Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

31


Cuối tháng 12, gia đình Jihyun, Lisa, Rosé và thêm vài vài vệ sĩ nữa cả đoàn người bao hết một cái máy bay bay về La gia mừng năm mới, tất cả đi vào La gia. Rosé đi theo đám con cháu La gia vào chào La lão gia.

Thân thể La lão gia rất khỏe mạnh, thấy đám con cháu mình về nhà mừng năm mới vui vẻ đến nét cười luôn đọng ở bên mặt. Ấn tượng của ông với Rosé cũng không tệ cho nên việc Rosé đến ông coi như là đứa cháu lâu ngày không về của mình vui vẻ chào đón, rồi kêu Rosé ở lại La gia ăn Tết.

Khu nhà của La gia không ít phòng, trước sau gồm 6 toàn tiểu viện hết thảy 20 phòng. Nay con trai, con dâu, cháu trai cháu dâu và những vệ sĩ đã đầy hết phòng, đến mấy cái phòng khách còn sót lại cũng đã bị mấy người bạn của của ba Lisa chiếm hết. Lisa thấy tất cả phòng đều đã có người, cũng không muốn kêu người sắp xếp phòng, nên rất vui vẻ để cho Rosé ngủ cùng phòng với mình.

Rosé nghe vậy không khỏi kinh hãi mà nhìn Lisa: cô giờ đi vào phòng Lisa không khác gì lấy bánh bao chọi chó (*đã đi rồi không thể quay lại) cô tuy biết Lisa mời mình về nhà ăn Tết không tốt lành gì nhưng không nghĩ tới Lisa ở dưới mi mắt mọi người trong nhà mà động tâm tư này. Cô còn chưa kịp ý kiến thì Lisa đã tự chủ trương cho người làm đem hành lý của cô vào phòng mình rồi còn kêu họ chuẩn bị đầy đủ đồ đánh răng rửa mặt, giường ngủ các loại cho Rosé. Rosé thở dài, có loại xúc động muốn đem Lisa bóp chết nhưng lại không thể bóp chết Lisa nên chỉ đành để mặc Lisa sắp xếp. Rosé cảm thấy áp lực thật lớn, người theo đuổi cô không ít, động tâm tư với cô cũng không thiếu nhưng không ai có thể làm cô ở thế bị động giống như Lisa thế này.

Càng làm cho Rosé không ngờ chính là Lisa không sống trong nhà lớn với gia đình mà lại ở một tiểu viện độc lập sau nhà. Tiểu viện không lớn, khoảng chừng 40m2, ở góc tường trông một cây tùng, ở giữa sân thì trồng một cây hòe. Các phòng trong tiểu viện toàn bộ được đập bỏ tạo thành một “Phòng ngủ lớn". "Phòng ngủ lớn" này bao gồm phòng khách, giường, toilet, ở giữa là một cái cửa lớn, bên phải là phòng khách, bên trái là phòng ngủ và toilet, dung những bình phong cổ để tạo thành bố cục căn phòng.

Rosé đi theo Lisa đi ra sau nhà, cô nhìn một vòng rồi mới hỏi Lisa: “Em không ở chung với người nhà à?” Bên phải tiểu viện là một hoa viên. Hoa viên không lớn nhưng được bố trí rất tinh xảo, bố cục đầy tính thẩm mỹ. Muốn vào tiểu viện của Lisa phải đi ngang qua hoa viên này. Cô nhìn tiểu viện và nhà chính cách nhau bởi một hoa viên đầy cây xanh thế này thì đoán chừng cho dù ở tiểu viện có án mạng thì người ở nhà lớn cũng chưa chắc biết được.

Lisa hỏi lại: “Tại sao phải ở chung với người nhà?”

Toàn bộ người La gia đều ở nhà chính thì một cô bà nhỏ lại ở hậu viện, bộ cái này không làm người ta cảm thấy kỳ lạ sao? Rosé nghĩ nghĩ hỏi lại: “Là để tránh khách lạ à?”

Lisa nói: “Từ khi 3 tuổi em đã ở tiểu viện này rồi.”

“Huh?” Rosé cũng không nghĩ tới Lisa chỉ trả lời hoa loa như vậy.

Lisa buông một tay ra “Ở đây yên tĩnh.”

Sự tò mò của Rosé ngày một dâng cao. Yên tĩnh thì cũng không thể để một đứa nhóc 3 tuổi ở chỗ này ah! Chuyện này rất kỳ lạ!

Lisa cười nói: “Lòng hiếu kỳ hại chết mèo đó.”

“Ah, thì ra người đó có bệnh không tiện nói ra?””

Lisa liếc Rosé: “Chị mới có bệnh không tiện nói thì có. Em là ở ẩn tu hành, người trong nhà truyền tuyệt kỹ bí mật cho em, vì không muốn người ngoài rình coi nên mới tìm chỗ như vậy để ở.” Tuyệt kỹ gia truyền chính là võ cổ truyền ah! La lão gia không muốn người ngoài xem, ở đây lại vắng vẻ thanh tĩnh, trên cơ bản là không có người ngoài có thể vào được đây, chuyện ông cháu các cô nhảy lên cây lên nóc nhà cũng sẽ không ai biết được! Lisa nghĩ tới lúc luyện võ trong lòng không khỏi khó chịu: cái gì mà gia truyền tuyệt học không thể truyền ra ngoài chứ, còn không phải ông nội không muốn mình đường đường một đại soái mà đi gãi đầu gãi tay sợ bị người ta chê cười sao, cho nên mới trốn ở một nơi không ai thấy dạy võ cho cháu mình. Anh Jihyun và chị Jisoo sợ bị cô vạ lây nên chả bao giờ bước chân tới đây.

“Ah –“ Rosé kéo dài tiếng. “Tuyệt học gia truyền nha”. Dĩ nhiên là không tin rồi.

Jisoo từ đâu nhẹ nhàng đi tới. La đại tiểu thư mặc một cái áo khoác lớn có khăn choàng qua cổ, chân đi giày boot, vừa tới nơi liền ngồi xuống một cái ghế, khoang chân lại. Ánh mắt cười như không cười nhìn Lisa, ý tứ rất rõ: xem ra lá gan của em không nhỏ ah, dám dẫn bạn gái tới nhà mừng năm mới.

Lisa nói: “Chị Jisoo, ngọn gió nào thổi chị tới đây?”

Jisoo hỏi lại: “Em nói đi? Hai người có ý định ra comeout à?”

Hai chữ “comeout” này vừa phát ra đã làm cho trái tim Rosé thót lại, kinh ngạc nhìn Jisoo. Nói như vậy Jisoo biết rõ nghĩa của từ này hơn nữa còn chỉ đích danh cô và Lisa!

Lisa kêu lên: “Gì chứ! Em không thể dẫn bạn tới nhà ăn Tết được sao?” Cô nghiêng đầu nhìn Jisoo, người này lần này tới là có ý gì đây?

Jisoo khẽ nhếch môi nhìn Lisa, nói: “Đừng làm quá mọi chuyện. Nếu việc này để ông biết thì không phải chỉ qua loa vài cái là xong đâu!”

Lisa bĩu môi: “Em có làm gì đâu chứ?”

“Đừng có giả bộ.”

Lông mày Lisa nhăn lại, vẻ mặt không vui. Cô cái gì cũng không có thì có thể phát sinh chuyện gì chứ, chưa có gì đã bị người gõ cửa hỏi thăm rồi. Cô đi ra ngoài sân, Jisoo hiểu ý cũng đi ra, hai chị em cùng tới chỗ lan can cạnh hồ cá.

Jisoo hỏi: “Em không biết làm vậy là quá liều lĩnh sao?”

Lisa hỏi lại: “Vậy chị không liều lĩnh à? Chị suốt ngày ở trước mắt ông nội đấy thôi.”

“Chị tự có chừng mực, còn em –” Jisoo vẻ mặt lo lắng nhìn Lisa.

“Chị cảm thấy em không có chừng mực?” Lisa nói tiếp, “Lần này em mời Rosé về nhà ăn Tết chỉ là muốn mở thêm một con đường cho chị ấy, một mình chị ấy ở trong nước làm ăn cũng có vài chỗ không dễ. Em thì không có khả năng ở lâu trong nước mà sự nghiệp chị ấy lại ở đây, đoán chừng cũng sẽ không ra nước ngoài để phát triển. Em thích chị ấy nên muốn vì chị ấy mà làm chút gì đó.”

Jisoo hỏi: “Em thật sự thích cô ấy?”

Lisa gật đầu: “Thích.” Cô chỉ chỉ ngực mình, “Mỗi lần nhớ tới chị ấy thì liền cảm thấy chị ấy đang ở tại đây, rồi không cầm được mà càng nhớ hiều hơn. Mỗi lần nhớ chị ấy thì trái tim em cảm thấy thật mềm mại, thật ấm áp, muốn được che chở chị ấy. Muốn gần chị ấy hơn, muốn nắm tay, muốn ôm, muốn hôn lên đôi môi ấy. Nhưng chị ấy không thích em, một chút cũng không thích. Nên em và chị ấy chưa xảy ra bất cứ chuyện gì cả.”

Jisoo trợn mắt ngạc nhiên nhìn Lisa cả buổi: “Em… em… em cứ vậy mà thích cô ấy?”

Lisa nói: “Chú ý tới chị ấy rồi từng chút từng chút bị hấp dẫn.” Cô thích Rosé thế nào cũng không cần khai báo với Jisoo ah!

Jisoo gật đầu, “Đã hiểu.” Chuyện giữa Lisa và Rosé đoán chừng sẽ không có kết quả, trong lòng Lisa cũng hiểu rõ điều này nhưng vì thích nên muốn giúp Rosé, muốn kéo một ích nhân mạch cho Rosé, coi như vì người mình yêu mà làm chút gì đó.

Lisa nghiêng đầu nhìn Jisoo cười: “Cảm ơn chị.”

“Đừng cảm ơn, chị không đồng ý với em việc gì hết.”

Lisa hỏi: “Em tìm chị, chị có thể không giúp sao?”

Jisoo liếc Lisa, dậm chân một cái, thầm mắng: “Cái chân ngốc này, biết rõ chỗ này không có gì tốt còn ráng đi vào.” Mỗi lần tới đây đều không có chuyên gì tốt ah, thế mà cô lúc nào cũng tự chui đầu vào rọ!

Lisa kéo lấy cánh tay Jisoo, “Chị nếu đã đến rồi thì vào phòng ngồi chơi chút đi. Con người Rosé không sai, tiện thể hai người có thể làm quen với nhau.” Jisoo và Rosé có quen biết, nay thêm chất súc tác là cô thì mai mốt sau này Rosé có chuyện gì thì thử hỏi Jisoo sao không thể giúp đỡ được đây?

Jisoo cười xấu một tiếng, bên tai Lisa nói nhỏ: “Chẳng lẽ em định chơi tình đơn phương mãi sao?”

“Em công khai tỏ tình rồi, chỉ là Rosé không chịu mà thôi.”

“Thật mất mặt.”

Đậu xanh! (Chửi) “Còn chị thì đi đầu độc mầm non của đất nước ở đó nói chuyện mặt mũi!”

Jisoo oan ức ah! Tự thầm: chị là bị mầm non đầu độc đó! Trời biết thật ra cô bị đứa bé vừa 20 kia gieo họa à! Nhưng những lời này cô không dám nói, nếu không thì còn mặt mũi gì nữa! Cô nghĩ nghĩ, “Muốn người khác yêu mình thì phải xem bản thân mình làm được cái gì. Uhm, trong giới có câu, thứ nắm giữ được hạnh phúc của phụ nữ chính là dâm đạo.”

“Hở?” Lisa thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết, theo bản năng muốn bịt miệng Jisoo lại! Chị hai à! Câu nói dâm tặc thế này mà chị cũng nói ra được sao! Quá đê tiện a! “Uhm, ý chị là sao?”

Jisoo hồi tưởng lại quá trình bị hại của mình, quyết định đem những kinh nghiệm quý báu của mình truyền lại cho đứa em gái ngốc nghếch này của mình, kéo Lisa ra cái chòi nghỉ ngoài sân rồi ngồi xuống bắt đầu tỉ mỉ giảng bài:

Theo đuổi bạn gái là em không thể cứ thế mà đối xử tốt với người đó mà còn phải làm xấu, để người vui vẻ mà thở gấp…

“Ực…” Lisa tưởng tượng, làm cho Rosé thở gấp? Cô ngẩng đầu nhìn trời, cái này so với chuyện Sao hỏa đụng địa cầu còn khó.

“Em phải luôn theo sát cô ấy, từng giây từng phút vừa gần gũi vừa trêu chọc, rồi ngẫu nhiên lại chơi trò lạc mềm buộc chặt, nhưng không thể thật chặt vì như vậy cô ấy sẽ cảm thấy phản cảm mà chạy mất. Em thả lỏng một tý thì ngược lại cô ấy sẽ nhớ đến em.” Jisoo nhớ lại người yêu của cô vì mải mê chơi game mà bỏ mặt mình! Rồi tới kỳ thi mãi lo học cũng không thèm để ý tới mình!

Lisa ngồi nghe, ánh mắt không khỏi rơi xuống người Jihyo, đột nhiên nói một câu: “Chị thật là dịu dàng.”

“Cái gì?” Jisoo sững sờ.

Lisa bẻ bẻ ngón tay, hỏi: “Bộ không phải đứa trẻ nhà chị theo đuổi chị như vậy sao? Nhìn chị lúc nói những lời này sắc mặt dịu dàng đến nỗi muốn chảy nước luôn, hơn nữa. . . còn mang theo chút vui sướng.”

Khuôn mặt xinh đẹp của Jisoo lúc này không khỏi đỏ bừng lên như con tôm luộc, hơn nữa còn cương lại, giống như đang gầm nhẹ: “Lisa! Em ngứa da phải không!”

Lisa nhanh chóng che lại hai lỗ tai của mình, vẻ mặt sợ hãi: “Không có a.”

Jisoo phán một câu: “Bài giảng chấm dứt! Em tự mình lo liệu đi!”. Thẹn quá hóa giận cô La nào đó liền đứng dậy bỏ đi.

“Ai, chị Jisoo à ngồi thêm một tý đi.”

“Không ngồi, chỗ này của em đúng là phong thủy không tốt mà.” Jisoo nói xong liền đạp giày boot mà đi, không thèm quay đầu lại.

Lisa nuốt ngụm nước bọt, bĩu môi một cái, trong làm tự nhủ: phòng của chị mới phong thủy không tốt ấy, mới ngủ ké có một đêm mà đã gặp ác mộng! Lisa vừa đi vừa gãi cằm suy nghĩ những lời Jisoo nói, tự nhủ trong lòng: Chị còn có thể bị người ta “đo ván”, vậy đem những chiêu thức đó áp dụng với Rosé thì có thể chinh phục Rosé không nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top