo cho mình Nhậm Hào muốn....muốn..Thẩm Mộng Dao có thai với hắn ta để hắn ta bước vào Thẩm Gia, nơi đó là Ngoại ô Bắc Kinh, mình gửi vị trí cho cậu” 

Viên Nhất Kỳ lo lắng đến run lên cô liền cùng Do Miểu tức tốc đến vị trí người kia, Trần Kha cũng vừa điều tra ra Nhậm Hào trốn thuế, tổ chức đường dây mua bán dâm xuyên quốc gia, tin nhắn được Hứa Dương gửi vào nhóm Trần Kha  phát lệnh truy bắt Nhậm Hào, Trương Hân liên lạc với Viên Nhất Kỳ được Viên Nhất Kỳ gửi vị trí, Trương Hân liền chuyển lại cho Trần Kha để nhanh chóng đến nơi.

__ Resort__
“ Dao Dao anh mời em một ly” Nhậm Hào nâng ly nói, Thẩm Mộng Dao biết chắc rằng Hứa Dương sẽ nhanh đến, cô phối hợp uống cạn ly rượu đó nhưng không biết bên chứa gì, Nhậm Hào nhếch môi ẩn ý, 1 lúc sau Thẩm mộng Dao cảm thấy nóng bức trong người, trở nên khó chịu,Nhậm Hào liền đi đên “ Dao Dao, em sao vậy, cảm thấy không khỏe sao, anh đưa em đến nơi nghĩ nhé” Nhậm Hào đưa tay vuốt nhẹ lưng người kia, Thẩm Mộng Dao phản xạ loạng choạng đứng dậy 

 Nhậm Hào tấn công tiến gần Thẩm Mộng Dao, anh ta cởi chiếc áo sơ mi của mình ra ánh mắt đầy ham muôn, Thẩm Mộng Dao bị xuân dược tác động, cô thể trở nên yếu ớt. Lúc này bên ngoài xãy ra ẩu đã “ Nhậm tổng, Viên.. Viên .. Viên Nhất Kỳ đưa người xông vào đây” Thân cận Nhậm hòa hốt hoảng, vừa nói xong thì Do Miểu, Trương Nguyệt Minh , Lý San San và Phùng Tư Giai lao tới đánh ngã mấy tên đi theo Nhậm Hào

Viên Nhất Kỳ bước vào trong , Nhậm Hào lao tới đấu tay đôi với Viên Nhất Kỳ, Viên Nhất Kỳ ra hiệu những người kia đứng lại,cô tự tay lao đến đấm Nhậm Hòa điên cuồng “ KHỐN NẠN, TẠI SAO LÀM THẾ HẢ? TẠI SAO? NHẬM HÀO , HÔM NAY NẾU ANH KHÔNG TRẢ GIÁ, TÔI SẼ KHÔNG PHẢI VIÊN NHẤT KỲ”  

Viên Nhất Kỳ cơn giận cao độ, sức lực đấm Nhậm Hào đến không thể ngốc dậy, Viên Nhất Kỳ một tay lôi anh ta đập vào bình hoa trang trí đến đổ màu, tay cô cũng rướm vài giọt máu. Nhậm Hào bị va đập đến mơ hồ thì Trần Kha vừa đến kéo Viên Nhất Kỳ ra “ Nhậm Hào anh đã bị bắt vì tội trốn thuế và mua bán dâm , theo tôi về sở . Bắt hết những người làm việc cho anh ta lại” Trần Kha đưa súng về phía Nhậm Hào rồi áp giải hắn ta.

Viên Nhất Kỳ ánh mắt đỏ lên tiến chân lại người kia “ Dao Dao, đừng sợ”

Thẩm Mộng Dao biết mình đã uống phải xuân dược nên đẩy Viên Nhất Kỳ ra “ Đừng đến gần tôi”

Lúc này Lý Giai Ân và những người khác cũng vừa tới, Viên Nhất Kỳ không suy nghĩ liền cúi nguời bế người kia lên vai, Thẩm Mộng Dao ra sức dãy dụa “ Buông tôi ra, Viên Nhất Kỳ , buông tôi ra” 

“ Viên Nhất Kỳ thả cô ấy ra, nếu không tôi” Lý Gia Ân nói

“ Nếu không thì sao? TÔI LÀ NGƯỜI TÌM ĐƯỢC CÔ ẤY, TÔI CÓ QUYỀN MANG CÔ ẤY ĐI. DO MIỂU” Viên Nhất Kỳ ánh mắt đầy sắt lạnh nói, Do Miểu đi đến ngăn Lý Giai Ân lại, Hứa Dương cũng vồ theo nhưng bị Trương Hân giữ lại Viên Nhất Kỳ bế người kia đi thẳng ra ngoài xe mặc kệ người kia đang đánh mình và vùng vẫy “ Giai Ân, Hứa Dương” 

Viên Nhất Kỳ nghe thấy người kia gọi tên Giai Ân liền thêm thô bạo mở cửa xe để người kia vào trong, Giai Ân không thoát được Do Miểu chỉ có thể bất lực nhìn theo
“ Em ấy sẽ không làm hại Dao Dao đâu” Trương Hân nói
“ Trương Hân chị cút khỏi tôi ngay” Hứa Dương tức giận đánh vào vai người kia nói, Trương Hân liền giữ tay cô lại “ Theo chị về” rồi kéo người kia đi ra xe.

Do Miểu sau khi chặn Lý Giai Ân lại nhìn thấy Viên tổng của mình vào trong xe an toàn thì cũng nhanh bước vào trong xe để Lý Giai Ân cho Trương Nguyệt Minh giữ lại , “ Về chỗ của tôi” Viên Nhất Kỳ nói rồi bấm tấm chắn của xe lại.

“ Dao Dao , uống một chút nước” Cô dịu dàng vén tóc người kia nói
“ Tôi muốn xuống xe, đừng động vào tôi” Thẩm Mộng Dao khuôn mặt đẫm mô hôi nói, thuốc vẫn đang ngấm dần càng lúc càng khó chịu, bất kỳ người kia động vào cô cũng trở nên mẫn cảm, cô chỉ sợ không thể khống chế loại thuốc này cùng người kia xảy ra chuyện nên cố gắng bám chặt tay vào ghế

Viên Nhất Kỳ nhìn người kia cố đẩy mình ra cô ánh mắt thô bạo “ Thẩm Mộng Dao em hôm nay chỉ có thể ở bên tôi, Em nghĩ Kỳ sẽ để em bên cạnh Lý Giai Ân trong trạng thái này sao? Hả? ”

“ Phải , tôi không muốn ở cùng cậu, Viên Nhất Kỳ dừng xe, dừng xe ,dừng xe” Thẩm Mộng Dao ra sức mở cửa xe 

Do Miểu tức tốc lái xe về biệt thự của Viên Nhất Kỳ, Viên Nhất Kỳ bế người kia xuống xe đi thẳng lên phòng mặc cho người làm trong nhà đang ngỡ ngàng nhìn thấy cảnh tượng đó “ Cô gái đó có phải là nữ minh tinh Thẩm Mộng Dao không? Sao lại... Viên Tổng ngày thường chính trực hôm nay lại thành một tổng tài thô bạo thế này” Người làm bàn tán

*Rầm* Viên Nhất Kỳ đóng cửa phòng lại rồi thả người kia xuống , Thẩm Mộng Dao ra sức mở cánh cửa “ Có ai không, tôi muốn quay về” . Điện thoại Thẩm Mộng Dao vang lên, là Lý Giai Ân, Viên Nhất Kỳ càng lạnh nhạt cầm lấy điện thoại của người kia tắt nguồn , cô ép người kia vào cánh cửa “ Em phải là của tôi”  , Thẩm Mộng Dao đẩy người kia ra chạy vào trong căn phòng bên trong khóa cánh cửa lại, Viên Nhất Kỳ nắm chặt tay lại, trong lòng là một cơn giận , cô cho rằng người kia yêu Lý Giai Ân, cô cho rằng người kia ngay giờ phút này muốn quay về bên người kia. Viên Nhất Kỳ đến bàn uống ngay một chay rượu nặng độ  , ánh mắt đỏ hoe, cô nghe tiếng đồ trong phòng rớt xuống, Thẩm Mộng Dao đang chật vật với liều thuốc này, cô khó chiụ thở dốc khống chế , Viên Nhất Kỳ vừa uống rượu cơ thể càng thêm nóng bức, cô như hóa như hóa thành một con sói hoang cầm chiếc chìa khóa mở cửa phòng ra, Thẩm Mộng Dao nhìn thấy người kia liền cố gượng dậy chỉ tay vào người kia 

“ Viên Nhất Kỳ , cậu không được lại gần tôi” Thẩm Mộng Dao oán hận người kia năm đó lừa dối cô, lên giường cùng người khác, dù giờ phút này cô bức chết đi nữa cũng không muốn cùng người kia làm ra chuyện đó.

Viên Nhất Kỳ nhìn ánh mắt người kia quyết đoán xua đuổi mình cô càng thêm muốn chiếm hữu cô cởi ngay chiếc áo của mình ra tiến tới người kia dồn vào góc giường “ Thẩm Mộng Dao, em yêu Lý Giai Ân như vậy?” Viên Nhất Kỳ ánh mắt đau lòng nắm giữ tay người kia

“ PHẢI, Viên Nhất Kỳ cậu muốn làm gì, cậu đừng đến gần tôi” Thẩm Mộng Dao kéo lấy chiếc chăn oán hận nhìn

Viên Nhất Kỳ nghe thấy liền như một mãnh thú chèn người kia xuống giường, cô mạnh bạo cởi phăng quần áo của người kia, Thẩm Mộng Dao cơ thể mềm nhũn, không thể chống cự trước sự tấn công này, cô liên tục xoay đầu tránh nụ hôn của người kia, Viên Nhất Kỳ điên cuồng hôn lấy cổ của người kia mặc cho lưng mình bị càu đến rát cả da thịt. Xuân dược càng phát , lại chịu sự kích động như vậy, Thẩm Mộng Dao thở dốc thống khổ khóc “ Viên Nhất Kỳ, cậu là đồ khốn, buông tha cho tôi đi tôi xin cậu, cậu chà đạp tôi đến bao giờ , VIÊN NHẤT KỲ TÔI HẬN CẬU” 

“ em hận tôi như vậy , em yêu Lý Giai Ân như vậy, hôm nay em làm sao tiếp tục yêu Lý Giai Ân, HẢ, EM NÓI ĐI.” như một vị chúa tể của sơn lâm, Viên Nhất Kỳ ánh mắt tức giận mà yêu thương nhìn người kia rồi liền dùng chân tách chân của người kia ra mạnh mẽ tiến vào hai ngón tay, bên trong hoa huyệt từ lâu đã ẩm ướt đến trơn tru . Thẩm Mộng Dao bất ngờ bị người kia tiến vào mạnh mẽ, cô bất giác run lên, xuân dược cáng phát huy công hiệu làm nổi lên dục vọng khiến cô không thể khống chế.

Viên Nhất Kỳ hơi thở mang theo mùi rượu nồng nặc,  tiếp tục cho thêm một ngón vào trong, nhịp ra vào từ từ  rồi lại mạnh mẽ tăng tốc “ Thẩm mộng Dao em mau nói yêu tôi” ánh mắt đầy ham muốn của Viên Nhất Kỳ càng làm người kia oán hận, Thẩm Mộng Dao nước mắt ròng rã tuôn xuống, cô nghĩ đến hình ảnh người kia cùng người khác trên giường cô càng muốn hận , càng muốn vùng vẫy, Cô yếu ớt đẩy người kia ra nhưng Viên Nhất Kỳ càng bạo chiếm lấy bờ môi của cô , phía dưới càng dùng sức “ THẨM MỘNG DAO, NÓI RẰNG EM YÊU TÔI”

Thẩm Mộng Dao oán hờn hét to “ KHÔNG” 

Viên Nhất Kỳ như một con sói hoang giận dữ mãnh liệt đi sâu vào trong hoa huyệt, sự kích thích của thuốc thật đáng sợ, Thẩm Mộng Dao miên man chìm vào dục vọng, vô thức mở rộng chân ra , hai tay bấu lấy mảnh lưng quen thuộc nhưng cũng có phần xa lạ vì đã bao năm xa cách , ngón tay Viên Nhất Kỳ như bị nuốt lấy, từng tầng lớp siết chặt lại “ Dao Dao, em xem nơi đó căn bản biết nói yêu Kỳ, chỉ có em, có em là không biết” Viên Nhất Kỳ giọng nói dịu dàng có phần oán trách, cô chống 1 tay dậy, ra sức ra vào một cách mạnh bạo , Thẩm mộng Dao cắn chặt răng không phát ra âm thanh, căn phòng chỉ có tiếng thờ dốc của Viên Nhất Kỳ và âm thanh ma mị bên dưới khiến cho Thẩm Mộng Dao muốn mình mất đi thính giác vào lúc này.

 Viên Nhất Kỳ cúi xuống mút mát cặp nhủ hoa của người kia, đầu lưỡi điệu nghệ lã lướt qua khiến người kia run rẫy. Phía dưới vẫn đều đặn tiến vào, Thẩm Mộng Dao bị động đến không thể thể tự chủ, cô ướm người lên, ôm chặt người kia nắm lấy bàn tay đang dùng sức đó đẩy sâu vào trong. Viên Nhất Kỳ hiểu ý, cô khẽ mỉm cười hôn lên trán người kia rồi liền dùng hết sức xoáy vào trong. Tiếng thở dốc của người phía trên thật ám mị, Thẩm Mộng Dao nhất quyết không phát ra âm thanh ma mị bàn tay nắm chặt ga giường, đỉnh điểm đã đạt, từng dòng mật dịch tuôn ra, sự kích động của thuốc làm cho mật dịch nơi đó lần đầu tiên như thác đỗ, Viên Nhất Kỳ vẫn giữ tay mình lại bên trong cô nhẹ nhàng hôn lấy cổ người kia “ Dao Dao, Kỳ yêu em”

Thẩm Mộng Dao cả người mềm nhũn không đáp chỉ khẽ nói “ Tránh xa tôi, đi mà tìm cô gái khác, tôi không phải là gái qua đường của cậu” 

“ Dao Dao, Kỳ chỉ yêu em, em có biết không , thật ngốc” Viên Nhất Kỳ nhắm ghìm mắt lại nhẹ hôn cổ người kia , tình yêu của cô càng mãnh liệt, cảm nhận mùi hương quen thuộc dịu dàng nói.

“ Thật nực cười, thế thì sao? Tôi không yêu cậu, tôi yêu Lý Giai Ân” Thẩm Mộng Dao hờn dỗi nói ra. Thật ra lòng cô vẫn có người kia chỉ là cô không muốn tha thứ chuyện năm đó, cô cho rằng người kia lại đang nói dối nên cố tình ngang bướng nói ra. Có thể nói người tổn thương muốn làm tổn thương người khác.

Viên Nhất Kỳ nghe thấy liền dừng nụ hôn lại, ánh mắt bắt đầu ửng đỏ, nhìn thẳng vào mắt người kia , trái tim đập liên hồi “ Thẩm Mộng Dao, đời này em đã thuộc về tôi, là em nói ra câu này.. Được, được, hôm nay tôi sẽ làm em phải thốt lên em yêu tôi, là em tự chuốt lấy vì làm mất đi sự kiên nhẫn của tôi. Viên Nhất Kỳ hôm nay sẽ cho em thấy thế nào là yêu em . ”  

_____
Chú thích : còn nữa😄 Ngày mai còn nữa😄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top