Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 87 : Chúng ta sau này

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 
Vào trong nhà, bà ấy luôn ngồi yên lặng, nhìn bức thư, nhìn dòng chữ, Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao cũng lặng, Viên Nhất Kỳ ân cần nhẹ lấy một chiếc khăn lau tóc cho người kia vì sợ người kia sẽ bị cảm bởi cơn mưa ban nảy

“ Bà ấy, đến cuối cùng cũng không từ mà biệt, cuối cùng cũng bỏ lại ta” Bà ánh mắt đau lòng nói,

“ Bà cháu vẫn luôn canh cánh điều này trong lòng, bà cháu chắc chắn hy vọng bà có thể sống tốt hơn” Viên Nhất Kỳ nói

“ Ta biết khi cháu đến đây chắc chắn cần tìm ta có việc, trước mắt 2 cháu vào trong thay y phục, kẻo mắc phải cảm mạo, Chuyện gì sẽ nói sau” Bà hiền lành nói

Hai người sau khi vào trong thay y phục thì đã quay lại, bàn ăn cũng có vài món và là món chay.

Thẩm Mộng Dao lễ phép để cơm vào bát của bà, bà nhìn Thẩm Mộng Dao với ánh mắt rất hiền từ, bất kỳ ai nhìn thấy cô gái chân thành như Thẩm Mộng Dao cũng sẽ rất dễ dàng cảm mến.

“ Chắc đây là Viên Nhất Kỳ, vậy cháu là?” Bà nhìn Viên Nhất Kỳ rồi nhìn Thẩm Mộng Dao nói

“ Dạ cháu là Thẩm Mộng Dao ạ” Thẩm Mộng Dao mỉm cười nói

Bà nhìn hai người họ, nhẹ mỉm cười, rồi lại nhẹ gật đầu sau đó nói “ Lần này đến đây, các cháu có việc gì?”

Viên Nhất Kỳ từ từ nói lại toàn bộ mọi chuyện cho bà ấy nghe bà dừng đũa “ Vậy có phải cháu muốn thuyết phục ta về 30% cổ phần kia?” 

Viên Nhất Kỳ căng thẳng , cô đan hai tay bên dưới bàn cúi mặt nói “ Đây là cách duy nhất giúp cháu có thể thực hiện được những kỳ vọng trước lúc mất của bà ..cháu..”

“ Bà ấy trước đây từ bỏ ta, giờ đây lại còn vì Viên gia mà chuẩn bị mọi thứ muốn ta giúp đỡ người của Viên gia sao? Đến những gì trước đây cùng tạo nên, sau khi đi vẫn còn muốn lấy lại. Bà ấy, tự tin quá rồi. Cho rằng ta vẫn yêu bà ấy sao? Bà ấy dựa vào đâu chứ ” Bà nghiêm mặt nói

“ Cháu nghĩ bà nội chỉ vì bảo vệ cháu, trước giờ bà luôn nhìn xa mọi thứ, chuẩn bị mọi thứ để bảo vệ cháu. Cháu tin đây là điều mà bà cháu bất đắc dĩ, bà ơi, thật ra cháu cũng là bất đắc dĩ, cháu..cháu lo sợ sự ra đi của bà có uẩn khúc, cũng lo Viên Thị lâm vào cảnh bế tắc..Cháu thật lòng mong bà giúp đỡ” Viên Nhất kỳ cố gắng giải thích

“ Ta giữ lại cổ phần này, điều phối công ty này, cũng chỉ vì ta không muốn thứ còn lại giữa chúng ta cuối cùng cũng theo bà ấy bước chân vào Viên Thị, tình cảm này, trong mắt bà ấy là gì đây?” Bà nói

Viên Nhất Kỳ cúi mặt im lặng, Thẩm Mộng Dao đưa tay nắm lấy tay cô động viên

“ Giữa Viên Thị và Thẩm Mộng Dao, nếu con chọn sẽ chọn con bé hay chọn Viên Thị. Chỉ có thể chọn 1 . Nếu chọn Viên Thị, ta sẽ đồng ý nhượng 30% cổ phần này. Chọn rồi thì có thể rời đi” bà điểm tĩnh nói

“ Cháu chọn cô ấy” Viên Nhất Kỳ dứt khoát nói rồi nắm tay Thẩm Mộng Dao đứng dậy. Chắc chắn người kia đối với cô là quan trọng nhất, cô không cần phải suy nghĩ, cũng chẳng cần phải đắn đo. Không có người kia thì khác nào thế giới này đang dần biến mất.

“ Dứt khoát như vậy còn chưa suy nghĩ đã có câu trả lời. Vội vàng như vậy sao bà ấy tin tưởng giao cả sự nghiệp cả đời cho con thế kia?, Không học hỏi bà ấy lấy đại cục làm trọng sao? Xem ra cũng có nghĩa khí đi. Được rồi, muốn ta nhượng lại 30% cổ phần cũng không dễ, nông trại của ta đang thiều người làm, nếu hai đứa giúp ta chăm sóc nông trại này tốt, ta sẽ suy nghĩ lại. Thế nào?’ Bà mỉm cười nói

“ Cháu cảm ơn bà, bọn cháu nhất định sẽ làm tốt mọi việc bà giao ạ” Thẩm Mộng Dao nắm chặt tay người kia cúi đầu vui vẻ nói. Viên Nhất Kỳ còn chưa kịp định hình mọi việc thì người kia đã kéo kéo tay cô

“ Cháu..cháu cảm ơn bà” Viên Nhất Kỳ nói

Bà mỉm cười nói “ Ta nghĩ ngơi đây, cứ tự nhiên dùng bữa, mai phải bắt tay làm việc, kẻo lại không đủ sức thì làm sao thuyết phục ta” bà nói rồi đi vào bên trong

__ Sáng sớm hôm sau__

Thẩm Mộng Dao giật mình tỉnh giấc sau tiếng gà gáy buổi sớm, Viên Nhất Kỳ vì vừa hôm qua vất vả đạp xe lại cưỡi ngựa xuyên suốt, cơ thể thấm mệt nên đã có một giấc ngủ say

Thẩm Mộng Dao ra bên ngoài thì nhìn thấy bà đang chăm sóc hoa vào buổi sớm, cô lễ phép chào bà rồi bắt tay vào phụ giúp

“ Một tiểu thư của Thẩm gia lại dậy sớm như thế sao?  Con bé kia vẫn còn ngủ à?” Bà nhẹ giọng hỏi

“ Hôm qua Nhất Kỳ vất vả cả ngày, con muốn để cậu ấy ngủ một lúc, cháu sẽ giúp bà mọi việc ah” Thẩm Mộng Dao chân thành, đôi mắt biết cười nhìn bà 

“ Xem đó, bọn trẻ bây giờ thật là. Ta chưa trách đã có người lên tiếng nói đỡ rối. Xem ra con bé đối xử với con rất tốt” Bà nói

Thẩm Mộng Dao gật đầu, đôi mắt ấm áp kể lại chuyện của hai người trước đây trải qua. Bà khi nghe xong đã rất ngỡ ngàng và cảm động “ Nêú năm xưa , bà ấy có thể như Viên Nhất Kỳ , có phải ta cũng hạnh phúc như cháu bây giờ. Hai đứa cố gắng trân trọng nhau, ta hy vọng các cháu có thể hành phúc” 

“ Bà à, cháu nghĩ bà nội trong lòng vẫn luôn có bà, bà nội là người luôn ủng hộ tình cảm của cháu và Nhất Kỳ. Cháu tin rằng năm đó, bà nội vẫn luôn canh cánh trong lòng, bà nội vẫn luôn nghĩ về bà” Thẩm Mộng Dao chân thành nói

“ Thì sao chứ, bọn ta cuối cùng cũng là đời này lỡ mất nhau” Bà tu buồn nói

“ Dao Dao, Dao Dao” Viên Nhất Kỳ bên trong vôi vàng chạy ra ngoài tìm người kia

“ Nhất Kỳ, em ở bên này” Thẩm Mộng Dao trong vườn hoa vẫy tay với người kia. Viên Nhất Kỳ nhìn thấy thì thở phào nhẹ nhõm mỉm cười đi đến

“ Sợ ta bắt con bé đi mất sao?” Bà nói

“ Cháu lo cô ấy sẽ đi lạc” Viên Nhất Kỳ ngại ngùng nói

2 người sau đó cùng nhau ra nông trại chăm sóc cây trồng và cho cừu và ngựa ăn, không khí ở đây vô cùng trong lành và bình yên, họ cả ngày cùng nhau làm những việc ở nông trại vô cùng thoải mái, lại vui vẻ, một cảm giác như mọi âu lo được tạm gác lại ở một không gian tựa như thảo nguyên xanh như vậy

“ Nhất Kỳ, sau này chúng ta già đi, có thể sống ở một nơi bình yên, trong lành như này không? Chúng ta sẽ cùng nuôi mèo và nuôi thật nhiều thú cưng khác nữa, chúng ta sẽ xây một ngôi nhà xung quanh cũng sẽ có vườn hoa. Thật tốt biết bao” Thẩm Mộng Dao ngồi tựa lưng người kia ở một gốc cây, đôi mắt hồn nhiên nhìn lên ánh nắng xuyên qua kẽ lá nói

“ Bảo bối, chỉ cần em muốn, bất kỳ nơi nào Kỳ cũng sẽ cùng em, sau này con chúng ta sẽ quản lý tập đoàn, còn chúng ta sẽ đến một nơi yên bình nhất cùng nhau trải qua quãng đời còn lại, Kỳ sẽ chăm sóc em, sẽ nấu những món em thích, sẽ cùng em chăm sóc thú cưng” Viên Nhất Kỳ ôn nhu nói

“ Kỳ.....sau lại nói đến con cái ah” Thẩm Mộng Dao ngại ngùng véo người kia

“ Em thích con trai hay con gái ? chúng ta nên sinh mấy đứa nhỉ” Viên Nhất Kỳ lại trêu ghẹo người kia

“ một đứa” Thẩm Mộng Dao chu môi nói

“ Một thôi sao? Hay là ba đi” Viên Nhất Lỳ cưng chìu véo má người kia

“ Gì cơ? Không , em không muốn, Kỳ sinh đi em không sinh” Thẩm Mộng Dao nũng nịu vờ nhõng nhẽo với người kia

“ Nói gì đó hửm, em vừa nói gì đó” Viên Nhất Kỳ ôm người kia nghiêng người qua nghiêng người lại, cả hai rất thoải mái đùa giỡn với nhau, sau đó tiếp tục làm việc ở nông trại đến chiều tối. Hai người họ giờ đây như gác lại dáng vẻ của mình tinh và một vị giám đốc tài ba và đã trở thành một đôi tình nhân bình bình yên yên ở một vùng đất xinh đẹp.

3 ngày trôi qua cả hai như tận hưỡng một kỳ nghĩ bình yên bên nhau, tuy nhiên hôm nay vô tình trong lúc đi cắt hướng dương Thẩm Mộng Dao bị dao cắt trúng, Viên Nhất Kỳ liền đưa người cô yêu về nhà cẩn thận băng bó lại

“ Để bà xem, vết thương không quá sâu, cháu cẩn thận sát khuẩn cho con bé. Thật ra, mấy ngày qua, ta chỉ muốn hai đứa thoải mái ở lại nơi này một chút, một chặn đường xa vất vả, lại gánh bao nhiêu áp lực , ta muốn hai đứa mấy ngài qua thật sự tận hưởng không gian ở đây. Xem ra đến lúc để hai đứa quay lại rồi” Bà ôn nhu nói

“ Mất ngày qua thật sự cháu rất vui vẻ ạ, bà ơi, cháu và Nhất Kỳ thật sự cảm ơn bà những ngày qua” Thẩm Mộng Dao chân thành rưng rưng nước mắt nói

Sau đó buổi tối, bà mang ra giấy chuyển nhượng cổ phần toàn bộ giao cho Viên Nhất Kỳ, Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao ngỏ ý mời bà về Bắc Kinh sinh sống nhưng bà không đồng ý.

“ Nhất Kỳ, bà ấy tin tưởng con, kỳ vọng ở con như vậy, lần này ta giao lại tất cả cho con, hy vọng con có thể hoàn thành tâm nguyện của bà ấy. Cũng để cho ta quãng đời sau cũng quên đi hờn trách bà ấy. Hơn nữa ta hy vọng con và Dao Dao sẽ luôn bên cạnh nhau như lúc này. 

Nên nhớ rằng, trên đời này có 2 thứ nhất định không được bỏ lỡ, một là chuyến xe cuối cùng, hai là người thật lòng yêu thương mình.

Ngày mai ta sẽ nhờ trực thăng của nông trại đưa hai đứa quay lại đến sân bay, đỡ phải vất vả quay lại. Nhớ lời ta dặn dò. Nhất định phải đưa sự nghiệp của bà ấy đời đời hưng thịnh, cũng giúp tài sản trân quý nhất của tình yêu năm đó của chúng ta mải mãi được lưu giữ”  Bà đôi mắt đỏ hoe nắm lấy tay của Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao đặt lên nhau 

“ Cảm ơn bà, bọn cháu nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của bà và bà nội” Viên Nhất Kỳ khẳng định.

Sáng hôm sau cả hai nhanh chóng quay về, vừa xuống sân bay điện thoại đã vang lên liên tục

“ Viên Nhất Kỳ mấy ngày qua em với Dao Dao đi như thế nào mà chị liên lạc mãi vẫn không được như vậy chứ. Nhanh chóng quay về , chị ở chỗ em đợi. Chuyện em nhờ chị tìm rõ , đã tìm ra” Trương Hân vội vàng nói

“ Được, em về ngay” Viên Nhất Kỳ nói rồi nắm tay Thẩm Mộng Dao đón một chiếc taxi quay về.

_____



 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top