Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17


Lúc trước Lisa luôn luôn muốn trở lại nước ngoài, bây giờ lại bị giáng đòn khiến cô phải đi, mặt mũi của cô để ở đâu bây giờ? Sau này làm sao trở về? Nếu người ta kiêu ngạo hơn cô, ghê gớm hơn cô, cô còn có thể cam chịu sự oan ức này, chỉ với thân phận như vậy mà muốn cô cam chịu nỗi oan này sao? Nằm mơ đi! Cô với Rosé chịu vất vả lâu như vậy, công việc cực kỳ mệt mỏi, cuối cùng lại để cho người khác dễ dàng lấy mất thành quả, cô có thể thoải mái? Cô rất khó chịu!

Chính Lisa tham gia hạng mục này của Rosé, nên cô biết rất rõ hạng mục hoàn toàn dựa theo tiêu chuẩn của nhà nước mà làm, thành quả cuối cùng cũng hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn, không có một chút lỗi nhỏ. Hạng mục này là công trình chính phủ, có quan hệ đến Quốc Phòng, không giống với những hạng mục thông thường khác, nếu nảy sinh vấn đề, có thể ngồi tù thậm chí bị tử hình, ai dám sơ suất? Về phần đút lót, âu cũng chỉ để mọi việc ổn thỏa, không muốn bị người khác chặn đường! Thật không nghĩ đến, bên trong bên ngoài mọi thứ đều lo chu toàn, vẫn bị người ta chặn!

Tình hình tham nhũng đang được siết chặt, nếu Rosé thật sự dám ôm tiền mặt đi hối lộ phía trên, cô ấy đúng là muốn chết! Nhưng rõ ràng Rosé là người không muốn chết, nếu không cũng đã không sống cho tới hôm nay. Cô nói với Rosé: "Việc này quan trọng là văn kiện đang bị đưa đến Ban Thanh tra Kỷ Luật tố cáo, chị có để lại dấu vết gì không?"

Rosé khẽ liếc mắt nhìn Lisa, hỏi: "Tôi có thể là người không cẩn thận như vậy?"

Lisa nghĩ nghĩ, nói: "Chị xử lý mọi dấu vết sạch sẽ. Yejun, tôi sẽ trả thù hắn!"

Rosé áy náy nói: "Thật xin lỗi, liên luỵ cô."

Lisa đưa tay ngăn, nói: "Hắn không chỉ có đánh người, mà là đánh tôi, động đến La gia."

Sáng sớm hôm sau, Lisa đoán ông nội của cô đã đánh quyền rèn luyện sức khỏe xong, gọi điện thoại hỏi thăm ông nội La chút chuyện ở nhà, sau đó hỏi mượn vài chân chạy việc.

Ông hỏi: "Con lại gây chuyện sao?"

Lisa "ha ha" cười, nói: "Đi ra ngoài lăn lộn, làm sao không gây chuyện được?"

- Ông nghe nói con bị người ta đánh.

Lisa trong lòng "bộp" một tiếng, trợn mắt ngạc nhiên dùng sức nháy mắt, hỏi: "Ai nói như vậy?" Không thừa nhận!

Ông nội lại hỏi: "Bây giờ còn đang ở bệnh viện đúng không?" Còn không thừa nhận sao?

Lisa liếc mắt: "Dạ!" Ngay cả việc con nằm viện ông cũng biết!

Ông lại dặn dò: "Đừng quậy quá đáng."

Lisa kêu: "Ông nội, bây giờ là người khác quá đáng mà? Tùy tiện bắt con rồi trói một ngày một đêm, đánh cả buổi tối, quyền đấm cước đá cộng thêm ấn đầu vào trong nước đến nỗi sặc sụa, con đụng chạm hay đắc tội gì với hắn?" Meo meo cái con mèo! Bây giờ nhắc tới việc này, trong bụng Lisa vẫn còn tức giận không xả hết được. Cô không phải về nước chỉ để thăm người nhà hay sao? Có đụng chạm đến ai?

- Xem xét trái phải rồi nói hắn, con biết ông đang nói cái gì chứ.

- Biết biết! Vâng theo phân phó và an bài của lãnh đạo.

Lisa không ngừng gật đầu. Không phải là phải nhún nhường, mà là không muốn để cho cô làm liên lụy rộng ra ngoài, đụng chạm nơi nào thì xử lý nơi đó!

Lão gia tử làm việc thật nhanh chóng, sáng sớm hơn 7 giờ Lisa gọi điện, buổi chiều không đến 3 giờ, ông đã cho người đến trước mặt cô.

Hai người này đã từng làm bộ đội đặc chủng, tình báo, nằm vùng, tóm lại là có thể đánh nhau, có thể giở trò.

Hai người bọn họ mỗi người ngồi một chỗ, là nhân viên nhà nước, dìu Lisa đến bên bàn rồi về chỗ của mình, Lisa mỉm cười nhìn hai người bọn họ, hết sức hài lòng, ở trong lòng nói: Con muốn điều tra Yejun, ông nội không cần coi trọng con như vậy, khiến cho con cảm thấy thật tốt. Cô hỏi: "Ông nội của tôi có chỉ thị gì quan trọng không?" Chỉ là đối phó Yejun, lại đưa đến người chuyên nghiệp như vậy? Giết gà mà dùng dao giết trâu? Chẳng lẽ Yejun kia cũng không phải là ngọn đèn không dầu? Hay là ông nội muốn tăng thêm chút an toàn?

Hai người kia trả lời đặc biệt súc tích: "La tiểu thư nếu cảm thấy có thì là có."

- Chuyện của tôi ông nội có nói qua với các anh chưa?

Dongmin ngồi ở bên trái gật đầu.

Lisa nói: "Thay tôi điều tra thêm về hoạt động và lai lịch của bọn hắn, càng chi tiết càng tốt, kể cả tình hình kinh tế."

Hai người kia đáp một tiếng, gật gật đầu, hỏi Lisa có an bài gì thêm không, rồi đứng dậy cáo từ.

Lúc ra cửa vừa vặn gặp phải Rosé, Rosé thấy hai người bọn họ có chút ngạc nhiên, nhìn nhanh một cái rồi tươi cười lễ phép, nghiêng người nhường đường, chờ hai người họ đi rồi mới vào phòng, nói: "Bác sĩ nói cô có thể xuất viện."

Lisa chỉ lên mặt, nói: "Mặt mũi bầm dập như vầy, làm sao xuất viện gặp người khác?"

- Hôm nay người Ban Thanh tra Kỷ Luật đến công ty tìm tôi hỏi thăm chút tình hình.

Lisa nói: "Chị đừng vòng vo nữa."

Rosé nói thẳng: "Xem ra bọn họ muốn điều tra cặn kẽ."

Lisa hỏi hỏi: "Chị chịu để bọn họ điều tra sao?"

Rosé cười: "Kinh doanh sợ nhất chính là bị kiểm tra sổ sách. Hôm nay thuế nhà nước với thuế đất cùng lúc tìm tới cửa." Việc trốn thuế lậu thuế ai mà không có. Cô nói xong thì chuyển đề tài, hỏi: "Hai người vừa rồi cho tới bây giờ tôi chưa từng thấy qua, bảo vệ cô điều từ nước ngoài về rồi sao?" Cô thấy hai người này không giống như người có thân phận bình thường, nhưng thuộc loại thân phận nào, cô nhìn không ra.

Lisa nói: "Nào có nhanh như vậy, tôi tìm ông nội mượn hai người."

Rosé ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Lisa, âm thầm hít một hơi lạnh. Thì ra Yejun không phải đồ hay sinh sự, người này mới là!

Chọc tới Lisa, người ta trực tiếp dọn sạch tổ tông các người! Yejun thuộc loại đối lập với La gia, nếu nhìn Yejun xem xét, hắn cùng lắm cũng chỉ là một thằng nhóc! Còn Lisa có thể xem như là thái tử chăng? Phải, chính là thái tử, cô cảm thấy Jihyun càng giống hơn! Chẳng lẽ là mượn chuyện của Lisa để quét sạch rác xunh quanh Jihyun? Đối phó Yejun, dẹp loạn chuyện trước mắt, căn bản là không cần phải quấy rầy người ở trên. La gia đang muốn làm trò gì đây? Rosé như thế nào cũng không nghĩ tới, mình chỉ muốn lấy được cái hợp đồng làm ăn lớn, lại có thể cuốn vào trận tranh đấu của phe phái chính trị. Cô ngay cả bến cũng không cần tìm cũng đã đứng vững ở trạm.

Lisa thấy vẻ mặt biến đổi thất thường của Rosé, nói: "Hai ngày này cuộc sống của chị trải qua không được tốt."

Rosé cũng muốn ngã bệnh, nhưng nếu cô thật sự ngã bệnh, có thể sẽ từ phòng bệnh đi ra thì trực tiếp vào tù. Việc này hạ màn, nếu thắng, Lisa chiếm không được bao nhiêu lợi, cùng lắm là xả giận, còn nếu thua, Lisa cùng lắm bị trục xuất về nước, Jihyun giữ chức vụ như cũ. Còn Rosé cô, bản thân và gia đình thậm chí cả tự do thân thể đều bị ảnh hưởng. Rosé thở dài: "Tôi cũng chỉ là người làm ăn thôi!"

Lisa cúi đầu nói: "Kiếm tiền dễ dàng, khó sống yên, ở đâu cũng vậy."

Rosé rõ ràng, trước mắt nếu muốn bảo vệ chính mình, cũng chỉ có thể đánh bại Yejun.

Lisa thấy sắc mặt Rosé thật không tốt, cả người lại mỏi mệt, cô không đành lòng. Cô gọi: "Rosé" Nói: "Nếu Yejun muốn hại anh trai tôi, có lẽ sẽ không có việc gì." Đánh cô, việc này không thể cho qua! Cô ở nước ngoài phiêu bạt nhiều năm như vậy, thật vất vả mới quay về nước mà để bị bắt nạt? Lisa uất ức, thật là uất ức.

Rosé hiểu được ý của Lisa: Cô ấy chính là muốn trả thù, cũng chỉ làm mọi việc để trả thù, Yejun ngược lại vô sự. Cô hỏi: "Cô muốn làm thế nào?"

- Trong tay chị có bao nhiêu vốn lưu động?

Rosé lắc đầu, nói: "Năm mươi triệu (usd)." Tiền toàn bộ đã đầu tư vào hạng mục này, cô bây giờ ngay cả vốn cố định cũng không có.

* Vốn lưu động: nguồn vốn bổ sung theo dự án cũng như kế hoạch kinh doanh mà số lượng thay đổi có thể nhiều hay ít tùy thuộc theo tình hình tài chình cũng như tình hình kinh doanh có thay đổi. Vốn cố định: vốn đầu tư tối thiểu cố định ban đầu cho một dự án kinh doanh hay một kế hoạch kinh doanh cụ thể nào đó.

Lisa nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ đã biết, cô không lên tiếng. Một lát sau bỗng nhiên nói: "Chị trước tiên lo cho bản thân thật tốt, chuyện của Yejun không cần để ý đến, nếu chị có thể chống đỡ được một tuần, thì sẽ vô sự."

Một tuần? Rosé sửng sốt. Chỉ cần tốn một tuần, cô có thể hoàn toàn không sao. Chuyện hối lộ, chỉ cần đoạn ghi âm cũng có thể định tội cô, Ban Thanh tra Kỷ Luật còn phải thẩm tra chứng cứ một lần nữa, sổ sách của cô muốn sạch sẽ, chỉ có thể bắt tay với quan chức bên kia. Bên kia dính dáng với nhau rất rộng, muốn làm xong chuyện này cũng không dễ dàng, đoán chừng mấy tháng cũng chưa xong. Về phần thuế nhà nước và thuế đất, hàng năm cũng có định ngày thẩm tra, sổ sách cũng vô cùng tốt đẹp, trong vòng một tuần muốn điều tra được cô chuyện gì, thì có chút khó khăn.

Lisa nói: "Chị phải để tên Yejun thấy chị sứt đầu mẻ trán."

- Tôi đã sứt đầu mẻ trán rồi. Tôi bị nghi có dính líu đến hối lộ đã bị truyền thông đưa tin ra ngoài, hôm nay mở cổ phiếu lập tức bị rớt giá mạnh.

Lisa vui vẻ, nói: "Tốt xấu tôi vẫn còn là nhân viên cấp cao của công ty, cũng biết được chút ít về chị." Park tổng, khỏi khóc thảm với tôi, tôi còn không biết trong lòng chị đang tính toán cái gì sao? Cô nói: "Chẳng qua tôi đối với tình hình của tên Yejun này không rõ ràng cho lắm."

- Tên Yejun này từng đi du học, sau khi về nước hắn mượn ba mình một trăm triệu để mở công ty tiêu thụ, sau khi ba hắn qua đời thì mượn thế lực của ông để mở công ty chế tạo cơ điện, sản nghiệp công ty ước chừng khoảng mười bốn mười lăm triệu, sản nghiệp về ngành giải trí của hắn cũng không ít, quán bar, khách sạn, nhà dưỡng sinh đều có chân.

Lisa hỏi: "Công ty tiêu thụ? Buôn bán gì nữa?"

- Nguyên vật liệu, bây giờ quyền đại lý nằm trong tay tôi, công ty cũng đổi chủ.

Vậy ư? Lisa hỏi: "Vậy chị làm cách nào để kí kết? Cướp quyền đại lý?"

- Hắn theo đuổi tôi, nhưng không được, hắn hẹn tôi, tôi cho hắn leo cây đồng thời đoạt luôn quyền đại lý rồi thu mua cổ phần công ty hắn, tiếp sau đó, hắn cũng bán số cổ phần còn lại của công ty.

Aiza, người ta còn không hận chết chị đi! Nếu đổi lại là cô, cô phải làm cho Rosé phá sản, sẽ để cho Rosé yên nghỉ luôn, vậy mới hả dạ. Lisa nói: "Tôi đoán là hắn để ý chị đã lâu!"

- Cũng không hẳn, chỉ là hôm nay hắn cũng chờ được đến thời cơ.

Lisa cười nói: "Nếu không thì chị đi làm tiểu tam của hắn đi, vậy thì chuyện này có thể kết thúc rồi!"

Rosé lườm Lisa, thét: "Làm bà lớn của hắn tôi còn không muốn, lại đi làm tiểu tam!" Cô tức giận nói: "Được thôi, tôi đi làm tiểu tam của hắn, cô chịu bị đánh vô ích."

Lisa sờ cái mắt bị sưng, nói: "Được, chị làm tiểu tam của tôi đi."

Rosé xì một tiếng, hỏi: "Cô dám nuôi một nữ tiểu tam? Cũng không sợ người nhà cô lột da cô sao?" Gia thế nhà Lisa như vậy, chấp nhận được cô ta là les sao?

Lisa "ha ha" cười, nói: "Nếu là anh hoặc chị tôi, không chết cũng bị trầy da, còn tôi thì!" Cô khoát tay, nói: "Không sao cả."

Rosé hỏi: "Sao lại như vậy? Người nhà không quản cô sao?"

Lisa vươn lưng một cái, hít một hơi tràn đầy nói: "Cởi cương con ngựa hoang, thì làm sao quản? Quản tốt hai người kia được rồi, tôi đây xếp thứ ba, để tôi góp mặt cho có là được! Dù sao tôi là cái người không nên thân, làm việc không đàng hoàng mới hợp tình hợp lý."

Rosé há hốc mồm, hoàn toàn không thể hiểu được.

Lisa cười trừ, không thèm giải thích.

Qua hai ngày, hai người ông nội Lisa phái tới đem tài liệu của Yejun đến trước mặt Lisa. Ông nội, người đúng là trâu bò nha, Yejun trong ngân hàng có bao nhiêu tiền, có bao nhiêu tài sản mang tên hắn, vay ngân hàng bao nhiêu khoản, nuôi bao nhiêu nữ nhân, ngủ với bao nhiêu em gái cũng tra ra hết. Lisa lấy được tư liệu, bèn gọi điện thoại cho ông nội cám ơn, thật ra chỉ là tỏ vẻ, mục đích mượn người đã đạt được, bây giờ không cần nữa.

Ông để lại hai người bảo vệ cô, Lisa nói không cần, bảo vệ của cô đang trên máy bay, tối mai là có thể tới. Trình độ bảo vệ quốc tế, mang theo bên người so với người của ông nội thích hợp hơn. Để người của ông nội bên người, rất chướng mắt cũng rất vướng thân.

Lisa xem qua tư liệu của Yejun, tỉ mỉ tìm hiểu tình hình công ty kinh doanh với giá thị trường chứng khoán của hắn, gọi điện cho Rosé, cô muốn cùng Rosé giải quyết đại sự.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top