Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

🍋Chương 41: Ác Mộng🍋


Edit: Bearny

---------------------

*Chương 41: Ác Mộng

"Phó Cảnh Thành... Phó Cảnh Thành..."

Người đàn ông bất giác thất thần, Khương Nguyên mới vừa từ trong phòng tắm súc miệng ra, Phó Cảnh Thành còn duy trì tư thế ngồi ở trên giường không nhúc nhích, ánh mắt buông xuống, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

Cô nhào qua cắn cằm hắn: "Phó Cảnh Thành, anh có thích hay không."

Khương Nguyên căn bản không đợi hắn trả lời, cô ngồi ở trên bụng hắn, tự mình duỗi tay bẻ ra hai mép huyệt thịt, nhắm ngay côn thịt đang ngẩng đầu chậm rãi ngồi xổm xuống.

Phó Cảnh Thành không hiểu lắm.

Từ khi cô từ đoàn phim trở về, cùng lắm hắn cũng chỉ có bốn năm giờ chưa gặp cô mà thôi, hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng ra cô đã xảy ra chuyện gì.

Tuy là bệnh đa nghi của người đàn ông này rất nghiêm trọng, nhưng như vậy cũng tốt, hắn căn bản luyến tiếc bỏ lỡ từng chi tiết của cô.

Phó Cảnh Thành nhấp môi, hai tay nắm chặt ở sau lưng cô, hắn cúi đầu nhìn cái khe kia đã bị xé rách, màu tím đen của dương vật một tấc lại một đâm vào trong.

Cô ướt, nhưng hiển nhiên cô không đủ cất chứa hắn, gậy gộc thẳng tắp vùi vào huyệt thịt, cô chợt buông ra cánh tay đang nắm chặt hắn bả vai hắn, đột nhiên nằm gục ở trong lòng ngực hắn.

"Phó Cảnh Thành!" cô gọi hắn, cả người mềm mại.

Kiếm nhập vỏ kiếm.

Cô chớp mắt, toàn ngồi xuống.

Thủ đoạn Khương Nguyên không biết học từ chỗ nào đều dùng ở trên người hắn, tuy thứ cô học được chẳng ra cái gì cả, nhưng hiển nhiên đối với Phó Cảnh Thành mà nói khiến hắn rất là hưởng thụ.

Cô thông minh lấy lòng hắn như vậy, Khương Nguyên có thể hạ thấp tính cảnh giác của hắn.

Hai tròng mắt cô nhắm chặt, Phó Cảnh Thành câu lấy ằm khiến cho cô phải ngửa đầu, môi anh đào hé mở, thần sắc của cô nhìn quyến rũ mà dâm mị.

Cô cũng mặc kệ mình có thể thừa nhận được hắn hay là không, đầu vú cứ vậy khi cô quay người sẽ đong đưa, huyệt thịt siết chặt lưỡi dao sắc bén, nội bộ không ngừng phun ra nuốt vào nó.

Phó Cảnh Thành chỉ hơi di chuyển chút Khương Nguyên đã không thuận theo, câu lấy cắn vành tai: "Anh để cho em làm đi mà~"

Cô có ý đồ nâng nửa cánh mông lên, côn thịt tuột ra ngoài vài phần, rồi lại bỗng nhiên ngồi xuống, cùng với sức lực thật mạnh của cô làm nó thọc vào càng sâu, hai người đồng thời phát ra tiếng kêu rên.

Đáng tiếc Khương Nguyên từ trước đến nay không làm được việc, cô cứ vậy đi lên rồi vuốt ve vài lần dương vật, eo đã mềm oặt, lại không chịu di chuyển tiếp.

"Em muốn đi ngủ." hai má cô nóng bỏng đỏ lên, "Chúng ta ngủ nha."

Mới có như vậy đã đòi ngủ, cô không nói gì từ trên người hắn mềm oặt nằm xuống, cam tâm duy trì tư thế như vậy, hoa huyệt vẫn như cũ nuốt cắn đồ vật của hắn.

Đồ vật kia lúc này thậm chí còn không có dấu hiệu mềm xuống.

Phó Cảnh Thành bất động thanh sắc đánh vào cánh mông cô, điên cuồng mà va chạm, sức mực hung mãnh.

"Phó Cảnh Thành, Anh đâm nhẹ thôi a... Phó Cảnh Thành, em muốn anh." Khương Nguyên kề sát lồng ngực trần trụi của hắn, đầu vú chạm vào da thịt, làm hắn phát điên đến nỗi run lên.

Lúc đầu cô còn nói cái gì đó, sau đó lời nói cũng không rõ ràng lắm, đáng thương đến nỗi chỉ có thể nương theo lúc hắn va chạm mà phập phồng.

Tiểu bức không ngừng run rẩy, Phó Cảnh Thành căng thân ra, một lần lại một lần đưa vào trong thân thể cô.

Hắn cứ như vậy ôm cô nằm xuống, cô lười nhác nằm trong ngực hắn.

"Đi tắm nha?" Phó Cảnh Thành đẩy đẩy cô.

Khương Nguyên lắc đầu: "Không đâu."

Ý thức của cô đã thanh tỉnh đôi chút, cô uể oải vẽ lên ngực hắn một vòng tròn.

Phó Cảnh Thành khó có được lúc này hắn chịu thuận theo cô, huyệt thịt ấm áp ẩm ướt thậm chí có thể thôi miên hắn, hắn yên lặng nghe tiếng cô hít thở, cô nhanh như vậy mà đã ngủ mất rồi.

Ngay cả ly nước hắn đưa trước khi ngủ hắn cũng đã quên bảo cô uống.

Phó Cảnh Thành không thể dự đoán được đồng hồ sinh học của mình cũng có lúc không nhạy.

Trên người hắn còn rất lộn xộn, Khương Nguyên đã tỉnh dậy từ sớm, hoặc có thể nói một đêm rồi cô ngủ không đủ giấc, cô mặc áo sơmi của hắn ngồi xổm ở dưới đất trong rất thảm thương, bên cạnh thùng rác, hình như không lâu trước đây cô mới vừa nôn.

Trong đầu Khương Nguyên hiện tại rất loạn, không biết nên tìm ai để giải thích mấy hình ảnh kỳ lạ trong mơ của mình.

Trong mơ cô thấy mình và Phó Cảnh Thành kết hôn.

Phó Cảnh Thành không hề yêu cô, lúc làm tình đều giống như theo quy tắc thường ngày, quy định mỗi tuần vài lần, mỗi lần đều lăn cô kiệt sức.

Cô nhìn thấy lúc đó mình tràn đầy vui mừng còn tính toán chuẩn thời kỳ rụng trứng, muốn có với Phó Cảnh Thành một đứa con, nhưng hắn lại lạnh lùng nói cho cô biết: "Tôi đã buộc ga-rô rồi."

Lúc trước Khương Nguyên chưa để chuyện gặp ác mộng này ở trong lòng, nhưng bây giờ những cảnh trong mơ lại, chân thật giống như đã từng tồn tại.

"Khương Nguyên."

Phó Cảnh Thành xuống giường.

Khương Nguyên cúi đầu nhìn chằm chằm cẳng chân hắn một lát, có lẽ trong lòng cô sớm đã tính sẽ rờ khỏi hắn, giờ phút này suy nghĩ đó thế nhưng rất kì lạ đã hạ xuống.

"Phó Cảnh Thành anh tỉnh rồi à?" cô ngửa đầu, nhếch môi mỉm cười.

Phó Cảnh Thành khom người sờ sờ cô, ôn hòa nói: "Tại sao nhìn em lại không thoải mái, chẳng lẽ lại gặp ác mộng?"

Khương Nguyên nghiêng đầu nhìn đôi tay thon dài.

"Không... chắc tối hôm qua ăn nhiều nên đầy bụng, dạ dày không thoải mái."

Sắc mặt cô không tốt, còn ôm bụng.

Phó Cảnh Thành theo bản năng tin cô.

—————————————————————————
🐻: Thông báo từ chương này mình sẽ đăng toàn bộ trên WordPress và dừng đăng wattpad nha mọi người ai muốn đọc đầy đủ thì vui lòng qua trang chính thức của bọn mình có ghim đầu trang ấy, và cảm ơn mọi người đã ủng hộ nha mãi êu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top