Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4

8.

Zhibo Thẩm Mộng Dao.

"Hi chào mọi người."

"Là mình đây."

- Hôm nay bảo bảo tâm trạng tốt sao?
- Chào người đẹp.

"À trời hôm nay trời thật đẹp nên tâm trạng của mình cũng trở nên khấm khá."

- Thật không?
- Aida nhìn như đứa trẻ bắt đầu biết yêu.
- Tiểu khả ái.

Tiếng gõ cửa phòng.

"Mình đang zhibo."

- Ai đó?

"Đợi mình chút."

Chạy ra mở cửa

Viên Nhất Kỳ quay lại rồi, tay cầm theo đồ ăn cùng đống thuốc bổ. Tay ra hiệu bảo chị phải ăn hết, không được bỏ bữa. Nhìn cử chỉ tay của Viên Nhất Kỳ lúng túng không thể nói thành lời thật buồn cười.

"Cảm ơn em."

Sau đó choàng lấy ôm Viên Nhất Kỳ một cái chớp nhoáng rồi đóng cửa.

Để lại đồng chí Viên đứng đơ lúc lâu.

Nàng là.. Nhảy chân sáo về phòng?

"Xin lỗi đã để mọi người chờ."

Thẩm Mộng Dao cầm hộp thức ăn quay về chỗ cũ yên vị đặt lên bàn chuẩn bị thưởng thức.

- Là ai đem đến a ~

- Ttl ~ Là ai vậy?

"Đồng nghiệp."

- Đồng nghiệp này thật ngọt!!

Suốt zhibo Thẩm Mộng Dao cứ cười rồi khen đồ ăn rất hợp khẩu vị. Thật có chút tò mò, đầu dây 348 bên kia có ai cảm thấy rung động không?

9.

Handshake Vương Dịch với Viên Nhất Kỳ.

Ting

- Kết thúc handshake chị đón em tan làm được chứ?

- Thẩm Mộng Dao, hôm nay chị ăn gan trời à?

- Chị có cách.

- Được.

Trạng thái của Viên Nhất Kỳ vẫn tốt như thường ngày. Chỉ là bản thân cảm thấy không mệt mỏi chút nào. Ngược lại còn thấy thiệt thoải mái, vui vẻ. Vươn tay mệt mỏi, xoay người giãn xương cốt rồi chuẩn bị di chuyển ra về.

Viên Nhất Kỳ ra trước, đi sau là Vương Dịch.

"Ây Vương Dịch."

"Dao Dao, sao chị tới đây?"

" Đón em tan làm a."

"Xùy chứ không phải vì.."

Phản xạ tự nhiên Thẩm Mộng Dao kịp thời chặn miệng Vương Dịch. Người đi trước nhìn lén ra sau, nàng cười nhẹ.

Cả ba đi cùng xe về nên mọi người không mấy nghi ngờ.

10.

"Trừ Tịch à."

Trừ Tịch vừa nghe tiếng gọi của mama liền chạy ra cửa ngó.

"Ây da bé con."

Viên Nhất Kỳ ôm lấy Trừ Tịch bế lên người.

"Con béo hẳn rồi đấy Trừ Tịch! Không có papa.. À không tỷ tỷ ở đây. Có phải mẹ Thẩm đã cho con ăn rất nhiều không?"

Meo~

"Ngại gì chứ dù sao... em vẫn là papa của Trừ Tịch."

Khi nói câu này Thẩm Mộng Dao ngó ngang nhìn dọc, tránh bị thấy dáng vẻ của mình.

"Được vậy em cũng không khách khí nữa. Trừ Tịch nói xem có phải papa con lúc này trông rất ngầu không?"

Trừ Tịch dụi dụi vào người Viên Nhất Kỳ tìm kiếm sự thân thiết. Chẳng bù suốt ngày đưa vuốt ra hung dữ với cô.

Thẩm Mộng Dao cười nhẹ, nàng đáp:

"Trẻ con. Xuất phát thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top