Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1:Dị nhân #4953

"Thế giới tàn bạo này tràn ngập những thứ quái dị,con người càng ngày càng sợ hãi và phải đấu tranh vì sự tồn vong.Giờ thì nhân tính không còn quan trọng với những kẻ đứng đầu bởi phải hi sinh một đứa trẻ để đổi lấy hoà bình thì có sao đâu chứ.Giữa thế giới như thể,vẫn tồn tại một sinh linh đang chập chừng tìm lại cách làm người..."

[Ad rewrite lại chút cái mở đầu của truyện đã ha,mn thông cảm:<]

Tôi từ từ mở mắt,cảm giác đầu óc quay cuồng và chóng mặt không tả nổi.Làn da tôi cảm nhận cơ thể đang nằm trên thứ gì đó khá lạnh.Hình như tay chân bị giữ lại bởi cái vòng kim loại.Tôi không tài nào di chuyển được.Trên đầu là một chiếc đèn hình tròn khá lớn mà tôi chả biết là gì.Xung quanh tôi là bốn bức tường trắng phau,trông buồn tẻ và thật đơn điệu.Nơi này khá giống lời đồn của bọn trẻ nơi đói khổ ấy,bọn tôi cứ đồn nhau đứa nào ăn trộm bánh mì mà bị bắt được là xác định vào một căn phòng quái gở,nơi mà nó sẽ bị cưa đứt tay vì ăn trộm,nhớ lại mà thấy ớn.

Cạch,một tiếng mở cửa lớn làm tôi giật mình khỏi luồng suy nghĩ.Một đám người mặc bộ đồ đen tuyền từ đầu đến cuối bước vào,chúng ai trông cũng như ai.Bọn họ đứng xung quanh tôi và chăm chăm nhìn như thể tôi làm gì nên tội ấy không bằng.Một trong số họ cầm một tệp giấy với cây bút.Còn lại thì người cầm máy ghi âm,người cầm dao,kéo,...Cảnh tượng hiện tại làm dây thần kinh trong tôi sởn hết cả lên:

-Cháu có thể thả lỏng,bọn ta không làm gì đâu.Hãy trả lời những câu hỏi đơn giản này thôi được chứ?

Tôi nhẹ nhàng gật đầu,nói là thả lỏng nhưng cơ bắp của tôi hiện tại đang căng lên.Với cái tư thế mà tay,chân,eo,đầu bị trói chặt thì xem ra họ không có ý tốt với tôi rồi:

-Cháu tên gì?

-Tên,tên là gì?Tôi chưa từng lấy cái gì gọi là tên.Hay mấy ông nhầm người rồi?

Có lẽ họ bắt tôi lại vì tôi thường ăn cắp vặt thật.Nhưng này,tên là cái gì?Tôi chưa lấy cái gì như vậy.Kẻ hỏi tôi thở dài,hắn nhìn tôi rồi hỏi tiếp:

-Cháu bao nhiêu tuổi?

-Mười bốn hay mười lăm gì đó

-Cháu có ba mẹ?

-Không,chỉ có anh em ở chung với tôi thôi

-Anh em ruột của cháu à?

-Không

Tôi liếc sang nhìn,cái kẻ đang cầm bút cứ cặm cụi viết.Chẳng biết hắn viết cái gì nữa kìa.Sau đó bọn họ xì xào nhau mấy cái khó hiểu đại loại là "Đứa trẻ này ở chiến dịch Zeta-5 thật à?" "Sao nó vẫn sống vậy?".Thật lòng mà nói,tôi còn chả hiểu "chiến dịch" là cái quái gì nữa kìa

Sau đó,bọn chúng bắt đầu đeo găng tay rồi nào là vén tóc,cởi áo để xem cơ thể tôi,có lẽ vậy.Đến khi họ nghiêng đầu tôi sang trái một lúc mới chịu dừng lại.Một trong số họ lên tiếng:

-Dị nhân #4953:độ tuổi 14,giới tính nữ,tìm thấy ở khu ổ chuột Laliva,vết bớt dạng nhện nửa trái cổ,năng lực nhận thức xã hội kém,chưa rõ thức tỉnh hay chưa.

-Đã rõ.

Rốt cuộc họ đang làm gì tôi vậy,còn không thèm gài cúc áo cho tôi.Bộ coi tôi là lợn bò hay sao mà tự do mổ xẻ vậy?Đúng là từ đầu đã không có ý tốt

Sau đó một trong số họ cầm trên tay ống tiêm đâm vào bắp tay tôi.Tôi cố vùng vẫy kháng cự thì những kẻ xung quanh ghì tôi xuống.Cơn đau không đến nỗi tệ,chỉ là sau đó tôi có chút buồn ngủ.Mắt tôi mờ dần,cuối cùng mục đích của họ là gì mới được?Đầu óc tôi rối bời,chỉ nghe ai đó nói:

-Đừng chết nhé cô bé,sắp tới sẽ vất vả lắm đây


                               [Phần sau khá căng,cảnh báo trước khi đọc]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top