Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Đi chơi

Tranh thủ ngày nghỉ lễ Quốc khánh, nhóm trưởng Trương Hân đã tổ chức một chuyến du lịch hai ngày cho mọi người.

Một nhóm người mang theo hành lý và ngồi lên xe buýt. Viên Nhất Kỳ là lần đầu tiên đi xe buýt nên cảm thấy không thoải mái, sau khi lên xe liền nhìn quanh rồi chọn một vị trí bên cửa sổ, nằm xuống ghế đeo tai nghe, mắt không ngừng nhìn ra ngoài.

"Viên Nhất Kỳ, cậu đang nghe gì đó, tôi cũng muốn nghe"

Việc đầu tiên của Thẩm Mộng Dao sau khi lên xe là tìm kiếm bóng dáng của Viên Nhất Kỳ. Mọi người đều đã lên xe ngồi, nhưng ghế bên cạnh Viên Nhất Kỳ vẫn còn trống. Bởi ai nấy đều ngầm hiểu, vị trí đó thuộc về Thẩm Mộng Dao.

"Tôi muốn ngủ một lát, hôm qua tôi ngủ hơi muộn". Viên Nhất Kỳ tháo tai nghe đưa cho Thẩm Mộng Dao, uể oải ngáp một cái rồi nhắm mắt lại.

Thẩm Mộng Dao mặt bất lực nhưng không nói được gì. Vì nghe nói hôm nay sẽ đi xa, nên hôm qua tự mình đi ngủ sớm. Trước khi nàng ngủ, Viên Nhất Kỳ vẫn còn đang chơi game rất phấn khích. Nửa đêm nàng thức dậy đi vệ sinh mà thấy cô vẫn đang chơi. Nàng buộc phải đoạt lấy máy tính của Viên Nhất tắt đi nhắc cô phải đi ngủ, Viên Nhất Kỳ có chút bực dọc nhưng vẫn nghe theo.

"Thẩm Mộng Dao, Viên Nhất Kỳ làm sao vậy, sắc mặt cậu ấy dường như không tốt lắm". Hứa Dương Ngọc Trác bên kia lối đi lo lắng hỏi.

"Tiểu Hắc cậu ấy chơi game trong phòng suốt đêm qua, nửa đêm tớ dậy mà cậu ấy vẫn đang chơi. Sắc mặt tốt mới là lạ". Thẩm Mộng Dao đeo bên tai nghe còn lại lên, vẻ mặt bất lực trả lời. 

"Tiểu Hắc là ai?"

"Các cậu ngủ cùng phòng sao?"

"Chơi game gì đấy?"

"..."

Mọi người trên xe đồng thời nhìn Thaamr Mộng Dao, nhưng lại có tận hỏi ba câu khác nhau, bầu không khí lâm vào tình thế khó xử. Dừng lại một lúc, Thẩm Mộng Dao chọn một câu hỏi dễ trả lời và nói

"Tiểu Hắc là Viên Nhất Kỳ. Lúc nào cậu ấy cũng thức đêm nên tớ mới đặt cho cậu ấy biệt danh đó."

Trong lúc trả lời, nàng trưng ra một bộ dáng vô cùng tự hào.

"Tớ muốn biết hai người có ngủ chung một phòng hay không" Từ Y Nhân vẫn không chịu buông tha hỏi.

"Đúng vậy". Còn chưa đợi Thẩm Mộng Dao lên tiếng, Viên Nhất Kỳ một bên không biết đã mở mắt từ khi nào, chỉ đơn giản trả lời hai chữ.

"Cho nên là, ngủ cùng một giường..."

"Không sai". Viên Nhất Kỳ tiếp tục trả lời.

"Hahaha, chuyện này thật thú vị a, cậu ấy trả lời tích cực như vậy lại càng thuyết phục hơn". Tưởng Thư Điinhf vừa vỗ tay vừa cười. 

"Viên Nhất Kỳ..."

Cũng là một đương sự trong chuyện này - Thẩm Mộng Dao lại có phản ứng khác, mặt nàng giờ đã đỏ bừng, vươn tay lên eo Viên Nhất Kỳ hơi dùng lực quyết liệt chọt vào (ủa tui tưởng để lên eo làm gì khác không á) 

"Thẩm Mộng Dao, đau tôi". Viên Nhất Kỳ kêu thành tiếng, kéo cho mọi người một tràn cười, trêu hai người đang liếc mắt đưa tình.

"Thẩm Mộng Dao, cậu thật là thất bại mà". Quách Sảng nói tiếp. "Lúc trước người ta muốn ngồi lên giường của cậu cũng không được".

"Các cậu thật bát quái quá đi, Thẩm Mộng Dao, bình thường cậu hay nghe những bài nào, giới thiệu một chút, tớ muốn nghe"

Hứa Dương Ngọc Trác cao giọng nói. Nàng thực sự không muốn nhìn Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao tiếp tục bị trêu. Vì nàng nhớ lại cuộc sống hàng ngày của mình với Trương Hân.

"Tớ bình thường đều là Viên Nhất Kỳ nghe gì tớ nghe đó". Thẩm Mộng Dao thành thật trả lời.

"Hahaha". Lại có một tràng cười nữa. 

Tớ cứu không nổi các cậu nữa rồi” Hứa Dương Ngọc Trác sờ trán, trợn mắt không nói nên lời. Trương Hân ngồi ở bên cạnh, nắm lấy tay nàng.
(Soft quá ạ)

_______________________________________

Chương 8 9 khá ngắn nên tớ đăng một lượt.

Tự nhiên chương 7 cao trào xong chương sau không có gì nữa, không hiểuuuuu:<<






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top