Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cháttttttttt

"Sư phụ?" - Vu công công choáng váng ôm mặt sau cái tát như trời giáng có chút ngở ngàng vì cái tát tay vừa rồi, nơi khoé môi còn vương chút máu

"Còn nhớ ta là sư phụ ngươi sao? Nghịch đồ như ngươi mà cũng còn biết gọi ta là sư phụ sao?" - Vương công công tức giận trách mắng Vu công công

"......" - Vu công công cúi mặt khép nép trước Vương công công

"đừng tưởng ta không biết chính ngươi một tay dàn xếp để Phác Quý Phi được Hoàng Thượng ân sủng...từng bước lên làm quý phi" - Vương công công trừng mắt vạch trần kế hoạch của Vu công công và Phác Khánh Lợi

"Sư phụ thật sự là con không biết? xin người đừng đổ oan cho con" - Vu công công một mực chối cãi

"còn lộng ngôn...những lúc Hoàng Thượng bên các chủ tử khác thì cũng đều do người tiến cử Phác Quý Phi...không là ngươi thì là ai?" - Vương công công hỏi vặn vẹo lại Vu công công

"Thật sự là trùng hợp...những lúc như vậy người bên Khải Thường Cung luôn phái người đến thông truyền...sư phụ, người phải tin con" - Vu công công lẽo lự một mực chối cãi với vẻ mặt bị hàm oan

"Ngươi...coi chừng ta..." - Vương công công cũng đành bất lực buông một câu rồi bỏ đi vì thực tế người cũng chưa có chứng cứ hẳn hoi để buộc tội Vu công công

Ngay khi Vương công công rời đi thì Vu công công buông bỏ vẻ mặt tội nghiệp đi thay vào đó là tiếng thở phào nhẹ nhỏm khi đã qua mặt được sư phụ mình. Từ khi nhập cung tịnh thân đến nay Vu công công luôn được Vương công công vùng bồi chỉ dạy tận tình thích nghi cuộc sống thái giám trong cung nên Vu công công luôn xem Vương công công là sư phụ là ân nhân nhưng vì lòng tham mà càng ngày làm sai lề lối vốn dĩ Vương công công tận tình chỉ dạy.

————————————————————
*Thái Hoà Điện*

Năm thứ 2 An Thánh Tông, Hoàng Quý Phi Phác Chính Hoa được tấn phong lên làm Hoàng Hậu

Chính Hoa thân mang phụng bào, đầu đội phụng mão, từng bước từng bước tiến đến Hỷ Nghiên đang đứng chính cửa điện Thái Hoà, mỗi bước đi tất cả thái giám cung tỳ cho đến các đại thần lưỡng triều, phi tần hậu cung đều cung kính quỳ bái nàng, Hỷ Nghiên ngắm nhìn nàng từng bước tiến lại mình trong lòng không khỏi háo hức, cảm giác này như lúc Người thành thân bái đường cùng Chính Hoa.

"Nương nương thật sự rất đẹp" - Vương công công đứng kế bên không khỏi cảm thản với dung mạo Chính Hoa trong y phục phụng bào

"Phải...đẹp hơn lúc nàng được gả vào Tuệ Vương Phủ" - Hỷ Nghiên mỉm cười trong lời nói đầy ý thương yêu khi nhìn Chính Hoa từng bước sắp đến bên mình, chỉ còn cách một đoạn các bậc thang thì Chính Hoa cung kính quỳ xuống nơi có các nữ quan của Nội Vụ Phủ đang cầm Kim Sách Phụng Ấn

"Hoàng Quý Phi Phác Chính Hoa...
Tú dục danh môn...Tường chung thế đức...Tảo tòng tiềm để...Khắc nhàn nội tắc...Kim tư ngũ thừa...
Nay Trẫm tấn phong làm Hoàng Hậu...thụ kim sách phụng ấn...làm tròn chức trách Trung Cung" - Vương công công tuyên sắc phong, các nữ quan liền trao Kim Sách và Phụng Ấn cho Chính Hoa, nàng hai tay kính cẩn đón lấy rồi giao lại cho Tiểu Lạc

"Thần thiếp Phác Chính Hoa thụ ân ở quân lệnh làm chủ Trung Cung ...sẽ làm tròn trức trách đoan lễ Hậu Cung...thần thiếp khấu tạ long ân" - Chính Hoa ngước nhìn Hỷ Nghiên nói rồi nàng quỳ bái kiến hành lễ với Người

Vinh công công đưa tay đở Chính Hoa đứng dậy, từng bước dìu nàng đến bên cạnh Hỷ Nghiên đang đứng chính giữa Thái Hoà Điện, ngay lúc nàng chưa bước đến nơi thì Người đã vương tay chờ đón nắm lấy tay nàng, Chính Hoa cũng vương tay đón nắm lấy tay Hỷ Nghiên khi nàng vừa bước đến bên Người, cùng nhau nở nụ cười viên mãn

"Chúc Hoàng Thượng Hoàng Hậu...phụng hoàng du phi...hoà minh khanh thương...bách thủ chi hỷ...bách niên hợp tâm...Vạn tuế...vạn tuế...vạn vạn tuế" - sau lời chúc thì tất cả đều quỳ xuống kinh bái hành lễ với Hỷ Nghiên và Chính Hoa

*Cảnh Nhân Cung*

"Quan lễ đã xong...tuân theo thánh chỉ của Hoàng Thượng...Kim Quý Phi vẫn tiếp tục sám hối cảnh tỉnh bản thân trong Cảnh Nhân Cung cho đến hết kỳ hạn 3 tháng" - Vương công công truyền thánh chỉ ngay khi hộ tống Thải Trưởng của Kim Ngọc Nghiên về lại Cảnh Nhân Cung

"Thần thiếp nhận chỉnh" - Kim Ngọc Nghiên bình thẩn nhận chỉ không một lời cáu gắt, thái độ này khiến Vương công công có chút ngạc nhiên, khác xa với tính cách thường thấy lúc trước của nàng ta

"Nô tài đã hết chức trách...đã không còn sớm xin Nương nương nghỉ ngơi sướm...nô tài xin cáo lui" - Vương công công hành lễ cáo lui

Ngay khi vừa lúc Vương công công bước ra cửa thì cửa Điện của Cảnh Nhân Cung liền bị khóa lại từ phía ngoài, đúng lúc đó trên bầu trời tối từ Tử Cấm Thành phát sáng từ những pháo hoa đủ muôn sắc như đang chúc mừng cho ngày đại hỷ của Hoàng Đế và Hoàng Hậu, Kim Ngọc Nghiên cũng chẳng màng đến mà chỉ lặng lẽ bình thản đi vào tẩm điện của nàng ta

————————————————————
*Quận Vương Phủ*

Trên dưới Quận Vương Phủ rợp đầy sắc hỷ sự, không chỉ Quận Vương Phủ mà trên dưới kinh thành ngày hôm nay cũng được dịp náo nhiệt vì đoàn rước tân nương bằng kiệu tám người, duy chỉ người của hoàng gia mới được hưởng hông ân đó. Bên trong phủ tất cả các gia nhân đều tất bật đón khách quan, đa phần là các quan đại thần lưỡng triều, vương tôn công tử bậc nhất kinh thành.

"Tân Lang, Tân Nương bước đến" - quản gia Quận Vương Phủ dõng dạc lên tiếng

Từ phía ngoài cửa ngoại phủ Hiểu Lân tiêu sái trong bộ hỷ phục, kế bên Đa Lạp khăn hỷ được che phủ mặt, trên người là bộ hỷ phục do chính Chính Hoa lựa chọn cho nàng với những đường may tinh xảo. Cả hai cùng sánh bước đi đến đại đường bái lễ nơi phụ thân của Hiểu Lân đang ngồi

*Vườn hoa Quận Vương Phủ - Vọng đình*

"Thần bái kiến Hoàng Thượng" - Quận Quốc Công kính cẩn hành lễ với Hỷ Nghiên

"Người mau đứng lên...cửu cửu" - Hỷ Nghiên nhanh chóng đi lại đở Quận Quốc Công đứng dậy, xưng hô một cách thân mật như trong gia đình

"Chẳng hay Hoàng Thượng đại giá quan lâm đến đây là có chuyện gì....có phải Lân nhi làm ra chuyện gì khiến Hoàng Thượng phiền lòng?" - vừa ngồi xuống Quận Quốc Công liền lên tiếng đi thẳng vào vấn đề khi thấy đột nhiên Hỷ Nghiên lại bất ngờ di giá đến Quận Vương Phủ, mặc dù chưa biết chuyện gì nhưng ông chắc hẳn chuyện có liên quan đến Hiểu Lân

"Hiểu Lân đảm đương chức trách rất tốt...rất thông minh...biết tiến biết lùi...đúng là thừa hưởng từ cửu cửu. Nay Trẫm đến đây là dùng thân phận của một người cháu trước là thăm hỏi cửu cửu...sau là nói về chuyện gia đình" - Hỷ Nghiên từ tốn nói với khuôn mặt trầm tĩnh nhưng trong ánh mắt của Người luôn chú ý soi xét sắc diện của Quận Quốc Công

"Chuyện nhà? Chẳng hay là..." - Quận Quốc Công như vừa nghiệm ra điều gì, chưa kịp nói hết câu thfi Hỷ Nghiên đành tiếp lời

"Phải...Trẫm muốn nói về hôn sự của Hiểu Lân...theo như Trẫm biết được người Hiểu Lân muốn cưới thuộc dạng không muôn đăng hộ đối so với Quận Quốc Công...chuyện này cửu cửu cũng chắc cũng biết" - Hỷ Nghiên nói xong hướng ánh mắt dò xét Quận Quốc Công

"Vậy hôm nay Hoàng Thượng đến đây là muốn ban hôn Hiểu Lân với Đa Lạp nương?" - Quận Quốc Công hướng ánh mắt chờ đợi câu trả lời vốn dĩ ông đã biết trước nhưng vẫn muốn nghe Hỷ Nghiên nói

"đúng vậy...Trẫm từng hứa sẽ ban hôn cho Hiểu Lân...chỉ cần người Hiểu Lân lấy là người tốt thì bất cứ mọi thân phận nào Trẫm cũng sẽ tứ hôn cho muội ấy...cửu cửu cũng biết Quân Bất Hý Ngôn?" - Hỷ Nghiên lời nói thận trọng tôn kính nhưng ý từ như có phần ép buộc Quận Quốc Công

"Người khoan hãy vội chê bai...tuy Đa Lạp nương xuất thân có phần bao y...nhưng thân thế thật sự lại là mật báo cho triều đình ta...nếu luận ra công cán thì phụ thân của nàng ta cũng thuộc hàng quan nhất phẩm giữ chức vụ quân cơ triều đình...nên suy đi xét lại nàng ta cũng rất xứng với Hiểu Lân" - Hỷ Nghiên cặn kẽ phân tích mọi khía cạnh tốt xấu về xuất thân của Đa Lạp nương để cho Quận Quốc Công rõ tường tận hơn để ông dần loại bỏ ác cảm với nàng ta

"Nay Hoàng Thượng đến đây là đã có chuý tứ hôn...thần đây cũng không còn gì để chối bỏ..." - Quận Quốc Công ý tứ lời nói có phần khó chịu vì đằng nào ông có nói lại Hỷ Nghiên nhưng Người là Hoàng Thượng, một khi Người đã muốn tứ hôn ai thì người đó không được kháng chỉ

"Có thể cửu cửu sẽ nghĩ Trẫm ép người vào thế khó...nhưng Trẫm rất có lòng tin về sau này người sẽ rất yêu thương nàng dâu này" - Hỷ Nghiên tự tin khẳng định với Quận Quốc Công

Sau buổi nói chuyện hôm đó thì Hỷ Nghiên liền xuống chỉ lệnh tứ hôn Hiểu Lân và Đa Lạp nương.

"Tân Lang, Tân Nương dâng trà cho Gia phụ" - sau khi Hiểu Lân và Đa Lạp bái đường thì người hầu bưng hai chung trà đến trai cho Hiểu Lân và Đa Lạp đang quỳ trước cao đường

"Phụ thân...mời người dùng trà" - Hiểu Lân và Đa Lạp cùng nhau kính cẩn hai tay dâng trà cho Quận Quốc Công

"Ngoan..." - Quận Quốc Công chỉ cảm thán một câu cho lấy lệ rồi cứ làm theo thủ tục phát phong lì xì cho Hiểu Lân và Đa Lạp rồi sau đó lặng lẽ không nói thêm một lời nào, còn ở đây Hiểu Lân nắm chặt tay Đa Lạp như cố an ủi để nàng không phải tủi thân vì bị cha chồng lạnh nhạt xem thường

*Tân Phòng*

Hiểu Lân ngồi nhẹ xuống giường kế bê Đa Lạp rồi nhẹ nhàng giở khăn hỷ trên đầu nàng xuống, ngay khoảnh khắc giở bỏ khăn hỷ Hiểu Lân bất động vài giây vì không ngờ Đa Lạp trong hỷ phục tóc vấn lên điểm vài hoa trâm trông rất kiều diễm

"Thiếp biết thiếp đẹp rồi...nhưng người không cần phải nhìn thiếp với vẻ mặt ngờ nghệch như vậy" - Đa Lạp phì cười trước vẻ mặt bất động của Hiểu Lân

"Thật tinh nghịch...uống cùng ta" - Hiểu Lân phì cười vì nét đáng yêu của Đa Lạp, người đem chung rượu giao bôi đưa cho Đa Lạp, cả hai cùng thực hiện nghi thức uống rượu giao bôi cùng nhau

"Nàng làm gì vậy...mau đứng lên" - vừa cạn chung rượu thì Đa Lạp nhanh chóng quỳ trước mặt Hiểu Lân

"Phu quân người ngồi ngay ngắn lại nào...." - Đa Lạp hướng ánh mắt chờ đợi Hiểu Lân, người cũng rất thuận theo ý nàng liền ngồi ngay ngắn lại tuy trong lòng có chút khó hiểu vì hành động này của nàng

"Xin người nhận của thiếp ba lạy...ba lạy này ngụ ý thiếp giờ đã là thê tử của Người...sống là người của họ Tự...chết làm ma họ Từ...tuy thiếp không được ăn học nhiều nhưng thiếp luôn biết giữ đúng phẩm hạnh của một thê tử...hiện tại có thể người rất yêu thương thiếp nhưng sau này thì không thể nói được...nếu người có muốn nạp tỳ thiếp thì cũng xin người đừng bỏ rơi thiếp..." - Đa Lạp nói xong liền bái 3 lạy úp mặt dưới chân Hiểu Lân

"Nàng mau đứng dậy" - Hiểu Lân nhanh chóng đở Đa Lạp ngồi lại phía giường, mắt ôn nhu nhìn nàng

"Nàng có biết để lấy được nàng phải rất khó khăn hay không...ngay khoảnh khắc nàng đở một nhát kiếm cho ta thì ta tự hứa với lòng cả đời này ta nhất định phải lấy được nàng để bảo vệ nàng...đừng mang ý nghĩ ta không cần nàng..." - Hiểu Lân nói rồi ôm Đa Lạp vào lòng thật chặt, Hiểu Lân xưa nay không hay nói lời hoa mỹ cũng không biết bộc lộ cảm xúc bản thân, nhưng nay vì Đa Lạp nên người quyết định nói ra những gì trong lòng để Đa Lạp không phiền lòng nghi ngờ tình cảm của người.

"Phu quân..." - Đa Lạp nghe đến đây cũng chỉ viết thốt lên hai tiếng phu quân rồi cũng thuận theo cái ôm siết của Hiểu Lân

————————————————————

*Ngự Thư Phòng*

"Nghe lời xúi giục của tộc Bình Dĩ dấy binh làm loạn nay lại muốn ra điều kiện với Trẫm...bọn chúng xem Đại An Đường là gì mà phải thoả thuận" - Hỷ Nghiên tức giận sau khi đọc tấu sớ từ biên thuỳ trình về

Tình hình biên thùy nổi loạn khi Cáp Xích - Đại Hãn của tộc Nữ Chân nghe lời xúi giục của tộc Bình Dĩ dấy binh làm loạn lấn chiếm lãnh thổ vùng Tây Kinh khiến đời sống bá tánh trở nên hoảng loạn

"Bộ tộc Nữ Chân xưa nay bề ngoài có giao hảo tốt với nước ta nhưng cũng chịu hưởng dưới sự cai trị của Hoàng Thượng...phần Cáp Xích lại rất thiện chiến nên không dễ gì chịu khuất phục trước sự cai quản của Đại An Đường ta...nay thêm nghe theo lời xúi giục của Bình Dĩ mà xua quân làm loạn" - Hiếu Trân chậm rãi suy luận tình hình Tây Kinh, hơn ai hết Hiếu Trân biết rõ tình hình chiến sự Tây Kinh

"chỉ là một bộ tộc man di nay lại muốn khiêu chiến với Đại An Đường...có phải đã quá xem thường sự trị vì của Trẫm hay không" - Hỷ Nghiên long nhan phẫn nộ

"chỉ sợ lâm cảnh chiến loạn bá tánh lại lầm than..." - Hiểu Lân cảm thán lo âu nếu chiến sự nổ ra

"buộc phải sơ tán bá tánh khỏi vùng chiến sự...lần này Trẫm nhất quyết phải thảo phạt bộ tộc Nữ Chân...lấy bằng được thủ cấp Cáp Xích để răn đe các bộ tộc khác" - Hỷ Nghiên lạnh giọng nói

Tuy phải thẳng tay để bảo vệ giang sơn nhưng mọi người đều rất lo lắng cho bá tánh sẽ sống trong cảnh lầm than, nhưng nếu không thẳng tay trừng trị thì người chịu cũng vẫn là bá tánh Đại An Đường

————————————————————

*Khải Thường Cung*

"nô tỳ khấu kiến Hoàng Hậu, Ngô Quý Phi"

"nô tài khấu kiến Hoàng Hậu, Ngô Quý Phi"

"nô tỳ khấu kiến Hoàng Hậu, Ngô Quý Phi"

Trên dưới cung Khải Thường đều hành lễ khi Chính Hoa và Hà Anh trong bộ dáng gấp rút đi vào tẩm cung

"Nàng ấy sao rồi" - Chính Hoa lo lắng khi Khánh Lợi đang nằm bất tỉnh trên phụng sàn

"bẩm Hoàng Hậu...do nương nương ngạt nước dẫn đến bất tỉnh...cũng may lúc cứu lên đã cố gắng đẩy hết tất cả nước ra ngoài..." - Bao Thái Y bẩm báo lại tình hình của Khánh Lợi

"long thai có bị ảnh hưởng gì không Bao Thái Y" - Hà Anh cũng rất lo lắng cho long thai của Khánh Lợi, dù gì cũng đều là huyết mạch của Hỷ Nghiên

"Bẩm Ngô Quý Phi...long thai vẫn ổn định...nhưng từ đây về sau cần phải cẩn thận hơn..." - Bao Thái y cũng kính đáp lời Hà Anh

"Tiểu Mễ...trong lúc nương nương ngã xuống hồ thì ngươi đang ở đâu?" - Chính Hoa nghiêm giọng tra hỏi cung tỳ cận thân của Phác Khánh Lợi

"lúc đó nương nương bảo với nô tỳ là hơi lạnh vì khí hậu chớm thu về chiều trở lạnh...nô tỳ là đi áo choàng cho chủ tử...nhưng khi quay lại thì đã thấy mọi người nhốn nháo vì nương nương bất tỉnh khi được cứu từ dưới hồ lên" - Tiểu Mễ quỳ rung rẫy thuật lại tình hình lúc đó cho Chính Hoa nghe

"nhưng mỗi buổi chiều nương nương vẫn đi dạo thả thức ăn cho cá bình thường đều không bị gì...phần tự bản thân nương nương rất kỹ lưỡng tránh những gì có thể gây nguy hiểm cho bản thân và long thai...còn nữa..." - Tiểu Mễ ý nói như Khánh Lợi là có người hãm hại chứ không phải bất cẩn, cố ý nói lấp lửng cuối câu

"cứ nói" - Chính Hoa vẫn nghiêm giọng nói

"lúc trên đường nô tỳ mang áo choàng cho nương nương thì cùng lúc thấy Huệ Quý Phi bộ dáng gấp rút đi ngược hướng nô tỳ...trên y phục có phần bị ướt...nô tỳ là không nói dối...vì người của Nội Vụ Phủ đi theo tháp tùng mang mẫu áo choàng mới đến dâng cho nương nương" - Tiểu Mễ tiếp tục thuật lại câu chuyện

"Vậy ý ngươi nói là bổn cung đẩy chủ tử của ngươi xuống hồ?!" - Cáp Ny bất ngờ lên tiếng

"Huệ Quý Phi..." - Chính Hoa có chút ngạc nhiên khi Cáp Ny xuất hiện đúng lúc này

"Thần thiếp xin khấu kiến Hoàng Hậu, Ngô Quý Phi tỷ tỷ" - Cáp Ny vẫn giữ phong thái ung dung cung kính hành lễ với Chính Hoa và Hà Anh

"ngay khi về đến tẩm cung thì tin tức Phác Quý Phi bị ngã xuống hồ...biết ngay tình hình bất lợi về phía mình nên thần thiếp liền phải có mặt tại Cảnh Nhân Cung...cơ hồ trước lúc nàng ta ngã xuống hồ cũng chỉ có mỗi thiếp và Tiểu Đồng..nên khó lòng mà né được tiếng oan" - Cáp Ny cung kính đối đáp với Chính Hoa

"ta nghĩ chuyện này có chút hiểu lầm thôi...sẽ không sao...đợi nàng ta tỉnh dậy rồi mới tính" - Hà Anh lúc này thấy tình hình căng thẳng nên lên tiếng xoa dịu tình hình

"muội cứ yên tâm...chuyện này Bổn cung sẽ đứng ra giải quyết...tất cả không được làm lớn chuyện nữa tránh để Hoàng Thượng cảm thấy phiền lòng" - Chính Hoa cũng đã lên tiếng và cũng ra lệnh không để lớn chuyện đến tai Hỷ Nghiên và Kim Thái Hậu, sợ rằng bà ta biết chuyện mà có cớ lại xiêng xỏ Hỷ Nghiên không quản được Hậu Cung

"dạ nương nương" - ai nấy cũng đều theo phụng chỉ của Chính Hoa

————————————————————

*Dưỡng Tâm Điện*

"Lại cực thân cho nàng...không phải là Trẫm thiên vị có mới nới cũ nhưng kỳ thực Trẫm không tin Huệ Quý Phi làm những chuyện như vậy..." - Hỷ Nghiên nắm tay Chính Hoa rảo bước đi vào tẩm điện.

Làm sao mà Hỷ Nghiên lại không biết chuyện Khánh Lợi ngã xuống hồ khi nàng ta cố tình đánh trong khua chiêng tạo sự chú ý, nhưng cơ hồ Người đành làm thinh để cho các phi tần biết rằng không phải chuyện gì cũng có thể đem Người ra mà phân xử nhằm lấy sự thương xót sủng hạnh từ Người mà trừ khử đối thủ

"Trên mặt thiếp thể hiện chữ ghen hay sao mà Hoàng Thượng lại phải giải thích" - Chính Hoa buông một câu trêu đùa Hỷ Nghiên, nàng làm sao mà không hiểu Hỷ Nghiên, tuy Người rất đa tình nhưng không dễ bị tình cảm làm phân tâm không phân biệt được công và tư

"thiếp cũng có suy nghĩ giống Người...Huệ Quý Phi tuy chỉ mới 17 tuổi, tính tình tuy có hơi cao ngạo nhưng rất biết phép tắc...nên những việc làm này không đúng với tác phong của nàng ấy...ngay khi thiếp biết tin thì đã cho Tiểu Vinh tử điều tra...mọi chuyện sẽ sớm sáng tỏ..." - Chính Hoa vừa nhỏ nhẹ nói trấn an Hỷ Nghiên để Người không phải thấy phiền não vì chuyện Hậu Cung vừa giúp Người mục dục canh y đến khi trên người của Người là bộ hoàng trung y

"..." - Hỷ Nghiên lặng lẽ ôm nhẹ Chính Hoa vào lòng khi cả hai đã yên vị trên long sàn

Chính Hoa có thể nghe được tiếng khẽ thở dài của Hỷ Nghiên, nàng cũng chỉ lặng lẽ thuận theo cái ôm của Người, tay xoa nhẹ lưng Người.

"Hoa nhi..."

"thiếp đây..." - Chính Hoa thanh âm nhỏ nhẹ đáp lời gọi của Hỷ Nghiên, hơn ai hết nàng biết những lúc Người lặng lẽ ôm nàng và gọi tên nàng sau đó lại một khoảng im lặng thì chính là lúc Người đang rất mệt mỏi, đó là sự thấu hiểu từ thuở thanh mai trúc mã đến khi đã thành thân

"Người..." - Chính Hoa có chút ngạc nhiên khi bất ngờ trên ngón tay áp út của nàng được Hỷ Nghiên lồng chiếc nhẫn bạch ngọc

"từ thuở thanh mai trúc mã...đến khi thành thân...rồi có Hoằng nhi...chưa khi nào Trẫm trao cho nàng bất cứ vật gì là định tình của chúng ta ngoài đôi nhẫn "loan phượng hòa minh" bằng vàng do phụ hoàng ban tặng...còn nhẫn này là phụ hoàng ban tặng cho mẫu hậu...sau khi hạ sinh trẫm thì mẫu hậu chỉ kịp đeo nhẫn này trên người của Trẫm rồi tạ thế..." - nói đến đây Hỷ Duyên nắm chặt tay Chính Hoa đeo nhẫn bạch ngọc, lời nói mang đầy nét u buồn, chưa boa giờ Người được nhìn thấy mẫu hậu 1 lần ngoài tranh họa chân dung của bà

"đây cũng được xem là vật gia truyền...nay Trẫm trao lại cho nàng...chỉ có nàng mới xứng với chiếc nhẫn này..." - Hỷ Nghiên giọng trầm ấm ánh mắt đầy nhu tình nhìn Chính Hoa 

Chính Hoa không nói không rằng nàng lặng lẽ vén mái tóc dài qua một bên rồi tháo gở sợi dây chuyền có mãnh phỉ thúy đem đeo vòng lên cổ Hỷ Nghiên

"đây chẳng phải là vật bất li thân của nàng từ lúc nhỏ hay sao?" - Hỷ Nghiên ngạc nhiên khi Chính Hoa đeo dây chuyền cho Người

"là của mẫu thân quá cố...bây giờ thiếp và Người đã có vật định tình gia truyền rồi còn gì...nó như bùa hộ mệnh của thiếp...thiếp luôn hy vọng phu quân luôn đợc bình an..." - Chính Hoa nói rồi vương người ôm Hỷ Nghiên, Hỷ Nghiên cũng không nói gì thêm chỉ siết chặt cái ôm nàng trong lòng

————————————————————

Mọi Người đọc đở chap này nha lấy sức mà đón chờ sóng giá hậu cung tranh đấu :))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top