Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Nguyệt điện.
- Chúng ta có lệnh khám xét cung Thái tử, các vị phu nhân hãy hợp tác!
Linh Lan kinh ngạc.
- Ngươi là ai? Cung Thái tử là nơi nào mà ngươi dám khám xét?
- Thái tử phi bị hạ độc. Đây là lệnh của Hoàng đế nhằm tìm ra hung thủ. Các vị nếu không muốn bay đầu vì cản trở người thi hành công vụ thì tránh ra cho.
Xương Mân khinh miệt. Nhìn qua các nàng, đúng là những con gà xấu xí. Đến cái móng tay cũng chẳng hồng hào, đẹp đẽ như Hy Triệt!
Đông Hải ra lệnh:
- Lục soát! Không chừa một ngõ ngách!
Chàng còn đưa đến một cung nữ, chính là Tiểu Nhiên.
- Tiểu Nhiên, khám người bọn họ.
- Bẩm... nô tì sao dám...
- Ở đây các nàng là thiếp của Thái tử, nhưng ta là Lý Thừa tướng, ta có quyền ra lệnh khám. Ngươi khám đi, bằng mọi giá phải tìm ra kẻ hạ độc Thái tử phi!
Ba nàng tái mặt. Tiểu Nhiên cúi đầu.
- Xin phép các phu nhân.
Nàng lục soát khắp người bọn họ. Các nàng xem ra rất bình tĩnh, họ đã vứt độc đi rồi.
- Thừa tướng, trong người họ không có.
- Chúng ta làm sao dám hạ độc Thái tử phi chứ!
Các nàng đắc ý. Đông Hải cười nhạt.
- Còn chưa khám xét xong Minh Nguyệt điện cơ mà.
- Lý Thừa tướng! Thẩm Đại học sĩ!
Một tên lính hớt hải chạy ra.
- Phát hiện một gói bột trắng trong hộp kín!
Ba nàng chết trân.
- Vậy là rõ rồi nhé. - Xương Mân độc ác nói - Giải họ về cho thánh thượng xét xử!
Quân lính ập vào trói nghiến các nàng. Trong lúc hoảng sợ và giận dữ, các nàng vô tình hét ầm lên:
- Ta bảo vứt đi, tại sao dám cất vào hộp chứ ?
- Muội thực đã vứt đi rồi!
- Thế nó có chân mà chạy lại vào hộp sao??
Đông Hải phá lên cười.
- Các ngươi nghe rõ chứ? Chính họ đã thừa nhận tội trạng của mình! Giải về!!

- Khởi bẩm Hoàng đế! Chúng thần đã bắt được hung thủ!
- Nhanh vậy sao ?
Duẫn Hạo mỉm cười.
- Bẩm, ba vị phu nhân này đã nhận tội. Chúng thần phát hiện gói thuốc độc này trong hộp kín.
- Thái y!
Thái y nhận lấy gói thuốc, mang đi kiểm tra.
- Trời ơi! Lan nhi!
- An nhi!
Hai vị thượng thư kinh ngạc kêu lên khi thấy con gái bị áp giải vào.
- Phụ thân! Cứu chúng con!
- Quỳ xuống!!
Các nàng sợ hãi im bặt, quỳ rạp trước Hoàng đế, không nhìn cũng biết đấng Thiên tử đang giận dữ đến mức nào.
- Tú nữ vừa vào cung đã âm mưu ám sát Thái tử phi, các ngươi to gan!
- Khởi bẩm Hoàng đế! Xin Hoàng đế ban lệnh xử tử!
Đông Hải dứt khoát đề nghị. Hai vị thượng thư bủn rủn chân tay, quỳ mọp xuống cầu xin:
- Hạ quan cầu xin bệ hạ cho ái nữ của hạ quan được có lời giải thích.
Các nàng khóc nức nở, giãi bày:
- Khởi bẩm... vì tiện nữ quá ganh tị với Thái tử phi... từ ngày chúng tiện nữ về đây Thái tử chưa từng nhìn đến, chỉ quấn quít bên Thái tử phi... chúng tiện nữ thiếu suy nghĩ, tội đáng muôn chết...!
Hóa ra là không được sủng hạnh dẫn đến uất ức.
- Các ngươi bảo trẫm tha thế nào, khi người bị hạ độc là con dâu yêu quý của trẫm?
Duẫn Hạo giận dữ quát.
- Khởi bẩm Hoàng đế! Dù ám sát một vị quận chúa bé nhỏ cũng đã bị khép tội tru di tam tộc. Nay nạn nhân lại chính là Thái tử phi, mẫu nghi thiên hạ tương lai! Hơn nữa, Thái tử phi của chúng ta là Đại hoàng tử Kim quốc, được Kim đế sủng ái hơn cả Kim Thái tử. Nếu không xử trảm, nhất định Kim đế sẽ không để yên! Như vậy là phá vỡ mối giao hảo, hòa bình bao đời nay của hai nước Kim, Trịnh!
Xương Mân trình bày xong, Đông Hải cũng tiếp lời :
- Xét về lý thì như vậy, còn về tình thì sao? Thái tử sủng Thái tử phi lên tận trời, trầy da chút xíu cũng không để yên! Lần này là suýt mất mạng, dù bệ hạ không lệnh xử tử thì Thái tử cũng sẽ không tha. Huống hồ họ là người ở cung Thái tử, Thái tử mới có quyền hành lớn nhất đối với họ!
Cha con thượng thư càng kinh hoảng, sụp đầu khóc lóc.
- Các khanh không nói thì trẫm cũng biết! Hy Triệt là đứa nhỏ được cưng nhất của Anh Vân, so với Hàn Canh, trẫm còn thương nó hơn! Trẫm dĩ nhiên sẽ không bỏ qua!
- Khởi bẩm Hoàng đế, đây đúng là loại độc mà Thái tử phi bị trúng!
Thái y quay lại bẩm báo.
Hàn Canh bước ra ngoài, tay bưng bát thuốc cạn.
- Thái tử phi đã qua cơn nguy kịch, đang ngủ.
Duẫn Hạo khẽ gật đầu.
- Thái tử! Cầu xin người tha cho tiện thiếp!
Các nàng thảm thiết kêu gào. Hàn Canh lạnh như băng, đều đều giọng:
- Tha cho các ngươi? Vậy các ngươi có tha cho Thái tử phi của ta không?
Hắn quát lớn :
- Ban rượu độc! Kẻ nào cầu xin cho chúng, chém không tha!
- Không! Không!
Các nàng bị lôi đi vẫn gào khóc không cam lòng.
- Không chỉ bọn chúng, cả gia quyến cũng phải chịu tội!
- Khoan đã!
- Tiểu Triệt!
Hàn Canh vội đỡ lấy thân thể mỏng manh yếu ớt. Hy Triệt ngã vào lòng trượng phu, thều thào:
- Phụ hoàng, con xin người, miễn tội cho các thượng thư... Họ cả đời tận trung với đất nước... Khụ khụ!
- Tiểu Triệt! Vào trong nghỉ đi!
Duẫn Hạo nhíu mày khuyên bảo.
- Phụ hoàng... phải tha... họ!
- Được được! Con nghỉ ngơi đi! Trẫm sẽ tha!
Nghe Duẫn Hạo bảo đảm, Hy Triệt mới chịu để Hàn Canh dìu vào.
- Xét thấy hai vị thượng thư và cả thứ sử cùng là công thần, lại có Thái tử phi cầu xin, trẫm tha cho các ngươi tội tru di cửu tộc! Nhưng cả ba phải bãi quan!
- Chúng thần đội ơn Hoàng đế!
Những người cha khốn khổ quỳ sụp xuống cảm tạ trong khi nước mắt vẫn ướt đẫm chòm râu bạc trắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top