Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

30


Buổi chiều, Lisa và Uee cùng đi đặt mua đồ Tết. Gần qua năm mới nên chuyện quà cáp lại càng quan trọng hơn, chúc tết cũng là một phép lễ nên không thể qua loa được, phải sớm chuẩn bị chu đáo. Phải qua chúc nhà người nào, phải tặng quà nhà người nào, rồi phần quà đó nặng hay nhẹ, tất cả những thứ này đều là do Uee giúp Jihyun lo liệu hết. Lisa rãnh rỗi không có việc gì làm liền đi theo chị dâu sẵn tiện phụ giúp một tay. Vừa dạo phố vừa nói chuyện phiếm, nói một hồi xong lại nói tới Rosé. Lúc này đây hai người đều biết rõ về Rosé, quan hệ cũng tốt hơn, hơn nữa Lisa lúc này lại là hàng xóm của Rosé, ngẩng đầu thấy cuối đầu cũng thấy, lại còn suốt ngày chạy qua ăn ké. Lisa nói: "Rosé một mình trong nước cũng không dễ dàng gì, hơn nữa lại không có nhiều người giúp đỡ."

Uee đang chọn một chiếc vòng ngọc vừa cầm lên vừa đánh giá vừa nói: "Park gia, đến đời Rosé đã xuống dốc rồi, nguyên nhân cũng chỉ là do trong nhà không còn ai nữa. Ai có thể ngờ chỉ trong mười năm ngắn ngủi một gia đình bốn người êm đẹp chỉ còn lại mình cậu ấy."

"Sao xuống dốc được chứ? Em thấy không phải sự nghiệp chị ấy như mặt trời ban trưa sao?"

"Một cây chẳng chống vững nhà. Thị trường trong nước lúc này không ai có thể biết trước được, chuyện làm ăn rất khó khăn." Uee dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Hiện trạng bây giờ của cậu ấy muốn quen bạn trai cũng rất khó, cao không đến thấp không tới. Người có cùng gia thế thì không có, người gia thế thấp hơn lại không đáng tin cậy. Một cô gái một thân một mình như Rosé, trên tay lại nắm giữ gần một hai tỷ làm bao người muốn thèm nhỏ dãi, hơn nữa cậu ấy còn phải đề phòng người chiếm đoạt."

Lisa cười nói: "Chị sẽ giúp chị ấy."

Uee liếc mắt nhìn Lisa: "Chị và cậu ấy có mười năm giao tình, trong đại học chị, cậu ấy và Jiwoon chơi thân nhất. Sau đó Jiwoon xuất ngoại nên liên hệ ít đi nên tính tới giờ chị và Rosé là thât nhất. Em thấy cái vòng tay này thế nào?"

Lisa nhìn cái vòng, "Kiểu dáng mới lạ, màu xanh ngọc cũng rất đẹp, loại ngọc này có thể xem như không tồi nhưng chế tác không được tinh xảo cho lắm, giá mấy chục ngàn, nếu tặng cho mấy người cấp dưới không thân của anh Jihyun thì có lẽ rất ổn." Lisa lại chuyển lời: "Nghe nói năm nay Rosé nhiều việc nên ăn Tết ở trong nước, một mình ăn Tết rất cô đơn nên chị dâu, chị mời chị ấy qua nhà chúng ta cùng ăn Tết đi. Chị cũng biết ông nội thích náo nhiệt mà, thêm người thêm vui, lão gia sẽ cang vui vẻ."

Uee hỏi lại: "Mời Rosé qua nhà chúng ta ăn Tết?"

"Uhm, lúc trước vì đối phó với Yejun đã dùng chị ấy như con mồi để bày cách đối phó là em không phải." Lisa vẻ mặt thành khẩn đầy chột dạ mà nhìn Uee.

Nghe tới việc này Uee liền trừng mắt nhìn Lisa trách: "Em cũng biết chuyện này làm liên lụy tới người ta à? Tìm ai hợp tác không tìm lại lôi kéo Rosé vào vũng nước đục này."

"Khoan, em không kéo chị ấy thì chị ấy cũng đã rơi vào vùng nước đục rồi, với lại so với người lạ thì người có quen biết tốt hơn gấp trăm lần ah." Lisa vừa nói xong thì Uee liền véo vào tay cô. Uee nghiêm mặt cả giận nói: "Cho nên em cứ như vậy mà gây họa cho Rosé?"

Lisa kêu oan: "Chị ấy cũng lời không ít mà."

Uee liếc Lisa, ai kiếm được nhiều hơn ai chả lẽ cô không biết à? "Nhưng vì chuyện này cậu ấy đã kết thù với bao nhiêu người em biết không?"

"Biết chứ, vì biết nên em mới kêu chi mời chị ấy đi qua nhà ông ăn Tết đó. Một là để ông cảm thấy thêm người thêm vui, hai là để cho con đường đi của chị ấy thông thuận hơn để em khỏi cảm thấy mình thua thiệt chị ấy và để xin lỗi chị dâu luôn."

"Ai..., về nhà mà nói với anh em." Chuyện trong nhà Jihyun làm chủ. Chuyện bên ngoài, cũng vẫn là Jihyun làm chủ.

Lisa khoát tay chị dâu, "Chị dâu à, cái nhà máy mới của Rosé..." Cô đảo mắt một vòng: "Em thấy cũng không tệ." Bề ngoài là nhà máy nhưng bên trong chính là chỗ gia công vũ khí ah, hơn nữa còn là vũ khí hạng nặng.

"Thì sao?" Uee liếc mắt nhìn Lisa. Cô em chồng này là một người tâm nhãn, cô thờ dài một cái. Mỗi lần Jihyun và Lisa bàn chuyện hoặc là Lisa xử lý việc thì Jihyun liền đập bàn, vỗ đùi mừng rỡ: đứa em này của anh thật không uổng công yêu thương, Uee anh nói với em. . . sau đó bắt đầu nói em gái này của mình tốt thế này tốt thế kia!

Lisa chớp chơp mắt: "Anh Jihyun và ông nội đều biết."

Một lần nữa Uee lại tức giận sẳng giọng: "Em lại muốn hạ chủ ý với cậu ấy!"

"Đều lợi đôi bên, một vốn bốn lời." Lisa vừa chạy trốn vừa nói.

Mặc dù Uee đối với chuyện Lisa tính toán Rosé có chút không thoải mái nhưng nghĩ lại cách này đối với Rosé không lỗ, đối với Jihyun thì... hình như có chút trợ giúp. Cô cũng không có chắc chắn nên không nhận lời Lisa liền, để về nhà nghe thêm chút ý kiến của Jihyun. Dù sao có một số việc đàn ông ở ngoài bôn ba hiểu biết hơn nhiều so với phụ nữ ở nhà chăm con, những kiến thức trước kia cô học trước kia sau khi kết hôn đã đều đã quên gần hết.

Hôm sau, Uee sang thăm Lisa thuận tiện mua một ít thức ăn cho cô ngựa hoang đơn độc kia, mua thêm một ít đồ lặt vặt để tránh Tết rồi mà trong nhà không có gì rất khó coi. Rosé ở nhà, Uee ngồi ở nhà Lisa một chút xong sau đó đi qua nhà Rosé.

Hai người ngâm một bình trà, ngồi trông sân nhỏ ấm áp nói chuyện phiếm. Vì ở trước mặt bạn thân nên Uee không chút khách khí đem Lisa quở trách từ đầu đến đuôi. Lisa ít khi về nên cô cũng không tiếp xúc nhiều, chỉ cảm thấy đứa em này rất hoạt bát, suốt ngày hi hi ha ha thoạt nhìn rất vô tâm, nhưng khi thấy Lisa đầu tư quản lý làm rất có bài bản, khoản nào khoản nấy đều rảnh mạch rõ ràng mới thấy người em này tuy ham chơi nhung vẫn có chủ ý có chừng mực. Rồi khi về đây cô sợ Lisa nhàn quá lại gây sự nên mới dứt khoát nhét vào tay Rosé cho lăn lộn mấy ngày, chờ qua năm mới để Lisa về, nhưng cô không ngờ mọi chuyện không giống như mình nghĩ ngược lại còn kéo theo Rosé vào vòng bị hại. Chuyện Yejun muốn nuốt công ty Rosé cô biết, ngọn nguồn của Park gia cô còn hiểu biết hơn Lisa. Nếu Yejun muốn dựa nào thị trường chứng khoán làm cho công ty của Rosé suy sụp thì chỉ có mà nằm mơ. Tuy Rosé chỉ có một mình trong nước nhưng Park gia từ thời Joseon đã là thương gia, cho dù hiện giờ đã di dân hết đến nước ngoài nhưng trong lúc cấp bách huy động một chút vốn thì cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. Còn về chuyện nghi ngờ hối lộ kia, cho dù Jihyun không lên tiếng thì việc này cũng có thể nói sấm to gió lớn nhưng mưa nhỏ qua loa trôi qua. Hạng mục nhà máy kia có liên quan rất nhiều đến những người cầm quyền bên trên cho nên việc này bọn họ sẽ không để Rosé bị điều tra nếu không ai đảm bảo Rosé sẽ không kéo theo bọn họ? Người nhận điều tra vụ hối lộ này giống như đang đụng vào cái bánh của bọn họn, không cần quan tâm nhiều chứ một phát chụp chết rồi tính sau. Tuy Lisa lỗ mãn không tìm hiểu gì trước mà chạy tới xuất đầu lộ diện nhưng bất quá cũng rất tốt, mượn chuyện Yejun đánh em ấy mà đem thế lực đối đầu kia nhìn rõ ràng, hơn nữa tàn dư của đám người này cũng không dám chạy đến sinh sự với Jihyun nữa. Việc này Jihyun là người thắng lớn nhất, điều này càng làm cho Uee càng cảm thấy có lỗi với Rosé, Rosé là người làm ăn nhưng lại tạo nhiều kẻ thù cho cậu ấy như vậy, thời gian sau này chắc hẳn trôi qua không dễ. Đối với người bạn thân này Uee luôn thành thật và cũng thật áy náy.

Rosé sau khi nghe xong, nói lại: "Uee, việc này cậu đừng để trong lòng, cũng đừng trách Lisa. Nếu không phải thay Jihyun quét sạch thành phố này thì có lẽ em ấy đã không ra chiêu này. Chuyện Yejun đánh em ấy chẳng qua là em ấy tiện tìm một có lý do để ra tay mà thôi. Việc này cũng không sai, Jihyun có thể nắm quyền kiểm soát ở thành phố này thì tớ ở đây mở nhà máy cũng có anh ấy chiếu cố, còn có thể xảy ra chuyện gì nữa?" Cô nở một nụ cười hòa với Uee: "Chuyện Lisa đối với mình mình cảm thấy không sao cả, cậu cũng đừng trách em ấy. Cậu đã giúp mình tạo thêm một con đường mới, kết bạn với em ấy sau này chuyện làm ăn ở nước ngoài cũng có thêm trợ giúp hơn."

Uee cũng nhẹ nhõm lòng hơn được một chút, nói: "Vậy Tết năm nay cậu cũng đừng ra nước ngoài, về nhà bọn tớ ăn Tết đi. Tối qua Jihyun nói chuyện điện thoại với ông nội, ông cũng nói muốn gặp cậu."

Rosé nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng. Lisa, Uee, Jihyun đều ra tay rồi thì cô làm sao có thể nói không được?

"Gâu gâu gâu" vài tiếng chó sủa truyền đến, sau đó liền thấy Lisa đang nắm theo một sợi dây chạy bị Love phóng như điên từ nhà bay ra - lại dắt chó đi dạo rồi! Cái con cún vừa xuất viện điên cuồng chạy ra ngoài, bộ dạng như muốn liều mạng chạy.

Hank đang ngồi xổm dưới chân Rosé nghe tiếng Love thì liền đứng phắt dậy, cũng hùng hồn "Gâu Gâu Gâu" sủa lại.

Rosé lúc này giống như cháy nhà tới nơi, liền đứng phắt dậy ôm theo Hank từ sân nhốt vào trong nhà, mặc cho Hank ra sức nghẹn ngào làm nũng cũng nhất quyết không mở cửa cho.

Uee buồn cười hỏi: "Rosé, chẳng lẽ cậu sợ con chó nhà cậu đánh không lại con cún kia."

Rosé bĩu mỗi, không vui nói: "Chó nhà em ấy vừa hết bệnh carê nên trên người vẫn còn dích dịch độc, nó vừa ra cửa thì trăm chó trong khu này đều phải tránh. Nếu cậu không tin thì đi xem đi, mỗi lần Lisa dắt chó đi dạo thì ai ai cũng đem chó nhà mình cất vào trong nhà. Chó của Lisa mà tiểu ở đâu thì chỉ cần em ấy đi khỏi thì liền có người đi ra trừ độc."

"Khoa trương vậy sao?"

Rosé gật đầu, "Con cún kia không phải cả người có chút run sao? Bà lão nhà đối diện thấy vậy liền hỏi sao con cún này lại run run như vậy? Lisa thành thật ah, hơn nữa còn tự hào nói với người ta: chú chó này của mình vừa mới hết bệnh carê, đã khỏe rồi, bác sĩ nói sẽ không bị lây bệnh nữa. Nhưng khoảng chừng nửa tháng sau thì con chó của bà lão nhà đối diện bị chết vì carê, sau đó toàn bộ người trong khu đều biết Lisa đang nuôi một kho virus di động. Tớ hàng xóm của em ấy, chỉ cách nhà một hàng rào nên giờ đây mỗi lần lần dắt Hank đi dạo cũng bị người ta tránh như tránh tà! Tớ không có mặt dày như Lisa, nên mỗi lần muốn dắt chó đi dạo chỉ có thể lái xe chạy tới một công viên ở xa mà đi." Cô bất đắc dĩ nhún nhún vai.

Uee há hốc mồm, ngây người cả buổi mới nói: "Chẳng lẽ không có ai xử lý con chó của em ấy sao?"

Rosé liếc ra ngoài cửa nói: "Cậu nhìn đi, như vậy ai dám đụng vào chó của em ấy chứ?"

Uee đứng lên nhìn ra, lập tức "Trời ạ" một tiếng! Dắt cho đi dạo mà còn mang theo một vệ sĩ cao to lực lưỡng như núi! Nếu ai dám ném chó của Lisa thì đoán chừng cũng sẽ bị vệ sĩ của Lisa ném như ném chó vậy. Cô buồn cười vỗ vỗ trán: "Rosé, thật sự khổ cậu rồi." Cô cảm thấy để Lisa cho Rosé là một quyết định sáng suốt. Nếu Lisa ở nhà mình mà quậy như vậy thì hỏi cô còn có thể sống thế nào đây! Phải biết người trong khu nhà cô toàn là người của hội tỉnh! Đột nhiên một ý nghĩ lóe lên, cô hỏi: "Carê có lây người không?" Nhà cô còn có hai đứa nhỏ nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top