Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 82 : Cái ôm bình yên giữa trời sắp chuyển sang đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Thẩm Thị_

“ Cậu.....vì sao lại né tránh em ấy” Thẩm Mộng Dao trong phòng làm việc hỏi

“ Mình có thể không trả lời câu hỏi này không?” Châu Thi Vũ nhẹ nói

“ Được, mình chủ muốn biết chuyện gì khiến hai người như vậy, Vương Dịch em ấy thật sự đối với cậu rất quan tâm” Thẩm Mộng Dao nói

“ Mình còn mẫu thiết kế phải hoàn thành, mình quay về phòng làm việc trước” Châu Thi Vũ tránh né nói

“ Cậu đi đi ah, đừng làm việc quá sức, gần đây cậu có vẻ gầy đi. Nếu như vậy mọi người sẽ nói mình bốc lột cậu ah” Thẩm Mộng Dao nhẹ mìm cười nói

Châu Thi Vũ rời khỏi phòng tổng giám dốc trong trạng thái mệt mỏi. Thẩm Mộng Dao thở dài nhìn theo “ Tình yêu, thật không dễ dàng”, sau đó lại nghĩ đến Viên Nhất Kỳ, cô nhẹ đưa bàn tay nhìn chiếc nhẫn mà người kia tặng rồi cũng nhẹ nhàng mỉm cười , đôi mắt lộ rõ sự hạnh phúc.

_Buổi tối tại Biệt thự củaThẩm Mộng Dao__

“ Dao Dao, cậu xuống...... dưới nhà , mình ....ở cỗng” Hứa Dương khóc , giọng đứt quãng nói

“ Dương, có chuyện gì vậy, sao cậu lại khóc, mình xuống ngay, xuống ngay” Thẩm Mộng Dao lo lắng vội lấy một chiếc áo khoát mặc vào chạy xuống.

Hứa Dương lúc này ngồi gục khóc trước cổng biệt thự,     Thẩm Mộng Dao vội mở chiếc cổng ra “ Hứa Dương, mình đây mình đây có chuyện gì vậy, đã xãy ra chuyện gì” Thẩm Mộng Dao ôm Hứa Dương vào lòng nói

Đằng xa có một chiếc xe soi đèn đến, Hứa Dương liền đứng dậy kéo Thẩm Mộng Dao vào trong cổng

“ Dương, em nghe chị giải thích đi có được không” Trương Hân vội vàng mở cửa xe chạy đến nói

Hứa Dương tay khóa cửa cỗng lại, Thẩm Mộng Dao ngơ ngác không hiểu chuyện gì cô nhìn Trương Hân ra dấu hỏi

“ Dao Dao em giúp chị mở cửa đi Dao Dao, không phải như em ấy nghĩ đâu, thật ra chị..” Trương Hân vội vàng giải thích

“ Dao Dao nếu cậu mở cửa cho chị ấy chính là bán đứng mình. ĐỦ RỒI TRƯƠNG HÂN, THẬT RA LÀ CHỊ KHÔNG TÔN TRỌNG TÔI, TẠI SAO CHỊ KHÔNG NÓI TRƯỚC VỚI TÔI? TẠI SAO CHỊ LẠI CHE GIẤU ĐIỀU ĐÓ ? CÚT KHỎI ĐÂY” Hứa Dương gào khóc nói rồi chạy vào trong, Thẩm Mộng Dao lo lắng đuổi theo

Trương Hân bất lực nhìn theo đá chân vào bánh xe cúi mặt xuống

“ A dì, giúp con mang một ly nước cho cậu ấy” Thẩm Mộng Dao nói rồi ngồi cạnh Hứa Dương “ Nói mình nghe”

“Hôm nay, mình vô tình nghe chị Trương Hân lén lút mình gọi điện cho bạn gái cũ của chị ấy. Sau đó mình hỏi chị ấy, kiểm tra các tin nhắn thì mình..mình phát hiện...bọn họ vẫn hay qua lại với nhau. Chị Trương Hân còn mỗi tháng gửi tiền cho cô gái đó. Chị ấy bảo rằng chỉ là giúp đỡ lúc khó khăn, nhưng tại sao chị ấy không nói với mình, nều mình hôm nay không nghe thấy cuộc trò chuyện đó thì họ còn giấu đến bao giờ” Hứa Dương tức tửi khóc

“ Chị ấy giải thích thế nào?” Thẩm Mộng Dao xót xa lau nước mắt cho Hứa Dương ,hỏi.

“ Chị ấy rất qua loa giải thích , và giật lại điện thoại, lúc cãi nhau còn nói mình không hiểu chuyện, nói năng vô lý. Chị ấy vì người kia mà mắng mình?” Hứa Dương gục vào vai Thẩm Mộng Dao nói.

“ có lẽ chị Trương Hân chỉ đơn giản muốn giúp người gặp khó khăn thôi ah” Thẩm Mộng Dao nói

“ Vậy tại sao chị ấy không nói với mình, rõ ràng không tôn trọng nhau” Hứa Dương nói

Trương Hân gọi liên tục vào số máy của Hứa Dương, Hứa Dương liền khóa máy

“ Dao Dao, Viên tổng ở ngoài” A dì đến nói

“ Nhất Kỳ? ” Thẩm Mộng Dao nhìn ra ngoài cánh cửa cổng to lớn

“ Thẩm Mộng Dao, nếu cậu để chị Trương Hân vào đây thì đừng mong tìm thấy mình nữa” Hứa Dương khóc nói

“ Được được, là Nhất Kỳ, mình ra ngoài một chút sẽ quay lại ngay, a dì chăm sóc cậu ấy giúp con” Thẩm Mộng Dao nói rồi ra bên ngoài

“ Có chuyện gì sao?” Viên Nhất Kỳ ánh mắt không hiểu nhìn Thẩm Mộng Dao rồi chỉ tay vào Trương Hân đang chống hai tay cúi mặt ở mũi xe.

“ Dao Dao, nói với em ấy , chị chờ em ấy quay về nhà. Nếu em ấy tin tưởng chị và tin tình yêu của chị. Đừng trẻ con như vậy” Trương Hân nói rồi đưa tay mở cửa xe , Viên Nhất Kỳ giữ lại hỏi “ Hai người có chuyện gì?” 

Trương Hân không đáp , mở cửa xe vào trong và láy xe đi.

“ Kỳ đuổi theo chị ấy xem thế nào , em vào xem Dương , cậu ấy bây giờ rất hụt hẫn” Thẩm Mộng Dao nói

“ Được, Kỳ sẽ quay lại, đừng lo” Viên Nhất Kỳ đưa tay vào cổng rào xoa đầu người kia ánh mắt ôn nhu nói rồi quay đi.

“ Mình không cần chị ấy nữa” Hứa Dương cuộn người trên ghế nói

“ Cậu nghe chị ấy giải thích đã” Thẩm Mộng Dao nói

“ Không cần đâu, Dao Dao mình muốn một mình một lúc, mấy hôm nay ở tạm nhà cậu, vài hôm nữa sẽ chuyển đồ về nhà của mình” Hứa Dương nói

“ Dương à , từ từ chúng ta giải quyết, hai người bên nhau hằng ấy năm như vậy, cho chị ấy giải thích với cậu đi , ngoan” Thẩm Mộng Dao xoa đầu Hứa Dương

Hứa Dương không đáp nhắm mắt lại, Thẩm Mộng Dao thở dài nhìn người bạn thân nhất của mình.

_3 tiếng sau__

“ Kỳ ở bên ngoài ah” Viên Nhất Kỳ gọi ngươì kia dịu dàng nói
“ Em ra ngay” Thẩm Mộng Dao mỉm cười ra ngoài 
“ Hứa Dươngg vừa ngủ, Kỳ không vào trong sao? Đứng đó làm gì ah” 

“ Trễ rồi, vì nhớ em, đến đây nhìn em một chút rồi Kỳ quay về” Viên Nhất Kỳ nói rồi kéo tay Thẩm Mộng Dao ôm vào lòng

“ Kỳ vừa uống rượu?” Thẩm Mộng Dao ôm người kia nhẹ hỏi

“ Vừa rồi có cùng chị Trương Hân uống một chút” Viên Nhất Kỳ nói

“ Em gọi Trương Nguyệt Minh đưa Kỳ về, uống rượu không được lái xe, trời tối như vậy” Thẩm Mộng Dao dịu dàng nói

“ Kỳ không say ah, đừng lo, chuyện hai người họ có hòa nhau hay không phụ thuộc vào Dương. Chỉ lo cậu ấy không chấp nhận” Viên Nhất Kỳ nói

“ Nói vậy chị Trương Hân thật sự có qua lại với người cũ” Thẩm Mộng Dao rời cái ôm chau mài hỏi

“ nhưng không có ý gì khác, chị ấy thật lòng với Dương. Chỉ là, trước đây, người bạn gái cũ kia vì chị ấy mà ở lại Trung làm việc, bây giờ người đó gặp khó khăn, gia đình phá sản, chủ nợ ngày đêm đe dọa, chị ấy là vì cảm thấy nợ người kia việc trước nên mới giúp đỡ giai đoạn này, chị ấy biết Dương khó chấp nhận nên luôn giấu không nói ra” Viên Nhất Kỳ đưa tay đặt lên má của người kia xoa xoa nói

“Với tính của Dương, chuyện này......” Thẩm Mộng Dao chau mài nói

“ Phải, do đó, phụ thuộc vào hai người họ nữa ah, chị Trương Hân cho rằng mình không sai, cố chấp nói Dương không tin tưởng chị ấy. Kỳ sẽ khuyên chị ấy, em cũng khuyên Dương một chút, chị Trương Hân thật sự thật lòng với Dương” Viên Nhất Kỳ nói

“ Em biết rồi ah, em sẽ khuyên Dương, chắc sẽ ổn thôi” Thẩm Mộng Dao nói

“ Nào , Kỳ muốn ôm em một lúc, bảo bối, giá như mỗi khoảnh khắc đều được bên em” Viên Nhất Kỳ hôn lên trán người kia rôì ôm người kia vào lòng

Thẩm Mộng Dao mỉm cười hạnh phúc đáp lại cái ôm đó, trời chuyển sang đông, những chiếc lá nhẹ rơi, một không gian lấp lóa ánh sáng của đèn giữa trời đêm và một khoảnh khắc ôm chặt lấy nhau của cặp tình nhân trẻ . Một cái ôm chất chứa một tình yêu nồng nàn, phải , tình yêu này rất lớn lao, rất hòa hợp. Chắc chắn sẽ cùng nhau đi đến thiên trường địa cửu.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top