Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 24 (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Momo không khỏi thắc mắc, tại sao lại gặp nhau ở khách sạn? Momo không phải là không hiểu ý muốn của Mina. Nhưng thật tâm Momo không nghĩ cả hai nên phát sinh loại chuyện đó vào lúc này. Bây giờ Momo vẫn còn rất nhiều thứ phải lo, Momo không muốn nghĩ đến chuyện yêu đương vào lúc này, nàng chỉ muốn làm bạn với Mina mà thôi. Momo không muốn trở thành tình nhân thật sự của Mina. Mối quan hệ giữa cả hai đã đủ rắc rối và phức tạp rồi, Momo cảm thấy mọi thứ đang ngày càng vượt khỏi tầm kiểm soát của nàng. Momo chỉ muốn thuyết phục và giải thích mọi thứ cho Mina hiểu. Mina rõ ràng vẫn đang trách oan nàng, hiểu lầm nàng. Momo quả thật không hiểu, trong mối quan hệ với Mina, nàng là người bỏ ra nhiều hơn, hy sinh nhiều hơn, thậm chí lần đầu tiên của nàng cũng đã dành cho em ấy. Là em ấy không yêu nàng, từ bỏ nàng, em ấy đã lựa chọn người khác. Momo ra đi là để em ấy không phải bận lòng vì mình nữa, để em ấy có thể đến với người em ấy thật sự yêu, vậy mà em ấy vẫn oán trách nàng, tức giận với nàng. Momo cảm thấy ủy khuất và tủi thân vô cùng. Momo bắt đầu có ý định nói ra tất cả mọi chuyện năm xưa cho Mina biết, như vậy có thể sẽ tốt hơn cho cả hai.

Khi Momo mở cửa phòng khách sạn, nàng đã thấy Mina ở trong phòng. Khoác trên người một chiếc áo choàng tắm dài, em ấy đứng đưa lưng về phía nàng, tay tựa vào một bên cửa sổ. Trên bàn tiếp khách là chiếc ly thủy tinh rỗng và một chai rượu đã vơi đi hơn nửa. Hẳn là trước khi nàng đến, em ấy đã uống rượu rồi. Thật lạ khi thấy em ấy uống rượu. Momo bỗng nhớ đến ngày xưa khi cả hai còn bên nhau, Mina hầu như không uống rượu, em ấy chán ghét loại thức uống có cồn này. Dù Momo có năn nỉ hay làm nũng như thế nào, em ấy cũng rất hiếm khi uống nó. Có lẽ con người ai rồi cũng phải thay đổi. Nàng thay đổi, em ấy cũng thay đổi. Mina không còn là cô bé nhà nghèo học giỏi và nhút nhát ngày xưa nữa, em ấy bây giờ đã là người đứng đầu đầy quyền lực của một tập đoàn lớn rồi.

- Mitang... Momo cất tiếng gọi, rồi không nói thêm gì nữa. Giờ phút này đứng trước Mina, Momo lại không biết nên nói gì.
- Chị đến rồi sao? Mau đi tắm đi. Mina bước lại gần, tay xoa nhẹ lên tóc Momo, sau đó đưa tay đẩy nhẹ Momo đến gần phòng tắm. Mắt Mina mơ màng, khuôn mặt ửng hồng, Momo nghĩ là em ấy lại say như lần trước ở quán bar rồi.

Momo lấy làm khó hiểu, tại sao phải đi tắm chứ? Nhưng từ trước đến nay vốn luôn rất nghe lời Mina, Momo vẫn làm theo ý em. Dòng nước ấm làm cho đầu óc Momo thoải mái hơn hẳn. Momo định lát nữa sẽ gọi cho Mina một chén canh giải rượu, đợi em ấy tỉnh táo hơn sẽ nói rõ hết mọi chuyện năm xưa, Mina hẳn là sẽ hiểu và thôi không hận nàng nữa. Có lẽ Mina cũng sẽ từ bỏ ý muốn bao dưỡng nàng, cả hai lại có thể quay lại làm bạn bè. Nghĩ đến đó Momo liền cảm thấy vui.

Mãi suy nghĩ nên Momo quên mất là mình không có quần áo khác để thay, đồ mới mặc lại bị ướt, Momo đành phải khoác tạm khăn tắm. Vừa bước ra khỏi phòng tắm, Momo đã bắt gặp ánh mắt Mina nhìn chăm chăm vào mình. Một chút ngượng ngùng, Momo vô thức đứng khép chân lại, tay cũng kéo phần khăn tắm lên cao hơn. Vì chiếc khăn tắm không đủ dài, nó chỉ có thể che chắn một phần cơ thể của Momo mà thôi. Xương quai xanh tinh xảo hoàn toàn bị bại lộ, bờ ngực trắng nõn đầy đặn lấp ló sau lớp khăn tắm, đôi chân dài thon thẳng tắp cũng không được che chắn. Dù đây không phải là lần đầu tiên Mina được nhìn thấy cơ thể của Momo, nhưng giờ đây, Momo lại không khỏi ngượng ngùng trước ánh mắt muôn ngàn tình cảm của Mina.

Mina bất ngờ bước nhanh lại gần, đầu vùi vào hõm cổ của Momo, môi trải những nụ hôn nhẹ lên chiếc cổ thon dài của Momo. Tay Mina siết chặt lấy vòng eo thon của Momo kéo sát lại phía mình. Momo rùng mình, trước khi Momo kịp phản ứng thì Mina đã dùng tay kéo tuột chiếc khăn tắm khỏi người nàng.

Mina đẩy nhẹ Momo xuống giường, sau đó ngay lập tức phủ lên người chị. Môi Mina tìm đến môi Momo. Một nụ hôn kiểu Pháp, cuồng nhiệt và say đắm. Momo hoàn toàn rơi vào thế bị động. Cả cơ thể như nhũn ra, mặc cho đôi môi và bàn tay Mina chu du khắp cơ thể mình. Mina cắn vài cái lên xương quai xanh đầy gợi cảm của Momo, trước khi di chuyển đôi môi của mình đến hai ngọn núi tuyết trắng cao ngất của Momo. Một tay không ngừng nhào nặn một bên ngực của Momo, bên còn lại được Mina không ngừng dùng môi lưỡi cắn mút như một em bé. Có lẽ rượu đã ảnh hưởng đến Mina, Momo cảm thấy Mina không ôn nhu với mình như mọi khi. Khoái cảm ngày càng ít đi, Momo bắt đầu cảm thấy đau và khó chịu. Cũng nhờ vậy mà Momo dần tỉnh táo trở lại, Momo cảm thấy cả hai không nên phát sinh loại quan hệ này nữa. Tay Mina bắt đầu mơn trớn phần đùi trong của Momo, Momo hoảng sợ thật sự. Momo bắt đầu có ý nghĩ muốn đẩy Mina ra. Khi tay Mina áp lên nơi riêng tư của Momo, Momo ngay lập tức nắm bàn tay ấy và muốn nó dừng lại. Mina ngước nhìn Momo, ánh mắt em tràn đầy sự lên án và tức giận, Mina gạt tay Momo ra. Sau đó, không hề cho Momo một cơ hội để chuẩn bị, cũng không để Momo kịp nói bất kì điều gì, những ngón tay của Mina đã xông thẳng vào nơi riêng tư nhất của Momo. Đột ngột bị một vật lạ xâm nhập vào nơi ấy, Momo đau đến nhíu chặt chân mày. Tay Mina liên tục ra vào, mỗi lần xâm nhập đều rất mạnh và nhanh, Momo hoàn toàn không cảm thấy thấy chút vui thích nào. Đau rát và khó chịu. Momo gần như nằm im chịu trận. Momo cố xin Mina dừng lại. Nơi riêng tư của nàng đang rất đau. Nhưng Mina không hề phản ứng nàng, môi em không ngừng liếm cắn, để lại rất nhiều dấu hôn và vết bầm trên khắp cơ thể nàng, tay em thì không hề giảm tốc độ. Tay Momo siết chặt lấy ga trải giường, trán cũng lấm tấm mồ hôi vì cảm giác đau nơi hạ thân không ngừng truyền đến. Momo cố gắng nhúc nhích cơ thể, cố gắng tránh thoát khỏi người Mina, nhưng bàn tay Mina lại liên tục kéo nàng trở lại, không cho nàng thoát. Momo hoàn toàn có thể tấn công Mina để tránh thoát, nhưng nàng lại luyến tiếc làm đau em ấy, hay tổn thương em ấy. Đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Giọt nước mắt lăn dài trên má Momo. Momo cảm thấy vô cùng tủi thân và ủy khuất. Tại sao Mina lại làm như vậy với nàng? Momo đã làm gì sai mà phải gánh chịu nỗi đau này?

Mitang, chị đau quá, dừng lại đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top