Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23. Kỳ Nghỉ Hè Của Azur Lane

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm nay, ngày 2 tháng 6 năm 2044... Một ngày hè nóng nực ở căn cứ Trân Châu Cảng, ở Bộ Chỉ huy của Azur Lane.

Các nữ hạm, người thì liệt kê các mặt hàng trên xe vận tải để vận chuyển đến nhà kho, người thì chơi thể thao.

Còn Jaki và Andy thì lại đi huấn luyện cùng với các thành viên của Sakura Empire.

Tại Sở chỉ huy của phe Hải quân Nhân dân Việt Nam, tôi lúc này vừa hoàn thành xong tập tài liệu và đã gửi cho cấp trên thông qua dữ liệu máy tính của Tôi. 

Sau đó, tôi rời khỏi phòng làm việc sau khi hoàn thành công việc của mình và đến phòng âm nhạc để ngồi chơi đàn Piano, tôi chơi bản Sonata Ánh trăng của Beethoven trên chiếc đàn Piano quen thuộc của mình.

https://youtu.be/Hu7hscHkfPw

Tiếng đàn Piano thật sự dễ nghe và nhẹ nhàng.

(Javelin): "Bản nhạc này... Ai chơi mà hay vậy? Phải chăng là... Chỉ huy đang chơi đàn Piano sao?"

(Z23): "Đúng là hay thật! Hay chúng ta thử đến phòng âm nhạc xem!"

(Ayanami): "Tớ đồng ý!"

Ba đứa khu trục đi tới phòng âm nhạc của Sở Chỉ huy thì thấy Tôi trong lúc đang ngồi chơi đàn Piano của mình, thì Javelin, Ayanami và với Z23 mở hé cửa khi thấy Tôi chơi đàn Piano hay nên nhìn Tôi chơi bản Sonata Ánh trăng.

Và khi Tôi chơi xong bản nhạc Sonata Ánh trăng thì Javelin và Z23 với Ayanami vỗ tay khen Tôi vì Tôi chơi bản Sonata Ánh trăng của Beethoven.

(Z23): "Anh chơi đàn Piano hay thật đó."

(Javelin): "Chỉ huy chơi đàn Piano tuyệt vời lắm, đó là Sonata Ánh trăng của Beethoven đúng không?"

(Vũ Quang Hải): "Em cũng biết nhiều về âm nhạc đó nhỉ, Javelin?" -Tôi xoa đầu Javelin, em ấy thích điều này.

Sau đó, Jaki Natsumi và Andy vừa đi huấn luyện từ phe Sakura Empire về xong và nói với tôi.

(Jaki Natsumi/Andy): "Vũ Quang Hải, hôm nay ngài có một cuộc gặp mặt với nữ hạm của Royal Navy!"

(Vũ Quang Hải): "Ừ, vậy chúng ta mau đi thôi!"

Nói xong, tôi cầm theo chiếc mũ sĩ quan của mình đội lên đầu.

Tại khu vườn của Hải Quân Hoàng Gia, tôi và Queen Elizabeth vừa ngồi uống hồng trà vừa tâm sự.

(Queen Elizabeth): "Mà này, Đại tướng Vũ Quang Hải! Cái chuyện mà Enterprise và Bismarck đã được nâng cấp bởi Red Wisdow Cube thật à?"

(Vũ Quang Hải): "Đúng vậy, thưa Nữ hoàng ạ! Người muốn nói điều gì với thần sao?"

(Queen Elizabeth): "Ta rất muốn được nâng cấp bởi Red Wisdow Cube nên ngài có thể... "

(Vũ Quang Hải): "Không được đâu, thưa Nữ hoàng! Vì số lượng Red Wisdow Cube sản xuất ra rất hạn chế nên cần nhiều thời gian để có thể chế tạo nó."

(Queen Elizabeth): *thở dài "Ta cứ tưởng là phe các ngươi có nó chứ, hóa ra mới chỉ sản xuất được hai Red Wisdow Cube thôi."

(London): "Bởi vì do giới hạn năng lực sản xuất Red Wisdow Cube của phe Hải Quân Nhân Dân Việt Nam nên họ mới ở giai đoạn thử nghiệm nên ngài Philips đã sử dụng hai khối ấy cho Enterprise và Bismarck."

 London nói xong với Queen Elizabeth thì cô nhìn sang Jaki Natsumi và Andy rồi hỏi tôi.

(Queen Elizabeth): "Mà khoan đã, đây là hai đứa bạn thân của ngươi à?!"

(Vũ Quang Hải): "Phải, thưa Nữ hoàng ạ! Hai người này là tân binh mới của phe tôi."

(Queen Elizabeth): "Hai ngươi tên gì vậy?"

(Jaki Natsumi): "Jaki Natsumi, hiện là chỉ huy của tàu khu trục tên lửa HMS Type 83 của Hải Quân Hoàng Gia!"

(Andy): "Andy, hiện là chỉ huy của khinh hạm tên lửa HMS Type 26 của Hải Quân Hoàng Gia Anh!"

Sau đó thì tôi và Jaki Natsumi với Andy và Queen Elizabeth tâm sự với nhau suốt cả buổi chiều. Cho đến 7 giờ tối thì ba chúng tôi mới về đến Sở chỉ huy.

Tối nay, các Shipgirls đang bàn bạc xem là sáng mai làm gì, bởi vì mai là Chủ nhật.

(Javelin): "Hay mai đi công viên Manjuu chơi đi!"

(Wales): "Thế thì bọn chị đến đấy chỉ ngồi xem à?"

(Niimi): "Uh, các chị ấy có phải trẻ con đâu."

(Belfast): "Hay mai đi biển không, mọi người?"

(Warspite): "Có vẻ được đấy, ở gần đây cũng có chỗ biển mà!"

(Mọi người): "Nhất trí!"

Sáng hôm sau, lúc tôi ở phòng thư viện của Sở chỉ huy đang ngồi đọc sách thì...

Jaki Natsumi và mọi người bước vào phòng và nói với tôi rằng là hôm nay chúng tôi sẽ đi biển cùng Shipgirls.

(Vũ Quang Hải): "Có chuyện gì sao, mọi người?"

(Jaki Natsumi): "Sếp ơi, hôm nay chúng ta đi biển đấy!"

(Vũ Quang Hải): "Tốt nhất là hãy giải thích cho tôi hiểu là mọi thứ như thế nào?"

(Javelin): "Chỉ là tối qua bọn em thống nhất vì có đủ mọi người ở các phe nên nghỉ một hôm nhưng trước đó phải hỏi chỉ huy đã."

(Vũ Quang Hải): "Vậy à?"

(Unicorn): "Vâng!"

Sau đó, tôi nhìn vào lịch làm việc thì hôm nay là Chủ nhật nên không có một công việc trong ngày hôm nay nên cũng đưa ra quyết định.

(Vũ Quang Hải): "Thôi được rồi, hôm nay tôi cho tất cả mọi người đi biển vậy."

(Vũ Quang Hải): "Này Jaki, cậu cũng chuẩn bị đồ đi biển đi còn đi chơi. Sẵn tiện thì cậu nói luôn với Maya và Yasu với Andy nhé."

(Jaki Natsumi): "Ừ, tớ sẽ nói với Maya sau."

Sau đó, tôi và nhóm của Jaki Natsumi cũng chuẩn bị đồ. Một lúc sau... 

Chúng tôi ra khỏi sảnh thì thấy chiếc xe Ford Victoria Crown của tôi đã đậu ở trước sảnh, xe của họ đã đi trước chúng tôi.

(Maya): "Cậu biết lái xe không đấy, Vũ Quang Hải?" -Cô ấy hỏi tôi khi tôi bước vào chiếc xe.

(Vũ Quang Hải): "Tớ biết lái xe hơi rồi, nên yên tâm đi và tôi có bằng lái mà." -Tôi nói với Maya xong và bắt đầu khởi động xe.

Sau đó, tôi và nhóm của Jaki Natsumi đã tới nơi khoảng 5 phút thì mới đến bãi biển gần Sở chỉ huy của chúng tôi.

Tại bãi biển, Maya và tôi đang bận đặt ô và trải thảm cho mọi người để tránh nắng... 

(San Diego): "Wo wooo! Tắm biển thôi." -Rồi con bé lao hẳn xuống nước.

Trong khi đó, Kite và Chuẩn Đô đốc đang bôi kem chống nắng cho Yorktown và Cleveland và những người khác.

(Illustrious): "Nè, anh bôi giùm em kem chống nắng lên người được không?"

(Kite): "Đ... "

(Cleveland): "Bôi hộ em trước đi!"

(Kite): ":)))?"

Cleveland sau đó thì đỏ mặt, cô ấy không hiểu sao mình muốn vậy.

(Cleveland): "À, không có gì đâu, Chỉ huy! Anh cứ bôi cho cô ấy trước đi."

Kite thở dài xong rồi nói.

(Kite): "Nằm yên tí, anh bôi cho."

(Kite): "Ông cũng phụ đi có vài người cần bôi hộ kìa, Vũ Quang Hải."

(Vũ Quang Hải): "C... "

(Hornet): "Bôi hộ em với!!"

(Enterprise): "Xíu nữa bôi hộ em luôn."

(Vũ Quang Hải): "Được rồi."

Sau đó, Kite và tôi phải đi từ người này qua người khác để bôi cho họ kem chống nắng.

(Vũ Quang Hải): "Mệt chết được! Thế này ai còn dám đi biển chứ."

(Kite): "Chịu khó đê."

(Vũ Quang Hải): "À mà bôi kem cho Cleveland, ông thấy thế nào?"

(Kite): Ông lại thích chọc ngoáy tôi đấy à?"

(Vũ Quang Hải): "Tin tôi chút xem nào."

(Kite): "Tuyệt lắm! Tuy hoạt động thể thao nhiều nhưng da cô ấy lại rất mềm."

(Vũ Quang Hải): "Mà, ông bôi cho Yorktown chưa vậy, Chuẩn Đô đốc?"

(Chuẩn Đô đốc): "Chưa."

(Vũ Quang Hải): "Ra bôi đi cô ấy đang ngồi xem mọi người chơi kìa."

Sau đó, Maya và tôi ra nhập hội với Cleveland chơi bóng chuyền bãi biển.

(Chuẩn Đô đốc): "Em muốn ra đó không?"

(Yorktown): "Ko cần đâu, em ở đây cũng được."

(Chuẩn Đô đốc): *thở dài* "Nằm xuống đi."

(Yorktown): "Hả!!!??"

Yorktown khá hoang mang nhưng thực ra là Chuẩn Đô đốc muốn bôi cho cô ấy kem chống nắng để ra ngoài kia.

(Chuẩn Đô đốc): "Nằm đi, anh bôi kem chống nắng thôi."

(Yorktown): "Vâng!"

Sau đó cô ấy nằm xuống, chỉ huy cũng bắt đầu vừa chạm tay vào chỉ huy đã cảm giác da cô ấy rất mềm và anh cứ xoa mãi một chỗ mà ko dám di chuyển tay.

(Yorktown): "Có vấn đề gì sao?"

(Chuẩn Đô đốc): "À không."

Thực ra đã của Yorktown rất nhạy cảm thế nên cô ấy thực ra đang rên nhưng ko thành tiếng. Sau một hồi cũng xong...

(Chuẩn Đô đốc): "Em ổn chứ?"

(Yorktown): "Em ổn." (mặt cô ấy có vẻ rất đỏ)

(Chuẩn Đô Đốc): Sao mặt em đỏ vậy ?

(Yorktown): "Không có gì."

Rồi cô ấy đội mũ ra khỏi ô.

(Hornet): "Cuối cùng chị cũng chịu ra ngoài rồi chị bôi kem chống nắng chưa?"

(Yokrtown): "Chị bôi rồi, hai đứa."

(Enterprise): "Vậy xuống nghịch nước với tụi em đi, Nee-san."

Trong khi đó, tôi và Maya với Jaki Natsumi và Andy với Jessi đang ngồi tận hưởng mùa hè ở trên bãi biển.

(Maya): "Mùa hè ở đây đúng là tuyệt vời thật ha, Jaki."

(Jaki Natsumi): "Ừ, đây là lần đầu tiên chúng ta đi chơi ở bãi biển."

Trên bãi biển, tôi đang ngồi đọc sách trên bãi biển trong khi Andy và Jessi đang chơi bóng chuyền bãi biển cùng với chị em Cleveland.

Quay lại chỗ của Kite.

(Kite): "Mệt quá!!"

(Columbia): "Anh vất vả rồi, Chỉ huy."

(Kite): "Vậy cũng đáng mà, Columbia."

Kite đang uống nước thì sặc vì Columbia bất ngờ hỏi Cleveland hôm nay như thế nào.

(Columbia): "Anh thấy chị em như thế nào?"

(Kite): "À thì..."

Khi nhìn kĩ vào cô ấy, cô ấy mặc một bộ Bikini màu vàng chanh sọc trắng và thêm một quần Short bò trên đầu có đính một bông hoa màu đỏ rất đẹp.

(Kite): "Đẹp tuyệt vời."

Kite cũng mê mẩn nhìn cô ấy và cũng bị Montepelier phát hiện.

(Montepelier): "Anh tia hàng chị em à?"

(Kite): "Không."

(Montepelier): "Nhắc trước chị ấy chỉ hơi lép nên nếu anh chê thì biết kết cục rồi đấy."

(Kite): "Anh có chê cô ấy lép đâu, cô ấy đẹp mà?"

(Montepelier): "Vậy à, thế thì anh cứ cẩn thận."

Rồi cô ấy dơ gậy lên khiến Cleveland phải ra can ngăn.

(Cleveland): "Em dừng lại đi!!!"

(Montepelier): "Không, hắn ta dám soi hàng chị, em phải đập hắn!!!"

(Kite): "Anh đang có vẻ hơi soi em thật Cleveland à. Nhưng mà đối với anh thì em là đẹp nhất rồi."

Cleveland đỏ mặt vô tình đã khiến Montepelier thoát ra.

(Montepelier): "Anh chết với em, chỉ huy!!!!"

(Kite): "Haizzz... "

Sau đó, tôi né phát gậy đó rồi vật em ấy nằm xuống đất luôn.

(Kite): "Quên không nói trước là anh có học võ."

(Montepelier): *Hức* *Hức* ...

(Cleveland): "Thôi đừng khóc nữa tí về chị xử anh ấy, được chưa?"

(Montepelier): "Vâng... " *Hức* *Hức*

(Kite): "..."

(Kite): "Thôi có đánh thì đánh luôn đi."

Sau đó cô ấy cầm gậy lên đập thật, tuy đau nhưng tôi vẫn cố chịu.

(Kite): "Ugh... "

(Cleveland): "Này ai dạy em đánh người vậy, Montepelier!!!"

(Montepelier): "Nhưng... "

(Cleveland): "Không nhưng nhị gì hết, đó là hành vi sai lần sau không được như thế nữa, nghe chưa!!!?"

(Montepelier): "Vâng."

(Kite): "Không cần mắng thêm đâu."

(Cleveland): "Nhưng anh có bị làm sao không, chỉ huy?"

(Kite): "Anh không sao đâu, Cleveland."

(Cleveland): "Vậy là tốt rồi, em lo cho anh quá."

(Kite): "Không cần lo đâu, Cleveland."

Còn phía tôi, Maya và Jaki Natsumi kiểu... Đúng là hai cặp đôi này... rất là thân thiết đấy.

Đến khi buổi chiều tà, chúng tôi bắt đầu thu dọn đồ dùng cá nhân của mình và kết thúc chuyến đi chơi vui vẻ hôm nay.

Sáng hôm sau, tại Sở chỉ huy của phe Đội Đặc Nhiệm Autobots...

Lúc đó, tôi và Jaki Natsumi và Maya với Yasu và Andy đang ngồi ăn sáng ở Canteen.

(Maya): "Có chuyện gì mà sao hôm nay cậu bất an vậy, Vũ Quang Hải?"

(Vũ Quang Hải): "Tôi lo cho những người khác ở vũ trụ của chúng ta lắm, không biết giờ họ như thế nào rồi!"

 (Jaki Natsumi): "Nếu cậu muốn biết diễn biến ở vũ trụ của chúng ta như thế nào thì chúng ta hãy xem cái này."

Màn hình TV đã chiếu đến khung cảnh của một thành phố đã bị đám Wibu xâm chiếm.

(Vũ Quang Hải): "Không thể nào... Thành phố của chúng ta đã... Bị đám Wibu xâm chiếm rồi."

(Jaki Natsumi): "Cậu đừng lo lắng như vậy chứ? Nhưng mà vẫn có người khác sẽ chiến đấu chống lại Wibu cơ mà!"

Sau đó, màn hình TV chuyển cảnh sang góc nhìn của Tomato đang đột nhập vào một nhà thờ của một giáo phái nào đó.

(Con chiên Wibu): Chào mừng bạn đến với hội thiên sứ Wibu. Chỉ ít phút nữa thôi là thiên sứ Wibu sẽ xuất hiện."

Sau đó, thiên sứ Wibu xuất hiện.

(Thiên sứ Wibu): "Xin chào các con chiên Wibu của ta. Hôm nay ta sẽ giảng đạo cho các con nghe về mục đích tồn tại của mình."

(Thiên sứ Wibu): "Chúng ta được sinh ra bởi những con người nghiện nặng Anime, và giờ chúng đã trả giá cho lỗi lầm này."

(Con chiên Wibu): "Vậy cho con hỏi, sau khi chúng ta đánh bại hết loài người rồi thì chúng ta sẽ làm gì tiếp theo ạ."

(Thiên sứ Wibu): "Câu hỏi khó quá, ta cũng không biết luôn."

(Con chiên Wibu): "Dạ con hiểu rồi, thưa cha."

Sau đó, thiên sứ Wibu phát hiện ra nhóm của Onion đã xâm nhập vào đây.

(Onion): "Đây rồi, đã tìm ra giáo phái Wibu. Tuyên truyền thông tin sai sự thật. Bắt lấy nó, anh em."

Một số đặc vụ của Hội Thợ săn đã đi vào để bắt giữ thiên sứ Wibu. 

(Con chiên Wibu): "Chạy thôi anh em ơi." -Đám con chiên Wibu bỏ chạy khi thấy các đặc vụ của Hội Thợ săn đi vào.

Nhưng đã có một đặc vụ của Hội Thợ săn đã hi sinh do hắn dùng súng AKMS bắn chết.

(Thiên sứ Wibu): "Làm sao chúng mày tìm ra được nơi này? À, tao hiểu rồi, hóa ra là có thằng báo." -Hắn ta đã phát hiện ra Tomato và định chĩa súng về hướng của Tomato.

Nhưng sau đó, các đặc vụ của Hội Thợ săn đã chĩa những khẩu súng trường tấn công HK-416 và đã tiêu diệt thành công thiên sứ Wibu.

(Onion): "Nằm vùng tốt lắm, Tomato ạ." -Onion giơ ngón tay cái thể hiện sự khen ngợi đối với Tomato.

(Tomato): "Tí nữa thì em bị phát hiện đấy, anh hai ạ." -Cô thở phào nhẹ nhõm.

Và sau đó là màn hình TV lại nhiễu như ban đầu.

(Jaki Natsumi): "Mọi chuyện là như vậy, Vũ Quang Hải ạ."

(Vũ Quang Hải): "Tôi hiểu rồi."

Ngay sau đó, Kite đi vào và báo cho tôi một tin xấu.

(Kite): "Có chuyện không hay rồi... Đại tướng Vũ Quang Hải."

(Đại tướng Vũ Quang Hải): "Có chuyện gì vậy mà sao cậu hớt hải chạy qua đây?"

(Kite): "Đội Đặc Nhiệm số 62 của nhóm cậu đã... giao chiến với Sardegna Empire, RN Littorio và những người khác đã bị Sirens ký sinh. Họ cần sự giúp đỡ."

(Đại tướng Vũ Quang Hải): "Vậy sao? Đã đến lúc Test vũ khí mới của phía tôi rồi!"

(Kite): "Vũ khí mới ư? Nó là gì vậy?"

Sau đó, tôi cầm khẩu súng mới mà phía Bộ Quốc phòng & Công nghệ, đó chính là khẩu súng áp chế người bị nhiễm bởi Sirens ký sinh.

(Đại tướng Vũ Quang Hải): "Đây là súng áp chế người bị nhiễm bởi Sirens ký sinh, một vũ khí cho phép chúng ta có thể tiêu diệt Sirens ký sinh mà không cần phải tiếp cận mục tiêu."

Nếu mọi người nghĩ rằng ngoại hình của súng áp chế người bị nhiễm bởi Sirens ký sinh như thế nào thì đây chính là nó, được dựa trên nguyên mẫu của súng áp chế Flycam do Việt Nam sản xuất.

CÒN TIẾP...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top