Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

37

Tổng giám đốc tập đoàn vài tỷ cùng bảo vệ nho nhỏ nửa đêm đi ra ngoài, việc này hợp lý sao? Tất nhiên là không hợp lý! Nếu không phải quan hệ tình nhân thì cũng là có quan mờ ám nào đó. Lisa không cần nghĩ cũng biết Rosé đã gặp phải phiền phức. Cô cảm thấy Rosé thời gian gần đây cuộc sống không nhiều yên ổn, chuyện Yejun chưa xong, lại xảy ra chuyện khác. Lisa biết Rosé từ trước đến nay đều nhiệt tình vì lợi ích chung, lần này tự nhiên cũng không ngoại lệ, tranh thủ thời gian nghe ngóng biết được Rosé lại gặp thêm phiền toái.

Thăm dò một chút, Lisa Không khỏi thầm mắng “Chết tiệt!”. Chuyện Yejun vẫn chưa xong nữa sao? Người cũng đã chết rồi, còn có người bày thêm chuyện, rõ ràng là muốn động tới Rosé, kết quả sơ bộ là tự sát liền biến thành vụ kiện hình sự! Nhiều án kiện chờ phá án như vậy, không người nào nguyện ý tốn công sức mà không có kết quả, tự dưng bới móc vụ án tự sát biến thành bản án hình sự để đắc tội Park tổng cùng La gia! Trừ khi có người ở đằng sau cản trở hình cảnh đội trưởng điều tra vụ này.

Lisa hiểu tính cách của Rosé, để Rosé lập mưu tính kế sát hại tính mệnh người khác cho cô, dù có mấy lá gan cũng không dám làm. Bất kể chuyện gì, Rosé chỉ cần không đụng đến mạng người sẽ vô sự, một khi đụng đến mạng người chính là đem bản thân đùa giỡn với dao, chờ người cầm cán dao nữa là rơi vào đường chết. Nếu có người đem cái chết của Yejun đổ lên đầu Rosé, cho dù không gán được tội danh lên Rosé thì danh dự của Rosé cùng người họ La cũng xem như xong. Ông nội của cô nhất định không đứng sau lưng bồi dưỡng Rosé nữa, cô lúc trước khổ tâm dựng chuyện không nói, Rosé làm con rơi về sau cuộc sống sẽ tương đối khổ. Điểm chết người chính là sự tình, dám đụng đến Rosé, nội tình nhất định không đơn giản, rõ ràng không xem La gia đứng sau lưng Rosé để vào mắt, hay là có chủ tâm muốn tỏ thái độ với La gia.

Lisa nghĩ tới trước đó có người ở ngân hàng tra ra món nợ của cô. Cô cảm thấy công ty có một thế lực đen tối đang phun trào, nơi ngoài ánh sáng vẫn không thể bình tĩnh.

Nếu như cô không thích Rosé, chuyện trên địa cầu này đối với cô mà nói chỉ nhẹ như sợi lông mà thôi! cô bỏ mọi thứ trực tiếp quay về nước cùng lắm cùng lắm là nhờ Jihyun trông coi cẩn thận một chút, tỉ mỉ để ý những chỗ trắc trở, đối với La gia mà nói cũng không có việc gì lớn. Nhưng việc này rơi trên đầu Rosé, cô có đi cũng không thể yên lòng, sẽ vì Rosé mà lo lắng. Cô không thích Rosé, Rosé sẽ không trở thành con rơi, cùng cô một chút quan hệ cũng không có. La gia có Rosé hay không, cơ hồ cũng chỉ ảnh hưởng cực kỳ nhỏ bé, bây giờ cô thích Rosé, bất kể chuyện gì cô cũng không thể để người cô thích bị người khác khi dễ! Các ngươi đánh Rosé, còn không phải là trực tiếp vung tay áo đánh ta sao. Lisa tất nhiên đứng ngồi không yên. Cô muốn biết là ai ở sau lưng cô điều tra cô, cô muốn biết là ai trong bóng tối thúc đẩy cảnh sát hình sự tra bản án.

Lisa từ nhà Rosé trở về phòng mình ngồi trong phòng suy nghĩ hết nửa ngày, quyết định điều tra từ đội cảnh sát. Cô sai người đi thăm dò các thành viên trong tổ điều tra vụ án Yejun, điều tra lai lịch từng người, từ nơi ở của cảnh sát đến vợ con thân nhân ba mẹ vợ các kiểu đều tra tận gốc rễ, một chút cũng không bỏ sót. Cô không có ý định dùng Junho giao thiệp điều tra những việc này, không muốn đem chuyện này kéo tới Junho, tự nhiên cũng không muốn để người bên cạnh mình dính vào người mình. Dùng người của Rosé cũng không tốt, Rosé hiện đang trên đầu sóng vẫn là không nên.

Để cho cô nhìn thấy người trước mắt gây ra phiền toái, dùng người của ông nội cũng không ổn thoả, chuyện lớn hơn một chút làm kinh động đến ông nội thì không tốt.

Một chỗ chỉ dành riêng cho một người, người từ nơi khác đến muốn tham gia vào có vẻ khó khăn lại khó hành động. Lisa càng nghĩ càng muốn tìm người ở địa phương làm sẽ đáng tin cậy hơn. Rất nhiều người muốn cô ra khỏi La gia, trước kia làm việc tại công ty Rosé, Lisa cũng làm quen không ít người, người cô nghĩ cô có thể dùng tới sẽ được cô chú ý tới, đồng thời lặng lẽ tra xét ngọn nguồn.

Những người này có chức vị, nhưng không cao, bọn họ không có nền tảng, không có gia cảnh, không có chỗ dựa cũng chẳng có nhiều tiền để củng cố quan hệ bên ngoài, ở một vị trí thấp bé khó có thể tiếp tục trèo cao hơn, điều cấp thiết nhất trên con đường thăng tiến đối với bọn họ là tìm đúng cánh cửa.

Bây giờ Lisa tìm tới bọn họ, chỉ cần bọn họ dùng năng lực của mình sử lý tốt sự tình, xử lý thật gọn gàng, chứng minh năng lực cho Lisa thấy cô dùng được họ, về sau Lisa chính là cánh cửa của bọn họ, tương đương với con đường đi đến La gia, có con đường, tình hình trong tương lai so với quá khứ tất cả đều sẽ khác biệt.

Không đến hai ngày, Lisa liền có được tin tức cô muốn có. Cô gom tất cả thông tin để lựa chọn, mục tiêu khá chặt tổ chuyên án vụ án điều tra Yejun cùng cảnh sát hình sự tên Dino. người này phá án sắc bén, phá rất nhiều vụ án lớn, lẫn án nhỏ, nhưng lại thích hút thuốc uống rượu đánh bài, đằng sau không mấy sạch sẽ, không được cấp trên chào đón, ở đội hình sự vài chục năm, công việc lớn bé gần như giống nhau, chức vị cơ bản vẫn trong giai đoạn dậm chân tại chỗ. Thích đánh bài, lại luôn đánh thua, thiếu nợ khắp nơi, thậm chí không đóng được học phí của con, cùng vợ cãi nhau suốt ngày. Lúc này ba Dino nhập viện, phải nằm trong viện giám sát bệnh tình, phải chăm sóc đặc biệt bằng máy trợ thở,chi phí hàng ngày lên đến vài ngàn, không thể ngừng điều trị, một khi ngừng sử dụng máy trợ thở, người nhà có khả năng ngừng thở. Bác sĩ nói vẫn còn cách chữa trị nhưng tiền điều trị là cực kỳ lớn, chính là cái hang không đáy. Tóm lại một câu, Dino vì lo tiền mà sắp phát điên rồi.

Lisa bước đầu tiên cho người giúp ba Dino trả tiền viện phí, thanh toán tiền thuốc men, đưa cho vợ hắn hai mươi ngàn, nói là trông Cục biết Dino hình cảnh đang gặp khó khăn, trợ cấp cho hắn vì luôn hết lòng trong công việc.

Dino tự nhiên biết quan hệ giữa mình và nội bộ Cục là ra sao, lãnh đạo sao có thể quan tâm tới gia đình hắn cũng không có khả năng cho hắn nhiều tiền như vậy. như vậy chính là có người muốn tìm hắn làm việc nên mới âm tầm nhét tiền như thế. Hắn lúc này rất cần tiền, số tiền này đang dùng để cứu tính mạng cho ba hắn, tiền thì cũng đã sử dụng rồi. Nếu hắn không nhận lấy, thì tiền đâu để hắn trả lại? Ba hắn sao có thể không quan tâm tới? Bên ngoài thiếu nợ hơn một trăm ngàn, chủ nợ thúc giục hắn đến phát điên lên rồi, nếu hắn không chịu trả hết nợ, những người này tuyên bố sẽ đến Cục làm ồn ào chuyện này. Hắn hiện tại đang điều tra vụ án Yejun té lầu, những người tham gia vụ án xuất hiện trước mặt họ ngay vào đêm Jae Hee té gãy chân cũng có xuất hiện ở bệnh viện. Rosé có tiền nhưng Rosé đưa tiền cũng nhận lấy! Người ta đã tìm tới cửa, hắn cũng nên ra ngoài nhìn một chút.

Dino từ toà cao ốc bệnh viện đi xuống, lúc đến cửa bệnh viện, có một chiết xe Audi màu đen theo sau. Chạy tới Dino.

Mắt ghi nhớ biển số xe, nhìn vào cửa xe.

Lái xe là một người đàn ông 30 tuổi, trên mặt đeo một cặp kính đen viền vàng, trên tay mang đồng hồ hàng hiệu bằng vàng trị giá mấy trăm. Người kia nghiêng người đẩy cửa xe ngay chỗ kế tài mời hắn vào.

Dino ngồi lên xe. Người kia đưa cho Dino danh thiếp, chậm rãi lái xe ra khỏi bệnh viện.

“Tôi họ Song, Song Joshua, gọi là Joshua được rồi.” Joshua nhìn Dino lấy ra bật lửa, lập tức lấy ra một gói thuốc, đồng thời kéo cửa sổ bên cạnh Dino xuống, làn khói bay qua khe cửa.

Dino lịch sự hỏi: “Anh có hút thuốc không?”

Joshua nói: “Thỉnh thoảng”

Dino hít vài hơi khói, hỏi: “Có chuyện gì?”

Joshua nói: “Muốn kết bằng hữu cùng anh.”

"Nói thẳng đi."

“Anh là người thẳng thắng, vậy tôi đây nói thẳng vậy. Tôi đối với bản án của Yejun cảm thấy rất hứng thú, muốn nhờ anh cho biết thông tin vụ án lần này.”

Dino nghi ngờ nhìn Joshua, không trả lời.

Joshua nói thêm: “Tôi sẽ không để anh khó xử, chỉ nhờ anh biết được động tĩnh gì của vụ án hay ai đó đang chú ý đến vụ án có thể nói cho tôi biết. Tôi thành tâm cùng với có thành ý mong được anh giúp đỡ.”

Dino đương nhiên hiểu thành tâm cùng thành ý là chỉ cái gì, có điều việc này không thể tuỳ tiện đáp ứng. Vụ án này liên quan đến Rosé, nước bên trong rất sâu, bất kể là Rosé hay bên phía điều tra vụ án. Hắn ngồi ở kia, hút thuốc thổi khói.

Joshua cũng hiểu được Dino lo lắng, nói: “Dino, anh khó xử tôi có thể giúp anh một tay. Anh chấp nhận kết giao người bạn này là bằng hữu, chúng ta về sau chính là bằng hữu của nhau.”

Dino gật đầu nói: “Anh để tôi suy nghĩ thêm sẽ trả lời cho anh sau. Dừng phía trước giúp tôi.”

Joshua đem xe dừng lại, chờ Dino xuống xe, lái xe một đoạn mới gọi cho Lisa thông báo tình hình.

Lisa nói: “Anh đêm nay bảy tám giờ đi qua nhà hắn, trước khi đi tôi sẽ bảo Owen đưa cho anh mười ngàn, anh đến lúc đó sử dụng. Mười ngàn này trước hết thay Dino thanh toán tiền lãi, bảo bọn họ cho hắn ta vài ngày.”

"Vâng , à , hiểu rồi."

“Chuyện của Dino anh để tâm một chút, nhất định phải cho hắn thấy thành tâm cùng thành ý của anh, nhất định phải lôi kéo hắn. Hắn mặc dù mê cờ bạc không ra gì, nhưng phương diện khác vẫn rất tốt, nếu có thể nghĩ ra cách giúp hắn cai bài bạc, hắn có thể sử dụng được. Đem hắn nâng lên đi, sau này ở đây cũng có thể chiếu cố lẫn nhau phải không?”

"Vâng, đã rõ.”

Lisa cúp điện thoại, đem toàn bộ tình thế tinh tế đánh giá một lượt. Cô cảm thấy lôi kéo Dino không phải khó, ai bảo Dino vừa vặn gặp nạn để cho cô nắm bắt cơ hội làm chi. Cô cảm thấy khó nhất là bắt con cá lớn hãm hại Rosé đang đứng giật dây phía sau. Vụ án này lúc đầu quy về vụ án tự sát, lại trở thành vụ án hình sự, rốt cuộc là ai đang nhúng tay vào, Lisa nghĩ mãi cũng không ra. Yejun sau lưng có Sungmin người đi đường kia đều để Junho chơi đùa, muốn hạ bệ liền hạ, muốn điều đi thì đi, vậy giờ còn sót lại ai đây? Lisa có chút lo lắng không yên, vụ việc đã trôi qua 3 ngày, Rosé vẫn không nói một lời nào với cô.

Chết tiệt, mấy hôm trước cả hai gặp nhau trước sân, Rosé cũng chỉ nói vài câu với cô, trong khi đó Jiwoon lại rất gần gũi, mỗi ngày đều thấy Jiwoon đưa Rosé về nhà.

Lisa ghen, dưới cơn nóng giận sai người đi điều tra Jiwoon, cô muốn nhìn xem con hàng này rốt cuộc là gì.

Ngày mùng mười tháng giêng, Jihyun tới cửa. Hắn sau khi tan việc lái xe tới.

Lisa xem xét, nha, Jihyun không chuyện không đến nhà ah, mà không biết là đang chuẩn bị gây rối gì đây? Cô còn chưa nghe ngóng Jihyun chuẩn bị hát bài nào mà Jihyun đã bắt đầu hỏi cô chuẩn bị hát bài gì rồi. Lisa mở to hai mắt, mắt mũi tràn đầy vô tội hỏi: “Em mỗi ngày đều chỉ trốn ở nhà, không ra khỏi cửa một bước, làm sao biết hát bài gì?”

Jihyun nói: “Con khỉ chuyển thế nhà em làm sao có thể bất động ngồi trong phòng? Chuyện này không kỳ quái hay sao, Nói đi, gần đây đang xem kịch gì?” Theo lý, Lisa nên ở Seoul hoặc chuẩn bị trở về Mỹ, không giống như bây giờ bất động như Thái Sơn.

Lisa nào dám nói là vì chuyện của Rosé, Jihyun lúc này không có thiện cảm với Rosé, nếu nói ra, anh của cô tuyệt đối không cùng cô thương lượng, cô càng khó theo đuổi Rosé hơn. Nếu biết cô có ý định xây dựng thế lực ở đây, anh của cô tất nhiên như thường lệ bóp chết cô. Anh cô khi dễ cô lúc này không có thế lực sao? Mấu chốt là mọi người đều biết anh của cô vốn là anh của cô nha, cô tìm đến tay chân của anh cô để điều khiển họ hành động là tốt rồi. Cô nghĩ đi nghĩ lại rồi nói: “Yejun nhảy lầu từ vụ án tự sát chuyển thành vụ án hình sự, chuyện này anh biết không?”

" Ừ, biết! Làm sao, em có suy nghĩ gì sao?"

Lisa nói: “Em có thể nhìn ra cái gì sao? Lúc trước có người điều tra tài khoản ngân hàng của em, lúc sau có người lật lại bản án Yejun. Anh, công ty Yejun là em cùng Rosé liên thủ mới có được, ai cũng biết Rosé cùng La gia liên kết với nhau, việc này em làm sao không nghĩ ngợi cho được?”

“Vậy em nghĩ đã xảy ra việc gì?”

“Đằng sau có thế lực đang giở trò. Nhưng thế lực này ở sau thì em vẫn chưa nghĩ ra.”

“Không cần nghĩ nhiều, em lập tức trở về, chỗ này không tới phiên em để ý, bận tâm làm gì?”

“Bạn bè với nhau, người nhà với nhau cùng đánh cùng tiến chứ. Chuyện Yejun liên quan đến em, không làm cho ra lẽ em không can tâm.”

“Yejun đều không dính dáng đến em. Em có gì mà không can tâm cơ chứ?”

“Vậy lỡ như có người động đến Rosé mượn tay anh tháo chỉ thì sao? Yejun có thể là chong chóng đo chiều gió, Rosé liền không phải? Cục diện chính trị quỷ quyệt vạn biến, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn. Thừa dịp em không đi, ngồi chỗ này nhàn rỗi, chẳng bằng điều tra con cá lớn nào đang ẩn nấp dưới nước làm loạn.”

"Vậy ý của em là?"

“Có thể tra ra con cá lớn tất nhiên là quá tốt, dù cho ta điều tra không ra, cũng phải đảm bảo Rosé an toàn, làm cho cái chết của Yejun không liên quan đến Rosé dù chỉ là một chút, để bên kia ngay cả nửa cái lông cũng vớt không được. Đánh chó phải nể mặt chủ, bọn hắn động đến Rosé là có ý gì?” Lisa mặt tràn đầy khó chịu. Mà nói đánh chó phải nể mặt chủ chuyện này không phải động đến vợ tương lai của cô sao.

Jihyun nhìn Lisa, mi mắt run rẩy nói: “Rosé em không cần lo lắng, anh sẽ chiếu cố thật tốt.” Hắn nói tiếp: “Việc này tiếp tục điều tra có chút không ổn”

Lisa nhìn một vòng Jihyun, hỏi: “Anh còn muốn người của cảnh đội ngưng điều tra việc này?”

“Vụ tự sát chính là tự sát, không có việc gì thì hà cớ phải lãng phí nhân lực vào bản án đã có kết luận để làm gì? Còn có nhiều vụ án đang chờ điều tra, bọn hắn tra xong rồi sao?”

Lisa nói: “Nhưng dù gì chúng ta cũng đang điều tra, dù sao cũng nên trước sau vẹn toàn mới phải, kiểu tra nửa vời rồi dừng lại, kiểu gì cũng sẽ mang tiếng. Em đã đem các manh mối gửi đến đội hình sự, bảo bọn họ trả lại trong sạch cho Rosé, tránh bên ngoài dị nghị không tốt.”

Jihyun hỏi: “Vậy em khi nào mới về nước? Em cũng không thể làm anh ngay cả sự nghiệp của mình cũng không quan tâm?”

“Sao có thể! Em đã mua vé trở về Seoul vào ngày 14, cùng ông nội dự lễ Nguyên Tiêu, 17 liền đi.” Lisa nói đến đây trong lòng không khỏi âm thầm siết chặt. Cô còn lại 4 ngày, vẫn còn nhiều việc cần phải làm, cũng không cam lòng mới tiến được với Rosé vài bước liền ngừng rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top