Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10

                Chuyến đi hai ngày

Chẳng mấy chốc đã đến nơi, mọi người lần lượt xuống xe, nhìn quanh môi trường và cảnh vật xa lạ rồi bắt đầu bàn luận sôi nổi. Người xung quanh bị âm thanh bất ngờ làm phân tâm. Những thứ đẹp đẽ thường sẽ thu hút sự chú ý của mọi người, nhóm nữ sinh này cũng vậy.

"Nhìn xem, đằng kia có một nhóm mỹ nữ, hình như là đến đây chơi". Một nam sinh cách đó không xa chỉ vào Thẩm Mộng Dao và những người khác

Ừm, hình như là vậy, nhìn có vẻ tuổi không lớn”. Cậu bạn tầm mười mấy tuổi bên cạnh nam sinh kia nói. 

Có muốn lên chào không”. Nam sinh chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo.

Thôi bỏ đi, vẫn là đừng tùy tiện chọc vào, không chừng cậu sẽ bị coi là lưu manh". Cậu bạn bình tĩnh nói

Ở tuổi của cậu bây giờ, sẽ không hiểu được cảm giác của tôi đâu". Nam sinh tiến về phía Thẩm Mộng Dao ngay khi vừa dứt lời. 

"Này, có một nam sinh đang đi tới, nhìn ánh mắt đó đi, cậu ấy dường như đang đi về phía Thẩm Mộng Dao"

Phí Thấm Nguyên nhạy bén cảm nhận được sự tiếp cận của nam sinh, ngay lập tức nhắc nhở mọi người.

"Đồ ngốc, cậu không để ý thấy Viên Nhất Kỳ bắt đầu cau mày rồi sao? Nhìn thấy ánh mắt cậu ấy không? Tớ nhớ mấy ngày trước có một cậu bạn muốn hỏi phương thức liên lạc của Thẩm Mộng Dao. Cậu ấy cũng trông như thế này, kết quả là..."

Tưởng Thư Đình bên cạnh lập tức nhắc nhở Phí Thấm Nguyên, không được vội, để xem Viên Nhất Kỳ sẽ ra làm sao.

Nam sinh từ đầu đã có mục tiêu rõ ràng, khi cậu chuẩn bị đến gần, các cô tập trung nhìn Thẩm Mộng Dao, người đang từ từ đi sau Viên Nhất Kỳ.

Nàng cũng nhận thấy mục tiêu của nam sinh kia là mình, hoảng sợ nấp sau Viên Nhất Kỳ mà không nói nên lời. 

"Cậu đang làm gì đấy?"

Viên Nhất Kỳ đem Thẩm Mộng Dao giữ sau lưng cô, một tay ngăn nam sinh đang tiến gần, giọng điệu cảnh giác. 

"À, tôi chỉ muốn làm quen với tiểu muội muội này chút thôi, không có ý gì khác". Nam sinh nở nụ cười thân thiện.

"Nếu muốn bắt chuyện thì cậu chọn sai người rồi". Viên Nhất Kỳ nói xong nắm lấy tay Thẩm Mộng Dao định rời đi. 

"Đừng đi mà, tôi chỉ muốn làm quen một chút..."

Còn không đợi nam sinh nói xong, ánh mắt của Viên Nhất Kỳ đột nhiên trở nên dữ tợn, cô hung hăng trừng cậu một cái. Chỉ nhìn thoáng qua cũng đủ làm cậu hơi sợ hãi, đành lẳng lặng bỏ đi.

"Viên Nhất Kỳ, trước giờ tôi từng giờ thấy qua mị lực này của cậu, thật ra dáng bạn trai nha, tớ có chút thích cậu rồi". Tôn Trân Nt nói với một nụ cười trên môi. 

"Tôn Trân Ny, tớ không cho cậu đến gần Tiểu Hắc". Thẩm Mộng Dao vốn còn đang đứng sau Viên Nhất Kỳ, nghe được lời Tôn Trân Ny thì lập tức tiến đên trước mặt cô.

Dao Dao, cậu sao lại nói điều đó với chúng tớ? Vừa rồi cậu còn trốn sau Viên Nhất Kỳ kia mà". Quách Sảng thường không ít lần muốn đến gần Viên Nhất Kỳ, nhưng đều bị Shen Thẩm Mộng Dao chặn lại.

"Các cậu không biết đó thôi, có một lần tôi đi mua đồ ăn với họ, gặp một cô gái trong siêu thị cứ đăm đăm nhìn Viên Nhất Kỳ. Kết quả Thẩm Mộng Dao đã nắm lấy Viên Nhất Kỳ mà bắt đầu bộ dáng làm nũng của cậu ấy". Trương Hân ngay lập tức đứng lên và nói.

"Lão Thiên ạ, không ngờ Thẩm Mộng Dao cậu lại là thế này". Lâm Thư Tình lắc đầu như không thể tin được những gì mình vừa nghe được. 

"Có phải vậy đâu, tớ lúc đó chỉ là muốn Viên Nhất Kỳ mua cho tớ một túi đồ ăn thôi". Thẩm Mộng Dao bĩu môi, và bắt đầu lắc cánh tay Viên Nhất Kỳ 

Cậu đừng vậy, tôi ghét nhất là người khác làm nũng mà”. Viên Nhất Kỳ rút tay ra, vẻ mặt chán ghét cau mày.

Nhìn xem, đây là cách hòa thuận của họ, một người kiêu ngạo, một người làm nũng, còn không cho người khác nói”. Từ Y Nhân vốn im lặng từ đầu, cuối cùng cũng không chịu nổi mà phun ra một câu.

"Tớ cũng nghĩ vậy. Hai người này gần đây show ân ái cũng quá nhiều rồi đi". Hồng Bội Vân cũng phàn nàn.

"Ây da, không sao không sao, giờ chúng ta về khách sạn để hành lý rồi muộn một chút sẽ tìm chỗ ăn cùng nhau". Hứa Dương Ngọc Trác cắt ngang chủ đề buôn chuyện này. Nàng đã dậy từ sáng sớm nên bây giờ chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt, sau đó đi ăn ngon.

_______________________________________

Lại là một chương ngắn:<<

Dành ra gần 3 tiếng vẽ Công Nghệ xong sai be bétttttt.

Quạu quá nên ngắn thì cũng có một chương thôi huhu. Tớ xin lỗi:<<







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top