Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5. Miya Osamu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lấy tôi đi, sau này nấu cơm, phơi đồ, rửa chén,...
mọi công việc nhà tôi sẽ lo hết. Em chỉ cần yêu tôi là đủ"

_______________________

Bạn là [H/b] [T/b], học sinh năm nhất của cao trung Inarizaki. Bạn chỉ vừa nhập học cách đây không lâu nên vẫn chưa tìm được câu lạc bộ thích hợp.

Giờ giải lao, bạn đứng ngoài hành lang, vì sự tự ti mà bạn chẳng dám làm quen với bất kì ai. Bạn cô độc với mọi người trong lớp, thật buồn làm sao.

Trên cùng hành lang đó, Atsumu đang đi với thái độ hậm hực.

"Samu chết tiệt, dám nói mình vô dụng, sẽ không mời được học sinh nữ năm nhất nào làm quản lí"

- Em là học sinh năm nhất à?

Miya Atsumu tiến lại gần bạn bắt chuyện.

- À vâ-...vâng ạ.

Bạn bối rối đáp, đưa ánh mắt nhìn về phía anh. Áo khoác của câu lạc bộ bóng chuyền sao, chắc là một senpai năm 2 hay năm 3 nào đó.

- Em tham gia câu lạc bộ nào chưa? Nếu chưa thì em nghĩ gì về việc làm quản lí câu lạc bộ bóng chuyền nam? Sẽ vui lắm đó.

Atsumu nói, tay đưa bạn tờ phiếu tuyển dụng quản lí nữ.

- Chuyện này...

Bạn ấp úng, bạn thậm chí chỉ biết đôi chút về bóng chuyền...

- Nếu em tham gia, bọn anh sẽ rất vui đó. Nhé?

Atsumu liên tục dụ dỗ bạn đồng ý với hàng ngàn lí do bạn nên làm quản lí nữ của câu lạc bộ.

- Vậy... em đồng ý.

Bạn miễn cưỡng trả lời, dù sao cũng nên thử một lần cho biết.

- Được thôi! Anh sẽ nói với đội trưởng, cảm ơn em!

Rồi Atsumu rời đi, vẻ mặt phấn khích vô cùng.

"Samu, xem anh đem đến bất ngờ gì cho mày này."

_______________________

- [H/b], em không có gì phải lo cả, thành viên câu lạc bộ rất tốt, dù cho chúng có đôi chút trẻ con.

Kita nói, dẫn bạn đến phòng thể chất.

- Nhưng em vẫn lo lắng vô cùng...

Nhìn vẻ mặt lo lắng của bạn, Kita cũng chẳng nói gì thêm.

- Chào mọi người, đây là [H/b] [T/b], từ bây giờ cô ấy sẽ là quản lí nữ của chúng ta.

Kita mở cửa phòng thể chất, to tiếng cất giọng nói.

- Osu!

- Osuu!

- Xin chào!

Đúng như Kita nói, thành viên của câu lạc bộ rất tốt, rất thân thiện, nhưng có 1 số người thì không như vậy, họ chỉ nhìn chằm chằm bạn làm bạn muốn rớt tim ra ngoài.

- Em là [H/b] [T/b], mong mọi người chỉ giáo!

Bạn cúi thấp đầu, lễ phép cất tiếng.

- Ể, đúng thật kìa Tsumu, một cô quản lí khá dễ thương đó.

Osamu nói nhỏ, mắt nhìn chằm chằm vào bạn.

- Còn phải nói, anh mày mà!

Atsumu nâng cao giọng, vẻ mặt tự cao vô cùng nhưng Osamu chẳng chú ý, giờ ánh mắt anh đã va phải sự đáng yêu của bạn rồi.

_______________________

Bạn đã làm quản lí của câu lạc bộ được vài tuần rồi, mối quan hệ giữa bạn và các thành viên trong đội cũng trở nên khăn khít hơn.

Nhờ có câu lạc bộ, bạn có được sự tự tin hơn bao giờ hết, bạn cởi mở, không còn cô độc như trước nữa.

Trong câu lạc bộ thì bạn thân thiết nhất với anh em Miya, có lẽ vì Atsumu là người đầu tiên bạn nói chuyện, còn Osamu là anh em song sinh của anh ấy.

Thành thực mà nói, bạn thấy anh em họ vô cùng thú vị, đó là lí do bạn luôn muốn thân thiết với họ.

Hôm nay vì nhà có việc nên bạn đành đến câu lạc bộ sớm.

- Không có ai cả...

Bạn đứng ngoài cửa sổ nhìn vào, bây giờ có lẽ là quá sớm rồi.

Bỗng nhiên đằng sau lưng bạn có tiếng bước chân đang tiến lại gần bạn.

- Ai đó?

Bạn quay mặt lại, hoá ra là một senpai năm 2.

- [T/b]? Em đến sớm vậy?

Osamu ngáp dài, tay dụi mắt.

- Ồ Miya-san, nhà em có việc nên đến sớm. Còn anh thì sao.

- Em cứ gọi anh là Samu cũng được, gọi Miya hay bị nhầm lắm. Mà Tsumu ăn gần hết Onigiri mà anh chuẩn bị từ tối hôm qua còn chê dở. Anh không muốn nhìn thấy mặt Tsumu nữa.

Osamu nói, tay mở khoá cửa phòng thể chất rồi đẩy cửa bước vào.

Bạn lẻo đẻo đi theo sau Osamu, rồi bạn lục balo tìm đồ ăn sáng.

"Thôi xong! Bỏ quên ở nhà rồi!"

- Muốn ăn không?

Vị cứu tinh của bạn đây rồi! Osamu nói, đưa nắm cơm cho bạn.

- Cảm ơn anh.

Bạn ngại ngùng cầm nắm cơm từ tay Osamu. Cắn nhẹ một cái, vị của nó phải gọi là tuyệt vời.

- Ngon lắm Osamu-san! Atsumu-san có bị gì không khi mà chê onigiri của anh làm vậy. Anh nấu ăn ngon vậy mai mốt ai cưới được anh chắc có phước lắm.

Bạn nói, ánh mắt hào hứng nhìn Osamu, hình như Osamu có chút đỏ mặt, mà kệ đi, bạn có nên xin thêm không nhỉ?

- Vậy à... anh còn nhiều lắm, em ăn nữa không?

Nghe Osamu nói, bạn gật đầu lia lịa, vậy là bạn đã có một bữa sáng no nê.

- Cảm ơn nhé Samu-san!

- Không có gì, nếu em muốn, anh làm hàng ngày cho em cũng được.

- Ể, thế thì phiền anh lắm.

- Không đâu, vậy nhé? Mai anh sẽ làm cho em 1 phần.

_______________________

Kể từ ngày đó, Osamu ngày nào cũng làm cho bạn 1 phần thức ăn y như anh ấy nói.
Cứ mỗi khi bạn hỏi tại sao thì anh ấy sẽ nói là: "Làm dư ấy mà"
Mà nếu bạn định từ chối, anh ấy sẽ thuyết phục bạn ăn 1 chút, rồi ăn hết 1 hộp luôn.

- Samu, anh thấy em xinh không?

Bạn bất chợt hỏi khi anh đang đưa đồ ăn cho bạn.

- À... xinh, thì sao?

Osamu khó hiểu trả lời.

- Anh ghen tị với nhan sắc trời ban của em nên định biến em thành heo và trở nên xấu xí đúng không!!

Bạn giận dỗi nói, tháng này bạn tăng hơn 2 kg rồi.

- Không... anh thấy mũm mĩm cũng xinh mà... Cơ mà em đâu có mập đâu.

Osamu đứng hình vài giây rồi trả lời bạn.

- Thôi em ăn đi nhé! Anh đi đây!

Nói rồi Osamu chuồn đi mất.

Bạn lặng lẽ nhìn hộp thức ăn trên tay, còn có cả giấy note "Chúc ngon miệng" nữa chứ.

Mặt bạn ửng hồng, trái tim có chút rung động, hình như bạn thích Osamu rồi!

______________________

- [T/b]!!

Bạn đang đi trên cầu thang thì nghe tiếng từ tầng trên gọi tên bạn, là Osamu đang gấp gáp chạy xuống chỗ bạn.

- Samu?!

Bạn bất ngờ nhìn anh, anh nắm nhẹ lấy cánh tay bạn rồi nói

- Đi [T/b], anh dẫn em đi ăn!

Mặt anh hớn hở nhìn bạn.

Thật ra là anh vừa được Atsumu dạy cho vài tuyệt chiêu cua gái nên định áp dụng, nếu thành công, bạn-sẽ-là-của-anh.

- Đi ăn gì cơ? Em không hiểu.

Bạn chần chừ, thắc mắc nhìn anh.

- Em muốn ăn gì anh dẫn em đi, anh bao.

Osamu nói, tay kéo bạn đi.

Và... khi bạn chưa kịp nói đồng ý hay từ chối thì anh đã dẫn bạn tới quán thịt nướng mà bạn hay đến rồi. Mà đương nhiên, bạn sẽ đồng ý.

Anh gọi nhân viên phục vụ ra, gọi toàn những món bạn thích, bạn tò mò sao anh lại biết thế nhỉ?

- Em còn muốn ăn thêm gì nữa không?

Anh bỏ menu xuống, nhìn bạn rồi nở một nụ cười, oa, đẹp trai muốn xỉu, nhìn anh ấy là bạn muốn no luôn rồi...!

- À-...không!

Bạn bối rối nói. Osamu trả menu lại cho nhân viên rồi nhìn bạn mãi, bạn cũng có phàn hơi ngại. Bạn mở điện thoại ra, báo với gia đình rằng bạn đang đi ăn với bạn, sẽ không về ăn tối.

- [T/b], xin lỗi nhé, anh kéo em đi mà không nói gì trước cả.

- Không sao đâu, dù sao em cũng rảnh mà.

Osamu cũng chẳng nói gì thêm, đợi phục vụ mang thức ăn ra, anh vẫn cứ im lặng mãi.

Cả hai bạn dùng bữa, Osamu thấy vậy mà cũng ga lăng phết, nướng đồ ăn rồi gắp cho bạn đầu tiên, phần ngon đều dành cho bạn cả.

- Samu, anh cũng ăn đi, em tự nướng tự ăn được mà.

- À anh không sao, anh nướng chút nữa là xong rồi!

Osamu lại liên tục gắp thịt cho bạn, thật sự anh ấy muốn biến bạn thành heo sao...

Sau khi ăn xong, anh gọi nhân viên thanh toán, bạn có đề nghị chia đôi tiền nhưng anh từ chối.

- Anh đã nói rồi, anh trả, đừng lo.

- Nhưng như vậy...

- Không nhưng gì cả, cứ vậy nhé.

Cả hai bước ra khỏi quán ăn, hôm nay trời có chút lạnh nhỉ.

- Vậy thôi, tạm biệt anh, em về đâ-...

- Để anh đưa em về!

Chưa kịp nói hết câu thì Osamu đã vội chen ngang lời nói của bạn.

- Nhưng nhà em khá xa với nhà anh đấy.

- Không sao, con gái đêm khuya đi về một mình nguy hiểm lắm. Đi thôi.

Nói rồi anh nắm tay bạn kéo đi, là nắm-tay đấy, tay chạm tay, bạn có chút đỏ mặt, băn khoăn không biết có nên bỏ tay ra hay không. Nhưng con tim bảo rằng bạn không nên bỏ tay ra, thôi thì để anh nắm một lúc vậy

Đường hôm nay khá vắng, một nam một nữ tay trong tay, thẹn thùng không nói gì, một cảnh tượng khá tình cảm ha.

- [T/b]...

- Sao cơ Samu?

Anh có chút bối rối, thậm chí bạn còn nghe được tiếng anh đang cố hít thở thật đều.

- Nếu anh nói, anh yêu em thì sao?

Vành tai anh có chút ửng đỏ, bạn thì đỏ mặt hết cả lên, tim bạn đập thình thịch, hoá ra cảm giác được crush tỏ tình là thế này sao!!

- Anh nói thật chứ? Anh yêu em sao?

- Thật, anh yêu em, làm người yêu anh nha?

Osamu lần này có chút tự tin hơn, anh đã nhìn thẳng vào mắt bạn mà nói.

- Nếu vậy, em sẽ nói rằng em yêu anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top