Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7

Mọi người bước vào một nhà hàng, Trương Hân đã đặt trước từ sớm nên người phục vụ dẫn họ lên phòng riêng ở lầu hai. 

"A Hân, cậu phát tài sao? Đột nhiên lại mời chúng ta đi ăn tối". Lâm Thư Tình tìm một vị trí ngồi xuống, nhìn trang trí xa hoa trong phòng riêng hỏi.

"Không không, đây là dùng quỹ thường trừ khi mọi người đến muộn, không phải tiền của cá nhân tớ. À đại cổ đông góp vào quỹ là bạn học Lâm đây" Trương Hân cũng tìm một chỗ để ngồi xuống và nhướn mày giải thích. 

Không thành vấn đề, người ta có tiền.”. Quách Tương cười nói chen vào.

Mọi người tìm chỗ ngồi một cách trật tự, đến khi Viên Nhất Kỳ liếc nhìn những chiếc ghế còn lại trong phòng riêng, Hứa Dương Ngọc Trác và Trương Hân ngồi cùng nhau, kế là Quách Sảng, sau đó là Tôn Trân Ny và Tưởng Thư Đình, Hồng Bội Vân, Phí Thấm Nguyên. 

"Sao chưa vào?". Thẩm Mộng Dao đứng sau Viên Nhất Kỳ nhìn vào phòng, nghi ngờ hỏi người đứng ở cửa.

Bước vào phòng thì chỉ còn hai chỗ, vậy nên Viên Nhất đã chọn ngồi cạnh Phí Thấm Nguyên, còn Thẩm Mộng Dao ngồi bên Trương Hân. Đợi một lúc, nồi lẩu cuối cùng cũng được dọn ra, cùng một số món khác, trông không tệ.

Nào, chúng ta cùng nâng ly chào mừng Viên Nhất Kỳ gia nhập".

Trương Hân với tư cách là đội trưởng nâng ly trước, sau đó mọi người cũng theo đó nâng ly. Đột nhiên bị gọi đến tên Viên Nhất Kỳ sững sờ một lúc, cũng không biết thế nào nên chỉ có thể nâng cốc, lịch sự nói lời cảm ơn.

Mọi người ngồi xuống bắt đầu ăn đồ ăn của mình, Viên Nhất Kỳ gắp một miếng rau xanh trước mặt, cho vào bát ăn cùng cơm. Nhưng khi ngẩng đầu lên lần nữa, đám rau xanh trước mặt đã biến thành thịt lợn kho, nhìn thấy Thẩm Mộng Dao bên cạnh cầm đũa gắp miếng thịt to nhất để vào bát Viên Nhất Kỳ, tiếp đến là tôm, thịt cừu và dưa chuột mà Viên Nhất Kỳ thích nhất. 

"Này, tôi nói Thẩm Mộng Dao, cậu là đang cho lợn ăn sao? Bát không thể để vừa nữa rồi".

Hồng Bội Vân vốn muốn gắp một miếng thịt kho, nhưng Thẩm Mộng Dao đã nhanh tay hơn, quay sang nhìn bát của Viên Nhất Kỳ được lấp đầy bởi thức ăn, nhịn không được nói.

"Viên Nhất Kỳ gầy quá, phải ăn nhiều một chút". Thẩm Mộng Dao chính đáng giải thích.

Cái đó, tôi không ăn tôm, cho cậu này". Viên Nhất Kỳ gắp tôm bỏ vào bát của Thẩm Mộng Dao, nhân tiện đưa cho nàng một miếng bánh đường nâu. 

"Cái này ngon"

Sống cùng nhau mấy ngày, ngày nào cũng cùng ăn cơm, nhưng đây là lần đầu tiên Viên Nhất Kỳ chủ động gắp món cho nàng. Cô cẩn thận đặt lên đĩa sạch ở một bên, giọng điệu nhẹ nhàng không vô cảm như trước. 

"Ơ, Thẩm Mộng Dao đỏ mặt rồi". Quách Sảng cười chỉ vào Thẩm Mộng Dao, đang đỏ mặt nói. 

"Cậu thật nhàm chán. A Hân cũng bồi Hứa Dương ăn, sao không thấy cậu cao hứng như vậy." Phí Thấm Nguyên vốn là muốn ăn ngon, đám người ngổ ngáo này thật sự là không chịu nổi, liền cố gắng chuyển hướng sự chú ý của mọi người.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Trương Hân và Hứa Dương Ngọc Trác, đúng như dự đoán, Trương Hân đang đút cho Hứa Dương một miếng thịt.

"Các cậu có còn muốn ăn không, nói chuyện phiếm có thể lấp đầy bụng hả?". Hứa Dương Ngọc Trác không ngại ngùng như Thẩm Mộng Dao, bị nói vậy, mọi người sau đó lại lặng lẽ ăn bữa ăn của chính mình. 

Nửa giờ sau

"Các cậu đều no rồi chứ?". Trương Hân đặt đũa xuống, nhìn mọi người và hỏi. 

Cùng chơi trò chơi nào

Chơi trò chơi được đó, tớ tham gia”. Hồng Bội Vân đang nhàm chán, nghe nói muốn chơi trò chơi, lập tức cao hứng.

Chơi trò gì?” Tưởng Thư Đình hiếu kỳ hỏi. 

"Lời thật lòng - Mạo hiểm”. Trò chơi sử dụng đũa làm kim chỉ nam, bất kỳ ai bị quay đến sẽ phải trả lời câu hỏi hoặc chấp nhận thử thách.

Bắt đầu"

Trương Hân dùng lực xoay mạnh đũa, cuối cùng chỉ vào Viên Nhất Kỳ, người bị phạt đầy bất mãn, nhưng ngược lại mọi người đều phấn khích. 

"Nào, lời thật lòng hay đại mạo hiểm" Trương Hân hỏi. 

"Đại mạo hiểm". Viên Nhất Kỳ chọn mạo hiểm, điều này làm mọi người thất vọng, vốn dĩ muốn hỏi gì đó thú vị chút.

Vậy Viên Nhất Kỳ xuống tìm gặp chị phục vụ tầng dưới rồi thêm WeChat đi

Không được". Viên Nhất Kỳ còn chưa kịp phản ứng, Thẩm Mộng Dao đã từ chối yêu cầu một cách dứt khoát. 

"Có chuyện gì sao? Chúng tớ cũng không có tài khoản WeChat của Viên Nhất Kỳ. Thật là, lát nữa đừng quên thêm vào đó". Hồng Bội Vân thích trò chơi thú vị này nhất. 

Tớ có là được rồi, các cậu thì tùy..."

Ừm…". Bầu không khí đột nhiên trở nên ngượn ngùng.

"Thôi bỏ đi, chọn lời thật lòng". Viên Nhất Kỳ cau mày nói

Cậu thích Thẩm Mộng Dao?”. Quách Sảng chính là chờ những lời này, liền hỏi.

Cạch một tiếng, là tiếng từ Tưởng Thư Đình, cô vô tình làm gãy đũa. 

"Thích". Viên Nhất Kỳ trả lời nhanh chóng và đơn giản. Cô nhận ra được Thẩm Mộng Dao bên cạnh nghe xong câu hỏi liền lo lắng đan tay lại.

"Wow..." Lâm Thư Tình nghe câu trả lời liền phát ra lời cảm thán. 

"Thẩm Mộng Dao". Viên Nhất Kỳ cúi đầu nắm lấy tay Thẩm Mộng Dao, lòng bàn tay đều là mồ hôi. Người kia vẫn chưa lấy lại tinh thần, đại khái là bởi vì đáp án có chút không ghĩ tới a!

_______________________________________

Ỏ😶😶

Hôm nay lại có chương mới nè, các cậu thấy tớ năng suất khônggg

Nên hãy thương cho tớ mà để lại cmt vớiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top