Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[IwaOi] Trên trời có 5000 vì sao


/Author/ wangsheng_the_crappy

/Length/ Oneshot

/Pairing/ Iwaizumi Hajime x Oikawa Tooru

/Rating/ GA

/Category/ Yaoi


Oikawa Tooru thật sự là một kiệt tác của dải ngân hà. Cơ thể cậu như được ghép bởi hàng nghìn mảnh vỡ trong vũ trụ, cái nhìn tỏa sáng như ánh nắng Mặt trời, con ngươi nổi bật như dải sao băng ban đêm khiến người khác cảm giác chạm vào có thể tan biến ngay tức khắc. 

Hắn ngồi kế bên nhìn cậu ngẫm nghĩ, thư viện bây giờ cũng gần như không còn bóng người. Không có khi nào hắn mở mắt mà không có cậu kế bên. Hắn quơ hay lắc lư vài quyển sách thiên văn cậu đang đọc trên bàn, cất giọng hỏi

- Đầu óc cậu chỉ chứa những thứ này thôi à?

- Hừ. Iwa-chan mà cứ xem thường tớ như thế thì kiếp này ế đến già 

Oikawa lè lưỡi, dẫu thế vẫn thản nhiên áp sát người mình vào hắn, có lẽ điều hòa trong thư viện có hơi quá mức khiến cậu như trở thành một chú cún loay hoay tìm cái mền của mình.

Hôm nay có buổi thuyết trình Anh ngữ, hắn thật sự bị rút cạn sức lực, chớp chớp mắt:

- Mệt rồi ngủ đây.

- Iwa-chan làm gì thì kệ cậu chứ

- Đừng có đánh lén đấy.

Bắt gặp cái lườm từ hắn, Oikawa giật mình cúi xuống tiếp tục cặm cụi với quyển sách trên bàn. Một phút sau, trên bàn chỉ còn lại hai cái bóng đang dựa vào nhau như cách Mặt Trăng xoay quanh Trái Đất.

Ở bên cậu, thế giới của hắn xoay chậm đi rất nhiều. 



/ Tôi, suốt đời này cũng chỉ cần một người /



- Iwa-chan! Cậu biết gì không ? Iwa-chan. Iwa-chan.

- Có thể ngừng lải nhải đến khi tôi đọc hết được chứ?

Lại sắp đến giờ kiểm tra môn học không đội trời chung, Iwaizumi nhẩm lại những gì ghi trên sách và cầu trời cho điểm đủ ăn để anh không phải bỏ thời gian học thêm vào cuối tuần.

- Có muốn tớ chỉ vài mẹo làm đề? Nó thật sự dễ hơn Iwa-chan nghĩ đấy - Oikawa nhếch môi, ngón tay mỏng manh chọt vào má người đối diện, không ngừng dùng những cử chỉ làm phiền đại sự của hắn. Thói quen là một thứ khó có thể cưỡng lại nên thường khiến người khác cảm giác đáng sợ, nhưng Oikawa có vẻ thích nó, miễn là được nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia.

Lông mày hắn bắt đầu nheo xuống, tay cậu lập tức bị tóm gọn và cho một phát vào tường, mắt hai  người cách nhau chưa đến 5 centimet, tình huống ngàn cân treo sợi tóc đến từ vị trí của Oikawa.

- ...Em chừa rồi

- Tốt


'Hừ cái tên khô khan...'

- Hố đen là một vùng không-thời gian có trường hấp dẫn cực mạnh, đến nỗi không một vật chất, bức xạ và ánh sáng nào có thể thoát ra khỏi nó. Tớ kì thực thấy như nó đang tả Iwa-chan vậy, thật sự chẳng có cách nào thoát khỏi cậu hết ~

- Ờ. 

Oikawa đang hết sức bình sinh để lấy được sự chú ý của hắn. Một tên bất cần đời như Iwaizumi thì việc thả thính dạo là cần thiết, nhưng với đầu óc bã đậu chuyện tình yêu thì hắn sẽ chỉ luôn cho rằng đó là sự đùa giỡn. Và với Oikawa đó là một trở ngại khá lớn, hắn không ngần ngại cho cậu ăn bơ.

- Hay Iwa-chan muốn nghe về tiểu hành tinh 2062 Aten nhỉ? - Cậu tiếp tục líu lo với những thứ đam mê của mình, hẳn là cả đời sẽ không bao giờ dứt ra được.

- Mùa hè năm nay cậu có kế hoạch chưa? 

- Này này, Iwa-chan không đúng chủ đề gì cả

Cậu phụng phịu. Đời không thể phủ nhận được Oikawa Tooru được trời cho một khuôn mặt cực cực ưa nhìn, ngay lần đầu gặp hắn có thể nhận thức điều đó rồi. Chỉ là không ngờ được sau này cứ như bóng hình ấy thuộc về hắn, hắn không biết nên làm gì với điều này.

Những ý nghĩ bay bổng trong đầu về cậu, hắn lạc mất thực tại vài phút. Không thể lý giải được như cách các hành tinh được xoay quanh bởi vệ tinh của chúng. 

- Vậy thì một câu hỏi nhanh trong ngày : siêu tân tinh là gì ?

giọng cậu như cơn mưa ấm áp mùa hạ, cử chỉ khi cười y như một đứa con gái vậy.

- Một vụ nổ đánh dấu sự hủy diệt của một ngôi sao....phải không nhỉ ? Thứ được sinh ra là...ờm... hố đen vũ trụ ?

- Ping Pong. Thứ được sinh ra siêu tân tinh là hố đen vũ trụ.

Mắt Oikawa nhạt dần trong nắng. Giọng cậu nhỏ hơn, nụ cười nhỏ hơn, cảm giác cả bóng hình ấy cũng nhỏ đi nhiều nữa.

- Dù sao hố đen ấy cũng chỉ bám víu sự tồn tại nhỏ nhoi. Thực chất, một ngôi sao đã chết và điều đó sẽ không thay đổi. 

Đúng vậy. Kết thúc là hết và vấn vương sẽ không còn chút ý nghĩa nào. 

Hắn nghe câu nói ấy, cảm giác bực bội không rõ nguyên nhân. Iwaizumi đặt lòng bàn tay mình lên mái tóc bừa bộn ấy, kéo xuống vai. Cả bầu trời thu nhỏ lại chỉ bằng một người nào đó.

- quan trọng là những gì đã có được trước khi kết thúc. Những kí ức ấy tồn tại và điều đó cũng sẽ không thay đổi.





[ vào một ngày nắng và gió, nhận ra kế bên đã từng có mưa hoa bay ]


Từ khi sinh ra đến giờ, rước cậu đi học được xét như một nghĩa vụ của hắn. Nên hôm nay hắn cũng muốn thoát khỏi cái nghĩa vụ kì quặc kia thử một ngày. Iwaizumi đến lớp như thường lệ, bỏ mặc Oikawa vì chắc nịch cho rằng cậu ngủ quên ở nhà. 

Tủ đồ anh chật kín sách vở, chúng khiến anh "thư sinh" hơn hình tượng đầu gấu trước đây rất nhiều. Một tờ giấy màu cà phê rớt xuống

 tớ vẫn rất muốn gọi tên cậu như những ngày trước

rất nhiều lần






- Tooru, con nhìn đi đâu thế?

Oikawa cúi đầu nhìn xuống, nhận ra bản thân vừa mất ý thức.

- Hộ chiếu của quý khách đây ạ. Chúc quý khách có một chuyến đi tốt đẹp.

- Cảm ơn.

Thừa biết đó là chuyện bất khả thi, mắt cậu vẫn mãi tìm kiếm một bóng hình như phản xạ vốn có.

- Con tìm ai à? Hay bạn đến tiễn?

- Mẹ đừng nghĩ nhiều.

- Vậy hành lý ổn thỏa rồi thì đi nào

Đúng rồi. Dù sao cũng đi rồi. Cậu ngoảnh bước rời xa người mình từng yêu hơn sinh mạng.



Thật nhảm nhí để nói rằng cuộc đời dính với cậu từ lúc sinh ra đột nhiên bị cắt đoạn, vì tớ phải đi. Nhưng đây là hiên thực nên rất xin lỗi vì đã không nói trước.

Phải rồi nhỉ. Nếu một ngày không có cậu gọi dậy mỗi sáng, tớ vẫn có thể sống tốt. Nếu một hôm không thấy cậu trước phòng học, tớ vẫn có thể sống tốt. Nếu một hôm không được nghe giọng cậu, tớ vẫn có thể sống tốt.

Tóm lại, tớ vẫn có thể sống rất tốt.

Chỉ là tớ chưa bao giờ nói, rằng thế giới nào sẽ tốt hơn. Chỉ là nếu có thể điều khiển thời gian, tớ sẽ quay lại từ lúc bắt đầu lại tất cả. 


Đêm cậu gói hành lý, có 5000 vì sao trên trời vào ban đêm. Cậu đứng đó, nghĩ về những gì hắn đã nói.

Hắn đọc bức thư, vò nát. Hắn khóc

Thứ chúng ta cùng tìm kiếm cũng như dãy sao băng vút qua một lần và duy nhất.

"Chuyến bay từ Tokyo - Izu Oshima đến Switzerland - Geneva chuẩn bị khởi hành. Mong quý khách thắt chặt dây an toàn..."

và đừng nhớ nhung gì về nơi này nữa.





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top