Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Khù khoằm #7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Credit 🎥: [TikTok] @wpounhg

---

Pháp Kiều
👍

Credit 🎥: [TikTok] @wpounhg @vyt501

-> Dang Thanh An: @Pháp Kiều 😌 dù bổn cung có thất sủng, chức vị vẫn cao hơn ngươi
->> Hai Dang Doo: @Pháp Kiều anh xin lỗi, là ả ta dụ dỗ anh 😞
->>> Dang Thanh An: @Hai Dang Doo anh không cần xin lỗi, chúng ta là một cặp được mọi người tác hợp, cô ta chỉ là người đến sau 😏

---

Hai Dang Doo
Xinh ơi
(đã xem)

Hai Dang Doo
Ơ
🥺
(đã xem)

Hai Dang Doo
Xinh ơi 🥺🥺
Xinh giận anh rồi hả ? 🥺
(đã xem)

Hai Dang Doo
Xinh đừng giận anh mà 😭
Anh chỉ đùa thôi ấy, anh không có vậy nữa đâu mà, Xinh trả lời anh đi mà 😞
(đã xem)

Hai Dang Doo
😞😞😞
Thế Xinh có giận anh thì Xinh cũng nhớ ăn nha, hay để anh mua về cho Xinh ?
Xinh giận anh nhưng đừng giận bụng mình được không ? Anh lo lắm 🥺
(đã xem)

Hai Dang Doo
Hay anh về với Xinh nhé ?
Anh đang đi ăn với các anh em, xin về với Xinh chắc mọi người cho mà.
Xinh giận anh cũng được, nhưng anh lo Xinh không ăn lại đói rã người mất 🥺
(đã xem)

Hải Đăng còn đang loay hoay nhắn tin, tâm trạng giống như ngồi trên đống lửa, bàn tay bấm máy thoăn thoắt như đang gấp gáp soạn một văn kiện nghìn tỉ, mọi sự tập trung đều dồn vào điện thoại, tất nhiên không hề chú ý cửa phòng ăn được mở ra.

Cả đám người đang ăn bỗng ồ lên như bò, chỉ riêng Hải Đăng vẫn không để tâm đến. Xinh nhà hắn giận hắn rồi, hắn còn tim phổi mà để ý người khác hay sao ?

Bỗng người đó bước đến ngồi cạnh hắn. Hải Đăng cảm nhận được kế bên mình giờ đây có nhiều thêm một bóng hình, hắn vô thức ngồi sát vào với Thành An để né tránh. Dẫu sao hắn cũng là người có đôi rồi, mọi cử chỉ tiếp xúc nếu lược bỏ được thì lược bỏ, nếu không lược bỏ được thì giảm bớt.

- Thấy chưa ? Đến lúc cô vào rồi mà anh ta cũng ngồi sát vào tôi, cô tỉnh ngộ chưa ?

Hải Đăng thấy lạ, ngẩng đầu nhìn sang, giây phút ấy, mọi người đều thấy hắn bất động.

- Ủa Đăng sao vậy em ?
- Ê Đăng !
- Đăng !!

Hải Đăng giật mình đánh rơi điện thoại. Hắn chột dạ nhặt lên, vội vàng tắt máy nhét vào túi, cả cơ thể cũng rời khỏi Thành An mà dính chặt đến bên cạnh em.

Thượng Long thấy vậy thì cười hả hê ra mặt, chỉ vào Thành An mà cười lấy cười để không nể nang ai.

- Vừa !!

Thành An quê quá không biết chui vào đâu, vờ nũng nịu túm lấy tay hắn lắc lắc như nữ nhân yếu đuối.

- Anh Doo ~

Hải Đăng không nói gì, trực tiếp hất tay anh chàng ra, nắm lấy tay em. Trên mặt viết đầy đủ câu khẳng định: Hải Đăng Doo thuộc quyền sở hữu của Pháp Kiều.

Cả hội cười rần rần như thấy mẹ đi chợ về, như thấy bố đẻ em bé, hại cho người khổ sở là Thành An đây thiếu điều chỉ muốn cởi quần ra mà che mặt, đồng thời la ó đòi đổi chỗ.

Thanh Pháp từ khi bước vào đến giờ vẫn chưa nói câu nào, chỉ lẳng lặng nhìn mọi người hò reo, ca hát. Em lướt mắt quanh phòng một vòng, cuối cùng dừng lại ở người ngồi kế mình.

Hải Đăng giống như đã chờ đợi ánh mắt này từ lâu, nhìn em còn chưa đầy ba giây, lập tức chồm tới ấn lên môi em nụ hôn rất kêu.

Thượng Long giờ đây đã ngồi kế Hải Đăng. Anh lớn vừa quay sang đã nhìn thấy cặp đôi này tình tứ, mắt chữ A miệng chữ O vì ngạc nhiên, quên mất rằng anh ta nên quay đi mới phải phép. Mãi khi tiếng "chụt" dứt hẳn, anh lớn nọ mới thức thời quay đi, vô tình nhìn thấy cả phòng cũng giật thót quay mặt đi như mình, mà không khí cũng đã im bặt tự lúc nào.

Thanh Pháp ngượng ngùng vì bỗng dưng bị cưỡng hôn giữa biết bao nhiêu ánh mắt, mất tự nhiên trốn mặt vào vai Hải Đăng, lầm bầm một câu gì đó.

- Đăng Đù.

Hải Đăng tự mãn vì người nào đó đã hết giận mình, vui vẻ như bay lên mây, cái gì cũng không kiêng, liên tục nốc cạn từ lon này đến lon khác, từ chai nọ đến chai kia.

Mọi người thấy hắn sung mãn như vậy cũng ham vui mà hùa theo, bao nhiêu bia rượu cứ nốc cho bằng hết, tuyệt nhiên không để dành phần cho em uống. Thanh Pháp mà muốn động vào liền bị các anh lớn nghiêm mặt nạt yêu, bảo rằng bé gái thì không được học hư theo người lớn, không được học đòi uống rượu bia.

Rốt cuộc cả bàn ấy chỉ có một người ngồi chăm chăm ăn, còn lại đều đứng lên tất cả hò dô chúc tụng. Em ngẩn ngơ ngồi nhìn chiếc chảo nướng, không biết vì hơi nóng của chảo hay vì điều gì đó đang quẩn quanh trong đầu, mà thấy em chợt cười khờ nom ngốc ngốc.

- Môi của Xinh ngọt lắm, ngọt vị Vợ Của Anh.

15|07|2024|Lluvia

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top