Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

33: (H)

-"Rosé." Lisa nhẹ nhàng gọi tên Rosé, ngón tay cô vẫn tiếp tục di chuyển ở dưới thân Rosé, cô biết Rosé thích ngón tay mình văn vê tiểu hạch trước cửa động, cô biết Rosé thích chết ngón tay mình liên tục ra vào nơi động sâu kia. Thân thể Rosé rất thành thật, thích hay không thích chỉ cần nhìn phản ứng đều có thể biết được. Dòng nước ấm liên tục từ trong người chảy ra ướt sũng hết cả bàn tay của cô, dính đầy ngón tay cô. Cô càng mạnh mẽ ra vào dưới thân Rosé, Rosé không chịu nổi kích thích từ động tác của cô mà cong người lên run run theo từng cử động. Đây là Rosé, người mà đang rung động dưới thân thể của cô.

Lisa thích nghe tiếng ngâm của Rosé, thích nghe được hơi thở gấp gáp của Rosé, thích cách chị ấy rút người lại khi thân thể có phản ứng, thích tiếng kêu mỗi khi ngón tay mình ra vào cơ thể chị ấy, thích cách chị ấy cong người hưởng ứng sự hân hoan, thích cách Rosé vì cô mà ngẩng đầu lên, thích cùng Rosé quấn quýt chặt chẽ với nhau.

Khó trách Jihyo nói thứ nắm giữ hạnh phúc của phụ nữ chính là dâm đạo mà. Tình yêu có thể làm hai người các cô hòa vào làm một. Cả hai cùng hợp lại không thể xa rời, mãi cùng một chỗ. Cô ôm chặt lấy Rosé xoay một vòng trên giường, để cho Rosé dựa vào người mình, chân cô tách hai chân Rosé ra, ngón tay lại tiếp tục một lần nữa làm loạn dưới thân Rosé.

Rosé run rẩy thở một hơi, sau đó cúi người hôn lên môi Lisa nhưng cũng giống như đang phát tiết cắn vào môi dưới của Lisa, sau đó ngón tay bắt đầu tìm tòi chạy xuống quần lót của Lisa, tìm tới nơi ngón tay ngọc nhanh chóng tiến vào thân thể Lisa.
Cảm xúc mãnh liệt khác thường xâm nhập làm Lisa giật mình một cái, thân thể căng cứng đến động tác trên tay cũng quên luôn.

Rosé nắm bàn tay Lisa đem những ngón tay trong người mình rút ra, sau đó bắt đầu cong tay dùng sức tiến vào thân thể Lisa.

"Ah ah!" Lisa hét một tiếng theo phản xạ mà cong ngươi lên, nhưng mà cả người đều bị đè lại muốn động cũng không động được. Lần này Rosé ra tay hơi nặng làm cô có một chút đau nhưng cũng có một cảm giác thoải mái nói không nên lời, như dòng điện từ dưới thân khuếch tán lên cả người - đây chính là cái mà người ta hay nói, đau đớn cũng vui sướng.

Sức tay của Rosé cũng không nhiều, ban đầu chỉ là bản thân nảy sinh một chút ý xấu nhưng sau đó động tác dần nhu hòa lại, ngón tay cô ở trong sơn tuyền của Lisa chậm rãi động, cảm giác vô cùng dễ chịu.

Cả người Lisa giống như nằm trên một chiếc thuyền nhỏ nhẹ nhàng mà chuyển động, giống như đang ngủ mà không phải ngủ.

Ngủ rồi? Rosé nghe thấy hơi thở của Lisa dần dần bình tĩnh lại liền lập tức thẹn quá hóa giận, động tác tay bỗng tăng lên, sau đó liền nghe được tiếng thét "Mama ơi!!" Lisa kẹp chặt hai chân lại, đến hai mông cũng căng lên.

"Hừ!" Rosé hừ nhẹ một tiếng, động tác tay càng nhanh hơn.

Cơ thể Lisa không ngừng run rẩy, Rosé thấy vậy nhưng cũng không bỏ qua, tiếp tục vét đến miếng cuối, sau đó Lisa cảm thấy trong người mình như bị điện giật, một hồi run rẩy rồi giống như một tia sét bổ xuống đầu cô, hồn phách cứ vậy mà lìa khỏi thế gian vài giây, đến lúc phục hồi tinh thần lại thì cả người như cún con co quáp nằm trên giường. Dưới thân vẫn không ngừng run rẩy, bên dưới vẫn còn tồn động chút cảm giác, và đau - giống như bị móng tay của Rosé làm hỏng rồi.

Rosé đứng dậy rời giường, mò mẫm đi tới phòng tắm, đợi tới khi cô rửa tay mới phát hiện trên ngón tay mình có dính chút máu. Cô nhìn chút máu này cảm thấy sửng sốt! Không thể có chuyện móng tay của mình đâm bị thương Lisa, vì phản ứng của Lisa không giống như là bị thương. Chẳng lẽ Lisa ở nước ngoài nhiều năm vậy mà còn là - thật chưa làm bao giờ sao? Cô nhớ lại những động tác mà Lisa làm với mình, vừa ngây ngốc lại có chút lỗ mãng, giống như là người chưa bao giờ trải qua chuyện người lớn. Rosé sợ run, yên lặng rửa sạch tay rồi tắm rửa, lúc đi ra ngoài phát hiện ga giường không phải là cái ban đầu, Lisa thì nằm trên giường ôm mền nhìn cô ngây ngô cười "hì hì".

Trên trán Rosé không khỏi nổi lên ba đường đen. thiếu chút nữa bật hỏi: "Em chưa làm qua?" Hiển nhiên họ La nào đó chưa làm qua rồi, cô cũng không muốn hỏi. Rosé lên giường ngã đầu nằm ngủ. Lisa chui vào trong chăn của cô, khẽ nghiêng người áp lên Rosé, một tay tắt đèn một tay kéo mền qua, sau đó lăn vào.

Rosé bị Lisa đè lên, Lisa hôn lên môi cô, trong đầu lóe lên một một bóng người, lại nghĩ tới Lisa thì không hiểu sao trái tim cô như bị đâm một cái. Cái đau ấy làm cô phóng túng cho hành vi của Lisa, rồi cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại. . .

=======

Một giấc này Lisa ngủ thật sâu, sau khi thức dậy mệt mỏi nằm trên giường không muốn động, nhìn quanh không thấy, Rosé không còn ở đây. Cô thò tay lấy cái đồng hồ đặt trên đầu giường xuống xem, đã gần giữa trưa. Toàn thân cô đau nhức từ trên giường ngồi dậy, ánh mắt lơ đãng quét quanh phòng, đột nhiên cảm thấy có gì đó là lạ, tập trung nhìn lại mới thấy vali của Rosé đã không còn nằm đó nữa! Lisa trợn tròn mắt, trong phút chốc cô nhảy xuống giường, chỉ thấy cái nón của Rosé treo trên tường không còn, những quần áo treo trong tủ cũng không thấy, tất cả đồ của Rosé đều không cánh mà bay. Lisa run sợ, không phải tới mùng sáu mới về sao?

Lisa liền cầm lấy điện thoại gọi cho Rosé, nhưng điện thoại lúc này chỉ vang lên giọng nói của tổng đài: "Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được..."

Lisa mơ màng mặc quần áo vào đi ra ngoài, vừa ra đến đại sảnh thì gặp được dì quản gia, cô hỏi: "Park tiểu thư đi rồi?"

Dì quản gia nói: "Lúc sáng Park tiểu thư đã đi."

"Khi nào?"

"Hình như là lúc 7h30."

7h30 đã đi? Lisa không khỏi có chút mơ hồ: Rosé vầy là có ý gì? Cô vừa quay lại thì liền thấy Jisoo đang ngồi trên ghế sofa nhìn mình. Cô tới ngồi cạnh Jisoo, hỏi: "Rosé có nói gì với chị không?"

"Có, em ấy nói ngày 8 công ty khai trương nên phải về chuẩn bị trước." Jisoo liếc mắt đánh giá Lisa, "Sao? Bộ em ấy không nói với em?" Xem sắc mặt này giống như là bị vứt bỏ vậy.
Lisa kinh ngạc ngồi trên ghế sofa, cả buổi vẫn không lấy lại được tinh thần.

"Hồi hồn nào!" Jisoo vỗ nhẹ lên trán Lisa, nhỏ giọng hỏi: "Bộ hai người xảy ra chuyện gì à?"

Lisa khẽ cắn mối, nhỏ giọng nói nhẹ bên tai Jisoo: "Không phải chị nói con đường dẫn thới hạnh phúc của phụ nữa là dâm đạo sao?"

"Uhm uhm!" Jisoo gật đầu, hai mắt đảo qua một tia nghi hoặc.

Lisa nói nhỏ bên tai Jisoo: "Vậy tại sao tối qua em cùng Rosé "make love" xong thì hôm nay chị ấy lại bỏ chạy."

Oạch! Jisoo nháy mắt nhiều lần mới tỉnh, một cỗ chột dạ xông thẳng lên. Lẽ nào dùng sai chiến thuật? Cô nói: "Nhất định do em tối qua hầu hạ em ấy không thoải mái."

"Xí! Chị ấy làm em lên đỉnh, em cũng làm chị ấy lên đỉnh." Máu đều đã chảy, còn ở đó không thoải mái? Lisa vô thức kẹp chân lại, hiện giờ cô quả thật có chút không thoải mái đây!

"Ah...! Vậy chắc là hai người không hòa hợp rồi." Jisoo càng thêm chột dạ, cô phải nhanh chóng chuồn thôi. Ngửa đầu lên hỏi dì quản gia, "Má Han, cơm nấu xong chưa?"

"Khoảng mười phút nữa có thể ăn cơm."

"A... tốt." Jisoo vỗ vỗ vai Lisa: "Chuẩn bị ăn cơm. Mà buổi sáng em không có rửa mặt à? Khóe mắt còn ghèn kìa, nhanh chóng lo đi rửa mặt đi, chốc đừng để ông nội thấy bộ dạng này của em." Jisoo nói xong nhành chóng đứng dậy rời đi. Quân sư quạt mo hiến kế thất bại, cô sợ mình bị vấn tội ah.

Sắc mặt Lisa đen như mực, khóc không ra nước mắt hơn nữa còn rất biệt khuất.

=======

Buồi chiều, cuối cùng Lisa cũng gọi được cho Rosé.

Vừa mở miệng Lisa liền chất vấn Rosé: "Giám đốc Park, sao ngài đi lại không một lời từ giã đây?"

Vừa nhận điện thoại nghe người kia chất vấn như vậy Rosé trầm mặc hai giây, "Sao em không nói đó là lần đầu tiên của em?" Tình sử của Lisa cô không rõ lắm, không phải nói trước kia ở Anh có quen một vị nữ bác sĩ sao? Nói thiếu chút nữa sẽ bên nhau, chẳng lẽ thiếu chút nữa ở bên nhau mà giường cũng chưa lên sao?

"Ách, cái này, bộ liên quan đến chuyện chị đi mà không nói một lời sao?"

"Công ty của tôi có việc!"

"Xí! Mùng 8 mới khai trương, hôm nay mới đầu năm!"

"Có một số việc cần phải sắp xếp trước."

"Ha ha, Giám đốc Park, người sáng mắt không nên vòng vo."

Rosé lại lần nữa trầm mặc. Sau nửa ngày cô mới nói: "Lisa, chuyện tối qua hãy xem như là tình một đêm đi!"

Lisa lại mơ hồ!

"Sự nghiệp của em ở nước ngoài, còn tôi thì ở trong nước, tôi và em giống như chim và cá, ngẫu nhiên sẽ gặp nhau trên mặt biển nhưng rồi sau đó một người sẽ chìm xuống đáy biển một người bay lượn trên trời."

"Chị đừng có lôi câu nói của Tagore(*) vào đây."

Rosé hỏi: "Không đúng sao?"

Đúng! Thế nhưng cô không cam tâm như vậy mà buông bỏ! Cô thích Rosé, hơn nữa tối qua hai người còn bên nhau! Những quan hệ thật của hai người hôm qua nhưng nay kết quả lại là tình một đêm. Thật là tình một đêm sao? Không phải ai trước.... là công ư.... A! Lisa tức đến xù lông - Jisoo, không phải chị nói hạnh phúc của phụ nữ chính là dâm đạo sao! Hạnh phúc cái cọng lông ý! Tối hôm qua hạnh phúc nhưng hôm nay thì thật bi thảm! Lisa vô lực bấm kết thúc cuộc gọi. Lisa phát hiện giờ đây bản thân mình cũng không có thoải mái như bản thân từng nghĩ. Cô nhớ tới Rosé đã từng nói qua một câu: tình cảm không phải là trò chơi, cái giá của tình yêu không phải muốn lấy là lấy lại được. Rosé chưa từng thích cô nên chị ấy nói đi liền có thể đi, nhưng cô lại bị hãm sâu vào.

Mười ngày sau cô cũng phải rời khỏi Hàn trở về Mỹ, không biết khi nào có thể trở về lại.

Một tuần ở dưới sự quan sát của ông nội, cô đã có thể tự do đi tìm Rosé. Nhưng rồi khi cô tới chỗ Rosé thì nên dùng cách nào để gặp Rosé đây?

Lisa nghĩ tới tối qua, bầu không khí hôm qua vẫn còn ở nơi đây, hai người thân mật như vậy, dán lấy nhau mà quấn quýt. . . nhưng cuối cùng chỉ là for one night!

Cô ngơ ngác ngồi trong tiểu viện của mình, sắc mặt mờ mịt, lần đầu tiên mới hiểu rõ thế nào là ưu thương.

Cô có thể dũng cảm một lần, kiên cường một chút, vì bản thân mà tranh thủ mà phải không?

Dễ dàng buông bỏ vốn chính là tính cách của cô cơ mà, không phải sao? Không phải cô còn tới mười mấy ngày nữa sao? Nhưng rồi sau mười mấy ngày kia thì sao đây? Lần đầu tiên Lisa cảm thấy mình mâu thuẫn như vậy, lần đầu tiên cô cảm thấy mình không muốn buông bỏ, lần đầu cô cảm thấy mờ mịt vô lực. Cô từng nói với Jihyo: "Chị, em tự có chừng mực", nhưng chỉ trong vòng một đêm, cô đã mất đi đúng mực. Giờ cô sao có thể dễ dàng bỏ xuống được đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top