Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Vào ngày cuối cùng của lịch quay quảng cáo đồ bơi, Hoàng Vũ Hàng đến địa điểm quay sớm hơn nửa tiếng so với thường lệ. 

Sau vài lần quay đã có sự quen thuộc nhất định với nhân viên công tác, từ lúc bắt đầu bước vào đã không ngừng cúi đầu chào hỏi. 

Không lâu sau Rock cũng có mặt tại địa điểm quay, chỉ có tiểu thịt tươi không những không đúng giờ mà còn đến rất muộn. 

Bởi vì nể mặt người đứng sau tiểu thịt tươi nên đạo diễn cũng không nói nhiều, chỉ là ra hiệu mọi người nhanh đi chuẩn bị, không muốn làm trễ lịch trình tiếp theo của bất kỳ ai.

Lúc trang điểm Hoàng Vũ Hàng và tiểu thịt tươi ngồi cạnh nhau, kể từ ngày quay đầu tiên chiếc cằm của tiểu thịt tươi chưa lúc nào hạ xuống, sau khi thấy Hoàng Vũ Hàng còn cố tình vênh lên.

Hoàng Vũ Hàng vừa nhìn đã muốn cười, nét khinh thường nơi khóe miệng đặc biệt rõ ràng. 

Tiểu thịt tươi bắt được khoảnh khắc đó, cau mày hừ một tiếng rõ to rồi quay đầu đi. 

Rock nhướng mày liếc tiểu thịt tươi, sau đó nhún vai với Hoàng Vũ Hàng. 

Khi Hoàng Kỳ Lâm đến trường quay, cảnh quay vừa mới bắt đầu, cậu đội mũ và đeo khẩu trang, trên người khoác chiếc áo gió khá lớn có mũ trùm đầu. 

Hà Lạc Lạc đi phía sau bảo vệ, các nhân viên bên trong nhận ra Hà Lạc Lạc nên tất nhiên sẽ không hỏi thêm về danh tính của Hoàng Kỳ Lâm. 

Hai người trực tiếp đi đến chỗ đạo diễn chào hỏi, Hà Lạc Lạc ghé vào tai đạo diễn giải thích ngắn gọn mục đích chuyến thăm, nghe xong đạo diễn ngay lập tức hướng Hoàng Kỳ Lâm gật đầu, đồng thời yêu cầu mọi người di chuyển để hai người có thể xem thoải mái. 

Cảnh quay cuối cùng là ở trong bể bơi, lúc này ba nam chính đã xuống nước.

Khi mới bắt đầu cũng không có gì, nhưng càng xem Hoàng Kỳ Lâm càng nhíu chặt mày. 

Đạo diễn bảo bọn họ chơi đùa với nhau, muốn tạo ra bầu không khí vui vẻ và hài hòa giữa những chàng trai trẻ hoạt bát đầy sức sống. 

Nếu chỉ nhìn Hoàng Vũ Hàng và Rock thì bọn họ quả thực đã tạo ra bầu không khí rất tốt, nhưng có thêm tiểu thịt tươi lại là chuyện khác.

Sự chú ý của Hoàng Kỳ Lâm đều đặt trên người Hoàng Vũ Hàng, ngoài việc thầm ngưỡng mộ vóc dáng mê người và khuôn mặt đẹp trai của anh thì hành động lén lút xô đẩy và cố ý va chạm của tiểu thịt tươi đều nằm trong mắt cậu. 

Ở cảnh giữa, ba người phải thay phiên nhau nhảy xuống bể bơi, Hoàng Kỳ Lâm trợn tròn mắt hận không thể cắt phăng chiếc chân ngáng đường của tiểu thịt tươi đã khiến Hoàng Vũ Hàng vấp ngã.

Hoàng Vũ Hàng không giữ được thăng bằng, cả người loạng choạng rồi ngã sấp mặt xuống nước, đau đến mức nhất thời không mở mắt ra được, khuôn mặt đỏ bừng hết lên.

Hoàng Kỳ Lâm vốn muốn đi đến, nhưng nhìn thấy Hoàng Vũ Hàng giả vờ như không có chuyện gì và tiếp tục cảnh quay, cậu đành nghiến răng kìm lại. 

Nhưng trong lúc quay cảnh chơi đùa tiểu thịt tươi lại dúi đầu Hoàng Vũ Hàng xuống nước một lần nữa, Hoàng Vũ Hàng ra sức vùng vẫy nhưng cậu ta không chịu buông ra, trong lòng Hoàng Kỳ Lâm đã mắng không dưới mười câu. 

Sau khi đạo diễn hô “Cut!”, Hoàng Kỳ Lâm không chút do dự đi bước lớn tiến đến, tiểu thịt tươi đang chuẩn bị lên bờ đã bị ăn một cú đấm vào mặt. 

Tiểu thịt tươi bị đánh vào đầu ngã ngửa xuống nước, nhân viên xung quanh hét lên một tiếng, Hoàng Vũ Hàng và Rock cũng sững người chết lặng. 

“......Hoàng…”

Nhìn rõ khuôn mặt dưới mũ, Hoàng Vũ Hàng nhanh chóng đi lên bờ kéo người qua.

“Sao cậu lại ở đây?”

Hoàng Kỳ Lâm nhìn chằm chằm Hoàng Vũ Hàng.

“Anh đừng nói là mỗi lần quay đều như thế này?”

“Thế này?”

Hoàng Vũ Hàng hơi sửng sốt, sau đó mới kịp phản ứng lại, màn khiêu khích nhàm chán vừa rồi của tiểu thịt tươi e là Hoàng Kỳ Lâm đã nhìn thấy.

“Không có, thật sự không có.”

“Anh còn dám nói dối!”

“Ài…” Cảm nhận được lửa giận xông về phía mình, Hoàng Vũ Hàng cảm thấy vừa hoảng sợ lại có chút vui vẻ.

Tiểu thịt tươi rơi xuống bể bơi đã sặc rất nhiều nước, khóe miệng cùng khuôn mặt nhăn lại một dúm.

Nghiến răng leo lên bờ, tiểu thịt tươi bước từng bước nặng nề đi về phía Hoàng Kỳ Lâm.

“Này!”

Bất ngờ bị đẩy mạnh, cơ thể Hoàng Kỳ Lâm lắc lư suýt ngã xuống nước, may mà Hoàng Vũ Hàng phản ứng nhanh đỡ được người trở lại. 

Hoàng Kỳ Lâm sau khi đứng vững hai mắt đều đỏ rực.

“Này gì mà này!”

“Mày có bệnh à? Tùy tiện vung tay đánh người! Ở đâu chạy tới một tên điên thế hả!”

“Tên điên không phải là cậu sao? Quay không lo quay động chân động tay làm cái gì?”

“Yo? Làm sao, mày là fan của tên này?”

Tiểu thịt tươi hừ lạnh một tiếng, hất cằm về phía Hoàng Vũ Hàng.

“Không lẽ tên nhóc này được mày bao dưỡng? Trai bao của mày hả?”

Hoàng Kỳ Lâm nghe xong cười mỉa mai.

“Trước tiên nhìn lại bản thân mình đi đã? Đã từng qua tay bao nhiêu người bao dưỡng rồi? Xấu người cũng thôi đi lại còn bẩn tính, có công việc tìm đến hợp tác thì phải biết tạ trời tạ đất chứ, tỏ vẻ trịch thượng làm cái gì?”

“Mày!”

Bị chọc vào chỗ đau, tiểu thịt tươi tức giận đến mức giơ tay lên muốn tát Hoàng Kỳ Lâm.

Hà Lạc Lạc giật mình định bước tới, nhưng Hoàng Vũ Hàng đã siết lấy cổ tay tiểu thịt tươi rồi hất đi. 

“Tôn trọng một chút.”

Ngữ khí đều đều, nhưng ánh mắt của Hoàng Vũ Hàng lại đầy tính áp bức. 

Tiểu thịt tươi tức giận không nói được câu nào, cổ tay bị siết đau khiến lửa giận càng lớn hơn. 

“Mày là cái thứ-----”

Mới mắng được nửa câu, quản lý đột nhiên đi tới bịt miệng cậu ta lại. 

Tiểu thịt tươi vừa giằng co thoát ra vừa trợn mắt nhìn quản lý cúi đầu xin lỗi Hoàng Kỳ Lâm.

“Làm quái gì phải xin lỗi bọn họ! Là lỗi của ai-----”

“Câm miệng!” Quản lý hạ thấp giọng gầm lên, “Có biết đối phương là ai không? Đắc tội người ta cậu không giải quyết nổi đâu có biết không hả!”

Dứt lời tiểu thịt tươi liền im bặt.

Người quản lý liên tục nói xin lỗi, vẻ mặt Hoàng Kỳ Lâm lạnh lùng không có ý định chấp nhận, Hoàng Vũ Hàng phải ôn tồn nhẹ nhàng thuyết phục mấy lần Hoàng Kỳ Lâm mới chịu để Hà Lạc Lạc đến xử lý. 

Bị người quản lý ấn đầu xuống xin lỗi, đôi mắt của tiểu thịt tươi đều đỏ hoe. 

Sự sảng khoái kiêu ngạo khi giành được vai nam chính đẩy Hoàng Vũ Hàng từ trên ngựa xuống nhiều năm trước giờ không còn chút nào, bao quanh cậu ta bây giờ là sự xấu hổ và coi thường. 

Sau khi nhấc cái cổ cứng ngắc của mình lên, tiểu thịt tươi nhìn sống lưng thẳng tắp của Hoàng Vũ Hàng đang bị Hoàng Kỳ Lâm kéo đi mà đầu mũi cay cay.

Aaaaaaaa, quả nhiên thật sự có quả báo. 

...

Bị Hoàng Kỳ Lâm kéo thẳng vào phòng thay đồ, tóc của Hoàng Vũ Hàng vẫn còn ướt, những giọt nước theo đó dính lên áo gió của Hoàng Kỳ Lâm. 

“A, nước…”

Mới nói được nửa câu Hoàng Vũ Hàng đã bị người trước mặt nắm cằm kéo ngẩng lên. Hoàng Kỳ Lâm cau mày, những mảng đỏ trên mặt Hoàng Vũ Hàng khiến cậu cảm thấy đặc biệt khó chịu. 

“……Tôi không sao.”

Vẻ mặt của Hoàng Vũ Hàng dịu đi, nhận ra sự lo lắng của Hoàng Kỳ Lâm khóe miệng chậm rãi nhếch lên.

Hoàng Kỳ Lâm chạm nhẹ vào những vết đỏ, cau mày nhìn chằm chằm.  

“Thật sự không sao, da mặt của tôi dày.”

“Đừng nhiều lời.”

Hoàng Kỳ Lâm ấn lên đầu mũi của Hoàng Vũ Hàng, trong mắt tràn đầy tức giận và buồn phiền. 

Hoàng Vũ Hàng ngoan ngoãn ngậm miệng lại, đại kim chủ đang nghiêm túc xem xét những mảng da bị nước làm đỏ trên mặt anh, còn anh thì yên lặng ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú xinh đẹp trước mặt. 

Khi Hoàng Kỳ Lâm nhận ra ánh nhìn đó, đôi mắt của Hoàng Vũ Hàng đã tràn ngập dịu dàng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top