Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 16

Sau khi bàn bạc xong hết thì nhóm nàng đi lại quầy tính tiền rồi đi ra khỏi quán trước khi đi ra Thiên Thảo quay lại nháy mắt rồi mỉm cười nhẹ với Vân tỷ làm cô khá khó hiểu(Khó thì để em dịch dùm cho nó có nghĩa là báo trước chị sắp có người theo đuổi đó=)))

Lúc này đã 7h khá trễ nên ai cũng về nhà hết.Thẩm Mộng Dao khi tốt nghiệp đã chuyển ra ở riêng một phần vì muốn tự lập phần còn lại nàng muốn tránh gặp mặt với ông Viên,nàng mở cửa đi vào nhà đã nghe tiếng của Trừ Tịch:"Meo meo~"(Dịch : mama về rồi~|Tui dịch tiếng mèo đỉnh chưa=))) 

Từ quán cho đến khi về nhà nàng cảm thấy rất vui vì đã gặp được cô nên mới về nàng đã chạy vào nhà ôm lấy Trừ Tịch béo ú lên mà xoay xoay:"Meo meo!"(Dịch:Ai đó cứu tui !| xin lỗi tui đây cứu không được =))

 Xoay một hồi thì nàng dừng lại để Trừ Tịch trời đất đang quay cuồn trên giường rồi mình thì cũng nằm trên giường nói chuyện với nó:"Con biết nay mama gặp ai không là baba con đó, ngày mai con sẽ được gặp ah"

Nó đang vẫn còn chút gì đó trong đầu quay vòng vòng nhưng khi nghe nàng nói vậy thì tỉnh táo lại luôn:"Meo meo meo?!~~"(Dịch: baba thiệt hả? vui quá đi!)

Rồi nàng nói chuyện này kia lặt vặt mình gặp trong ngày hôm nay với Trừ Tịch rồi ngủ gật lúc nào không hay biết Trừ Tịch thấy vậy thì cũng vùi mình vào người nàng mà ngủ .Còn cô sau khi gặp nàng thì bản thân cứ thẩn thờ mãi Vân tỷ thấy thế thì đi tới ngồi cạnh lấy đưa cô lon bia:

"Này uống đi nó sẽ giúp em thoải mái hơn"

"Cảm ơn chị....em hiện tại nên làm gì mới đúng đây chị?"

"Chị biết em còn yêu em ấy mà nên đừng làm cho người mình yêu đau khổ nữa"

"Nhưng..em"

"Không có nhưng nhị nữa nếu yêu thì hãy cố gắng mà giữ không thì tới lúc nào đó em mất đi em ấy sẽ không tìm lại được đâu"

"Em đúng là còn yêu cậu ấy nhưng vẫn chưa tới lúc"

"Chị vẫn không hiểu tới lúc của em tới chừng nào luôn, em giờ đã là một ca sĩ cũng được coi là nổi tiếng tiền bạc đối với em giờ không còn là vấn đề thế thì tại sao chứ?"

"Vấn đề quan trọng ở chỗ là em không phải là CON TRAI và em vẫn chưa thoát khỏi cái nổi đau đó em sợ, sợ phải một lần nữa phải nghe những câu nói khiến em đau đó"

Nghe câu trả lời của cô làm Tưởng vân chỉ biết thở dài ngồi thêm một lúc Vân tỷ lên tiếng nói:" Em hãy từ từ mở lòng lại với em ấy đi em phải làm cho ông ấy hiểu nữ nhân yêu nữ nhân không có gì là sai hết "

"Ừm em biết rồi sẽ cố gắng"

"Cũng trễ rồi em nên về nhà đi quán để chị đóng cửa là được rồi"

"Vâng em sẽ về liền"

"À mà Kỳ Kỳ chị đây đã ủng hộ em ấy theo đuổi em ah, chị nghĩ những ngày sắp tới sẽ khá khổ đó nha"

"Hả! thiệt hở chời ,không sao em cũng đã ủng hộ chị gái xinh đẹp đó theo đuổi chị ah"

"Oh vậy sao thế là huề rồi, để coi chị với nhóc ai sẽ đổ ngã trước mỹ nữ đây ah"

"Được thôi em sẽ thắng chị là cái chắc"

Nói xong thì Vân tỷ cũng đã đóng của quán xong nên cả hai tạm biệt nhau trở về nhà mình mà chìm vào giấc ngủ sao một ngày mệt mỏi....tua đến sáng hôm sau nàng thức dậy đầu tóc bù xù đi vệ sinh cá nhân xong thì cho Trừ Tịch ăn bản thân thì cũng ăn sáng luôn, khi đã chuẩn bị tốt hết thì ôm Trừ Tịch đi đến quán của Vân tỷ:

"Chào em Dao Dao đến sớm thế"

"Em đã nói rồi em sẽ theo đuổi cậu ấy lại"

"Thế thì cố gắng lên, nếu nó bắt nạt hay gì cứ nói chị, chị đây sẽ phanh thây nhóc đó ra"

"Vâng ạ, mà Kỳ Kỳ đâu rồi chị?"

"À em ấy chưa tới khoảng nửa tiếng em ấy sẽ đến"

"Vâng mà Vân tỷ từ nay có thể cho em làm ở đây không để...."

"Rồi chị biết tại sao mà chị đồng ý chị nhận em vào luôn"

"Cảm ơn chị nhiều"

"Mà bé mèo nãy giờ em bế tên gì thế nhìn béo ú dễ thương quá"

Nghe có người nói mình béo Trừ Tịch đang còn mơ màng ngủ trong tay Thẩm Mộng Dao thì lập tức mở mắt ra phản bác lại:"Meo Meo!...meo.."Đang hung dữ thì Trừ Tịch bắt đầu kêu nhỏ lại rồi nghỉ phát ra tiếng luôn mà cứ nhìn chằm chằm Vân Tỷ(Nhan sắc tỷ hay thiệt đến mèo mới nhìn mà cũng mê=)))

Thấy Trừ Tịch lạ lạ nàng lên tiếng hỏi:"Trừ Tịch con sao vậy?không khoẻ ở đâu à?"

Nghe nàng hỏi nó trả lời:"Meo Meo Meo?"(Dịch:con không sao hết,mà đây là baba phải không mama? | Vì lần đầu cũng là lần cuối Trừ Tịch gặp baba nó nên kí ức cũng khá mơ hồ nó chỉ nhớ mình có một baba thôi) 

Chưa để nàng giới thiệu Vân tỷ với nó thì nó đã nhảy vào vòng tay Tưởng Vân đúng lúc Viên Nhất Kỳ cũng vừa đến mở cửa ra đã thấy nàng, cô đứng chôn chân tại chổ mà nhìn nàng xong lại chuyển dời ánh mắt mình với chú mèo đang ở trên tay Vân Tỷ miệng bất giác gọi:"Trừ Tịch"

Nó khi nghe thấy có người kêu mình thì nhảy khỏi vòng tay Vân tỷ từng bước đi lại cô,nó đến nơi cô đang đứng rồi thì đi vòng vòng quanh chân cô ở bên cô nó có cảm giác khá quen thuộc :"Meo !"(Dịch: baba! | trình độ hiểu tiếng mèo của tui ghê chưa=)))

Sau tiếng kêu đó thì cô cũng bế nó lên đi tới Vân tỷ và nàng hỏi:"Sao Da..o...cậu ấy lại ở đây?""Em ấy từ nay làm ở đây chị sẽ từ từ chỉ em ấy cách pha cà phê"

"Thế à vậy thì cậu làm tốt vào"Cô nói với vẻ mặt lạnh nhạt nhờ thế mà ăn một cú đá của Vân tỷ:

"Em dám lạnh nhạt thế lần nữa đi là biết tay chị"

"Hứ chị kì quá em nghỉ chơi với chị lun"

"Được thôi vậy thì mời em quay ra đằng sau rồi đi 4 bước ra khỏi cửa quán liền"

"Thôi mà em xin lỗi giỡn xíu thôi ở ngoài kia chán lắm em chỉ muốn làm ở quán của chị đừng bỏ em ah"

Hành động và lời nói của cả hai làm nàng nhìn mà chỉ biết cười ấn tượng đầu của Thẩm Mộng Dao đối với Vân tỷ là một người soái khi xinh đẹp và lạnh lùng ít nói nhưng khi tiếp xúc lâu thì lại ngược lại là một người ngoài lạnh trong nóng nói chung về mọi mặt thì Vân tỷ không có khuyết điểm (Chính vì thế có người umê tỷ á  tui sẽ không nói người đó tên Thiên Thảo đâu=))

Còn sự thay đổi của cô trong mắt nàng là có lẽ cô đã trưởng thành hơn đẹp hơn trước nhưng có một sự thay đổi nàng vẫn đang thắc mắc đó là trái tim cô còn yêu nàng không hay đã thay đổi rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top