Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

🍑Chương 17: Dẫn Lối🍑


Edit: Bearny

Khương Nguyên đi được một lúc mới chợt nhớ, mình lỡ để quên ba lô ở trong ký túc xá của Phó Cảnh Thành.

Phó Cảnh Thành gọi mấy cuộc liên tiếp cho Khương Nguyên nhưng không ai nghe, nên hắn dùng dãy số khác, vậy mà cô gái nhỏ vừa nghe thấy thanh âm của hắn liền cúp máy.

Nam nhân tất nhiên không thuận theo cô càng không buông tha, trong ký túc xá lúc này Trần Di Ninh và Vưu Phỉ đều ở lại, Khương Nguyên dứt khoát trốn vào phòng vệ sinh, chủ động gọi lại cho Phó Cảnh Thành.

"Thầy Phó, anh chưa thấy qua chuyện người yêu cãi nhau ỏm tỏi à, anh lại còn lì lợm la liếm như vậy."

Phó Cảnh Thành suýt nữa bị sặc, trong nháy mắt nói: "Em bỏ quên Balo này, quần áo lót tôi cũng đã giúp em giặt sạch."

Khương Nguyên thất thần, còn tưởng rằng mình nghe lầm.

Chờ cô có ý thức được mình chỉ thay quần áo ngoài mà bỏ lại nội y, chợt đỏ mặt, hướng về phía điện thoại bên kia nói thầm câu: "Vậy... trước tiên cứ để ở chỗ anh đi."

Cô không phải không cảm giác được, Phó Cảnh Thành cũng có chút thích mình, tuy rằng hắn thực sự không phải loại bạn trai hoàn mỹ, chỉ là Khương Nguyên thật không nghĩ tới hắn cũng có thể khom lưng cúi đầu với cô.

Phó Cảnh Thành không hé răng, lại chậm chạp không cắt đứt điện thoại.

Khương Nguyên siết chặt di động: "Phó Cảnh Thành, em mệt..."

Lúc này tay cô đã ấn vào icon màu đỏ, cuối cùng lại dừng lại nói với bên kia: "Phó Cảnh Thành, hôm nay anh thật sự chọc giận em, lại..."

Khương Nguyên không đứng đắn nói về chuyện yêu đương của cả hai, không biết như thế nào, nhưng cô không thích cất giấu, yêu thích cũng tốt, ghét giận cũng thế, phải phân biệt thật rõ ràng.

Đáng tiếc Phó Cảnh Thành chính là một tên đầu gỗ, hoàn toàn không tiếp thu được ý của Khương Nguyên truyền đạt.

Cô giống như hoàn toàn thọc vào tổ ong vò vẽ.

Lúc trước Khương Nguyên thích Phó Cảnh Thành, hận không thể làm cho mọi người đều biết, hiện giờ hai người thật sự ở bên nhau, bởi vì vậy còn bắt đầu dỗi nhau, nên lúc đi học, Khương Nguyên một ánh mắt cũng lười cho Phó Cảnh Thành.

Nam nhân không có cách khác, mới vừa mở miệng nói một câu tan học, Khương Nguyên so với ai cũng chạy trốn nhanh nhất điện thoại của hắn cũng không tiếp.

Khương Nguyên cố tình tránh hắn , nên đã vài hôm rồi vẫn chưa gặp hắn.

Phó Cảnh Thành cũng vội vàng, hôm thứ tư, hắn đến trường học xin nghỉ, không thể ở lại trường.

Khương Nguyên hiện giờ mới qua cuối học kỳ hai, chương trình học sắp kết thúc, kỳ thật trường học cũng không cổ vũ học sinh đi ra ngoài thực tập sớm như vậy, nhưng lớp học của Vưu Phỉ lại là một trường hợp đặc biệt.

Bọn họ trình độ nhiều nhất chỉ có thể ở bên mảng web drama lăn lộn, còn không bằng vai quần chúng trong phim điện ảnh, mà các thầy cô coi thường những cái đó.

Rốt cuộc tất cả tuy đều là do hệ giáo dục chính thống đào tạo ra.

Nhưng Vưu Phỉ và bọn họ hoàn toàn bất đồng.

Đại khái lúc mới vừa khai giảng, bọn Khương Nguyên bởi vì có quan hệ cùng ký túc xá với Vưu Phỉ, nhân tiện lên hẳn đầu đề Weibo, tiêu đề chính là "Vưu Phỉ và bạn học ở chung hòa hợp".

Vưu Phỉ tuy là "Ánh Dương Rạng Rỡ", nhưng kỳ thật tính tình rất cao ngạo, hai người họ ở trong lớp không có thân nhau lắm, bởi vậy thứ bảy được Vưu Phỉ chủ động hẹn Khương Nguyên đi ra ngoài đi dạo phố, Khương Nguyên không khỏi kinh ngạc nháy mắt.

Nhưng cô cũng chưa nghi ngờ có đều gì không đúng lắm, nên cùng Vưu Phỉ ra cửa.

Chờ ra tới cửa lớn, Vưu Phỉ chợt quay đầu nhìn cô nói: "Khương Nguyên, thực xin lỗi."

Khương Nguyên nghi hoặc.

"Hả?"

Cô không chú ý tới, chiếc xe bên cạnh cửa sổ xe đã hạ xuống.

"Thầy Phó."

Vưu Phỉ hô lên, tầm mắt Khương Nguyên hạ xuống chân bất giác tránh ra.

Khương Nguyên kéo kéo khóe môi: "Ra là vậy."

Phó Cảnh Thành trầm mặt, cô đây là đem bọn họ so thành mấy mối quan hệ lung tung rối loạn gì đó à: "Em cho rằng là tôi bảo cô ta làm như vậy?"

"Em không cảm thấy có thể so với em thì cô ta thông minh hơn nhiều." Nam nhân cúi người đi giúp cô thắt kỹ đai an toàn.

————————————

27/02/2022
🐻như đã hứa tui sẽ chăm ra cho mấy cô đọc nha 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top