Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

JESSICA VÀ NHỮNG NGƯỜI BẠN <3

Tên tôi là Jessica và hiện tại , tôi là con em chính gốc rễ , đứa em ruột thịt không thừa của hai anh em nhà kia . Cái ngày tôi sinh ra là một ngày hết sứ trọng đại - người bố thân yêu của tôi đã kể lại . Câu chuyện được bắt đầu . Ngày xửa ngày xưa trong một lần nọ , bố mẹ tôi đã gặp nhau mà gặp nhau như thế nào thì tôi không biết mà cũng chẳng quan tâm . Sau đó là bố mẹ tôi tay trong tay nắm tay nhau bước chân vào một cái khách sạn mang tên Beauty Hotell và tôi vẫn đéo thể hiểu là tại sao bố mẹ không chọn tên cái khách sạn nào nó sang chảnh nó quyền quý cao sang hơn mà lại chọn cái này , hỏi thì lại bảo là " Lúc đấy mưa bố với mẹ không kịp lột trần ra che"  . Sau cái hôm đưa củi vào lò ấy thì đã có một con mặt hãm như tôi đã chào đời . Cho đến bây giờ bố tôi vẫn tiếc vì chưa quay được cảnh tôi ra đời còn 2 thằng anh tôi tôi thì bảo là 

TRích lời 2 thanh niên , người mà 13 tuổi đã chứng kiến

- Lúc đấy tao thấy mẹ phọt mày ra từ lỗ đít đấy em

Mẹ cha nó chứ . Chưa xong đâu tiếp đó còn tiếp này 

 - Lúc đấy bọn tao thề , nhìn mẹ khổ cực , rặn được cái đầu mày lòi ra còn đau hơn cả việc bọn tao táo bón 3 tháng . Biết thế lúc đấy tao cầm quả baton tao thọc đầu mày vào cho khỏi chui ra 

Jessica :                                                                                                             

- Cái nết không bằng cái lông láck tao

-  Nết bọn tao nó sang , sang hơn con hôi nách

thế đấy , cứ mỗi lần kể chuyện là cả một lần sóng gió gia đình ập đến . Cũng may là chúng tôi vẫn chưa đốt nhà ( nếu đốt thì móng nhà cũng không xong đâu).

Tôi là một đứa tụ nghiệp . Đặc biệt là nghiệp tụ vành mông à nhầm vành môi . Cái nghiệp đó còn dày hơn cả cái môi của mấy bà bơm silicon vào ngực . Mở mồm ra câu nào chửi câu đấy , vả bôm bốp vào mặt người khác khi họ còn chưa kịp nhấc môi . Bởi thế thằng anh cả của tôi đã nói rằng 

 - MÀY KHÔNG ĐẺ RA THÌ THÔI CHỨ ĐẺ RA THÌ NHƯ NGHIỆP CHƯỚNG VÀO NHÀ

Mấy lần gia đình tôi đã phải rồng rắn nhau lên trường chỉ để nghe việc thầy cô phản ánh về tôi việc đánh nhau mà vũ khí ở đâu , ở những thứ bình thường như cái ghế và cái bàn . Tôi vác được cả bàn đấy . Và tất nhiên là để giữ sự thuần phong mỹ tục của một đứa con gái nhã nhặn hiền lành và dịu dàng như tôi thì tôi đã khéo chọn cái bàn màu hồng và đi đôi với chiếc ghế màu xanh lá mạ . Cái tính đánh nhau này nó ghim vào máu tôi từ khi tôi thấy hai thằng anh đáng kính của mình đi đánh người rồi chúng nó quay lại vả  bôm bốp vào mặt tôi một câu :

                "ĐÂY LÀ BỌN TAO ĐÁNH YÊU THƯƠNG NHAU THÔI                                                                                                                       KHÔNG SAO ĐÂU"

Tuyệt vời !

Qúa tuyệt vời !

Năm nay tôi 23 tuổi . Hai thằng kia 30 tuổi cao như cái sào chọc cứt (cứt lợn)

Có lần tôi cũng đã bị mộng du . Cái tôi ngồi dậy nhảy Wap rồi xuống nhà rồi tôi ngã cầu thang . Cái tiếng bịch bịch bịch của mông khi được từng nấc cầu thang massa nó không diễn tả được Phê lòi con mắt . Sau cú ngã đó là tôi tỉnh luôn . Tỉnh hẳn không tơ lơ mơ mờ hồ phê cỏ hay gì nữa . Mò mãi không thấy cái bóng điện đâu thì tôi tự lấy cái gậy chọc chọc tìm xem có "vật thể lạ" nào xung quanh mình không rồi ra chỗ uống nước 

Tự nhiên tôi thấy tiếng "Ư..Ah..." Cái tôi hỏi

- Mẹ thằng nào kêu tiếng nghe thiểu năng thế ?

không hồi âm , không trả lời   , tôi lại nói tiếp:                                                                                        

   - Đừng để bà mang "dị vật" ra ném mày                                                                                                  

 Tự nhiên ngay lúc đó có một chất giọng yếu ớt nhưng trầm :                                             

  -Đ...Đau quá                                                                                                                                                                "đau"? Tôi lò dò tìm chỗ bật đèn rồi thấy một bóng dáng quen thuộc . Thằng anh hai của tôi - Rindou đang ngồi khò khoăm .Thấy nó cứ ngồi khò khoăm như thế mãi tôi lấy cái gậy chọc chọc vào đít nó                                        

- Alo , alo nghe gì không thế , tiên nữ gọi Tinh Tinh . Alo , alo dậy đi thằng này 

Sau 15p thì ông ấy mới đứng dậy được nhưng vẫn ôm chim                                                         

 - Rồi sao , đêm hôm anh xuống đây làm gì ? mà mắc gì ôm chim ?                                           mày...chính mày đã thọc cái gậy đấy vào người anh em của tao . Mà ai là Tinh tinh cơ chứ               

Lúc đó tôi đã hồi tưởng lại 

Ừ , TÔI CẦM GẬY THỌC VÀO DÁI ANH ẤY THẬT                                                                                          

- Xin lỗi được chưa đau không em xem cho                                                                                               

- Mày cút về phòng nhanh , cho mày xem mày bóp xẹp dái tao à


KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚ

Góc bóc phốt , nói xấu và kể chuyện gia đình                                                                                             

CHUYỆN ĐI ĐÁNH NHAU

Tôi rất thích đi xem đánh nhau . Nó vui hêtj như lúc bạn đang hít một bình drama 1000ml vậy . Các bạn nghĩ để xin hai người đó cho tôi đi coi đánh nhau cũng là dễ à . KHÔNG . Tôi phải quỳ lạy , phải van xin , phải chấp nhận những gì mấy ông ấy yêu cầu như là : Rửa bát 1 tháng , lau nhà quanh năm , gọi anh trai mình một cách trìu mến nhất . Bạn nghĩ tôi làm à ? HÔNG BÉ ƠI . Mấy cái điều kiện ấy nó hãm l*n hết sức và tôi không muốn thân thể ngọc ngà của mình bị tù đày và cái mồm tụ nghiệp của mình tự nhiên bớt nghiệp                                                                                                    

 - Ừ -Cái đứa tên Jessica há mồm ra  mà bị tôi lừa mấy lần rồi mà hai tên đó vẫn tin :)

Đi đánh nhau dẫn theo em gái . THẾ MỚI LÀ HẢO HÁN                                                                                           Tôi được tận mắt chứng kiến một trận đánh nhau hoành tráng và vô cùng nảy lửa của 2 băng tên gì không biết . Người ta đánh nhau tôi ngồi làm nail . Một cái nail dài 2 vạn dặm . Làm xong thì bốc bim bim ăn chứ ai rảnh mà ra hỏi thăm mấy thằng bị thọc đít bằng mấy cái cành cây của anh mình . 

Sau khi trải qua mấy băng đảng mà khi có sự hiện diện của anh trai tôi thì băng đó 1 là thành viên chết , 2 là tổng trưởng của băng đó chết thì 2 tên đó đã có công việc ổn định ở Phạm Thiên . Nhiều tiền lắm . NHiều vãi cả lồ ra nhiều tiền thì nhiều đấy mà là TIỀN ÁN TIỀN SỰ CƠ . Dài cả sớ        Tôi thì đôi luc cũng rảnh đít vạ vật ra đấy ngồi chơi . Được cái nhiều đồ ăn với cả dễ lấy tiền

Đây là cách mỹ nữ làm quen với các thành viên của hội dưỡng lão Phạm Thiên

VỚI MIKEY

Tôi gặp Mikey rất ít . cái lần gặp mặt chắc để lại ấn tượng sâu sắc nhất với tôi 

Nếu mà chưa gặp ấy , thì anh trai tôi đã kể cho tôi rằng đó là một người thủ linh tuyệt vời , cậu ấy cao lớn và vô cũng đẹp trai . "Anh chưa từng gặp anh tuyệt vời như cậu ấy bao giờ" nghe khái quát như vậy thì hẳn ai cũng sẽ kiểu :" NGON"

Cho đến khi tôi gặp ngoài đời . "NGON HẾT NƯỚC CHẤM LUÔN"

Lúc đó tôi đã  lỡ mồm phọt ra một  câu 

   - Tên lùn này là tổng trưởng của anh á hả                                                                                                      

 Cái tiếng nạp đạn vào khẩu AK , tiếng cạch khi tay chạm vào nòng và sự vuông góc của cái súng khi chạm vào trán tôi nó .... chỉ 1 từ thôi YOMOST . Lúc đó tôi đã không bị bắn vì hắn nể tôi là em của đồng nghiệp không thì giờ sọ tôi đã nát bét cùng đống đất ngoài kia rồi

Tiếp đó không phải là ông chú già Takeomi hay anh đẹp trai Kakuchou , người mà tôi coi trọng nhất và cũng là người keo kiệt nhất ( đối với tôi) chính là KOKONOI HAJIME                                               Ấn tượng lần đầu gặp mặt của tôi khi gặp hắn chỉ 2 từ thôi : Mỹ nhân                                                           Cái mái tóc trắng sang trọng được cao theo đường vắt sang một bên cùng với đó là đôi mắt sắc nhọn nhưng có những vết thâm nhẹ , hắn khoát lên mình một bộ quần áo màu đỏ chót với những nếp vàng óng đầy sang chảnh . Với tôi thì không khác gì một quý bà . Nhất là mấy quý bà đi đòi nợ thuê ấy.                                                                                                                                                                     Hắn đẹp trai không ? Có . Hắn xinh gái không ? Có . Hắn phóng khoáng không ? Có . Hắn giàu không ? Có , nghiễm nhiên là có nhưng mà giàu thì hắn có keo kiệt không ? Có nha                               Tôi vẫn nhớ có lần tôi được tên đó chở đi mua bánh và số tiền cần phải trả cho một cái bánh đó là 13 yên . Tôi không phải không có tiền mà lúc đó tôi chỉ có trong tay đúng 10 yên còn 3 yên còn lại thì ném đâu không nhớ , ngay lúc đó , tôi nhẹ nhàng quay sang hắn dùng toàn bộ nước mắt nước mũi của mình van xin hắn . Tôi van xin vô cùng nhẹ nhàng và chân thành                                          - Anh ơi                                                                                                                                                                                        Koko :                                                                                                                                                                                            - Hửm ?                                                                                                                                                                                        - Em chỉ muốn nói là ..... địt mẹ anh có 3 yên không cho em vay cái , nhanh lên hết hàng em bốc cứt mà ăn đấy ông già                                                                                                                                                           Hắn nhìn tôi với ánh mắt hệt như dành cho một đứa hạ đẳng :                                                                        - Mày vay tiền tao kiểu đéo gì thế ?                                                                                                                                   Mặc kệ hắn đang tụng kinh siêu thoát cho tôi nghe bên tai , tôi cứ thọc cái tay mình vào túi hắn và lôi ra chiếc thẻ đen láng bóng .(Mua cái bánh 13 yên mà phải dùng thẻ đen là sao má )                 Tôi thẳng tay vất cái thẻ ấy ra đường rồi móc tay vào để tìm 3 yên                                                                  Hôm đó tôi được cái bánh nhưng mà sau đó mới đáng nói . Cứ mỗi sáng , tầm 3,4 giờ gì đó , tên đó lại mang đàn em đến trước nhà tôi mà để làm gì ? để đòi 3 yên . Duy nhất 3 yên mà mang cả bang đến                                                                                                                                                                                     Koko :                                                                                                                                                                                            -  Dét si caaa ! Mày có định đưa tao 3 yên không ?                                                                                                    - Mắc gì 3 yên mà cũng đòi hả ông chú , keo kiệt vừa , tôi chưa cắt cái thẻ của chú ra là may rồi đấy  - Tôi vừa nói vừa đổ tách trà trên tay vào thùng rác                                                                                        - Với tao 3 yên cũng là tiền , đều là tiền cả đấy .                                                                                                       Lằng nhằng thế thôi chứ tôi cũng phải rút ví ra để thảy đồng 3 yên và tay ông ấy đấy 

TIẾP THEO LÀ SANZU NGƯỜI TÔI CÓ ẤN TƯỢNG MẠNH NHẤT

Hắn có mái tóc hồng . Một con sứa hồng trên đầu hắn . Khuôn mặt nổi bật nhất là hai vết sẹo và đôi lông mi dài hơn lông chân tôi ,  ít nhất là tôi thấy vậy . Miêu tả hắn thì cũng đẹp trai đấy nhưng mà .... NẾT KHẮM .

Hắn như một thằng điên . Một thằng điên trong truyện cổ tích sẵn sàng làm tất cả vì vị vua của mình cho dù phải đánh đổi cả mạng sống . Hơi nặng lời nhưng với tôi hắn như một con chó . Một con chó chung thành ( Nhưng mà không phải trung thành với Mucho mà là Mikey) . Tên đó luôn mặt vest mà phải là vest hồng mới chịu cơ . Người hắn nhỏ , chắc là do sử dụng  thuốc cưỡng chế thần kinh hơi nhiều. Đứng với 2 thằng anh tôi mà hắn như một phần ruột của cái hamberger

Tôi ít nói chuyện với hắn nhưng mà lần nào nói chuyện với hắn thì hắn phũ tôi vãi lồn.Tôi hăng say kể chuyện đủ thứ trên trời dưới biển , những câu chuyện mà tôi đãđọc được mà chưa chắc hắn đã biết . Hăng say , say sưa là thế nhưng mỗi khi nghe chuyện của tôi xong thì hắn chỉ dựa đầu vào cái ghế sofa , tay với lấy lọ thuốc rồi tống 2,3 viên vào mồm rồi thẳng thừng nói :                   - Chuyện của mày nhảm quá đấy nhóc , mấy cái đấy tao cũng biết                                                                Cái lần tôi thấy đáng nhớ nhất đó là cái lúc mà hắn nổi hứng vào bếp và làm cháy 5 cái nồi combo 3 cái chảo . Ba cái chảo . Ừ ba cái chảo :) . Không biết hắn nấu cái gì mà chỉ biết rằng sau đó chúng tôi phải rồng rắn nhau đi ăn nhà hàng . 

Hắn cũng khá dễ gần , nhưng mà dễ gần với Mikey thôi còn với đồng bọn thì ĐÉO. Hắn nhìn chúng tôi với ánh mắt như chủ nhân nhìn chó . Từ ánh mắt đó tôi cũng có thể thấy hắn muốn nói với mình rằng : "ĐỊT MẸ CHÚNG MÀY THƯỢNG ĐẲNG VÃI CẢ LỒN RA MÀ BOSS CỦA TAO VẪN THA CHÚNG MÀY VÀO" . Muốn móc mắt quá :)))

Với Kakuchou , Takeomi và Mochi thì tôi ít khi giao tiếp vì Kakuchou luôn trên phòng làm việc , Takeomi thì lấy lí do mắc bệnh tuổi già mà lười xuống nói chuyện còn Mochi thì phải lo chỗ vũ khí

Tôi luôn đi theo anh mình đến đó chỉ vì nhiều đồ ăn và có cây ATM chạy bằng xương thịt biết chửi người khác hay con chó điên trung thành tóc hồng luôn nói chuyện phũ chẳng hạn 

----------------------------------------------------------------------                                                             

yeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee

2506 từ UwU vui quá vui quá cuối cùng tôi cũng thoát lười để viết câu chuyện tôi ủ lâu như ủ giá này rồi yeeeeeeeeeeeeeeeeeee . Bình chọn cho tôi đi , bình chọn cho tôi đi , bình chọn chọn cho tôi đi màaaaaaaaa

nha

yêu mọi người vãi lồn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top